Sakurada Reset

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1325

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

Tập 03 - Sự lựa chọn cứng nhắc - Chương mở đầu

Không nghe thấy gì cả.

Ở gần cửa sông, dòng chảy nơi có bề ngang trải rộng khá êm đềm, vẫn còn hơi xa mới nghe được tiếng sóng biển. Con đường đằng sau lưng không có bóng người nào, chỉ có ánh dương lặng lẽ nhuộm lấy bầu trời. Dù có nghe thấy âm thanh cỡ như tiếng ve vang lên ở đâu đó thì cũng tốt thôi, nhưng lúc này kể cả có lắng tai nghe đi nữa thì thật kỳ lạ là chẳng nghe thấy gì cả.

Trên những khối tetrapod tĩnh lặng, Asai Kei và Haruki Misora đang ngồi cạnh nhau.

Hoàng hôn ngày 30 tháng 8 ấm áp như vầng trán hơi sốt nhẹ, không hiểu sao ý thức lại trở nên mờ nhạt đi. Kei nhắm mắt lại. Điều cậu hồi tưởng bên trong màn đêm dưới một lớp mí mắt là chuyện về một cô gái.

Souma Sumire. Đó là cô gái tươi cười tựa như mèo hoang, tính khí thất thường, cô độc, bất tương xứng. Một ngày nọ, cô gái đó đột nhiên qua đời.

Lần đầu tiên cậu gặp cô ấy là trên bãi tetrapod này.

Ngày 8 tháng 4 của hai năm trước, khoảng vừa đúng 6 giờ tối. Ở bãi tetrapod lúc ánh chiều tà đỏ rực, hai người họ đã gặp nhau.

―――Lúc đó, mình đang chỉ muốn ở một mình.

Cậu muốn ngắm ánh hoàng hôn mà không giáp mặt bất kỳ ai, không cần phải trao đổi một lời nào. Dù cho ai đó có xuất hiện ở đó đi nữa thì cậu cũng không có dự định tiếp chuyện.

Souma Sumire đã nói.

―――Cậu đang khóc à?

Kei đã bất giác phản ứng với câu hỏi đơn giản đó. Cậu hỏi ngược "Tại sao cậu lại nghĩ vậy?". Dù cậu đã không có ý định gặp bất kỳ ai vậy mà Souma Sumire đã cưỡng ép Asai Kei gặp mặt.

Cậu mở mắt ra.

Ánh hoàng hôn vẫn đang trải dài một màu đỏ thẫm không khác gì so với hồi đó. Cường độ đó còn đậm hơn cả trước khi nhắm mắt. Vừa ngắm nhìn màu sắc tinh tế mà chỉ cần sự cân bằng bị lệch một chút là sẽ trông như trộn lẫn với màn đêm của buổi tối, Kei hỏi bằng giọng nhỏ.

"Cậu có nhớ mục đích của android không nhỉ?"

Cậu thấy đầu Haruki ở bên cạnh có chút động đậy. Không phải để tỏ vẻ khẳng định hay là phủ định, đó là động tác hơi chút nghiêng đầu.

"Là câu hỏi của Souma Sumire à?"

Kei gật đầu.

Hai năm trước, vào ngày 28 tháng 4. Đám Kei đang là học sinh trung học năm hai, ba người đang ở trên sân thượng sau giờ học. Đó là sân thượng của khu lớp học xa nhất phía Nam trong khuôn viên trường trung học.

Chuyện Souma đã nói lúc đó Kei vẫn nhớ như in.

"Hãy giả định như trong chúng ta có một android."

Asai Kei, Haruki Misora và cả Souma Sumire. Khoảng thời gian ba người cùng nhau trải qua vẫn chưa dài lắm. Chỉ là một mùa hè chưa đầy nửa năm từ cuối tháng 4 hai năm trước cho đến khi tháng 8 cùng năm kết thúc.

Mùa hè đó, Kei nhớ rằng mình đã luôn suy nghĩ về vấn đề mà cô ấy đặt ra.

―――Hãy giả định như trong chúng ta có một android.

Android. Đó là thứ gì đó được tạo ra giống hệt con người nhưng không phải là con người.

Souma Sumire đã hỏi Kei và Haruki.

―――Android là ai nào?

"Đó là câu chuyện lúc chúng ta gặp mặt lần đầu."

Mối quan hệ giữa Kei và Haruki đã bắt đầu từ ngày hôm đó. Từ cái ngày mà Souma Sumire hỏi rằng, Android là ai.

Kei chậm rãi đào sâu vào ký ức. Hệt như thể cậu đang kiểm tra và kỳ vọng vào bên trong cái hộp mà cậu đã biết hết nội dung. Cậu nhẹ nhàng lần lại về mùa hè đó của hai năm trước mà cậu không thể nào quên đi được.