-Pom Pom!
“Uwaaaa” (Sei)
Âm thanh ấy đã đưa tôi về với thực tại.
“Hu-Huh, M-Mình đang nghĩ cái gì vậy này.” (Sei)
Với khuôn mặt đỏ ửng khi nhớ lại những gì mình vừa tưởng tượng, tôi lắc mạnh đầu để quên đi những hình ảnh đó.
“Uuu, mình vừa tưởng tượng ra cái gì vậy chứ!” (Sei)
Có thể Shimada không nhận thức được nhưng cô ấy rất hay mơ mộng, và thường tưởng tượng ra những thứ như vậy trên giường của mình.
Tuy nhiên, lần này mình đã thực sự được tỏ tình nên chẳng trách trí tưởng tượng lại bay xa đến vậy.
Khi nhận ra tay mình đã vô thức đưa lên môi, tôi liền vỗ vào má.
“Bực thật đấy...... dám khiến mình tưởng tượng ra những thứ như vậy! Tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu đâu Hisamura.....!” (Sei)
Mặc kệ việc đây hoàn toàn là do sự ảo tưởng của bản thân, tôi trút hết tội lỗi lên Hisamura.
Rõ ràng là lỗi của Hisamura, chỉ vì cậu ấy đã nói và làm những điều đó nên mới khiến tôi ảo tưởng mà.
Oh, nhân tiện thì tôi nghe thấy tiếng thông báo của RINE.
Không phải tiếng thông báo cản trở việc mơ tưởng của Sei đâu, mà ngược lại nó đã ngăn không cho những ảo tưởng đó đi quá xa.
Nó phát ra một âm thanh đặc biệt mỗi khi có người liên lạc với bạn.
Tôi nhìn vào màn hình điện thoại và nhận ra có người đã nhắn tin cho mình.
Khi mở ứng dụng RINE lên, bạn có thể ngay lập tức thấy được ai là người đã gửi tin nhắn cho mình.
Có vẻ là Shiho đã nhắn tin cho mình trước đó.
Ngay khi mở cửa sổ chat với Shiho lên, tôi liền đông cứng.....
“Ehh! Cái gì thế này, tại sao cậu ấy lại .....!?” (Sei)
[Sei-chan này, có phải cậu đã.... ở cùng Hisamura-kun sau khi tớ rời đi à?] (Shiho)
“Là-Làm sao mà Shiho lại biết được vậy ....?” (Sei)
Tôi không hề nghĩ rằng Shiho đã chứng kiến tất cả vụ việc đáng xấu hổ đó ....!
Xấu hổ quá, làm sao mình có thể đối mặt với Shiho bây giờ đây.
Không, trước đó tôi còn chả biết phải đối mặt với Hisamura như nào chứ chưa nói đến Shiho.
“B-Bây giờ thì đành hồi âm như này vậy.” (Sei)
Tôi không rõ phải phản hồi lại tin nhắn của Shiho như nào nữa nhưng thôi cứ trả lời bừa vậy.
[Phải rồi, Hisamura đã vào lớp sau khi cậu rời đi.] (Shiho)
Trong lúc này tôi chỉ biết nhắn vậy rồi gửi cho Shiho để xem cách mà cậu ấy sẽ trả lời.
Nếu cậu ấy thực sự đã chứng kiến màn tỏ tình mãnh liệt ấy của Hisamura thì chắc hẳn cậu ấy đã đỏ mặt dữ lắm.
Và, trước khi tỏ tình cậu ta cũng nói rằng mình có tình cảm với Shigemoto.
Tôi không biết Shiho đã nghe từ đoạn nào.
Hi vọng cậu ấy không nghe được đoạn mình thích Shigemoto.
Nhưng ngay bây giờ thì trong đầu tôi chỉ toàn hình ảnh của Hisamura mà thôi.
[Cậu nghe được điều đó ở đâu vậy,....?] (Sei)
Tôi đánh liều gửi thêm một tin nhắn và được đọc ngay tức thì.
Và rồi chỉ trong chưa đầy một phút, tin phản hồi được gửi.
[Vậy đúng là Hisamura-kun rồi nhỉ? Cậu ấy tỏ tình với cậu à Sei-chan?] (Shiho)
“Geez, ....?” (Sei)
Sau cùng thì Shiho có vẻ đã nghe thấy phần tỏ tình rồi.
Chỉ riêng việc đó thôi cũng đã gây ra cả tấn sát thương cho trái tim tôi rồi, nhưng tôi tiếp tục nhận được thêm tin nhắn nữa.
[Có phải Hisamura gọi cậu là Sei-chan không? Tớ ngạc nhiên lắm đó.] (Shiho)
[À thì, tớ cũng ngạc nhiên khi cậu ta gọi tớ như thế lần đầu tiên mà...!] (Sei)
Chỉ trước khi tỏ tình thôi, cậu ấy vẫn gọi tôi là “Shimada” như thường lệ, nhưng sau đấy lại đột ngột gọi là “Sei-chan”.
Dù không hiểu sao nhưng tôi lại có cảm giác rằng Hisamura như thể đã quen với kiểu gọi này rồi vậy.
Có lẽ nào Hisamura toàn gọi mình là “Sei-chan” lúc không có mặt mình ....? Đ-Đúng là một việc quá xấu hổ mà ....!
Tôi không rõ liệu có phải do tôi đã quen gọi cậu ta như vậy chưa nhưng tôi lại không thấy phiền chút nào.
Đang nghĩ ngợi vẩn vơ thì tôi lại nghe thấy tiếng thông báo “pom pom” và nhận được thêm tin nhắn từ Shiho.
Có vẻ là Shiho cũng rất phấn khích, và câu chuyện lại tiếp tục.
[Cậu ấy đã khẳng định rằng bản thân rất nghiêm túc này! Rồi còn bảo rằng rất yêu Sei-chan đó!] (Shiho)
“Guh ....!” (Sei)
Pom-pom
[Và cậu ta còn nói chắc chắn sẽ khiến cậu hạnh phúc nữa! Tớ biết là những lời nói này không dành cho mình, nhưng tớ cũng hồi hộp lắm đấy!] (Shiho)
“Bực thật đấy, đúng những gì mình vừa nghĩ...” (Sei)
Pom-pom
[Vậy cậu trả lời sao Sei-chan? Ý tớ là, các cậu đã hẹn hò chưa? Chuyện đó đến đâu rồi?] (Shiho)
[Từ-Từ đã Shiho! Cứ bình tĩnh đã!] (Sei)
Tôi hét toáng lên khi đọc những tin nhắn vừa rồi mà quên mất chúng tôi thậm chí còn không gọi điện.
Sau cùng thì Shiho là một hoa khôi của trường và cậu ấy cũng cuồng những câu chuyện lãng mạn.
Trước khi tin nhắn mới được gửi, tôi phản hồi.
[Chúng tớ không có hẹn hò.] (Sei)
[Vậy cậu đã chìm đắm trong xúc cảm à?] (Shiho)
Chỉ tốn khoảng năm giây từ khi tôi gửi tin đến khi nhận được hồi đáp.
[Tớ không có làm vậy.] (Sei)
Tôi nhắn có vậy thôi, mà cậu ấy trả lời còn nhanh hơn trước nữa.
Tin nhắn của tôi là “À thì, tớ vẫn chưa trả lời hay nói đúng hơn thì tớ đã bảo là “Hãy để tớ suy nghĩ về chuyện này”.”
[Tớ hiểu rồi. Vậy cậu định sẽ tính sao đây? Bởi cậu là Sei-chan mà, nên hẳn cậu đã ngồi nghĩ về nó suốt chứ gì.] (Shiho)
[Đó không phải thứ đáng để tớ bận tâm ....] (Sei)
Cũng đã được vài tiếng kể từ lúc cậu ta tỏ tình với mình rồi.
Đúng như đã nghĩ, tôi không hề bận tâm về nó chút nào cả
Tôi đã làm bài tập về nhà này, rồi chuẩn bị bài cho ngày mai và vân vân, thậm chí tôi còn xem TV trong lúc ăn tối nữa mà.
Nhưng đúng là, tôi đã tốn nhiều thời gian hơn thường lệ để hoàn thành bài tập. Và dù có ngồi xem TV thì tôi còn chẳng thể nhớ được nội dung mình đã xem, đến cả các món ăn trong bữa tối tôi còn chẳng nhớ tẹo nào. Không phải là tôi đã nghĩ về Hisamura cả tối đâu,... nhưng tôi chỉ coi cậu ấy là một người bạn tốt mà thôi.
[Vậy cậu đã quyết định sẽ nói gì chưa?] (Shiho)
[Tớ vẫn chưa...] (Sei)
[Huh, đúng vậy nhỉ. Nhưng đây là Sei-chan mà, nên cậu đã từ chối thẳng thừng nếu không có tình cảm với cậu ta rồi.] (Shiho)
"Cáu thật đấy, sao hôm nay Shiho nhiệt tình thế ....!" (Sei)
Tôi nhận được phản hồi sau vài giây đọc nhưng vẫn không thể hiểu tại sao nó lại chính xác đến vô lý như vậy được.
Có thể do tôi và Shiho là những người bạn thân thiết và cả hai luôn thấu hiểu lẫn nhau.
Nhưng đúng như cậu ấy nói. Nếu cậu ta đã tỏ tình mình một cách mãnh liệt đến như vậy thì mình phải bắt đầu có ý thức về cậu ta chứ.
[Không phải tớ có cảm giác gì về điều đó đâu đấy.] (Sei)
[Rõ là xạo. Tớ cá bây giờ mặt cậu đang đỏ như gấc luôn.] (Shiho)
[Có cái camera giám sát nào ở gần tớ à? Hay chúng ta đang gọi video?] (Sei)
Tôi liếc xung quanh phòng và chẳng nhận ra cái camera ẩn nào cả, và điện thoại của tôi cũng không có vẻ gì là đang gọi video luôn.
[Nhưng tớ chắc chắn sẽ khiến cậu hạnh phúc. Tớ cũng muốn được nói điều đó.] (Shiho)
[Tớ còn không rõ cậu ta thích điểm gì ở mình....] (Sei)
[Thì, Sei rất là đáng yêu này.] (Shiho)
Shiho luôn nói vậy với tôi, nhưng tôi khá chắc đó là lời nịnh hót bởi chẳng có ai khác ngoài cậu khen tôi vậy cả.
Tuy nhiên, từ những lời của Hisamura, tôi lai không cảm nhận được sự tưng bốc nào cả.
[Tớ biết cậu ta khen mình xinh, ngầu, dễ thương và vài thứ tương tự nhưng tớ khá chắc rằng Shiho vẫn xinh hơn chứ.] (Sei)
Khi tôi gửi tin nhắn đó đi, tin phản hồi đến chậm hơn nếu so với những tin trước nhưng vẫn khá nhanh.
[Cậu không chỉ ngầu và dễ thương đâu Sei-chan, cậu cũng rất tốt bụng mà.] (Shiho)
[Đây không phải lần đầu tớ nghe điều này, nhưng tớ không đến mức vậy đâu... Tớ chỉ quan tâm tới Shiho với tư cách một người bạn thôi.] (Sei)
[Cậu cực kì tốt bụng mà Sei-chan! Và cả Hisamura nữa!] (Shiho)
[Đúng là cậu ấy khá tử tế khi đã đỡ kịp lúc tớ bị trượt chân nhưng tớ đâu cần cậu ta phải giữ khư khư như mình như vậy chứ! Và cả sau đó nữa, tớ hoàn toàn không ngờ sẽ bị dồn vào thế Kabedon. .....] (Sei)
Sau khi Sei-chan gửi đi đoạn tin nhắn đó, Shiho đã ngay lập tức trả lời...
[Sei-chan này, cậu có để ý không? Rằng cậu đang cực kì quan tâm tới cậu ta đó?] (Shiho)
[Huh?] (Sei)
Tôi nhìn đoạn tin đó rồi lướt lên để xem những thông tin nãy giờ chúng tôi vừa bàn luận.
..... Quả đúng là vậy, tôi có vẻ đang đắm chìm vào những lời nói và hành động của Hisamura dành cho mình.
Tôi chợt cảm thấy xấu hổ và lấp liếm đi bằng một tin nhắn khác.
[Không không! Tớ không có ý như vậy mà!] (Sei)
[Phải rồi, tớ hiểu. Tớ biết cậu không phải loại con gái như vậy đâu.] (Shiho)
[Bộ cậu là mẹ tớ à?] (Sei)
Tôi không thể ngăn bản thân khỏi bật cười trước dòng tin đó.
[Shiho đã chứng kiến rồi nên cậu phải biết mọi chuyện chứ. Đừng chọc tớ nhiều như vậy chứ. ....] (Sei)
[Tớ xin lỗi. Nhưng thú thật là tớ không tận mắt chứng kiến đâu.] (Shiho)
"Eh?" (Sei)
Khi tôi nhìn dòng tin “tớ không tận mắt chứng kiến đâu” của Shiho, tôi sững người.
Trong khi đang trong cơn bàng hoàng, tôi tiếp tục nhận được một tràng tin nhắn từ Shiho.
[Những gì tớ thấy chỉ là Sei-chan đang chạy bắn khỏi lớp học trong khi Hisamura nói với cho cậu tình cảm của cậu ta và thề sẽ khiến cậu hạnh phúc mà thôi. Trái ngược hoàn toàn với những gì cậu nghĩ, tớ chỉ biết có vậy thôi à.](Shiho)
[Nói dối...] (Sei)
[Và vì thế nên tớ không biết rằng Hisamura khen Sei-chan dễ thương, xinh xắn và tử tế cũng như vụ Kabedon và cậu ta ôm cậu đâu.] (Shiho)
[Không thể nào..] (Sei)
[Tớ không ngờ rằng cậu lại nói nhiều như vậy đó, kể cả khi vẫn đang xấu hổ và giận dỗi nữa chứ.] (Shiho)
[Mình bị gài rồi. ....!] (Sei)
Tôi sau đó nhận được một sticker từ Shiho
Miếng sticker hình một chú mèo dễ thương cùng dòng chữ “ Tớ xin lỗi mà”