Saikyou Onmyouji no Isekai Tensei-ki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Arc 4: Con rồng ở Astilia - Chương 60: Âm dương sư mạnh nhất, ngủ chung

Đêm đó.

Khi đang suy nghĩ về những gì cần chuẩn bị cho ngày mai thì tiếng gõ cửa vang lên.

Tôi nghĩ đó là người hầu, nhưng khi mở của thì lại thấy Ifa đang mặc váy ngủ đứng đó.

Ifa lo lắng nói.

“Seika-kun, lúc trước hầu gái đã đến phòng mình và nói với rằng Điện hạ Cecilio muốn gặp mình……”

"…… Cái gì? Gặp cậu? Vào giờ này?"

“Cô ấy nói ngài ấy muốn nói chuyện với tôi…..”

Tôi nhăn mặt.

Tên này có thể suy nghĩ bình thường được không thế ?

Cái gì cũng phải có trình tự chứ.

Điều đầu tiên cần làm là gửi một bài hát với bức thư tình. …… Không, đây là chuyện từ kiếp trước tôi.

Ý tôi là dù thế nào đi chăng nữa thì tên đó nghĩ mình đang ở vị trí nào mà lại làm chuyện này thế hả….. Không, đây cũng là chuyện ở kiếp trước và kẻ đó là một tên công tử, không phải hoàng tử.

Được rồi, bình tĩnh lại nào.

Chắc chắn đầu óc tên hoàng tử đó có vấn đề. Đối phương không phải người tình, mà còn chả phải là người đang chờ đợi hắn nữa.

Ý tôi là, cái lúc nước sôi lửa bỏng này mà tên đó vẫn để cái đầu dưới chi phối cái đầu trên sao?

"Mình nên làm gì?……"

Tôi xua tay với Ifa trông như sắp khóc.

“À, cậu không cần phải đi đâu. Mình sẽ nói với điện hạ về điều đó.”

“Ừm, cảm ơn. Chỉ là…….”

“…… Cậu cảm thấy lo lắng khi ở một mình trong căn phòng to lớn đó à?”

"…… Đúng vậy."

Ifa gật đầu.

Mặc dù có phòng dành cho khách, nhưng đây là nơi ở chính thức của các chư hầu. Nên hiển nhiên là vậy rồi.

“Vậy, ý cậu là muốn ngủ tại đây sao?”

“Ừm…ừm.”

"Được thôi, vào đi."

Ifa gật đầu, tôi mỉm cười mời cô ấy vào.

Tôi nhớ ở kiếp trước, những đệ tử vừa mới mất cha mẹ hoặc mất tất cả vì chiến tranh sẽ ngủ bên cạnh tôi và những huynh đệ khác vì sợ phải ngủ một mình. Điều này làm tôi liên tưởng đến tình hình hiện tại.

Nhưng giờ thì nó phức tạp hơn lúc đó nhiều.

Tôi biết cô mảnh mai trong bộ đồng phục. Nghĩ lại thì, Ifa cũng đang trong tuổi dậy thì nên không có gì lạ khi chỗ đó bắt đầu to hơn nhiều so với trước đây……

Không, tôi không nên đâm sâu hơn nữa

Tôi nói khi chuẩn bị tắt đèn.

“Mình sẽ thức thêm một lúc và ngủ trên ghế sau.”

"Hở? Mình xin lỗi. Nhưng mình là tùy tùng mà…….”

"Không vấn đề gì. Điều tốt nhất luôn được dành cho trẻ em.”

“Seika-kun ít tuổi hơn mình đấy….. Nếu vậy thì… chúng ta ngủ chung thì sao?”

"Hở?"

“Cậu nhìn này, giường ở đây rất lớn, nên…… hai người có thể ngủ cùng nhau được.”

Tôi mỉm cười trả lời Ifa, cô có vẻ đang rất run.

“Thôi được, cậu cứ ngủ trước đi. Mình sẽ lên giường sau”

Khi tôi tắt đèn, Yuki thò đầu xuống và thì thầm vào tai tôi.

"Nè …. Seika-sama. Nếu tình hình thế này thì Yuki sẽ tạm thời đi chỗ khác nhé……”

"Tại sao? Ta không muốn cô chạy lung tung ở đây đâu. Bị bắt gặp thì phiền lắm”

Khi tôi thì thầm đáp lại, Yuki im lặng một lúc rồi cô ấy quay trở lại. Thế này là thế nào?

Tôi tắt ngọn đèn cuối cùng. Ifa vẫn đông cứng bên cạnh giường.

"Cảm ơn cậu."

"Sao cơ….? Cứ lên đi, không vấn đề gì đâu.”

Tôi cuộn chăn khi nằm xuống giường, và Ifa cũng chui vào.

Tôi nghĩ về điều đó trong khi lơ đãng nhìn vào tán cây.

Tôi khá lo lắng về việc để Ifa ở đây một mình và vào núi. Tôi sẽ để thức thần ở đây để đề phòng. Chắc chắn là sẽ không có mấy ai chú ý đến tôi. Nên tôi sẽ tìm kiếm giải pháp phù hợp nhất

Căn phòng được soi sáng bởi ánh trăng.

