Riarisuto Maou Ni Yoru Seiiki Naki Isekai Kaikaku

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5328

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9149

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10042

Riarisuto maou ni yoru seiiki naki isekai kaikaku - Chương 27: Kế hoạch của vị Quỷ Vương Huyền Thoại.

Note: chỉnh sửa xưng hô giữa Gottlieb - main thành Ta - Cậu.

Tất cả người lùn đã tập hợp lại. Và tôi quyết định bắt đầu ngay trước khi bọn họ lại quá xay xỉn lần nữa.

“Kế hoạch mà ta sắp sửa giải thích cho các ngươi rất là nguy hiểm. Nếu chỉ cần một trong các người là kẻ hèn nhát thèm sống sợ chết, thì tất cả sẽ đổ vỡ. Những người biết chắc bản thân không thể vượt qua nỗi sợ đó, hãy rời ngay lập tức.”

Đó là cách mà tôi mở đầu. Nhưng những người lùn luôn nổi tiếng với lòng dũng cảm của họ, và không một ai rời khỏi nơi này.

“Tốt lắm. Có vẻ như không có người lùn nào là tên nhát gan cả.”

Hiểu được điều này, tôi đẩy cao khả năng thành công sau một chút tính toán. Từ năm mươi lên đến bảy mươi phần trăm. Tôi nhìn về hướng Gottlieb và hỏi xin một cái bản đồ của khu vực hầm mỏ này. Ông ta rút ra một bản từ chiếc túi của mình. Tuy nhiên, một người lùn trẻ tuổi đứng lên và ngăn ông ấy lại.

“Thưa ngài, đó là bản đồ kho báu và chúng ta bị nghiêm cấm đưa nó cho bất kì ai không phải thuộc tộc người lùn. Ngài thật sự muốn đưa nó cho người mà chúng ta chỉ vừa mới gặp thôi sao?”

“Không sao cả. Ta đã theo dõi vị Quỷ Vương trẻ tuổi này rất sát sao kể từ khi bọn ta gặp nhau. Cậu ta có đủ can đảm để đối đầu với thuộc hạ của Eligos’s. Ta đã thấy sự đau buồn trong mắt của cậu ta khi họ đánh bại những xác chết biết đi của những người đồng chí chúng ta. Và cậu ta tốt bụng đến nỗi chia sẻ lương thực của mình cho lũ trẻ nữa. Có lẽ cậu ta là vị Quỷ Vương Huyền Thoại không chừng đấy.”

Um, thật ra thì Eve mới là người đưa nhưng chiếc bánh quy cho bọn trẻ mà. Khi tôi còn đang suy nghĩ về điều đó, Eve liền hỏi tộc trưởng.

“Và vị Quỷ Vương Huyền Thoại mà ngài đang nói là ai vậy?”

“Một Quỷ Vương tồn tại trong những câu chuyện dân gian của bọn ta. Ngài ta sẽ xuất hiện trong bộ trang phục màu đen huyền. Một vị Quỷ Vương với một trái tim ấm áp. Một vị Vua trong những vị Vua. Ngài ta ban phước lành không chỉ với tộc người lùn, mà cho tất cả muôn loài.”

Ông ta nói.

Eve lắng nghe điều này và nói,

“Thật tuyệt, thưa chủ nhân.”

Thánh Nữ Jeanne cũng thốt lên,

“Thật ấn tượng, thưa Ngài Quỷ Vương.”

Những đôi mắt đầy cuồng nhiệt hướng thẳng về phía tôi. Có vẻ hơi nhẫn tâm một chút nếu tôi chỉ ra rằng, gần như mọi Quỷ Vương đều mặc đồ đen cả. Nên tôi quyết định lơ nó luôn.

Tôi không nghĩ rằng truyền thuyết đó nói về tôi, nhưng tôi đã mong muốn trở thành một Quỷ Vương được người lùn tin tưởng. Tôi suy nghĩ như thế trong khi tôi rà soát tấm bản đồ của khu mỏ. Có khá nhiều đường hầm phức tạp và quanh co, cả hẹp lẫn rộng. Tôi chỉ cần tìm một khu vực mở là được. Một khi tôi đã tìm ra, tôi chỉ vào điểm đó.

“Tộc trưởng Gottlieb. Khu vực này có rộng không?”

