Ba tháng đã trôi qua kể từ giải đấu đầy biến động.
Mùa hè đã đến.
Cửa sổ phòng kí túc xá của tôi được mở toang để đón những cơn gió hè.
Tôi ngồi trên giường và lướt mắt qua bức thư vừa được gửi đến.
“Có phải từ ai đó trong biệt thự không? Seika-sama.”
Yuki ngồi trên vai tôi nhìn xuống lá thư và hỏi.
Cô vẫn chưa thể đọc được văn tự ở thế giới này.
"Ừ."
Tôi gật đầu.
“Đó là từ cha của ta.”
“Em nghĩ Seika-sama gọi người đàn ông trẻ tuổi đó là ‘cha’ thì hơi lạ đấy.”
“Đừng nói thế. Ta nợ Blaise một lời cảm ơn.”
Về việc nhận được phòng riêng cho quý tộc trong ký túc xá chẳng hạn.
Tôi thực sự biết ơn khi có thể nói chuyện với Yuki thoải mái và cả việc có thể tiếp tục chuẩn bị những thứ liên quan đến âm dương thuật.
Sau một quãng, Yuki tiếp tục hỏi
“Vậy nội dung bức thư là gì? Ông ấy có muốn ngài trở về trong kỳ nghỉ hè không?
Đúng như Yuki nói, kì nghỉ hè vừa mới bắt đầu.
Về nhà cũng chả để làm gì và tôi không muốn phải di chuyển trên một hành trình dài bằng xe ngựa.
Bây giờ tôi đã dần quen với độ xóc của xe cảm giác vẫn rất mệt.
Và nội dung của bức thư này cũng không phải mong muốn tôi trở về.
Tôi lắc đầu và trả lời.
"Không. Ông ấy muốn ta đi điều tra về rồng.”
"Rồng…?"
"Đúng vậy."
Yuki trông có vẻ nghi ngờ.
Tôi giải thích.
“Một trong những quốc gia thuộc địa của Đế chế là vương quốc Astilia, và thủ đô cũ của Astilia là một thành phố nơi con người và rồng cùng chung sống. Có một con rồng khổng lồ làm tổ tại một ngọn núi gần thành phố và khu vực đó cũng là khu vực sinh sống của nó. Trong quá khứ, cư dân của thành phố chưa bao giờ bị tấn công bởi rồng. Con rồng còn từng chiến đấu để bảo vệ nơi đó bằng cách chống lại những tên cướp và quân địch trong quá khứ.”
"Ồ."
Yuki có vẻ quan tâm.
“Nghĩ lại thì, em cũng là yêu ma sống cùng với con người mà. Nên em đoán điều đó là hoàn toàn khả thi. Vậy có chuyện gì với con rồng đó vậy?”
“Gần đây nó hành động rất lạ.”
“Ý ngài lạ là sao?”
“Họ nói rằng nó đang tấn công con người và đôi khi là gia súc.”
“….”
Yuki thắc mắc.
“…..Thật kỳ lạ, mặc dù điều đó có vẻ bình thường đối với em. Nếu một con rồng đói, nó sẽ tấn công con thú béo nhất ở gần.”
“Không, con quái vật này mặc dù giống động vật nhưng nó vẫn là một thứ đột biến. Miễn là ma lực của vùng đất còn đủ thì nó sẽ có thể tồn tại mà không cần thức ăn, giống như yêu ma vậy.”
Từ những gì tôi đã đọc trong các tài liệu khác nhau thì chắc con rồng này cũng như vậy
Tôi tiếp tục.
“Con rồng ở Astilia trước giờ cũng hiếm khi tấn công quái vật . Và hơn hết, nó chưa bao giờ có địch ý với con người. Đó có lẽ là lý do tại sao cư dân thành phố cảm thấy rất khó hiểu.”
“Haa…….”
Đó là chuyện bình thường. Con thú hoang được thuần hóa cũng có lúc sẽ nhe nanh vuốt ngược lại chủ nhân của mình.
Ngay cả khi đó có là một con rồng thì cũng không ngoại lệ.
“Nhưng tại sao Seika-sama lại thực hiện nghiên cứu này?”
“Nói một cách đơn giản, ta sẽ kiểm tra xem liệu những người ở đó có đang kiểm soát nó đúng cách hay không.”
Tôi nói.
“Con rồng thuộc những con quái vật mạnh nhất thế giới này. Nếu nó bay về phía chúng ta, Đế chế có thể sẽ phải chịu thiệt hại nghiêm trọng. Đó là lý do tại sao ta phải tiến hành một cuộc khảo sát để kiểm tra khu vực và xác định mối đe dọa.”
“……Seika-sama thành chân chạy việc cho giới quan chức từ khi nào vậy?”
"Ta không có. Ta chỉ làm những gì Blaise nhờ ta thôi.”
Tôi giải thích.
“Cuộc điều tra không phải do bộ máy điều hành Đế chế yêu cầu, mà do các thượng nghị sĩ của Astilia trực tiếp gửi cho cha ta. Chắc hẳn họ đã quyết định rằng tốt hơn hết nên mình thực hiện nhiệm vụ điều tra trước khi họ bị hỏi tội ở Hội nghị Đế chế. Và thế là họ quay sang cha ta, nhà nghiên cứu nổi tiếng.”
“Không phải họ thường gọi các chính trị gia thay vì nhà nghiên cứu sao?”
“Nếu như nợ chính trị gia một ân huệ thì sau này tại Hội nghị, ông ta có thể dựa vào đó mà đòi hỏi một sự đổi chác nào đó. Thống đốc đóng quân ở Astilia cũng không muốn đối thủ chính trị đến noi ở của mình. Còn cha ta thì đã giữ khoảng cách với giới chính trị và hơn nữa, báo cáo sẽ có sức thuyết phục về mặt học thuật. Một mũi tên trúng hai đích. Ông ấy thường đến Đế đô để tổ chức các hội nghị học thuật, vì vậy họ rất dễ nói chuyện với ông ấy ”.
“Chuyện chính trị phiền phức quá nhỉ……?”
Yuki lẩm bẩm một cách chán nản.
Ở kiếp trước tôi không quan tâm đến chính trị và chúng tôi chưa bao giờ nói về những điều này.
Nhưng nếu như suy nghĩ tới chủ ý của phe Astilia.
Có lẽ họ đã có giải pháp về vấn đề con rồng.
Nếu không, yêu cầu điều tra chẳng khác nào tự đào mồ chôn mình.
Rồi Yuki nói gì đó với vẻ thất vọng.
“Nhưng em vẫn không hiểu tại sao ông ấy lại yêu cầu Seika-sama làm điều này…. Ngài chỉ là mộc học viên thôi mà?”
“Hẳn là…… vì ta là người duy nhất có thời gian rảnh.”
“Hả?”
“Nghĩ kỹ đi, bản thân cha ta đã rất bận rộn rồi. Luft thì dành trọn thời gian để học về công việc của lãnh chúa. Grey bị mắc kẹt trong doanh trại và tất cả những người khác đều bận rộn với công việc của họ và quản lý lãnh địa. Trong khi đó ta đang trong kỳ nghỉ hè. Ta rảnh khoảng một tháng và không có dấu hiệu sẽ trở về nhà trong kì nghỉ đó”
“Umu….Đó là lý do sao?”
“Nhưng thật tuyệt khi nghe ông ấy nói rằng ‘Ta đã giao nó cho đứa con trai thiên tài của mình. Nó là một trong những học viên giỏi nhất trường và thậm chí còn giành chiến thắng trong giải đấu ở hoàng gia’.”
Hình như tôi hơi phấn khích thì phải.
Cần phải kiềm chế lại chút.
"Vậy ngài tính làm gì? Nếu ngài muốn làm nhân vật nền thì em khuyên ngài nên từ chối yêu cầu này ”.
"Không, ta sẽ đi."
Bất chấp những suy nghĩ về việc có nên che giấu bản thân hay không, tôi ngay lập tức trả lời.
“Ta đồng ý với quan điểm đó, nhưng ta cũng muốn tự mình nhìn thấy phần còn lại của Đế chế. Nó tốt hơn nhiều so với việc quay về lãnh địa kia. Ngoài ra thì ta cũng tò mò về con rồng.”
“Không phải vậy….Cái lý do thực sự cơ“
Yuki nói với đôi mắt khép hờ.
“Seika-sama….. xin hãy tiết chế lại.”
"Sao cơ?"
“Theo em thì thú vui đó của ngài không có vấn đề gì, nhưng đừng quá đắm chìm vào đó. Làm ơn đừng dành cả ba ngày trong tầng hầm như ngài đã làm ở kiếp trước, quá đam mê với việc thí nghiệm và sau đó bị hiểu nhầm là đã biến mất rồi gây ra mấy vụ lùm xùm.”
"Ta biết rồi mà."
Tôi xua tay trả lời.
Đúng như Yuki nói, cái đó là thú vui của tôi. Nhưng…… về sau nó sẽ chắc chắn có ích.
****
“Là vậy đó, mình sẽ đến Astilia trong phần còn lại của mùa hè.”
Tôi nói với Ifa, Amiyu và Mabel đang ngồi cùng bàn trong căng tin vào giờ ăn trưa.
“Mình cũng chưa bao giờ nhìn thấy một con rồng. Mình có thể đi theo không?
Tôi ngạc nhiên trả lời Amiyu, không ngờ cô ấy có hứng thú với chuyện này.
“Cậu đang nói về cái gì vậy? Lẽ ra ngày mai cậu phải về nhà với bố mẹ chứ?.”
“Cứ yên chí, chỗ đó gần Rodnea nên mình có thể về nhà ngay cả trong mùa xuân.”
“Không được. Cậu nên gặp gia đình khi còn có thể.”
“Thôi nào, đừng có nói mấy thứ u ám như thế chứ….. Chắc chắn mình sẽ về vì đã đặt xe ngựa rồi.”
"Tốt."
Mabel rụt rè giơ tay
“Mình không có bất kỳ kế hoạch nào. Hơn nữa mình có thể mang vác hành lí nặng hoặc chịu trách nhiệm hộ pháp nếu cần.”
Cô nhìn tôi với ánh mắt van nài.
Tôi khá ngạc nhiên…… nhưng gần đây Mabel có vẻ đã tươi tỉnh hơn và quen dần với cuộc sống học đường nên là muốn đi mạo hiểm chút.
Nhưng tôi phải nói sự thật.
“Cậu có kế hoạch mà?”
“Hể……?”
"Học chứ còn gì nữa."
“……!”
“Cậu đã cày hết đống bài tập đó chưa? Nếu không theo kịp chương trình học trong học kỳ này thì chúng ta sẽ có rất nhiều việc phải làm với nhau đó.”
"Nhưng mình đang giải quyết dần rồi mà……"
Thấy Mabel nhìn đi chỗ khác, tôi nói thêm.
“Tốt hơn hết cậu nên về nhà. Có lẽ cha mẹ đang đợi cậu trở về đấy.”
“Ừm…… Mình sẽ làm vậy.”
Tôi nhìn Mabel, cô ấy gật đầu. Rồi tôi chuyển qua Ifa có vẻ như đang nóng lòng muốn làm gì đó.
“Ifa…… có muốn đi với mình không?”
"Hể!?"
“Đó sẽ là một chuyến đi dài và cậu sẽ mất nhiều thời gian của kì nghỉ, vì vậy mình sẽ không ép buộc cậu phải đi.”
"Đ-Đi chứ! Mình chắc chắn sẽ đi! Mình cứ tưởng cậu tính khuyên mình ở lại giống hai người họ”
“Mình chắc rằng họ sẽ ít nhất để mình mang theo một trong số những tùy tùng.”
Tôi cảm thấy khá hối tiếc khi nói điều đó.
Ifa sẽ có thể về nhà một mình mà không cần tôi đi cùng. Tôi cảm thấy tội lỗi vì đã ngăn cản cô ấy gặp cha mình.
Tuy nhiên, tôi không chắc liệu cô ấy có thể gặp cha mình khi trở về nhà hay không, vì ông ấy còn bận rộn hơn cả Blaise.
"Vậy khi nào cậu rời đi?"
“Ngày mốt nếu theo lịch trình.”
“Khá gấp đấy.”
“Phải mất thời gian để di chuyển. Chúng ta chỉ có một tháng nghỉ hè vì vậy phải nhanh chóng.”
“Cậu đặt xe chưa”
"Không. Họ sẽ sắp xếp nó”
"Họ?"
"Đúng. Nhân vật quan trọng tới từ Astilia.”
Tôi giải thích.
“Người đó vừa tới Đế đô và nói rằng sẽ ghé qua Rodnea trên đường trở về. Vì vậy chúng ta có thể đến Astilia cùng với đoàn xe đó.”
“Đoàn xe cơ à?”
Amiyu nhướng mày.
“Họ làm quá lên đó, phô trương thật. Nếu đi trên trục đường chính của Đế chế thì đâu phải lo lắng về những tên cướp hay quái vật.”
Đúng là ngay cả đoàn thương nhân nhỏ cũng sẽ chỉ cần thuê vài ba người nếu họ chỉ đi dọc theo những trục đường chính như Amiyu đã nói.
Trục đường đó kết nối các thành phố với nhau về cơ bản là các tuyến đường quân sự để quân đội di chuyển hiệu quả. Quái vật thường xuyên bị thảo phạt để đảm bảo an toàn và những tên cướp cũng không ngu mà hành sự quanh khu vực đó.
"Tuy nhiên lần này thì khác”
“Vì địa vị của người đó nên không thể làm khác được”
“……?”
“Nhân vật quan trọng tới từ Astilia là…..”
Đúng lúc đó, có thể nghe thấy có gì đó ồn ào từ phía sau căng tin.
Có thể thoáng nghe được giọng nói của ai đó.
“—-Là nơi này phải không? Cảm ơn vì đã chỉ đường. Nơi này hơi giản dị quá nhỉ. Tại sao không đập đi mà xây lại cái mới?”
“Thiếu chủ!”
“Ta hy vọng ông không bận tâm về những gì ta vừa nói. Xin lỗi, ta không cố ý…… A, cậu ta kia sao? Cảm ơn nhiều. Tới đây là đủ rồi. Lize này, giờ chúng ta tự mình hành động tiếp nhỉ….. Nè? Sao thế? Tới đây nhanh lên đi chứ?”
Tôi quay đầu lại khi nhận thấy có ai đó đang đến gần.
Có một chàng trai trong bộ lễ phục sang trọng.
Anh ta đang ở tuổi thiếu niên. Vẻ ngoài chỉn chu, cùng với phong thái sang trọng của anh khiến người ta không thể phủ nhận rằng người đó chắc chắn thuộc dòng dõi cao quý.
Có một người phụ nữ với dáng người cao, tai nhọn đứng bên cạnh anh ta có vẻ như thể kiêm công việc hộ vệ lẫn tùy tùng.
Nguyên nhân ồn ào rõ ràng là từ hai người này.
Không thể nào…..?
Anh chàng mở miệng cười trước cái nhìn sững sờ của tôi.
“Cậu có phải là ngài Seika không?”
Tôi sững người một lúc.
Nhưng rồi tôi lấy lại bình tĩnh rồi đứng dậy, mỉm cười và nói bằng kính ngữ quý tộc.
"Đúng là thần. Được gặp ngài là vinh dự của thần. Ngài đã đến sớm hơn dự kiến, Hoàng tử Cecilio Astilia Điện hạ.”
Tôi có thể nghe thấy tiếng thì thầm của hội con gái sau lưng.
"……Ai cơ?"
“Có phải cậu ấy vừa nói là hoàng tử không?”
Tôi nói với một nụ cười gượng.
“Thần xin lỗi vì đây là nơi không phù hợp để tiếp đón Đệ nhất Hoàng tử của Vương quốc Astilia. Đáng ra ngài nên là người ra lệnh cho thần diện kiến mới phải”
"Không sao hết. Ta đã buộc học viện phải cho ta quan sát nơi này một vòng.”
Hoàng tử mỉm cười hài lòng khi nói điều này.
“Không có gì phải gấp cả, ta muốn xem qua Học viện Ma thuật Hoàng gia trên đường đến gặp cậu. Tất cả các học viên ở đây có vẻ đều rất xuất sắc……. Ồ, đây là…!”
Hoàng tử Cecilio cắt ngang lời nói của mình.
Mắt anh trịnh trọng hướng về phía Ifa đang ngồi cạnh tôi.
"Cho ta hỏi…..Tên của nàng là gì?"
"Ể? Ừm…… L-Là Ifa…..”
Hoàng tử quỳ một chân xuống trước Ifa đang cứng đờ, nâng bàn tay thiếu nữ lên và nói với đôi mắt cuồng nhiệt.
“Thật lộng lẫy…… thật xinh đẹp. Liệu nàng sẽ gia nhập vào dàn harem hoàng gia của ta chứ?”
Hả?
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage