Không biết có nên gọi nơi đây là Vương phòng của vương quốc Ciel-Terra hay không thì không biết, nhưng đã có vài tranh cãi về vấn đề này.
Thảm đỏ được trải dài ở chính giữa căn phòng cho tới ngai vàng, cùng với những bức tường trắng muốt có họa tiết bằng vàng trên đó, cảnh tượng tuyệt vời đúng như mong đợi của phòng Triều của đất nước. Có lẽ trong mắt của một người dân thường thì phòng Triều này là quá xa xỉ đối với họ, nhưng so với quốc vương ở các quốc gia khác, nó trông vẫn còn khá nhỏ.
Trên ngai vàng đó là Hilbert đệ nhị - Lion Heart - Nicolas, hắn nhìn khung cảnh Ciel-Terra đang được mở rộng từ ban công của phòng, hắn gật đầu hài lòng.
Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, tóc và râu của Hilbert có màu đỏ sậm. Và chúng được chải sang hai bên, khiến khuôn mặt hơi gầy của hắn trông to ra. Nhưng cái thân hình thiếu mỡ đôi chỗ kia, trông khá đáng thương. Có vẻ bản thân hắn cũng biết điều đó, hắn đã dùng vài miếng đệm dưới lớp áo để làm cho phần vai và bụng trông khá hơn.
“ Thưa, Thủ lĩnh của Hiệp sĩ đoàn đã tới.” (Vệ binh)
“Cho hắn vào” (Hilbert)
Tên hiệp sĩ hoàng gia mang thông điệp tới tức tốc chạy đi nhưng rồi lại bị vấp ngã, hắn ta trưng ra một bộ mặt hổ thẹn, Hilbert thấy thế liền bật cười thích thú. Các Thủ vệ Hiệp sĩ của vua tiền nhiệm đã xuống mồ hết cùng với ông, nên tất cả các kỵ sĩ ở đây đều mới được tuyển vào.
Âm thanh kim loại va vào nhau cùng tiếng bước chân nặng như chì, Lawrence từ từ xuất hiện.
Hắn tháo cái mũ trụ của mình rồi giữ bên hông. Hắn trông như bước ra từ các câu chuyện của những người bán hàng rong vậy.
'Sự xuất hiện của anh làm tăng nhuệ khí của quân ta. Mái tóc của anh bừng lên ngọn lửa của ý chí, cặp mắt của anh như vầng thái dương soi rọi. Vẻ đẹp của ánh mắt anh ấy còn hơn cả bảy đêm trăng, ánh mắt đó như bước ra từ trong giấc mơ của mọi thiếu nữ'
Danh tiếng của hắn không chỉ bởi ý chí sắt đá mà còn bởi vẻ ngoài đẹp mã của bản thân mình nữa.
Dù hắn mang trong mình cả thứ sức mạnh khủng khiếp đó và lòng dũng cảm không gì so bì được, hắn vẫn rất lễ nghi và quỳ một chân xuống trước Hilbert bảy bước và cúi đầu.
"Ngẩng đầu lên đi" (Hilbert)
Lawrence ngẩng đầu nhìn Hilbert. Ánh mắt hắn ta(Hilbert) lấp lánh như một đứa trẻ nhìn thấy Hiệp sĩ đoàn đang diễu hành trên phố.
― Được vị anh hùng vĩ đại của đất nước cúi chào kính nể như thế này thật tuyệt vời, cảm giác này không tệ chút nào.
Lawrence sẽ làm bộ mặt như thế nào khi hắn tiếp triều tại căn phòng của vị vua mà hắn đã từng trung thành nhỉ, Hilbert tự hỏi.
"Công việc lần này, ngươi thật sự vất vả rồi." (Hilbert)
"Ngài quá lời rồi." (Lawrence)
Lawrence lại cúi sâu hơn một lần nữa.
"Ngay cả có là mơ đi chăng nữa, ta cũng không bao giờ nghĩ là con nhỏ đó có thể trở thành Undead được." (Hilbert)
" Quả thật là vậy thưa ngài. Thứ dòng máu ô uế đó dù có chết vẫn nhe nanh làm hại đất nước chúng ta. Nó giờ đây đã biết được sức mạnh của người rồi.
Mọi quyết định của ngài thật đúng đắn. Thần không hề nghi ngờ gì về điều đó cả." (Lawrence)
"Nịnh nọt đủ rồi. Thay vào đó, trường hợp khẩn cấp mà ngươi đề cập lần này là gì." (Hilbert)
"Vâng, thưa ngài. Liên quan đến thanh kiếm mà thần dùng để chiến đấu." (Lawrence)
Lawrence rút thanh kiếm được quấn cẩn thận ở thắt lưng hắn rồi đưa về phía trước.
Báu vật huyền thoại của Ciel-Terra, Terra Ayur.
Với nguyên liệu là Orchalcum chất lượng cao từ khu mỏ của Ciel-Terra, được rèn bởi bàn tay thợ rèn Dwarven nổi tiếng, thêm vào cùng vài nguyên liệu quý hiếm từ cơ thể của một con rồng sống, không hề phóng đại khi nói rằng thanh kiếm này là tạo vật đắt giá nhất của cả vương quốc.
Như một vật phẩm ma thuật, nó được yểm vài hiệu ứng như 'vô hạn sắc bén' và 'trọng lượng như núi'...chỉ từng đó thôi. Thế nên, mỗi cú chém có thể chẻ đôi qua lớp sắt cực dày và khi Mana được truyền vào, nó còn tạo ra sóng xung kích hủy diệt. Thanh kiếm được sử dụng bởi Thủ lĩnh Hiệp sĩ đoàn đã đem về rất nhiều chiến tích vẻ vang. Thanh kiếm đã trở thành ngọn cờ của quân đồng minh trong trận chiến (hay đúng hơn nó được tạo ra vì mục đích đó)
Không chỉ có sức mạnh tuyệt vời được ca ngợi rất nhiều trong những câu hát lời ca.
...Tuy nhiên, lưỡi kiếm đó giờ bị bao phủ bởi lớp máu đỏ thẫm.
"Cái này..."
Hilbert vô thức rướn người về trước. Một hiệp sĩ nhận thanh kiếm từ Lawrence và đưa nó cho hắn ta.
Hắn cẩn thận nhìn vào thanh kiếm. Máu trên thanh kiếm đã khô nhưng vẫn còn có thể cảm nhận được độ ẩm khi chạm vào.
"Nó là vết bẩn trong trận chiến vừa rồi ạ. Thần thật lòng xin lỗi vì đã làm vấy bẩn báu vật huyền thoại của vương quốc." (Lawrence)
"Được rồi. Hơn thế, cái này là gì?" (Hilbert)
"Thần không biết ạ. Tuy đã thử rửa sạch rồi đánh bóng, kể cả đã nhờ tới linh mục thanh tẩy lời nguyền, nhưng nó vẫn bám ở đó, Một linh mục bảo rằng...Có lẽ không may con Undead đó vẫn chưa bị giết hoàn toàn, nên nó đã để lại lời nguyền trên thanh kiếm này" (Lawrence)
"Làm sao mà..." (Hilbert)
Vũ khí ma thuật hầu như đều có khả năng kháng phép.
Dù chúng có thể bị gãy, nhưng không phải muốn là có thể bị vấy bẩn được.
Chắc chắn rằng vết máu trên thanh kiếm huyền thoại này không hề bình thường chút nào.
“Thần xin phép được có ý kiến, trận chiến đó, khi chém kết liễu nó, thần có cảm giác hơi lạ như chém vào cái bao rỗng vậy.
Nếu so sánh thì… kiểu như chỉ còn lại cái xác, còn bên trong thì đã trốn thoát đâu rồi.”
"Fumu..." (Hilbert)
Lawrence ngập ngừng trong lời nói của mình.
Hắn thấy khá khó xử khi phải nói với vị vua đáng kính của mình phải thất vọng vì hắn. Tuy nhiên, là một Hiệp sĩ, hắn phải có trách nhiệm báo cáo tất cả chi tiết về cuộc chiến của mình.
" Ta không trách ngươi. Nếu một anh hùng tuyệt vời như ngươi mà mắc phải sai lầm, thì chỉ trách đối thủ của ngươi quá là quỷ quyệt thôi." (Hilbert)
"Đức vua..." (Lawrence)
"Nếu nó còn sống, chúng ta sẽ sớm biết nơi mà nó ẩn nấp, nên sẽ ổn thôi nếu chúng ta chuẩn bị kĩ càng khi nó quay lại. Và khi mà tới lúc đó, ta sẽ để việc này lại cho ngươi. Ta cảm thấy rằng chỉ có ngươi mới có thể đối đầu với nó.
Hãy thực hiện nhiệm vụ, rửa hận và xóa bỏ lời nguyền này."(Hilbert)
"Tuân lệnh, thưa bệ hạ! Thề trên danh dự của Hiệp sĩ đoàn và Thanh kiếm được quốc vương ban cho, thần sẽ chấm dứt sự tồn tại của con quái vật gớm ghiếc đó!"(Lawrence)
Lawrence thả lỏng vai của mình và nắm chặt hai tay.
Có vẻ hắn quyết tâm rằng sẽ không có thất bại lần thứ hai.
"Tiện đây thưa đức vua, có một thông điệp đến từ phía Liên bang..." (Lawrence)
"À, về nó hả." (Hilbert)
Tạm thời thì vấn đề chính đã xong rồi, nhưng có vẻ như Lawrence quá tò mò không hỏi không được.
Hilbert nhếch môi cười mỉm.
"Không cần phải vội. Tất cả chúng sẽ sợ xanh mặt thôi. Ta sẽ không cho bọn chúng bất cứ mẩu phế thải kim loại nào từ hầm mỏ của chúng ta đâu."
Ciel-Tera có mối quan hệ lâu dài với đất nước láng giềng ở phía Tây, Liên Bang Jireshataar Federation.
Federation bảo vệ Ciel-Tera, và đổi lại, Ciel-Tera cung cấp tài nguyên cho Federation. Nghe thì có vẻ mối quan hệ này đậm mùi giấy bút và hiệp ước, nên nó không thể tiến xa hơn được trong thực tế, trong đó Ciel-Terra chỉ được chia một mẩu nhỏ của cả cái bánh siêu to siêu khổng lồ.
.........Ít nhất thì đó là ý kiến của người dân về những vấn đề này.
Hắn đã kích động sự bất mãn của người dân ‘không làm được gì cả’ hay là từ bỏ mọi thứ hướng về phía phía Liên bang. Ngay cả bản thân Hilbert cũng phải bất ngờ vì sự hỗ trợ mà hắn nhận được
[Note: kiểu bọn này làm ăn thua lỗ ấy xong đổ tất tội lỗi lên vua chúa không quản lý tốt bla bla bla nói chung]
Dù Lawrence không dính líu gì tới vấn đề này, nhưng bên trong hắn vẫn nổi lên ngọn lửa phẫn nộ.
“Bất cứ lúc nào, nếu bọn Liên Bang có động thái ngáng chân chúng ta, thì khi đó Hiệp sĩ chúng thần sẽ thể hiện sức mạnh của mình. Thần hứa sẽ lấy đầu đám ngu ngốc đó về.”
Lawrence mạnh mẽ nắm chặt kiếm thể hiện tinh thần.
"Umu. Tuy sức mạnh binh lính phía ta có nhỉnh hơn Liên bang nhưng chúng cũng rất lớn mạnh. Một mình chúng ta không thể đối phó với chúng.
Trận chiến là thứ mà khi chúng ta bắt đầu phải chuẩn bị kỹ càng mọi kế hoạch cho chiến thắng của chúng ta. Cho tới lúc đó, hãy cẩn thận đừng có gây hấn với bên đó." (Hilbert)
"Tuân lệnh, thưa đức vua... thần xin phép lui."
************
Quay trở lại phòng làm việc riêng của mình, Hilbert vặn mình xoay cổ.
"Ôi trời, ngay cả giữ một tư thế ngầu lòi cũng thật là mệt mỏi mà."
Trong khi người dân tin tưởng rằng Hilbert sẽ thẳng mặt chính trực đối đầu với Liên Bang, nhưng thực tế suy nghĩ của hắn hơi khác so với tin đồn đó. Thực ra Hilbert là một người rất thực dụng.
Hắn biết rằng sẽ cực kì phiền phức nếu người Tứ đại cường quốc giúp đỡ đối phó với phía Liên Bang. Sẽ nhanh chóng tạo ra một kẻ thù khổng lồ và khó mà đám đó sẽ trở thành đồng minh “triển vọng” trong đàm phán được.
Nếu không hành động cẩn thận thì Ciel-Terra sẽ biến thành tấm khiên thịt khi đánh với Liên bang. Tuy năm thế lực chưa có dấu hiệu sẽ ủng hộ phe nào cho trận chiến, nhưng nó chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi hòa bình chấm dứt. Từ giờ Hilbert chỉ còn cách ‘ Chính sách chủ chiến’ thay vì ‘ Chính sách chủ hòa’ như trước kia.
Ngay cả thế, việc đó vẫn tốt hơn chọn con đường phụ thuộc vào một đất nước hùng mạnh rồi ngồi ăn bỏng ngô. Với hắn thì việc đoạt ngồi thành công đã quá tuyệt vời rồi.
Còn việc giúp đất nước này trở nên tốt hơn... Mà, chắc điều đó ngồi nghĩ sau cũng không muộn.
Trên danh nghĩa kẻ cướp ngôi, Hilbert thấy biết ơn sâu sắc sự ủng hộ của quần chúng.
Nếu người dân phản đối dữ dội, thì dù được Tứ Đại Đế Chế chống lưng đi nữa, vài tên quý tộc sẽ để mắt đến người dân. Trường hợp tệ nhất, một trong số họ sẽ đi xa đến mức là nhờ đến sự giúp đỡ của Liên bang.
Dù sao hiện tại, ý kiến của người dân đang chia làm hai phe. Trong tình hình này mà bất cẩn dập nổi loạn cũng có rủi ro rất lớn.
Nhưng vấn đề cần giải quyết gấp bây giờ là đám cấp dưới đang ngạo mạn tung hoành nơi khuất mắt hắn.
Bọn chúng liên lạc với nhau rồi thỏa thuận sự giúp đỡ của Liên bang, hoặc từ người di cư của thành phố, và vài tên còn điên tới mức đưa người của Liên bang vào lãnh địa của chúng. Hilbert và Lawrence phải ngăn những cái kế hoạch ngu ngốc này lại, nhưng lại chẳng thể làm gì những tên có địa vị cao trong quân đội công khai được.
Nếu mấy tên đó khiến phía Liên bang cảm thấy 'Ciel-Tera cần phải đưa vào khuân khổ ngay ’... nhìn là không muốn nghĩ tiếp rồi. Kể cả có cầu xin sự hỗ trợ quân đội của Tứ Đại Đế Chế, chiến tranh vẫn sẽ xảy ra ở Ciel-Tera, không khác gì khi ở cạnh Liên bang cả.
Và về người vợ quá cố của Albert, Rosalia và cả con gái của ông ta, Rene, Helbert không thực sự quan tâm đến họ cho lắm.
Ngay cả vài tên quý tộc nào đó có ý định đưa Rene lên ngôi và đẩy cô ấy vào vị trí 'Dòng dõi chính thức của Hoàng Tộc', cô ấy vẫn chỉ là một người phụ nữ, và một đứa trẻ bị nguyền rủa. Hilbert chắc chắn Rene không thể chống lại hắn, chứ đừng nói là có được Ngai Vàng.
Tuy nhiên, có rất nhiều Kỵ Sĩ, kể cả Lawrence, và người dân đã kịch liệt chỉ trích hành động của vị vua quá cố, tất cả bọn họ đã giúp đỡ Hilbert, đều liên tục gào thét muốn dập tắt dòng máu hoàng tộc của tên vua kia. Hắn ta do dự đồng ý, và cảm thấy cực kỳ bối rối vào lúc đó.
Nếu biết trước hậu quả của hành động thiếu trách nhiệm này đã làm thức tỉnh một Undead mạnh mẽ, hắn đã không chọc phải cái tổ ong đó rồi.
"Rene à. Làm ơn đừng 'trách' tôi nha... Mà, cái đó là bất khả thi mà." (Hilbert)
Hilbert tự nghĩ về cháu gái của mình, với khuôn mặt mà hắn chưa bao giờ gặp.
Mẹ con họ bị đuổi khỏi hoàng tộc là vào khoảng 10 năm trước. Rene đã được sinh ra ngay sau đó.
Hilbert là người sử dụng sự tồn tại của Rene để phế ngôi Albert. "Vì anh đã gian díu với thứ thường dân bẩn thỉu đó nên mới sinh ra đứa trẻ bị nguyền rủa đó" hắn chỉ trích lớn tiếng, nhưng chỉ để làm vậy để tự thỏa mãn bản thân mà thôi, thực sự thì hắn không quan tâm gì tới Rene cả.
Có một báo cáo về nhóm mạo hiểm giả Bình Minh Đỏ bị toàn diệt.
Nếu so sánh với quái vật thì, những mạo hiểm giả là Hiệp sĩ thường trực đối phó với chúng. Vậy mà những mạo hiểm giả mạnh mẽ đó lại bị bị one hit one kill bởi Undead đó, trong lòng Hilbert tràn đầy bất an.
"Ughh... đau đầu thật đấy. Đây là thử thách đầu tiên khi trở thành vua à..."
Mà, Lawrence đã thắng được một lần, nên lần tới cũng sẽ thắng được thôi, Hilbert nghĩ vậy.
Hoặc, ít nhất, hắn muốn tin vậy. (Death flag on :v)
Translator: Nhím sào [Fried Hedgehog]
Ngày tốt lành không mọi người, các đồng zâm weeb và weeblets [Trans: Note nhỏ Weeblets là những thanh niên mà bộ hentai đầu tiên được xem là Boku no Pico ( ͡° ͜ʖ ͡°) ]. Nó là lúc tuyệt vời cho chapter tiếp theo của Let’s Get Political [Trans: 5s quảng cáo I don't know].Lần này, dù cho hông có sự xuất hiện của Rene, hơi buồn nhỉ, nhưng chụy sẽ trở lại và lơi hại hơn xưa ở chương sau. Điều vui đó là cô ấy vẫn còn sống. Tui sẽ biết sống sao nếu thiếu bé loli tàn sát và bạo lực (thực ra có người đàn ông trung niên ở bên trong).
Chapter này rất thú vị, cho chúng ta về cái nhìn của người đứng sao mọi chuyên.Dù cho hắn cực kì vô trách nhiệm khi chịu nhiều áp lực và khiến mọi người ghét bỏ ai đó, điều đó khiến Hilbert được thông cảm và thấu hiểu hơn như một nhân vật. Hình tượng cũng được cải thiện phần nào. Và tui cực kì thích mấy nhân vật có lòng trắc ẩn. Cái sự đau khổ của họ thực là "ngon".
[Trans: Ông này bị S hả]
Mà dù sao cũng được, hãy bỏ qua cách mà tôi kết thúc câu nói của mình bằng một cái Note kỳ lạ. Nếu các bạn thấy không ổn, hãy cho tôi biết ở phía dưới phần bình luận nếu có lỗi, sai cách diễn đạt, lỗi chính tả, bất kỳ nội dung nào cần cải thiện, yada yada. Đó là tất cả. Gặp lại các bạn trong chapter sau.
miếng đệm để người trông to hơn cho ngầu chứ làm gì? hỏi gì kì. 『 Trans: không muốn dịch đoạn này chút nào cả miêu tả rất khó luôn:V』 『 Có cố gắng, edit ghi công 』 [Trans: Ở Chap trước do làm vội bởi đang đến đoạn cấn muốn đọc nhanh nên không có chap này chắc mình sẽ cho vào note của trans Eng để tôn trọng công sức của ông ấy]