Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dù là một nhân viên tiếp tân, nhưng vì không muốn làm thêm giờ nên tôi sẽ cố gắng một mình đánh bại con trùm.

(Đang ra)

Dù là một nhân viên tiếp tân, nhưng vì không muốn làm thêm giờ nên tôi sẽ cố gắng một mình đánh bại con trùm.

Mato Kousaka

Đây là một câu chuyện hài ở một thế giới khác kể về một cô tiếp tân mạnh nhất sẽ làm mọi thứ để không phải làm thêm giờ, được về nhà khi giờ hành chính kết thúc và bảo vệ cuộc sống bình yên (của mình)

5 105

Mười tám tầng Địa Ngục: Nơi này cấm nói dối

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

87 1571

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

37 3354

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

9 30

ARC 1 - Tiểu thư nhà công tước là ác nữ - Chương 8: Người bạn đầu tiên

“C-có chuyện gì vậy, Sakuriel!? Cô bé này đã làm gì cháu à!?”

Ông ngoại tôi lên tiếng khi thấy tôi vẫn đứng chết lặng vì sốc. Chết rồi, phải đánh trống lảng thôi.

“À, à… Không, chỉ là… tự nhiên cháu nhớ ra mình còn chưa tặng kẹo ramune cho Estelle… Nên mới hơi luống cuống vậy thôi. Xin lỗi ông ngoại đã làm ông giật mình.”

Tôi cười gượng, lôi từ túi áo ra một hộp kẹo ramune hình lon nước ngọt rồi đưa cho Estelle.

“Cảm ơn nhiều lắm, tiểu thư Sakuriel!”

“Không có gì đâu… Chỉ cần em vui là chị vui rồi.”

Estelle nở nụ cười rạng rỡ, còn tôi thì chỉ cố gắng gượng cười đáp lại. Sao lại thành ra thế này chứ?

Làm gì có hình nào trong game cho thấy nữ chính hồi nhỏ đâu mà biết! Kiểu tóc cũng khác, nếu không nghe tên thì tôi cũng chẳng nhận ra nổi!

Giá mà chúng tôi cứ là người xa lạ thì tốt biết mấy… Nhưng giờ đã quen biết thế này rồi, bị cô ấy ghét chắc chắn là thảm họa. Tất nhiên, tôi không đời nào bắt nạt cô ấy đâu nhé!?

“Ôi chao, hai đứa thân thiết quá nhỉ. Sakura, con có bạn mới rồi, mẹ mừng cho con lắm.”

“B-bạn…? À, vâng, bạn mới…”

Tôi suýt bật ra phản xạ quá đà trước lời của mẹ. Nữ chính và ác nữ lại làm bạn với nhau? Thế này thì còn gì là Otome game nữa!

…Không phải là game nữa…?

Khoan đã. Nếu thế giới này không còn đi theo kịch bản game thì các cờ diệt vong cũng sẽ biến mất đúng không!?

Làm bạn với nữ chính thì sẽ không đối đầu. …Chắc vậy nhỉ?

Dù trên đời vẫn có kiểu “bạn thân hóa tình địch”, nhưng tôi vốn chẳng có hứng thú yêu đương, nên chẳng có lý do gì mà đối đầu cả.

“E-em… em chỉ là con gái nhà thường dân, sao có thể làm bạn với tiểu thư công tước được…”

Estelle cúi đầu buồn bã. À phải, nhà Euphonium vốn xuất thân từ dân thường, mới được phong quý tộc, nên vào học viện từng bị coi thường, bị bắt nạt…

Mà người hay bắt nạt lại là tôi – ác nữ trong game! Dù ở kiếp này tôi chưa làm gì, nhưng cảm giác tội lỗi vẫn cứ dâng lên.

Cô bé này là nhân vật chính, là “avatar” của người chơi, nên tôi biết khá rõ hoàn cảnh gia đình, quá trình trưởng thành của Estelle… Chỉ là chưa từng thấy lúc nhỏ thôi.

Tôi nhẹ nhàng chìa tay phải về phía Estelle, vẫn đang cúi mặt.

“Chuyện đó không quan trọng đâu. Em cũng là tiểu thư nhà Nam tước rồi còn gì? Đều là quý tộc như nhau cả thôi. Chị thì bao năm bệnh tật, chẳng có lấy một người bạn nào cả. Nếu Estelle không chê, chị rất muốn làm bạn với em.”

“Dạ… nếu chị không chê… em rất vui ạ!”

Estelle rụt rè nắm lấy tay tôi, khuôn mặt lại bừng sáng nụ cười.

Tốt rồi, vậy là đã thành bạn. Nữ chính là bạn mình! Tất cả cờ diệt vong, hãy tránh xa ta ra!

“Hay quá, Estelle này, khi nào lên kinh đô nhớ ghé nhà chị chơi nhé!”

“Thưa phu nhân Ashley… con gái tôi chưa từng được học lễ nghi quý tộc, sợ sẽ thất lễ với tiểu thư…”

Cha của Estelle – chú Robert – lên tiếng ái ngại. Không được, không để chú phá hỏng bầu không khí này đâu!

“Bạn bè mà, có gì đâu mà phải câu nệ! Ngay cả cháu cũng đâu có… ưm!?”

“Sakura-chan~? Con im lặng một chút đi nào~”

Mẹ tôi từ phía sau bịt miệng tôi lại. Chết, suýt lộ chuyện mình chưa học hết lễ nghi quý tộc. Ông ngoại cũng nhìn tôi như thể vừa thấy chuyện kinh khủng lắm. Hố to rồi!

“À… ừm, cháu nó đã nói vậy rồi, nếu Robert đồng ý thì cứ để tiểu thư Estelle qua chơi.”

“Vâng… nếu tiểu thư đã quý mến, tôi cũng không cản…”

“Cảm ơn cha nhiều lắm!”

Estelle lại ôm chầm lấy cha. Nhớ ra rồi, trong game chú Robert là “thánh gửi thư”, chuyện gì cũng viết thư về nhà, lo lắng thái quá cho con gái.

Mẹ tôi quay sang hỏi chú ấy:

“Nếu đã được phong Nam tước, chắc anh sẽ mua nhà ở kinh thành nhỉ?”

“Vâng, tôi đang nhờ Bá tước Einzatz tìm giúp một căn phù hợp.”

Nam tước thường là quý tộc vùng quê, trực tiếp quản lý lãnh địa nên không ở kinh thành. Nhưng đến mùa xã giao hay lễ lớn thì vẫn phải lên kinh, nên thường có thêm một biệt phủ ở đó.

“Cha, hình như nhà mình còn căn nhà bỏ trống ở khu hai nhỉ? Căn ba mẹ tặng con trước khi lấy chồng, vẫn đứng tên con đấy. Nếu nhà Euphonium cần, con nhượng lại cũng được.”

“Thật à? Nhưng con không tiếc à, Ashley?”

“Có dùng đâu mà tiếc, để không thì phí lắm.”

Thế là mọi chuyện đâu vào đấy, nhà Euphonium nhanh chóng có biệt thự ở kinh đô – hoàn toàn khác với game, vì trong game chỉ có ký túc xá học viện thôi.

Tóm lại, giờ nhà Euphonium đã mang ơn nhà Philharmonie, hai nhà thành bạn tốt với nhau. Mẹ tôi đúng là “chủ công kiến tạo”! Gia đình thân thiết thì cờ diệt vong càng xa. …Chắc vậy.

“Phu nhân, chúng ta nên về thôi…”

Chị Tanya – vệ sĩ – nhắc khéo mẹ tôi. Đúng là nói chuyện lâu quá rồi.

Sau đây chú Robert và ông ngoại còn phải dự lễ phong tước, mình không nên làm phiền.

“Sakuriel, em sẽ lại lên kinh đô nữa nhé!”

“Chị đợi em! Nhớ viết thư kể cảm nhận về bánh kẹo cho chị nhé!”

Tôi vẫy tay thật lớn tiễn ba người họ rời đi.

Thật là… Liên tiếp gặp cả mục tiêu “công lược” lẫn nữ chính, đúng là “toát mồ hôi hột”. Với Thái tử Eliott thì tôi còn chuẩn bị trước được, chứ Estelle thì đúng là bất ngờ không kịp trở tay, mệt thật…

Trên đường về, tôi mệt quá nên ngủ gục lúc nào không hay.

…Nghĩ lại, tôi không thấy dấu ấn Gift trên tay Estelle. Có lẽ cô ấy sẽ dự lễ “Khải thị” ở kinh đô lần này.

Estelle cũng nhận Gift muộn, nên mới được ban cho 【Thánh Tích Kỳ Diệu】 chăng?

Lần tới gặp, mình nên chỉ cho cô ấy cách dùng. Lúc đầu chỉ chữa được vết xước nhỏ, dễ bị hiểu lầm là Gift “phế”. Nhưng chỉ cần lên level 2 là mạnh hẳn lên. Có điều, để lên cấp thì phải thông qua sự kiện với các mục tiêu công lược… Mình tự ý giúp thì có ổn không nhỉ…

Dù sao thì Estelle là cô bé tốt, mình cũng mừng. Nhân vật chính mà, tính cách thay đổi tuỳ lựa chọn của người chơi.

…Liệu Estelle ở thế giới này có phải là “Estelle” mình từng chơi không nhỉ? Hồi đó mình cũng không chọn mấy lựa chọn “toang” đâu, chỉ đôi lúc thử để xem bad ending thôi. Còn lại, vẫn chơi theo hướng bình thường mà…

Đang miên man nhớ lại game, tôi thiếp đi lúc nào chẳng hay.

