S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

20 65

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

108 1001

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

38 313

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

62 1099

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

(Đang ra)

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

Tokiumi Yui

Cuốn tiểu thuyết khép lại hành trình của loạt truyện Your Lie In April cho ta kinh qua góc nhìn của năm nhân vật, Kaori, Tsubaki, Takeshi, Emi và Wataru về Kousei, mang đến cho ta nhiều mẩu chuyện mới

2 11

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

434 50222

Phần 02 - Yêu tinh lặng lẽ và Vạn Niên Quang Nguyệt Thảo - Chương 08 - Rừng quốc gia Yggdora và "Thánh Cây Đại Thụ - Yggdrasil" (2)

Một trong Tứ Đại Clan, 'Thánh Cây Đại Thụ Yggdrasil'. 

Trụ sở chính của nó nằm ở đâu? Câu trả lời thật đáng kinh ngạc.

"Không thể ngờ... cái cây Đại Thụ này lại là trụ sở chính của một trong Tứ Đại Clan."

Thật bất ngờ, dưới gốc cây Đại Thụ có một cánh cổng lớn, và bên trong nó là cả một thị trấn. 

Nói chính xác hơn thì đó không phải là một thị trấn mà là nơi sinh sống của các đội mạo hiểm giả thuộc clan 'Thánh Cây Đại Thụ - Yggdrasil'. 

Bên trong thân cây đã được khai phá và biến thành một thị trấn. 

Người đàn ông lớn tuổi đang hướng dẫn Haise nói.

"Đây là khu vực dành cho các đội mạo hiểm giả từ cấp F đến D. Càng lên cao, thì đó là khu vực dành cho các đội cấp cao hơn." 

"Tuyệt thật... Nhân tiện, cho cháu hỏi 'Thánh Cây Đại Thụ - Yggdrasil' có khoảng bao nhiêu đội mạo hiểm giả vậy ạ?" 

"Khoảng bảy trăm đội, thưa cậu." 

"Ách... Bảy, bảy trăm?!"

Haise ngạc nhiên trước con số khủng khiếp đó.

Chỉ riêng cái clan này thôi đã có thể tiếp nhận tới 80% các yêu cầu được đưa đến Rừng quốc gia Yggdora khổng lồ. 

Không chỉ các yêu cầu trực tiếp, mà còn cả những yêu cầu có độ khó cao, ngay cả Hiệp hội Mạo hiểm giả cũng khó mà giải quyết được.

"Nào, mời cậu đi lối này." 

"...Cái này là gì vậy ạ? Hơi chật." 

"Đây là thang máy, thưa cậu." 

"...............???"

Thang máy? 

Haise lặp lại. 

Cậu được dẫn vào một căn phòng khá chật hẹp. Khi cậu bước vào, cánh cửa đóng lại... và đáng ngạc nhiên hơn là căn phòng bắt đầu di chuyển lên trên. 

Chưa kịp kinh ngạc, cậu đã đến tầng cao nhất trong chớp mắt. 

Tầng cao nhất lại nằm bên ngoài cây Đại Thụ. Trên một cành cây lớn. 

Trên cành cây, có nhiều ngôi nhà trông giống như tổ chim.

"Đó là căn cứ của các đội mạo hiểm giả cấp A." 

"Ồ... nằm ở một nơi tuyệt vời thật." 

"Và kia là đền thờ của Đại nhân Ibis, Clan Master của một trong Tứ Đại Clan, 'Thánh Cây Đại Thụ - Yggdrasil'."

Người đàn ông hướng dẫn chỉ vào tòa nhà lớn nhất nằm ở cuối cành cây. 

Ngay lập tức, cậu cùng người hướng dẫn đi đến đó. 

Lúc này, một vài mạo hiểm giả từ căn cứ của đội cấp A bước ra và nhìn chằm chằm vào Haise.

"Ông Douglas, người đó là ai vậy?" 

"Đó là khách quý của Đại nhân Ibis. Một mạo hiểm giả cấp S." 

"Mạo hiểm giả cấp S? Lại là con người."

Đó là một đội Elf toàn nữ. Tất cả đều là mỹ nữ, nhưng ánh mắt họ nhìn Haise lại chứa đựng sự khinh bỉ và chế giễu. 

Không hiểu sao, Haise lại cảm thấy không vui.

"Chúng ta đi nhanh đi. Cháu muốn đến núi thiêng Gagazia sớm." 

"Hả?! Một con người như cậu mà lại đến núi thiêng Gagazia!?"

Haise phớt lờ. 

Cậu thúc giục người hướng dẫn, nhưng một nữ Elf nắm lấy vai Haise.

"Chờ đã, cậu có ý gì đây? Một con người như cậu lại được phép vào núi thiêng Gagazia, nơi mà ngay cả bọn tôi cũng không được phép vào." 

"Không liên quan đến cô. Đi thôi." 

"Vâng thưa cậu. Rosier, xin lỗi, nhưng bọn ta đang vội. Có gì lát nữa ta sẽ nói chuyện với con." 

"...Xì!"

Cô gái tên Rosier buông tay Haise. 

Và khi họ đến ngôi đền nằm ở cuối, cánh cửa lớn tự động mở ra. 

Bên trong là một căn phòng rộng lớn nhưng trống không. 

Ở giữa căn phòng, một cô gái khoảng 16 tuổi đang nằm ngửa, lấy đệm làm gối. 

Hơn nữa, cô ấy còn đang ngậm tẩu và hút thuốc.

"Ồ, ngươi đến rồi sao, đệ tử của Geist." 

"...À, xin lỗi, ngài là... Đại nhân Ibis, Mạo hiểm giả cấp S sao?" 

"Đúng vậy."

Cô gái đứng dậy. 

Mái tóc thẳng dài trắng muốt. Đôi mắt xanh ngọc lục bảo tuyệt đẹp. 

Cô ấy quấn khăn che ngực và mặc một chiếc áo mỏng, do quá mỏng nên có thể nhìn xuyên qua nhiều thứ. 

Cô ấy là một Elf trông bình thường như bao Elf khác, với những món trang sức được làm từ cỏ và khoáng vật. 

'Vô Hạn Lão Thụ - Ibis'. 

Là Elf cao quý nhất thế giới này, và là một trong những Elf cổ xưa nhất.

"Geist có khỏe không?" 

"À vâng, khỏe lắm ạ." 

"Fufufu. Ta đã đọc thư rồi. Lời chào của ngươi gửi cho ta, yêu cầu ta giúp đỡ ngươi, và... cũng có thể là ngươi sẽ không cần dù đã đưa thư." 

"............" 

"Fufufu. Trúng tim đen rồi sao?" 

"Vâng, ừm... Tôi đưa thư cũng không phải để nhờ giúp đỡ, mà chỉ muốn báo rằng tôi, đệ tử của bác Geist, sẽ vào núi thiêng Gagazia thôi ạ." 

"Ừm ừm. Một cậu nhóc kiêu ngạo nhưng cũng đáng yêu."

Ibis cười, gạt tàn thuốc từ tẩu vào gạt tàn.

"Fufu, hoài niệm thật... Mùi thuốc súng này." 

"---!!" 

"Ngươi, không phải là người từ thế giới khác... Hừm." 

"Ah, thuốc súng... ngài biết súng sao?" 

"Tất nhiên. Ta đã từng cùng chiến đấu với nó trong quá khứ." 

"!!"

Điều này khiến Haise rất ngạc nhiên. 

Và cậu vô thức lấy cuốn cổ thư ra, đưa cho Ibis xem.

"Vậy, cái này... ngài có biết nó không?" 

"...Ồ, cái này..."

Đôi mắt Ibis mở to---và trong giây lát, khuôn mặt cô nhăn lại. 

Có lẽ không phải do Haise tưởng tượng, mà cô ấy trông như một đứa trẻ sắp khóc.

"Nó vẫn còn ư..." 

"...Ngài biết nó sao?" 

"Ừ. Đó là nhật ký ghi chép của tên đó, Nobunaga." 

"Nobunaga?" 

"À. 'Kamishiro Leonhart Nobunaga'... là một 'Người Nhật' đã chuyển sinh đến thế giới này."

"Kamishiro Leonhart Nobunaga..." 

"Fufu, cái tên khó đọc thật."

Ibis cười hoài niệm rồi bảo Haise "Cho ta xem một chút" rồi cầm lấy cuốn sách. 

Và cô ấy lật từng trang với vẻ hoài niệm.

"Ngươi là Haise đúng không? Những chữ này... ngươi đọc được sao?" 

"Vâng, nhưng chỉ một chút thôi ạ..."

Haise kể lại quá trình cậu có được cuốn sách này. 

Và sau đó, cậu lấy khẩu 'Desert Eagle' ra cho Ibis xem.

"Đó là súng... Ra vậy, ngươi đã thức tỉnh 'chúc phúc' giống với Nobunaga. Và do ảnh hưởng từ việc thức tỉnh, ngươi có thể đọc được 'tiếng Anh', phải không?" 

"Chắc vậy ạ. À... vậy thì, cuốn sách của ngài Nobunaga đó..." 

"Ta không biết." 

"Hả?" 

"Cuốn sách này được viết bằng chữ mà chỉ Nobunaga mới hiểu. Ta cũng không biết nội dung của nó, chỉ biết là có một cuốn sách như thế này. Hơn nữa, về chúc phúc, ta cũng không thể hiểu được." 

"À, vậy sao..."

Haise đã nghĩ rằng cậu có thể sẽ tìm ra điều gì đó, nhưng dường như là công cốc. 

Cậu nhận lại cuốn sách và vô thức lật trang.

"...Gì đây?" 

"Hửm, sao thế?" 

"Không, chỉ là... tôi có thể đọc thêm được một trang nữa." 

"Heh, thú vị đấy. Ngươi có thể đọc cho ta nghe được không?" 

"À..." 

"Sao thế, không được sao? Tiền thì cứ ra giá đi, ta sẽ trả."

Ibis búng tay, và Douglas, người hướng dẫn Haise, xuất hiện với một túi tiền vàng lớn.

Haise do dự một chút, nhưng thấy đôi mắt lấp lánh ánh sao của Ibis, cậu run rẩy đọc.

"À... xin ngài đừng giận nhé." 

"Hửm? Không sao, cứ đọc đi, nhanh lên." 

"...Vậy thì."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ngày xx tháng xx. 

Hôm nay Ibis lại quấn lấy cánh tay ta. 

Đáng yêu quá. 

Ngực nàng ấy mềm mại và dễ chịu. Tối nay ta sẽ cưng chiều nàng ấy thật nhiều. 

Một Elf loli bướng bỉnh, mạnh mẽ, nói giọng ông già, liệu có người vợ nào tuyệt vời hơn thế này không? 

Không, chắc chắn là không. 

Ibis của ta là đáng yêu nhất thế giới!! 

Khi ta đang bảo dưỡng súng, sở thích của ta, nàng cứ dụi dụi vào ta như con mèo ấy. 

Nếu tặng nàng ấy tai mèo hay đuôi thì nàng có vui không nhỉ? Nếu nàng ấy trần truồng với tai mèo và đuôi rồi nằm lăn trên giường thì... Aaa, nghĩ thôi đã đủ phấn khích rồi!! 

Được rồi, quyết định vậy đi. Ra ngoài săn ma thú mèo để làm tai mèo và đuôi. 

Hực hực, ta cảm thấy tràn đầy động lực quá.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

".....................................Hết rồi." 

"Cái, cái, cái..."

Cái nội dung chết tiệt. 

Hối hận vì đã đọc to, Haise muốn đốt cuốn cổ thư.

Ibis đỏ bừng mặt.

"À, cái ngài Nobunaga này, là người yêu của ngài sao?" 

"Aaaaahhhh...!!! Hôm, hôm nay kết thúc tại đây!!! Khi nào cần ta giúp đỡ thì cứ gọi nhé!!! Thôi được rồi!!! Tạm biệt!!!"

Ibis đỏ bừng mặt đẩy Haise ra khỏi đền thờ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Lâu quá vậy." 

"...Có nhiều chuyện xảy ra lắm."

Khi cậu ra khỏi cây Đại Thụ, Presea đã đợi sẵn. 

Cô ấy nghiêng đầu nhìn Haise, người có vẻ mệt mỏi. 

Nhưng bây giờ, họ có thể tiếp tục.

"Đi thôi. Mục tiêu là đỉnh núi thiêng Gagazia." 

"Ừm."

Hai người đi qua cổng phía đông, và cuối cùng cũng đến được núi thiêng Gagazia. 

Haise nhìn lại cây Đại Thụ lần cuối.

"...Mỗi người đều có một câu chuyện riêng à." 

"Ồ, em không tin là anh lại dùng câu đó." 

"Chà... anh cũng muốn nói vậy."

Với việc có thêm trang sách có thể đọc được vào đúng thời điểm, Haise cảm thấy rằng cuốn cổ thư dường như có một ý thức riêng.