Chương 48: Tiếng còi báo động.
Translator: Vinh Vinamilk.
***
Trong khi Roland, người đang cao hứng, định làm một bài diễn thuyết dài lê thê về cách kiến tạo thị trường như thế nào cho hợp lý, tiếng còi bỗng nhiên vang lên.
Thông thường, tín hiệu này sẽ được phát ra để cảnh báo khi có sự việc mà đội tuần tra không thể xử lý được.
Roland và Carter nhìn nhau rồi chạy thẳng đến sân sau của lâu đài. Roland cưỡi lên con ngựa đã được vệ binh chuẩn bị rồi phi nước đại về phía tường thành cùng Carter với tùy tùng của anh.
Khi họ tới nơi, lực lượng dân quân đã vào vị trí sẵn sàng chiến đấu. Roland thở phào, trên tường thành là một dãy súng được giương đều tăm tắp. Cho họ ăn trứng quả thật đúng đắn.
Roland nhìn về phía bắc, hướng có một nhóm quỷ thú đang dần tiếp cận Trấn Biên Lãnh. Cậu ước chừng có khoảng 20 con.
Iron Axe chạy đến chỗ Roland từ vị trí phòng vệ của mình, thực hiện động tác chào và bắt đầu báo cáo, “Điện Hạ, có gì đó kì lạ với những con quỷ thú dưới kia.”
“Kì lạ? Có phải ý ngươi là chúng thường không hợp tác với nhau?”
“Thưa không.” Iron Axe giải thích, “Động vật thì mãi mãi là động vật. Lấy chó sói làm ví dụ. Tập tính của chúng sẽ không thay đổi. Dù vậy, những con quỷ thú kia không hề chung loài, chúng lẽ ra không thể hành động chung được. Vài thợ săn thậm chí còn từng chứng kiến một số con cắn giết lẫn nhau.”
Quỷ thú thường bị biến chất. Chúng thèm muốn được săn mồi đến điên cuồng, dễ bị kích động và chẳng hề đếm xỉa đến rủi ro gặp phải. Theo một nghĩa nào đó, chúng có trí khôn thấp hơn thú vật.
Roland cẩn thận dò xét một lúc, phân tích sự khác biệt giữa kích thước và giống loài, bao gồm sói quỷ và bò quỷ. Cậu nghĩ rằng chúng có lẽ không hề biết làm thế nào để hợp tác với nhau.
Bị dẫn dụ bởi hàng rào và bẫy lắp đặt bởi Iron Axe, tất cả quỷ thú đang càng lúc càng gần phía trước tường thành hơn.
Van’er lo lắng đến nỗi lòng bàn tay anh ướt đẫm, làm khẩu súng như muốn tuột khỏi tay. Trong lúc không ai để ý, anh bí mật dùng quần áo lau mồ hôi đi.
Những thợ săn chịu trách nhiệm quan sát cứ nói đi nói lại, “Thả lỏng và hít thở thật sâu đi.” Van’er cố thực hiện điều đó nhiều lần. Dù vậy, anh không thể bớt lo lắng đi vì bản thân đã nghe quá nhiều lời đồn về việc quỷ thú hung tợn đến mức nào trong suốt mười năm sinh sống ở Miền Tây. Từ lúc Tháng Quỷ Ám bắt đầu, Đội Thợ Săn đã giết được một số ít quỷ thú dưới tường thành. Điều này ít nhiều đã làm anh bớt sợ chúng đi và tự nhủ rằng bản thân có đủ can đảm để đương đầu với những con quỷ thú điên cuồng đó. Nhưng sự thật là, anh không thể.
Được Điện Hạ ban cho chức vụ Phó Chỉ Huy của Thương Đội, Van’er cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, duy trì phong thái của một người lính.
Những con thú chạy đến giúp Van’er có cơ hội nhìn chúng rõ hơn. Dẫn đầu đoàn thú là một con bò quỷ, với hai cái sừng đen bóng và dày ngang cánh tay anh. Bộ lông của nó như một chiếc áo khoác, che phủ toàn bộ cơ thể. Van’er cảm thấy mặt đất rung động khi con bò quỷ còn cách tường thành khoảng 70 mét. Anh liếm đôi môi khô khốc của mình, chờ đợi lệnh “Đâm” từ những người thợ săn.
Một tiếng ồn lớn vọng lên.
Quỷ thú không hề chạy chậm lại mà húc thẳng đến tường thành, khiến óc của chúng văng tung tóe và máu đen phụt ra khắp nơi.
“Đâm!”
Nghe lệnh từ những người thợ săn, Van'er vô thức nâng khẩu súng lên và cố gắng đâm lũ sói dù chúng không ở trong tầm tấn công của anh. Hiệu quả không tốt như khi huấn luyện: Một số đâm súng của họ ngay lập tức sau khi những con sói nhảy lên, và một số không phản ứng kịp thời sau khi nhận được lệnh.
Kết quả là, chỉ có một sói quỷ bị đẩy lùi lại, trong khi một con khác rơi xuống từ đỉnh tường thành.
"Giữ vững hàng ngũ!" những người thợ săn hét to.
Dù đang bối rối không biết quỷ thú sẽ tấn công từ hướng nào, Van'er vẫn còn nhớ những gì Iron Axe đã cảnh báo. Khi bạn tập trung vào những thứ phía sau bạn, nguy hiểm sẽ đến từ phía trước. Anh tiếp tục nhìn chằm chằm vào những con thú đang tới, nắm chặt lấy khẩu súng của mình.
Đội Thợ Săn rõ ràng là có nhiều kinh nghiệm hơn Thương Đội.
Trước khi con sói quỷ rơi xuống, những người thợ săn đã đâm mã tấu vào nó. Iron Axe khá nhanh nhẹn; anh ta lao thẳng đến con thú, đập nát eo của nó với báng súng của mình và quan sát cảnh nó quay tròn vài vòng trong không khí.
Quỷ thú có sức bền và khả năng phòng thủ rất cao. Vì vậy những đòn tấn công vừa rồi không gây ra quá nhiều sát thương. Sau khi rơi xuống, con thú đứng dậy ngay lập tức và nhe những chiếc răng nanh sắc nhọn về phía tường thành.
Iron Axe đã chĩa súng vào trán nó.
Tiếng súng nổ vang lên!
Hộp sọ của con quỷ thú bay vào không trung và cơ thể nó bị đẩy lùi lại, sụp đổ và co giật.
"Con thú chết tiệt đã chết. Tiếp tục giữ vững vị trí."
"Ah, bụng tôi." Tiếng ai đó hét lên.
Van'er liếc nhìn và thấy một thành viên của trung đội đang ngồi bên cạnh tường thành, hai tay dính đầy máu.
"Ruột của anh ta bị bung ra hết rồi!"
"Do móng vuốt của con sói quỷ."
"Làm ơn giúp tôi..."
"Chết tiệt! Nhanh dùng vải băng vết thương lại!"
Cảnh tượng thật hỗn loạn. Một vài con lợn quỷ với bộ lông thô cứng chạy điên cuồng đến bức tường thành và bị trúng nỏ của thợ săn.
"Bình tĩnh!" Roland hét to. Cậu chỉ mới thoát khỏi Nightingale và vừa đến nơi, "Các ngươi không nhớ phải làm gì nếu có ai đó bị thương trong khi luyện tập? Làm theo quy tắc!"
Những gì hoàng tử nói đã nhắc Van'er về trách nhiệm của mình. Là Phó Chỉ Huy của đội phòng thủ tường thành, phải có ai đó ra lệnh cho việc cứu trợ khi có thương vong.
Anh gọi tên hai cấp dưới và ra lệnh, "Mau đưa người bị thương đến bệnh viện!”
Theo kinh nghiệm trước đây của anh, khả năng người đàn ông này có thể sống sót gần như bằng không.Điện Hạ, dù thế, vẫn đề cao việc tuân theo các mệnh lệnh và quy tắc, đặc biệt là đối với thành viên của Dân quân.
Sau khi người bị thương được mang đi, trật tự đã được phục hồi trên tường thành. Những con quỷ thú dường như có số lượng rất lớn, nhưng chỉ một số ít có khả năng đe dọa trực tiếp lên binh lính trên tường thành.
Đội Thợ Săn bắn hạ đám quỷ thú còn lại từng con một. Van'er hít một hơi thật sâu. Anh cảm thấy mình đã hoàn toàn hết năng lượng chỉ trong nửa giờ từ khi trận chiến bắt đầu.
Vào lúc đó, những thợ săn làm nhiệm vụ báo động ở trên tháp canh của tường thành lại hét lên, "Lạy chúa, thứ gì thế kia ..."
Van'er cũng nhìn thấy nó.
Mặc dù nó vẫn còn ở khá xa tường thành, hình dáng của nó thật quái dị. Van'er tin chắc rằng nó phải lớn hơn cả mười con gia súc cộng lại.
Chỉ có Iron Axe mới nhận ra con quái vật đó là gì.
Anh hít một hơi. Không nghi ngờ gì nữa, đó là một con quỷ lai. Điều này thực sự sẽ gây rắc rối không hề nhỏ.