Không giống như ở Nhật Bản, ban đêm ở đây yên tĩnh ngay cả trong mùa hè.

Không có ruộng lúa vì việc trồng lúa không phổ biến và nhờ đó, không còn tiếng ếch nhái hay côn trùng kêu.

Có lẽ đây là thời điểm tốt để nói về chuyện đó.

"Ifa."

“V-Vâng!”

Tôi nói với Ifa, cô bất ngờ bật dậy và nói lớn.

"Cậu nghĩ gì về Hoàng tử Cecilio?"

"Hở….?"

Tôi khá ngạc nhiên khi nghe thấy giọng điệu bối rối.

“Ý cậu cụ thể là gì. ………..?.”

“Cậu đã bao giờ nghiêm túc nghĩ đến việc gia nhập dàn harem của Điện hạ chưa?”

“Hể…… Mình chưa bao giờ nghĩ về chuyện đó! Tại sao cậu lại đột nhiên hỏi về chuyện này…?”

“Không phải ngại đâu. Cậu cứ thành thật với mình đi.”

“Tại sao…… Hay do mình là gánh nặng?”

"--Hở?"

Ifa nói với giọng run run.

“Mình xin lỗi vì chuyện ngày hôm qua. …… Mình sẽ học cách sử dụng ma pháp. Mình sẽ học cách đọc … cả những ngôn ngữ cổ, mình sẽ làm mọi thứ. Mình hứa đấy!”

“Không, không… không phải thế!”

Tôi xoay người lại và nhìn Ifa bên cạnh.

Đôi mắt của cô ướt đẫm trong ánh sáng lờ mờ.

“Đó là hiểu lầm. Cậu không phải gánh nặng đâu”

“Nếu là như vậy…. Vậy tại sao?”

“Mình chỉ nghĩ chuyện đó cũng không tệ thôi.”

Tôi cảm thấy khá đau lòng khi thất hứa với Mabel, nhưng…… Tôi vẫn nghĩ chúng tôi nên nói về chuyện này một cách đàng hoàng.

“Mặc dù đây chỉ là quốc gia chư hầu của Đế quốc, nhưng nơi đó là hậu cung của hoàng tộc. Trừ khi là con gái của quý tộc có ảnh hưởng, thì đó không phải là nơi cậu có thể vào ngay cả khi thực sự muốn. Cậu có thể gặp khó khăn nếu không quen ai ở đó, nhưng mình nghĩ cậu sẽ làm được. Cậu có thể đã gặp vài rắc rối khi nhập học vì mình nhưng cuối cùng thì cậu cũng đã có rất nhiều bạn ở học viện….. Nếu cậu muốn, mình có thể sắp xếp để cậu có thể sống tại Astilia luôn cũng được.”

“Mình không muốn thế……”

“Tất nhiên cậu không cần phải quyết định ngay bây giờ. Cậu sẽ hối tiếc đôi chút cuộc sống học đường. Nhưng hãy nghĩ kỹ đi. Cậu sẽ trưởng thành sớm thôi.”

“Còn cậu thì sao, Seika-kun?”

“Hả?”

“Seika-kun, cậu có nghĩ gì khi mình tới đó không?”

Tôi suy nghĩ một chút và trả lời Ifa vẫn đang run rẩy.

“Mình sẽ khá cô đơn… Nhưng…… cuối cùng thì ai cũng phải đi trên con đường của riêng mình.”

"…..Mình hiểu."

Ifa lau nước mắt và mỉm cười với tôi.

“Cảm ơn vì đã nghĩ cho mình. Mình thực sự rất vui khi có Seika-kun là chủ nhân.”

"……Ừ"

“Mặc dù mình không hề có ý định đó đâu, nhưng…… Chắc mình sẽ suy nghĩ về chuyện ấy.”

"Vậy sao."

“Nếu không còn chuyện gì thì…… chúc ngủ ngon, Seika-kun.”

Nói đoạn, Ifa quay mặt sang hướng khác.

Sau khi nhìn chằm chằm về phía cô ấy một lúc thì tôi nằm ngửa, nhắm mắt lại và thì thầm với chính mình.

“Chúc ngủ ngon, Ifa.”

******************

Sáng hôm sau.

Khi tôi tỉnh dậy, Ifa đã biến mất.

Mặt trời đã mọc từ bao giờ. Tôi ngủ hơi nhiều thì phải.

“Seika-sama…… hơi khắt khe đấy.”

Khi đang mặc quần áo, Yuki ngồi trên bàn nói vậy vói tôi

"Là sao?"

“Chuyện tối hôm qua, thưa ngài. Ngài có hỏi cô ấy là muốn gia nhập hậu cung của hoàng tử hay không ấy …… Em cảm thấy thương cho cô ấy……”

"Thế thì sao?"

“Trước đây, em đã nói với ngài rằng…… cô bé nô lệ đó yêu ngài mà, Seika-sama.”

"Hả? Cô nói về cái gì vậy? Mà cô nói lúc nào cơ?”

Tôi đứng hình lúc đang cài khuy áo

“Cô vẫn lôi cái chuyện từ hơn một năm trước ra để đùa à?”

“Yuki biết rõ mà. Cô ấy đã yêu ngài rồi, Seika-sama kể từ thời điểm đó. Tất nhiên, cho đến bây giờ vẫn vậy.”

"Thế à…"

Yuki hình như có sở thích kỳ lạ đối với những vấn đề đầy màu sắc của con người nên luôn có xu hướng tưởng tượng linh tinh.

Tôi thở dài và nói.

"Cô biết sao? Nhưng lần này thì đây là chuyện của riêng Ifa. Việc cô ấy chấp nhận hay từ chối lời mời là quyết định của cô ấy. Ta sẽ không cản đường. Ta sẽ ủng hộ dù Ifa có quyết định đi con đường nào đi chăng nữa.”

"Đó là những gì ngài nghĩ sao ...?"

Tôi giải thích cho Yuki đang bối rối.

“…… Còn nhớ nữ đệ tử của ta hồi trước không? Theo ta nhớ thì con bé ấy giỏi bói toán và nấu ăn.”

“À vâng, có thể nói là rất đảm đang.”

“Đúng vậy. Và có một tên nhóc thường lui đến chỗ ta mọi lúc có thể, rõ ràng là vì con bé”

“Em nghĩ người đó hẳn là công tử của gia tộc nào đó. Cô bé đó có vẻ thích nói chuyện với cậu ta và có vẻ yêu cậu ta.”

"Đúng. Tuy nhiên, ta đã mắng cậu ta một lần, phải không? “.

“À….. vâng. Ngài đã nói điều gì đó như, “Nhóc con, mi đến đây quá thường xuyên đấy” với giọng điệu hơi đáng sợ….”

“Và vài ngày sau đó cậu ta không đến nữa, phải không?”

"…… Ừ."

“Cô có nhớ chuyện gì đã xảy ra không?”

“…………Cô bé đó không nói chuyện với ngài nữa. Khoảng mười ngày.”

“Thực ra thì ta cũng khá là sốc đấy.”

“Seika-sama, lúc ấy ngài có vẻ buồn lắm.”

“Ta chưa từng có môn đồ nào ghét ta như vậy trước đây.”

Tôi nhớ lúc cô bé ấy nói với tôi trong nước mắt rằng mình không nhận sư phụ nữa. Tôi tự hỏi liệu đây có phải là cảm giác của một người cha khi bị con gái mình ghét mình không.

Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra nếu tên nhóc đó không đến gặp con bé thêm lần nào nữa.

“Ta đã quyết định từ đó không nhúng tay vào chuyện của đệ tử nữa. Không, Ifa còn không phải là đệ tử của ta.”

“Hừm….”

Yuuki suy nghĩ.

“Điều đó tốt thôi, nhưng…… trường hợp này nó đâu có như vậy? Bởi vì người mà cô gái nô lệ đang thực sự nghĩ đến là ngài, Seika-sama……”

“Có thể cô nói đúng…Nhưng mà.”

Tôi thở dài và nói tiếp.

“Ifa sẽ sớm mười lăm tuổi. Cô ấy sẽ sớm nhận ra mình không thể chọn bạn đời dựa trên việc thích hay không thích”.

“Ngài có lý đấy, nhưng cô ấy không có xuất thân cao quý. Cô ấy có thể chọn chồng vì tình yêu.”

“Cũng chính vì không xuất thân cao quý. Cô ấy không thể dựa vào bố mẹ mình, tốt hơn hết là kết hôn với một nơi nào đó có tiền. Ngoài ra……"

Tôi thêm vào, sau một hồi lưỡng lự.

“……tình cảm là thứ đến muộn hơn cô nghĩ.”

“Mmm…… hmm?”

Tai Yuki vểnh lên.

“Seika-sama, ngài có phải đã từng trải nghiệm nó không?”

"Ừ…Đúng vậy”

“Seika-sama, ngài đã từng kết hôn…… trước đây sao?”

“Khi ta còn trẻ, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn.”

"Hể!!!?"

Yuki đột nhiên phấn khích.

Sau đó Yuki nghiêng về phía trước, và nói liên tục một tràng.

"Có thật không? Em chưa bao giờ nghe về chuyện đó!"

"Đó là bởi vì ta không nói với cô."

“Tại sao ngài không nói với em điều quan trọng như vậy?”

“Thì…Ta không có cơ hội…… và điều đó cũng không quan trọng lắm…….”

"Em tò mò lắm ấy chứ…. Lúc ấy ngài bao nhiêu tuổi? Vợ ngài là người như thế nào? Ngài đã kết hôn như thế nào? Seikai-sama đã tỏ tình thế nào?”

“Thôi đi, ổn quá đấy!”

Tôi bịt tai lại.

Quả nhiên việc nói mấy thứ linh tinh với yêu hồ là sai lầm.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage