Và việc chuẩn bị đã diễn ra dưới sự giám sát của Eve. Nhờ có sự chỉ đạo của tộc trưởng người lùn, nên công việc đã được hoàn tất trong vòng ba ngày.
Là trưởng tộc, Gottlieb đã tập hợp tất cả kiến trúc sư lại để tu sửa đấu trường cho đến khi nó trông như mới.
Ông ấy sử dụng "chế độ thay ca" như tôi đã đề nghị, vì thế mà công nhân có thể làm việc cả ngày lẫn đêm.
Khi tôi bày tỏ lòng cảm kích của mình, ông đã đáp lại bằng một câu nói không một chút hài hước nào.
"Gì? Ta đã là một con ma rồi! Làm việc ba ngày ba đêm mà không nghỉ là chuyện quá bình thường."
Gottlieb đã không còn thuộc về thế giới này nữa, ông ấy đã chết.
Nhưng tôi đã mang ông ta từ cõi chết trở về. Vậy nên, ông đã có thể tiếp tục bảo vệ bộ tộc của mình .
Ngày trước, Gottlieb không chỉ là một chiến binh mạnh mẽ mà còn là một tộc trưởng tài ba. Còn hiện tại, ông ấy đã giúp tôi rất nhiều ở cương vị là một quản lý kiêm cố vấn kỹ thuật .
Tài năng của ông ấy đặc biệt hữu ích trong việc lập kế hoạch xây dựng thị trấn này, và hầu như những sáng kiến của ông ta đều được áp dụng ngay lập tức.
Có lần Eve đã phàn nàn với tôi về điều này.
“Chủ Nhân. Mặc dù ngài Gottlieb thực sự rất xuất sắc, nhưng sao ngài lại giao tất cả lại cho ông ấy?”
“À, ta có tham gia vào kế hoạch này. Tiếc thay, những sáng kiến của ông ta luôn hoàn hảo đến mức ta không thể phàn nàn bất về bất kì điều gì. ‘Nướng bánh đã có thợ bánh, xây nhà đã có người lùn’. Đó là một câu nói đã có từ lâu rồi.”
“Em chưa bao giờ nghe đến câu nói đó.”
“Nó nằm trong từ điển của ta.”
Tôi triệu hồi ra một cuốn từ điển bằng ma thuật rồi lật giở từng trang cho đến khi tìm thấy nó.
“Vâng, giờ em đã thấy rồi.”
Eve nói và mỉm cười.
Cô ấy rất ít khi cười như thế. Thật dễ thương làm sao.
Và tôi bảo cô ấy mở đến mục ‘M’.
Cô ấy cầm lấy cuốn từ điển và bắt đầu tìm kiếm đó. Một phần của nó bắt đầu phát sáng.
‘Hầu gái giữa những hầu gái.’
Theo định nghĩa, câu nói đó là về Eve, hầu gái của Quỷ Vương Ashtaroth.
Cô ấy nhìn nó với chút vẻ xấu hổ.
“Ngài thật là ngọt ngào quá đi.”
Cô ấy nở một nụ cười.
Khiến cho một người phụ nữ hạnh phúc là vinh dự, nhưng điều đó không giúp bạn quyến rũ họ. Vì thế, chúng tôi ngừng việc ghẹo nhau lại và quay trở lại làm việc.
“Có vẻ như đấu trường đã sẵn sàng. Ta sẽ gọi Toshizou và Jeanne ngay bây giờ. Còn về khán giả thì sao?”
“Họ đã bắt đầu đến đây từ thị trấn rồi ạ.”
“Tốt. Họ sẽ được giải trí.”
“Người dân ắt hẳn sẽ cảm thấy rất vui.”
“Đó là những gì họ sẽ được tận hưởng với tư cách là một cư dân của ta. Nhưng không chỉ có vậy đâu.”
“Ý ngài là sao?”
“Họ sẽ được chứng kiến sức mạnh của Toshizou và Jeanne. Điều này hẳn đã được biết đến rộng rãi, nhưng vẫn có một số kẻ ngoài kia nghĩ rằng Toshizou chỉ là một tên lính đánh thuê mới nổi đến từ phương Đông. Và sẽ một số người xem thường Jeanne chỉ vì cô ấy là phụ nữ. Ta sẽ khiến họ phải suy nghĩ lại về điều đó.”
“Thật tuyệt vời, chủ nhân. Em không biết ngài lại suy nghĩ thấu đáo về vấn đề đó đến vậy.”
“Bên cạnh đó, gián điệp của những Quỷ vương khác cũng sẽ biết được rằng Quỷ Vương Ashtaroth có những thuộc hạ rất mạnh.”
“Không nhiều tên trong số bọn chúng sẽ dám tấn công ngài sau đó.”
“Đúng vậy. Sau cùng thì, đó cũng là cách tốt nhất để duy trì hòa bình.”
Khi tôi đang nói thì Gottlieb bước vào phòng.
Do chúng tôi không nhận ra sự xuất hiện của ông ta, nên ông ấy tằng hắng một tiếng trước khi đi vào.
“Quỷ Vương, việc sửa chữa đã hoàn thành rồi. Các ‘quầy hàng’ đã được dựng lên theo như lệnh của ngài. Nhưng ngài sẽ sử dụng chúng vào việc gì?”
“Đó sẽ là chỗ bán đồ ăn. Mọi người sẽ thích ăn nhẹ khi xem một trận đấu.”
“Đó cũng là một kiểu dịch vụ sao?”
“Chúng cũng ta sẽ kinh doanh nhờ vào đó. Ở đất nước Nhật Bản, nơi mà ta theo học, họ bán bia và đồ ăn nhẹ để ăn khi xem thể thao.”
“Nghe tuyệt thật.”
Trưởng lão của tộc người lùn nói với một cái nuốt "ực".
“Có vẻ khá xa xỉ đấy. Thật tiếc rằng ông không thể nếm thử nó được, vì đã ông là một hồn ma, Gottlieb.”
“Người của ta sẽ thưởng thức nó giùm ta. Bên cạnh đó, tôi mong chờ cuộc chiến này hơn.”
“Chắc chắn rồi.”
“Liệu có lý do nào mà ngài lại muốn tôi thay đổi góc nhìn từ hàng ghế của khán giả?”
“Nó làm tăng ảo giác từ trên cao nhìn xuống. Mọi thứ sẽ trông có vẻ gần hơn.”
“Tôi hiểu rồi.”
“Nếu như có điều kiện, ông sẽ luôn muốn thưởng thức nó ở vị trí gần nhất có thể. Vì thế chỗ ngồi nên gần hơn với sàn đấu.”
Giờ đây tôi chỉ muốn tạo một chiếc gương ma thuật cho phép khán giả quan sát mọi diễn biến gần hơn, nhưng điều đó sẽ vượt quá ngân sách của chúng tôi.
Chúng tôi có thể xem xét việc đó khi ngân sách đã dư dả hơn.
“Thật tuyệt. Lời chỉ dẫn của ngài đã giúp chúng tôi tạo ra một đấu trường tuyệt vời cho những trận đấu.”
Gottlieb nói. Eve mỉm cười.
Ông ấy hỏi rằng tại sao cô cười, và cô ấy trả lời.
“Ừm thì, tôi nghe được rằng mọi thứ được giao lại cho ngài, nhưng có vẻ như Chủ nhân luôn can thiệp vào những vấn đề hệ trọng. Tôi thấy điều đó thật thú vị.”
Gottlieb đáp lại,
“Ta và ngài Quỷ vương đây cũng khá giống nhau. Bọn ta hay lo nghĩ và luôn làm việc chăm chỉ. Ngài ấy cũng là một người cầu toàn.”
Việc này khiến cho tôi thấy khá ngượng ngùng, nhưng bất luận như nào, mọi thứ đã được chuẩn bị hoàn hảo cho dịp này.
Điều duy nhất còn lại là những người sẽ lên sàn đấu. Họ đang làm gì lúc này?
Tôi quyết định sẽ nói chuyện với họ trước trận chiến.
Điều này dường như khiến Eve bất mãn.
“Ngài lo cho Jeanne nhiều thế sao?”
“Đúng vậy. Và cho cả Toshizou nữa.”
“Không ai trong số họ có vẻ muốn thua đâu.”
“Đúng thế. Ta muốn nhắc nhở họ rằng đây là một trận đấu tập. Nên sẽ chẳng tốt lành gì nếu ai đó trở nên mất bình tĩnh và khiến một trong số hai người họ bị thương.”
“Thật là một quyết định sáng suốt.”
Cô ấy cúi chào rồi dẫn tôi vào phòng chờ của họ.
============================================================
PS:cảm ơn sự trợ giúp của Mer từ NTP và Hint từ BR
============================================================
Đôi lời từ team: Sắp tới đây thì kaki đẹp trai sẽ bận rất nhiều với đống chuyên đề nên tốc độ ra chap khả năng rất cao sẽ chậm lại đi rất nhiều,nên team đang muốn tìm kiếm một bạn editor,không yêu cầu kinh nghiệm,tiến độ thì chỉ yêu cầu 1chap/tuần.Nên bạn nào có chút thời gian rảnh rỗi thì mong sẽ apply cái đề nghị này :))