◇◇◇

“Quả thật, Sakuriel là cô bé đặc biệt. Có lẽ nhờ từng sống giữa dân thường nên mới cứng cỏi, bản lĩnh như vậy.”

Hoàng đế Windham vừa nhai miếng mực chua do Sakuriel tặng, vừa trầm ngâm. Xem ra ngài rất thích các loại đồ ăn vặt “nhậu nhẹt”. Hoàng hậu thì lại mê bánh bông lan, đúng là phụ nữ thường thích đồ ngọt.

“Con bé thông minh, lại chẳng biết sợ ai. Không thể thành hôn với Eliott thì tiếc thật, nhưng ép uổng cũng chẳng ích gì.”

“Con bé đã phải sống thiếu thốn quá nhiều rồi. Nếu vừa thoát khỏi cảnh khổ mà lại bị ràng buộc bởi lễ nghi quý tộc, thì thật tội nghiệp. Nếu con bé bảo sống ở khu ổ chuột tự do hơn, chắc tôi đau lòng không chịu nổi…”

Cha của Sakuriel – ngài Cloud – nghe vậy thì chùng hẳn vai xuống, tưởng tượng cảnh con gái phải chịu khổ.

Là tiểu thư công tước, việc học phép tắc quý tộc là không tránh khỏi, nhưng cả Cloud lẫn Ashley đều muốn để con gái thích nghi dần dần, không ép buộc.

Hoàng đế nhìn em trai mình, không khỏi bật cười – đúng là “bố nghiện con”.

“Vậy thì, phải chọn đối tượng khác cho Eliott thôi…”

Thông thường, hôn ước của hoàng tộc sẽ được định từ nhỏ, để hai bên có thời gian gắn bó, vun đắp tình cảm. Nhưng đến giờ, vẫn chưa chọn được ai cho Thái tử Eliott.

“Có thể mời công chúa nước khác…”

“Đế quốc thì không rồi. Có thể là Vương quốc hoặc Nữ vương quốc…”

Đế quốc Synphonia giáp ba nước: phía đông là Đế quốc Allegretto, phía tây là Vương quốc Prelude, phía nam là Nữ vương quốc Menuet với sa mạc rực lửa.

“Đưa công chúa Nữ vương quốc về làm dâu? Phụ nữ bên đó dữ dằn lắm, sợ Eliott bị vợ “đè” mất.”

“Nhưng với tính cách của Eliott, có lẽ lại hợp với mẫu phụ nữ mạnh mẽ, biết dẫn dắt chồng.”

Hoàng đế thì e dè, hoàng hậu lại tỏ ra ủng hộ chuyện kết thông gia với Nữ vương quốc. Đúng như tên gọi, Menuet là đất nước phụ nữ nắm quyền, nên các cô gái ở đó rất cá tính, mạnh mẽ.

Synphonia và Menuet vốn có quan hệ khá thân thiện, nhiều quý tộc hai nước quen biết nhau từ thời học viện.

“Hình như bên Nữ vương quốc có công chúa thứ ba trạc tuổi Eliott. Về tuổi tác thì ổn.”

“Ừm… Nhưng cũng không nên quyết liều. Hay là mời công chúa ấy sang chơi, để Eliott gặp mặt rồi quyết định cũng chưa muộn.”

Dù không phải do ảnh hưởng từ lời Sakuriel, nhưng Hoàng đế cũng bắt đầu nghĩ: nếu hai người không có cảm tình, ép cưới chỉ làm khổ cả hai. Gặp nhau trước, biết đâu lại hợp.

“Vậy thì cứ thế nhé. Một tháng nữa là sinh nhật Thái tử Eliott, cũng trùng dịp Quốc khánh, mời công chúa sang dự tiệc luôn, tiện cho hai bên tìm hiểu.”

“Ý hay đấy. Bên Vương quốc Prelude cũng có công chúa tầm tuổi Eliott, gửi thêm thiệp mời cho họ luôn.”

Thế là, một buổi tiệc “xem mắt” hoành tráng đã được lên kế hoạch mà Thái tử Eliott hoàn toàn không hề hay biết.

Không ai trong số họ nhận ra, chính quyết định này sẽ kéo thêm những nhân vật then chốt khác của “Starlight Symphony” xuất hiện, đẩy mọi chuyện đi xa hơn.

Nếu Sakuriel mà nghe được, chắc hẳn sẽ gào lên: “Các người làm cái gì thế hả!? Đừng có bày trò thêm nữa!”

Và thế là, bánh xe số phận lại tiếp tục quay, bất chấp mong muốn của cô nàng ác nữ Sakuriel…

Ad: Quốc gia này nghe có vẻ hấp dẫn đối với tôi đấy :))) Ad: Ai đó cứu lấy Elliot :))) Ad: Bánh quay số phận kiểu "mày không thoát được đâu cưng, to be continues..." :))) Ad: hết cứu Sakura pha này, này thì hủy bỏ hôn ước này, giờ mọi thứ còn căng hơn cả trong game :)))