——— Vì cô là quân y của địch nên sẽ là chuyện khác. Thẩm vấn, đúng vậy bọn ta sẽ thẩm vấn cô để khai thác thông tin nội bộ của địch.
Sau khi nghe tiếng gào thét của tôi, chỉ huy địch Sylph hạ họng súng xuống và huỷ bỏ cuộc hành quyết.
Rồi để lại lời nói rằng sẽ thẩm vấn rất nhiều.
“Tou-chan, những người đó là ai ?”
“…… Yên tâm đi Sedol, sẽ ổn cả thôi”
Sau đó tôi bị bắt làm tù binh chiến tranh.
Cả hai tay bị còng sau lưng, tôi bị trói cứng vào cột rồi nhốt vào lồng.
Vậy ra đây chính là nơi tội phạm bị giam giữ sao ? Đó là một chiếc lồng sắt cũ kĩ, rỉ sét khắp nơi.
“Tou-chan, có đau hông ?”
“Chị vẫn còn khoẻ lắm”
Sedol tuy không bị trói, nhưng cậu ta cũng bị giam trong cùng một chiếc lồng với tôi.
Hiện giờ em ấy đang lo lắng ngước nhìn vào tôi đang bị trói vào cột.
“Bố mẹ vẫn chưa đến sao ?”
“Vẫn chưa, có vẻ vậy ……”
Chiếc lồng này khá rộng nên chứa vài người thoải mái.
Trong đó, một số cây cột cũng được dựng lên nữa.
“……”
Có thể những tên cướp họ bắt được cũng sẽ bị nhốt chung vào đây luôn sao ?
Nếu vậy thì nguy hiểm cho Sedol quá.
.
.
Sau đó, quân đội Sabbat tiến vào làng Othello dưới sự hướng dẫn của Irigol.
Với quy mô quân đội cỡ này, rất nhanh bọn cướp sẽ bị tiêu diệt thôi.
……Tuy nhiên có một điều tôi lo lắng, rằng liệu chị Anita sẽ ổn chứ.
Còn về ông chú Gorsky …… người đó chắc không chết nổi đâu nhỉ.
“Này, Aus”
“Vâng, gọi tôi à ?”
Trong khi đang lo lắng cho những người dân ở làng Othello, một binh lính bên ngoài đứng canh gác tôi bỗng lên tiếng.
Mà tại sao tay anh ta lại cầm một ống thép vậy ?
“Cô sao lại ở trong làng ?”
“Như đã đề cập trước đó, trong trận quyết chiến phía Bắc, tôi đã liều chết nhảy xuống sông và may mắn được cứu sống”
“Hãy nói thật đi. Ta là điều tra viên Sonya, ta có thể thấy rõ cô đang nói dối”
Người đàn ông cầm cây gậy tự giới thiệu mình là sĩ quan thẩm vấn.
Nghĩ lại thì, chỉ huy địch nói rằng mình sẽ bị thẩm vấn.
Có vẻ như việc này sẽ được thực hiện song song với việc chiếm giữ lại làng Othello luôn.
“Cho dù có được trải qua quá trình đào tạo giữ kín miệng như nào đi chăng nữa, con người sẽ luôn để lộ ra một số dấu hiệu khi nói dối. Giống như cô bây giờ đó”
“Tôi không có nói dối”
“Cấp trên ra lệnh cho cô qua đây để điều tra động tĩnh của bọn ta sau trận quyết chiến à ? Quả nhiên, mạch cô vừa đập nhanh hơn kìa”
Cái đó thì tất nhiên, do nãy giờ đã bị mất máu khá nhiều nên nhịp tim đập nhanh cũng là điều dễ hiểu.
Việc đến nay tôi vẫn có thể di chuyển được sau những vết thương đó, là do đã liên tiếp sử dụng <hồi phục> thôi.
“Nếu vẫn còn nói dối nữa sẽ phải chịu trừng phạt …… giờ ta hỏi lại một lần nữa, Aus như cô tại sao lại ở ngôi làng đó”
“…… tôi đã may mắn được cứu sống trong trận quyết chiến phía Bắc”
“Houu, vẫn lì lợm à !”
Điều tra viên hét lên một cách giận dữ và bắt đầu đánh đập.
Tuy tôi thực sự không có nói dối, nhưng anh ta có vẻ không chấp nhận chuyện đó.
“Tôi thực sự không nói dối, làm ơn”
“Nhanh nói thật đi rồi ta tha cho”
“Tou-chan, Tou-chan !!”
“C-chuyện là, anh đang làm Sedol sợ đó. Nếu tiếp tục thẩm vấn, hi vọng hãy làm ở nơi nào thằng bé không nhìn thấy được không ?”
“Dám giỡn mặt à !!”
Có vẻ như không thể làm gì được rồi.
Tạm thời hãy cứ chấp nhận khuất phục và cắn răng chịu đựng.
Giờ chỉ còn cách hi vọng anh ta sẽ biết kiềm chế và không vô tình giết chết tôi trong cơn giận thôi.
“Mày liên lạc với đồng bọn bằng cách nào, nói mau. Còn không là tao giết !!”
“…….”
Tuy nhiên, có vẻ như tên này không biết định nghĩa của từ kiềm chế là gì rồi.
Ngay lúc này, tôi cảm thấy như có thứ gì đó trong bụng mình vừa vỡ thì phải …… cứ để yên thế này thôi chắc cũng đủ chết rồi.
“Còn định bướng bỉnh đến bao giờ nữa hả ! Mày nghĩ mấy lời nói dối đó có thể qua mặt được tao à ?!”
.
.
.
“Bị ngu à !!”
Khi tỉnh lại, tôi nhận thấy mình đang được ai đó chữa trị.
Đó là một nữ binh sĩ trẻ, tóc ngắn, có vẻ ngoài nghiêm túc đang thực hiện <hồi phục>.
Hình như là người lúc nãy đã chữa trị cho Irigol thì phải.
“Cô ta có phải gián điệp hay không thì chưa nói, nhưng mục đích của thẩm vấn là để lấy thông tin trong nội bộ địch”
“N-nhưng, ả ta, nhất định là gián điệp”
“Cô gái này thậm chí còn thừa nhận mình là quân y của kẻ thù ! Nếu vậy, cứ để ta khai gì tuỳ thích, chúng ta trong khi lắng nghe có thể đối chiếu với thông tin mình có rồi xem có điểm nào mâu thuẫn hay không. Chứ nếu chỉ có đánh đập thì cả lũ khỉ cũng làm được, đồ ngu dốt !!”
Ở xung quanh, có giọng ai đó đang hét lớn, đó là một tông giọng rất bực tức và cuồng loạn.
“Và ngay từ đầu, tôi đã muốn tự mình thẩm vấn nó nên đã không hề ra lệnh cho anh”
“Nhưng lúc trước chẳng phải ngài đã bảo, rằng muốn chúng tôi tự mình động não suy nghĩ ngay cả khi không có mệnh lệnh sao ?”
“——— lần trước tôi bảo anh tự giác dọn dẹp vệ sinh, còn trong nhiệm vụ thì phải luôn đợi mệnh lệnh từ cấp trên chứ, đồ ngu này !”
Mặc dù cảm thấy đau đầu vì giọng nói khó chịu đó, tôi vẫn từ từ ngẩng đầu lên.
Khi nhìn về hướng phát ra giọng nói, tôi thấy một cô gái với khuôn mặt nhăn nhó vì tức giận, đang đá vào người thẩm vấn viên khi nãy.
“Chưa kể, anh còn không thể đạt được gì từ việc thẩm vấn, và còn suýt chút nữa giết chết tù nhân ! Đồ bất tài, cặn bã, thấp kém hơn cả sâu bọ !!”
“T-tôi xin lỗi”
“Thôi được rồi. Tôi sẽ không bao giờ giao lại việc thẩm vấn cho anh nữa. Biến đi”
Khi nhìn vào cô gái đang giận dữ kia, tôi cảm thấy một bầu không khí kì lạ và bí ẩn.
Đó là một cô gái có làn da trắng mịn, mái tóc dài màu bạc và đôi mắt xanh nhạt.
Tuy nhiên, con ngươi của cô trông lạnh lẽo như băng và không hề cảm nhận được sức sống.
“…… tỉnh rồi à, Aus”
“Vâng, cũng vừa mới thôi”
“Tiếp theo ta sẽ tự mình thẩm vấn. Nhưng trước đó thì quay lại lồng đi”
“Đã rõ”
Sylph sau khi liếc nhìn thấy tôi, liền quay đi với vẻ giận dữ.
Khi nghe những lời đó, thuộc hạ của cô tiếp tục trói tôi vào cây cột và đóng lồng lại.
Tuy nhiên, tôi có cảm giác như sợi dây đã lỏng hơn trước.
“À, đúng rồi. Ném tên ngốc đó vào lồng và trói hắn lại như một hình phạt."
“Tuân lệnh”
“…… Thật là, quả nhiên mình chẳng bao giờ có duyên với cấp dưới cả. Tại sao tìm được một cấp dưới có thể theo kịp suy nghĩ, và là người đủ tin tưởng giao phó lại sau lưng lại khó đến vậy cơ chứ”
Tình cờ thay, thẩm vấn viên ban nãy cũng bị trói vào cột theo kiểu giống như tôi.
Mà đúng thật, đó là một cuộc thẩm vấn tồi tệ nên cũng đáng đời hắn.
Nếu muốn khai thác thông tin thì phải dùng những cách khác tốt hơn.
“À, cho thằng bé kia ăn uống đàng hoàng đi. Nó dù sao cũng đang ở độ tuổi cần dinh dưỡng để lớn”
Nói vậy xong, nữ chỉ huy Sylph giận dữ bỏ đi.
Các cấp dưới của cô cũng quay trở lại vị trí làm công việc của mình.
Tại nơi đó, chỉ còn lại Sedol đang sợ hãi trốn vì tiếng hét của Sylph, viên thẩm vấn bất mãn vì bị trói. Ngoài ra thì là tôi với những vết bầm tím khắp cơ thể.
.
.
“Tou-chan, aa”
“Cảm ơn em”
Trên danh nghĩa, đáng ra cả tôi và gã thẩm vấn viên kia đều sẽ phải bỏ bữa.
Bởi vì tôi là một tù nhân chiến tranh bị bắt giữ, còn tên kia thì đang bị trừng phạt.
Tuy nhiên, lượng thức ăn phục vụ cho Sedol lại không phải là lượng mà một đứa trẻ 4 tuổi có thể ăn hết.
Kết quả, tôi cũng đã được ăn một bữa ăn với lượng tiêu chuẩn dành cho người lớn bình thường.
“Ngon không ?”
“Ừm, ngon lắm”
……. Mặc dù là theo một cách khá vòng vo, nhưng tôi tự hỏi có phải cô gái chỉ huy kia đã cố ý đưa ra mệnh lệnh như vậy hay không.
Dù sao, Sedol đã đút cho tôi ăn từ nãy giờ rồi mà lính gác vẫn không nói gì.
“Aa, bị đổ mất rồi. Tou-chan, xin lỗi”
“Không có sao đâu”
“Để em lau cho nha”
“Ừm, cảm ơn em”
Tuy nhiên, vì khá vụng về nên quần áo tôi giờ bị đổ bẩn hết rồi.
Ừm mà nói sao thì, bộ quần áo này dính đầy máu và tôi đã định vứt đi nên kể ra cũng không thành vấn đề.
.
.
“Này Aus kia, ngài Sylph cho gọi. Nhanh ra đi”
“Hiểu rồi”
Sau khi ăn xong và nghỉ ngơi một lúc, tôi được cô gái ban nãy cho gọi.
Chính vào lúc đó ——— tôi mới thực sự biết được người đó là Sylph Nova.
“Ngài Sylph là đại uý tham mưu và đồng thời là chỉ huy của trung đội này. Nếu cô dám tỏ ra thiếu tôn trọng, sẽ bị bắn chết ngay lập tức.”
“……. Vâng”
Sedol thì bị yêu cầu ở yên trong lồng và đã khóc rất nhiều.
Trước việc đó, tim tôi đau nhói, nhưng đồng thời cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn chút vì thằng bé sẽ không bị cuốn vào vụ thẩm vấn này.
Tệ nhất, có thể bị bắn chết ngay không chừng.
“Vào đi …… xin nhắc lại, bất kì hành vi thiếu tôn trọng nào sẽ bị bắn chết ngay lập tức”
“Đã hiểu”
Tôi được lính gác dẫn đến một căn lều lớn. Có vẻ như Sylph đang ở trong đó.
…... Đôi mắt băng giá lúc nãy. Tuy không thể đọc được nhiều cảm xúc từ nó, nhưng tôi có thể tưởng tượng rằng cô ta có lẽ là một người khá đáng sợ.
Hãy cố gắng không kích động đối phương nhiều nhất có thể vậy.
……
“Xin thứ lỗi đại uý Sylph. Tôi đã mang ả người Aus đến theo mệnh lệnh”
“Uwaaa ! kh-khoan, đừng có vào chứ, đồ ngốc này”
“Vâng ??”
Khi binh sĩ đưa tôi đến và kéo rèm của căn lều lên với vẻ mặt nghiêm túc,
“Aa, cô gái cũng an toàn à”
“Nhanh bỏ ra, đồ cơ bắp chết tiệt”
Vì lý do nào đó, ông chú Gorky đang bế và chơi đùa với Sylph trên vai.
“Dừng, ngay …… Nghe này, Gorsky, lý do tôi cho tôi anh đến là để xác nhận cô gái kia có phải dân làng hay không. Đừng có mà giỡn nữa, tên ngốc này !”
“Chỉ là lâu ngày không gặp nên nhớ quá. Nhóc đã trở nên xinh đẹp hơn nhiều rồi, Sylph”
“Im đi !”
Khung cảnh ấm lòng hơn cả tưởng tượng này khiến cả tôi và anh lính họp tống đều choáng váng.
Có vẻ như 2 người này quen biết nhau từ trước rồi.
“Ta là bạn thân của bố con bé, Brustav. Tất nhiên, ta từng gặp Sylph hồi bé vài lần rồi”
“Ra là vậy”
“Bây giờ tôi chính là cấp trên của anh đó, Gorsky. Đừng có lên mặt”
“Nhưng ta giờ chỉ là một thường dân thôi, vậy nên mấy cái quân hàm đó không có ý nghĩa gì đâu”
“Ừ đúng thật, chết tiệt !!”
Trái ngược với ấn tượng ban đầu của tối, Sylph hoá ra là một người khá vui nhộn.
Cô ấy hay cáu kỉnh, nhưng đồng thời cũng rất dễ bị người khác châm chọc.
“…… thế ? Cô gái kia có đúng thật là người làng Othello không ?”
“Tất nhiên, bọn ta còn từng tắm ở Vanya nữa đó”
“Houu, anh có vẻ thân thiết với Aus quá nhỉ !”
Nghĩ lại thì, đúng thật là tôi từng vào Vanya với Gorsky rồi.
“Chỉ nói từ quan điểm của mình thôi, nhưng ta không nghĩ cô ấy là gián điệp đâu. Bọn ta đã sống cùng làng ít nhất vài tháng và ta hoàn toàn không cảm nhận được gì đáng ngờ cả”
“Chuyện đó đáng tin đến mức nào đây ……”
“Bản chất cô ấy không phải kiểu người nói dối đâu. Nếu có điều gì muốn hỏi thì cứ thoải mái”
“Ờ, nhất định phải hỏi rồi”
Sau khi đá vào ống chân ông chú Gorsky một cái, Sylph ngồi thụp xuống chiếc bàn tròn.
Sau đó cầm lấy một cái chai, đồ thứ chất lỏng gì đó vào cốc rồi đặt nó xuống.
Mùi này …… là rượu Vock à.
“Này Aus kia, ngồi xuống đi”
“Đã rõ”
“Vậy là được thằng bé nhốt cùng lồng chia sẻ đồ ăn cho à ? Cô vậy mà được yêu mến quá nhỉ”
Và sau khi uống cạn ly rượu, cô ta nhìn thẳng vào tôi với khuôn mặt như thể đang đánh giá gì đó,
“Hãy biết ơn những hành động hằng ngày của mình đi …… Trẻ em rất nhạy cảm với những ý đồ xấu, nên chắc hẳn cô đã có được sự tin tưởng nhất định.”
“…… cảm ơn”
Rồi nói vậy với nụ cười khá tươi.
……. Hiểu rồi, vậy ra việc Sedol nhận được nhiều đồ ăn như vậy là một phép thử.
“Giờ thì. Cô nói mình là một quân y trong trận quyết chiến phía Bắc, đã liều mạng nhảy xuống sông khi bị tập kích”
“Vâng”
“Nếu vậy thì hẳn cô phải biết về tên đại uý tham mưu Verdy của Austin. Giờ hãy kể ta nghe toàn bộ những thông tin về hắn, dù là nhỏ nhất”
“…… Verdy, san sao ?”
“Ờ”
Cô nói tiếp.
“Tên đó, chính là kẻ thù truyền kiếp của ta”
.
.
Tiếp theo, tôi đã được nghe kể về những trải nghiệm của Sylph trong suốt cuộc đại chiến.
Về việc cô đã tham gia nhiều trận chiến khác nhau với tư cách là sĩ quan tham mưu và chỉ huy trong cuộc chiến tranh Đông Tây.
“Chính ta đã tập kích bất ngờ vào tuyến hậu phương do Verdy chỉ huy trong cuộc chiến phía Bắc đó”
“…… !”
Khi nghe tin Sylph là chỉ huy địch đã phục kích chúng tôi khi đó, bản thân gần như đã không thể kiềm nổi cơn tức giận.
Người phụ nữ trước mặt đây, chính là kẻ thì đã hại chết Rodley và mọi người.
Đồng thời sau khi nhìn vào trán cô ấy, tôi thầm nghĩ “à đúng rồi, mình từng bắn vào trán một sĩ quan chỉ huy của địch”, rồi đổ mồ hôi hột.
Vết thương trên trán đó vẫn còn để lại sẹo khá rõ, giờ nếu để lộ ra thit bị giết là cái chắc.
Nhận thức được điều này đã giúp tôi giữ được bình tĩnh.
“Ta muốn biết về nguyên nhân những phép màu của tên Verdy đó. Tại sao hắn lại có thể trốn thoát được”
“…… aa”
Rõ ràng là sau trận quyết chiến phía Bắc, Verdy đã được mệnh danh là <ma pháp sư>, và ghi danh vào sử sách.
Có vẻ như, ai đó đã quảng bá cuộc hành quân trong đêm qua làng Noel, và sự tẩu thoát bí ẩn tại trận quyết chiến phía Bắc là <phép màu của Verdy>
Austin đã có được chiến thắng lội ngược dòng kỳ diệu nhờ công của 2 đại hào kiệt Bern và Verdy, đồng thời dù phải tiếp tục chiến tranh nhưng vẫn được cho là vẫn ngang cơ với Flamel.
“Thực ra, tôi đã ở cùng đội với anh Verdy từ hồi còn là tân binh”
“T-thật vậy sao ! Thế kể nghe thử, hắn ta là loại người như nào ?”
“Etto, xem nào …… là một người rất tốt bụng”
Verdy là một thiên tài ngang hàng với Bern, và tên tuổi của anh đã được nhiều người biết đến, ngay cả ở Sabbat.
Do đó, Sylph tất nhiên biết được kế hoạch của mình thất bại là tại Verdy.
“Anh ấy tốt bụng và đôi lúc có hơi lơ đãng khi ở tiền tuyến, nhưng xét về tư cách là người chỉ huy thì anh ấy thực sự rất ưu tú”
“Houu, vậy là kiểu tham mưu điển hình à. Vì có quá nhiều thứ phải suy nghĩ trong đầu nên không thể hành động nhanh khi ở tiền tuyến”
“Aa, ra là vậy”
Lúc ở tiền tuyến, Verdy-san không thể chỉ ngồi yên mà còn phải lo nghĩ và xử lý nhiều thứ nên phản ứng khá chậm chạp.
Nhớ lại thì, nghe nói anh ta là một người cực kỳ thông minh khi ở trong học viện quân sự.
“Nhân vật kiệt xuất ở Austin, ta đánh giá chỉ có người đàn ông tên Verdy đó thôi. Hắn ta có gì giống như là điểm yếu không ?”
“Theo cảm nhận của tôi thì Bern Vallow mới là người có chiều sâu hơn. Ở anh ta có một sự độc ác gì đó rất khó tả”
“Aa, Bern là gã chỉ huy trong trận quyết chiến phía Bắc đúng không ? Tên đó cũng thường thôi, không đáng nhắc tới”
“Eh ?”
Trong suy nghĩ của tôi, đúng thật Verdy-san là một người cực kỳ tài năng, nhưng nhiều khả năng vẫn không thể so với <quái vật> Bern Vallow được.
Tuy nhiên, có vẻ như ấn tượng từ phía Sabbat lại hoàn toàn khác.
“Sự thất bại này tất cả là do cha đã không tán thành với kế hoạch của ta thôi. Chứ nếu có thể nắm trong tay toàn bộ lực lượng thì Sabbat nhất định sẽ thắng vì chênh lệch sức mạnh”
“……”
“Nói thật, ta đã sớm nhìn thấu kế hoạch của tên Bern đó rồi. Tuy nhiên, dù đã khuyên nhủ cha không biết bao nhiêu lần cũng không thành ……. Và đây là kết quả”
Có vẻ như Sylph Nova chỉ thực sự đánh giá cao Verdy-san.
“Nếu được sinh ra ở Austin và ai đó yêu cầu phải bắt chước Bern, ta thừa sức làm được”
“Chuyện đó”
“Tuy nhiên nếu là Verdy thì không thể. Rốt cục cần phải có mưu mẹo và dũng khí như thế nào để có thể tìm ra lối thoát trong tình huống như thế. Con quái vật thực sự ở đây là Verdy chứ không phải Bern”
Đúng thật, quyết định đánh bạc của Verdy-san lúc đó là vô cùng chính xác.
…… Trong tình huống đó thì thực sự không còn cách nào khác nữa, nên nếu được hỏi là <phương pháp> thế nào, tôi chỉ có thể trả lời là do may mắn thôi.
“Hãy kể ta nghe chi tiết về những chỉ thị của tên đó. Trong trận quyết chiến phía Bắc, hắn lấy cơ sở gì mà dám đem chỉ vỏn vẹn mấy trăm quân tấn công vào vị trí của ta ? Ngoài ra thì còn chị thị nào khác không ?”
“Aa ——“
Ờ thì, đó cũng không phải là vấn đề gì lớn nên tôi sẽ tự thú nhận.
Tôi chắc rằng Sylph sẽ bị sốc nếu cô ấy biết được sự thật, bởi vì đó chỉ là một kế hoạch tuyệt vọng tôi tuỳ ý nghĩ ra thôi.
“Về vụ đó, là đề xuất của tôi đấy”
“…… hả ?”
Khi nghe câu trả lời như vậy, quả nhiên cô ấy đã sốc đứng hình mất vài giây.