Riarisuto Maou Ni Yoru Seiiki Naki Isekai Kaikaku

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Riarisuto maou ni yoru seiiki naki isekai kaikaku - Chương 51:Operation Urgent Fury

Lâu đài Ashtaroth khá là rộng.

Ban đầu khi tôi đến thì nó chính xác là một đống đổ nát, nhưng chỉ ngay sau đó Eve đã có một đội để dọn dẹp nó.

Cô ấy tập hợp phụ nữ,các succubus và bán nhân để thực hiện chiến dịch "Urgent Fury".

Thật sự thì nó là một kế hoạch có quy mô khá lớn với mục đích chính là để sửa chữa lâu đài này sau khi bị bỏ hoang vì sự lụi tàn của chủ nhân đời trước,Quỷ vương Azazel

Tôi không có vấn đề gì nếu nó chỉ bụi bặm một chút,nhưng với Eve thì

“Thật là nực cười!”

Trong lúc lắc đầu lia lịa.

“Đây là lâu đài của người mai sau sẽ trở thành Quỷ vương vĩ đại nhất. Nó phải thế hiện được đẳng cấp của vị vua đó.”

Và cô ấy là người quản lý của cả dự án

Chỉ bằng nguồn tài nguyên có hạn cùng chút tiền bạc, cô ấy sẽ biến đống đổ nát này thành một lâu đài thực sự.

Và giờ thì phòng châu báu ngày trước được chăng đầy bởi mạng nhện thì giờ đây chói sáng như được mạ vàng. Hàng trăm cửa kính thì đến giờ một hạt bụi cũng không còn.

Nội thất được bài trí khắp lâu đài. Mặc dù không đáng giá,nhưng nó lại được sắp xếp rất hợp lý,làm cho lâu đài thêm đẹp hơn.

Đương nhiên là vì Eve có kĩ năng của hầu gái, và những nỗ lực của cô ấy tác động lên hầu hết cơ sở vật chất trong lâu đài. Những nơi không cần thiết thì được cho đóng cửa, còn những nơi cần thiết thì được tập trung chú trọng.

Có một đội hầu gái do Eve quản lý,nhưng không nhiều.

Một Quỷ vương mới như tôi không có điều kiện để thuê nhiều nhân công, nên chúng tôi chỉ duy trì ở mức tối thiểu.

Vì những gì không cần thiết đối với chúng tôi đều bị bỏ qua nên.

Đài phun nước ở sân trước của lâu đài đã bị tắt .

Cá ở những hồ gần đó được bán cho thương lái và lợi nhuận được sử dụng để giảm chi phí vận hành lâu đài.

Số lương nhà bếp được giảm xuống chỉ còn duy nhất một cái.

Tôi không có hứng thú với sự xa hoa, nên sẽ không có chuyện tổ chức tiệc tùng cho những "người hàng xóm" quyền lực.

Tiếp theo là các phòng dành cho khách cũng gần như bị đóng cửa hết.

Có lẽ một ngày nào đó lâu đài này sẽ tràn ngập các vị khách của các nước lân bang, nhưng hiện tại, chỉ có vài tướng quân của chúng tôi cùng với Toshizou Hijikata và Jeanne.

Không ai trong số họ quan tâm đến điều kiện sống của bản thân , nên những phòng khách lớn đều đã bị đóng cửa và họ được phân các phòng nhỏ hơn.

Vì Eve luôn kĩ lưỡng trong việc dọn dẹp để đảm bảo phòng của họ luôn sạch sẽ , nên họ không có bất kì lí do nào để phàn nàn.

Eve luôn trang trí căn phòng của họ với hoa tươi mỗi ngày, điều mà ai cũng đón nhận.

Thậm chí quỷ nhân cũng biết cách cắm hoa.

Và Jeanne thực sự đánh giá cao điều đó.

“Tôi rất thích hoa,có vẻ cô rất hiểu tâm hồn của một thiếu nữ như tôi đấy.”

Từ đó cô ấy luôn mong đợi được thấy từng bông hoa mới được đặt trong phòng của mình .

Tuy nhiên, Toshizou không có ấn tượng đến thế.

“Tôi thà lấy thức ăn còn hơn."

Anh ấy nói vậy với không một chút .

Thay vì đó,anh ta đến thăm nhà thổ của mình để mua vui cho bản thân .

Hình như ở thế giới cũ,trong thời Bakumatsu,anh ta là một tay chơi có tiếng. Có những điều sẽ không bao giờ thay đổi, vì vậy anh ta không bao giờ rời xa nơi đó quá ba ngày.

Lí do của anh ta là, 

“Họ không muốn tôi vắng mặt quá lâu.”

Toushizou nhấn mạnh.

Nói thật,người ta đều nghe thấy tiếng rên mỗi khi anh ta ghé thăm.

Tôi từng thấy anh ta trở về vài lần , và lần nào cũng dính một thứ bột màu trắng cùng với thoang thoảng mùi nước hoa.