“Nơi đó khá là rộng đấy, còn ngoài ra thì, không.”

“Vậy thì hoàn hảo rồi. Đây sẽ là chiến trường của chúng ta.”

“Vô lý hết sức. Đây là một ngõ cụt. Chúng ta sẽ bị mắc kẹt mất. Chúng ta sẽ không thể thoát ra được đâu.”

“Các người đã nghe đến câu, ‘Qua cầu rút ván’ chưa?”

“Tất nhiên rồi. Vậy cậu muốn bọn ta chiến đấu đến chết hay sao?”

“Không, ta không có độc ác đến mức đó. Kế hoạch này rất nguy hiểm, nhưng nếu chúng ta thành công, chúng ta đa phần sẽ sống sót sau khi kết thúc.”

“Ta không hiểu lắm. Sharltar có hơn một trăm quân lính.”

“Và chúng ta sẽ tiêu diệt tất cả cùng một lúc. Nhưng đầu tiên, ngài phải tập trung những người thợ mỏ giỏi nhất và nhờ họ đào một cái hố.”

“Một cái hầm bẫy ư? Sharltar không bất cẩn đến mức dính vào cái bẫy đó đâu.”

“Ta cũng sẽ không làm thứ gì ngây thơ đến thế đâu.”

Tôi hồi tưởng lại cuộc chiến giữa tôi và Sabnac, nhưng tôi phải giữ im lặng về việc đó.

“Ngoài ra, ta muốn các người mang hết tất cả thuốc súng mà các ngươi có ra đây. Rồi sau đó hãy đặt chúng ở vị trí này và chỗ này.”

Tôi chỉ vào tấm bản đồ.

“Ta hiểu rồi. Tốt lắm! Vậy cậu dự định sẽ dụ tất cả bọn chúng xuống đây và kết thúc bằng một vụ nổ hoành tráng chứ hả.”

“Chính xác. Chúng sẽ phải ăn năn hối hận về mọi tội lỗi mà chúng đã gây ra sau khi bị chôn vùi dưới đống đổ nát.”

“Kế hoạch hay đấy. Nhưng việc châm lửa một lượng lớn thuốc súng như thế chắc chắn sẽ giết chết bất cứ ai phải thực hiện nó.”

Vẻ mặt của ông ta tối sầm lại, nhưng tôi trấn an ông ta.

“Tất cả đều ổn thôi. Ta sẽ là người châm lửa. Không người lùn nào phải chết cả.”

“Không! Ngài thật sự tự mình làm việc đó sao, ngài Quỷ Vương?”

Eve giờ đây nhìn tôi với ánh mắt kinh ngạc.

“Chủ Nhân! Ngài không được làm thế. Ngài quá quan trọng để chết ở một nơi như thế này.”

“Oh, ta sẽ không bán mạng của mình ở đây đâu. Ta là một Pháp Sư mà? Ta sẽ dịch chuyển ngay một khi ngòi nổ đã được châm lửa.”

“Được lắm, tất nhiên rồi. Vậy ngươi không cần phải ở gần đống thuốc nổ đó khi nó kích nổ nhỉ.”

“Ta có thể dịch chuyển ngay lập tức trong bán kính năm mươi mét.

“Vậy thì ngươi sẽ an toàn thôi.”

Vị tộc trưởng người lùn cam đoan với tôi về điều đó, nhưng Eve vẫn chưa hài lòng. Tuy nhiên, Jeanne trông có vẻ tỏ ra khoái chí trước kế hoạch này và cô đặt tay lên vai của Eve.

“Này cô hầu. Cô không tin vào ngài Quỷ Vương của cô ư? Chắc chắn ngài ấy sẽ không phá hỏng nó đâu. Luôn có những lúc mà một người phụ nữ phải tin vào người đàn ông của mình và im lặng chúc phúc cho họ.”

Eve hướng ánh nhìn về cô ấy với vẻ mặt tức giận như muốn nói cô bé không hề có ý định nghe thuyết giảng cách trở thành một người phụ nữ tốt từ một người như vậy. Nhưng mà, cô bé cũng đã chịu im lặng sau đó.

Thật ra thì, cô bé đã hoàn toàn ngưng đưa ra ý kiến của cô về kế hoạch của tôi luôn.