Một lần…

“Hóa ra đấy là lí do mà các đội trưởng loài người luôn phàn nàn về cậu.”

Tôi bông đùa. Anh ta vẫn bình tĩnh trả lời.

“Không phải là do tôi độc chiếm họ,đúng ra là ngược lại. Bên cạnh đó, những bông hoa đều phải được tưới nước, hoặc không chúng sẽ héo úa mất.”

Anh ấy không quan tâm đến việc thay đổi lối sống của mình.

Trong mọi trường hợp, nó sẽ không bình thường chút nào nếu anh ấy ngừng đến đó, cạo râu và bắt đầu suy nghĩ, khi đó tôi sẽ bỏ mặc anh ta.

Bên cạnh đó, tôi chưa từng nghe thấy có một người đàn ông nào bạo hành phụ nữ hay là ngủ với vợ người khác hoặc các những chuyện vô đạo đức khác. Và việc những tin đồn xuất phát từ hai phía đề có sự bằng lòng của hai bên .

Với một người cai trị thì việc kiểm soát dân chúng chỉ nên ở một mức độ vừa phải.

Trở lại với chủ đề chính. Eve đang điều hành lâu đài Ashtaroth rất tốt, và những khu vực không cần sử dụng đến thì đều đã bị đóng cửa theo lệnh của cô ấy.

Trong đó có cả đấu trường.

Là nơi mà những Quỷ vương dùng để giết thời gian hoặc là nơi giải trí cho dân chúng trong thành phố.

Các tù nhân bị ép buộc phải chiến đấu với nhau,và đôi lúc cũng có cả những nô lệ.

Có lúc thì là giữa người và quái vật.

Nó khá tương đồng với đấu trường ở Rome, nhưng không hẳn.

Đó là nơi mà mang lại sự giải trí cho người dân cũng như là thể hiện quyền lực của nhà vua.

Tuy nhiên, với tôi thì nó khá là man rợ, nên chắc chắn là chúng tôi sẽ không bao giờ dùng đến nó. Nên nó là nơi chúng tôi đóng cửa đầu tiên.

Nhưng đôi lúc có một số dịp phải sử dụng đến đấu trường.

Là trận so tài giữa Toshizou Hijikata và Jeanne d’Arc.

Không chỉ người của tôi, mà thậm chí tôi cũng rất hứng thú với chuyện này.

Trong khi trận đấu có thể được tổ chức ở sân tập luyện, nhưng nếu như thế chỉ có vài trăm khán giả. Những cư dân trong thành phố sẽ không có cơ hội được chứng kiến điều này.

Và những lúc như này, tôi nghĩ nó sẽ không tồi nếu tổ chức một rạp xiếc nhỏ cho người dân, y như hoàng đế của Rome vậy.

Vì lí do đó, Tôi bàn bạc với Eve, người đang quản lý việc đóng cửa những khu vực không cần thiết.Cô ấy lặng lẽ rút bàn tính ra và bắt đầu tính toán những con số.

Về số tiền cần thiết để tổ chức một sự kiện như vậy.

Eve rất nghiêm khắc với ngân quỹ của chúng tôi, và trông có vẻ cô ấy sẽ không để cho tôi dễ dàng đạt được mong muốn đâu.

“Hôm nay em ăn mặc rất xinh xắn đó. Chiếc mũ trắng của em làm cho em trở nên cực kì dễ thương đó.”

Chỉ cần nhiêu đó đã đủ khiến cô ấy trở nên vui vẻ và giúp cho việc chuẩn bị quỹ cho việc trùng tu đấu trường được cô ấy thông qua sớm hơn.

Cuối cùng cô ấy nói,

“Ngài thật là tốt bụng khi đã để ý đến em đang đội một chiếc mũ khác ngày hôm nay.”

Cùng với một nụ cười.

“Thật à…?”

Đương nhiên là tôi không thể nói được những gì như vậy mà.

Hình như, cô ấy còn thay đổi mẫu ren mà giờ đây đang rất thịnh hành ở các khu phố kiểu Âu.

Thật lòng mà nói thì sự khác biệt là quá nhỏ đến mức tôi không thể phân biệt nổi mẫu mới hau mẫu cũ dù chúng có được đặt cạnh nhau đi chăng nữa.

Tôi sẽ mang tiếng nếu không thể thấy được sự khác nhau của chúng mất.

Tuy nhiên, là một chiến lược gia, tôi sẽ không bao giờ bỏ lỡ cơ hội của mình.

“Chắc chắn rồi, nó rất đẹp. Ta khá ấn tượng về việc em đã bắt kịp xu hướng nhanh đến mức nào.”

Eve trông rất hạnh phúc khi tôi nói như thế.

“Ngài thật tốt bụng.”

Rồi cúi chào tôi.

============================================================

PS: vào học rồi nên tiến độ sẽ không định trước được,mong các bạn thông cảm :))