“…Được rồi. Vậy chúng ta quyết định như thế nhé. Bây giờ việc còn lại là hành động thôi. Mất bao lâu để thợ mỏ đào một cái hầm thế? Gottlieb.”

“Một đường hầm để chúng ta tẩu thoát sao? Đúng thật…”

Tộc trưởng đưa ra ba ngón tay.

“Ba ngày. Nó còn nhanh hơn ta tưởng nữa.”

“Không hẳn. Ta định nói với cậu là chỉ mất ba mươi tiếng thôi.”

“Ngài vừa nói ba mươi tiếng à?”

Tôi ngạc nhiên đến mức ra nước mắt luôn.

“Bọn ta cũng chẳng còn nhiều lương thực. Và bây giờ cậu cho bọn ta một kế hoạch tiềm năng nhất cho đến hiện tại. Bọn ta chắc chắn sẽ thực hiện nó.”

Lời nói và cử chỉ của ông ta tràn đầy nét quý tộc. Tôi muốn nói với ông ta rằng không cần phải ép buộc làm điều không thể, nhưng tôi đành nuốt trôi ý muốn đó trong lòng.

Ngài Tộc Trưởng Gottlieb đây thật tài giỏi. Và ông ta lập tức bắt đầu vẽ lên bản đồ và lập ra những bước chuẩn bị.

Ông ta không chỉ là tộc trưởng của người lùn mà còn là một người thợ bậc nhất. Tôi chắc cú luôn, và tin rằng họ sẽ thành công trong việc đào hầm thôi. Vậy thì, việc tôi cần làm bây giờ là giúp cho nhóm quân mồi nhử đạo quân của Eligos tập luyện. Khi những người thợ mỏ giỏi nhất tiến hành đào hầm như kế hoạch, thì tôi sẽ hợp tác với những người thợ rèn và nông dân kia. Họ không khỏe mạnh bằng thợ mỏ, nhưng họ vẫn là người lùn. Tôi đưa bọn họ theo tôi và dẫn đến khu tập luyện ở thành phố dưới lòng đất. Ở đây, tôi hướng dẫn họ cách dùng giáo và kiếm.

Chà, tôi cũng chả khá khẩm gì ở mặt vung giáo vung kiếm, nên Thánh Nữ Jeanne là người huấn luyện chủ yếu. Cô là nữ Anh Hùng đã kết thúc Cuộc Chiến Trăm Năm cơ mà.

Cô là một nữ nhân, nhưng chắc chắn phù hợp với việc này hơn tôi nhiều.

Tôi nhìn cô ấy huấn luyện người lùn cách chiến đấu, với mái tóc vàng hoe tung bay phấp phới. Cô ấy cười và nói với tôi,

“Thần là con nhà nông dân. Thần biết họ khỏe đến mức nào. Với một chút tập luyện, họ sẽ sử dụng giáo một cách thành thục ngay thôi.”

Hình như là cô ấy đã lập nên một đạo quân nông dân khi cô ấy chiến đấu ở Pháp. Biết được điều này thật an tâm.

Và thế là tôi để lại công việc cho cô Thánh Nữ xinh đẹp và đi bắt con chuột hoang đang chạy nhốn nháo cả lên.

“Ngài định ăn nó à…?”

Jeanne cau mày hỏi. Tất nhiên, đời nào tôi làm thế. Tôi sẽ cho nó làm tai mắt của tôi. Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng.

Chúng tôi đã biết việc chúng tôi nên làm rồi, và bây giờ tôi muốn có thêm một chút thông tin về quân đội của Eligos.

Gottlieb đã nói có khoảng một trăm quân, nhưng có sự khác biệt cực lớn giữa một trăm quỷ nhân và một trăm con zombie đấy.

Và tôi cũng muốn biết về tên chỉ huy Sharltar đang dẫn dắt bọn chúng. Hắn là tên đội trưởng chịu trách nhiệm cho việc cầm đầu cuộc tấn công vào tộc người lùn. Một Necromancer giết hại người lùn và biến họ thành zombie. Mặt hắn chắc hẳn phải xảo trá lắm. Bằng cách nào đó, tôi chắc chắn như vậy.

*-*-*-*-* Mr. Kuro *-*-*-*-*