Translator: Silent Sleep
---------------
Ánh mặt trời xuyên qua song cửa sổ chật hẹp, tà tà trên mặt đất, tạo thành từng dải màu đỏ sậm in trên bức tường.
Khắp vương quốc vốn không có nhiều địa điểm có thể ngắm mặt trời, Cảng Nước Trong vừa hay là một trong số đó. Ở nơi này, thậm chí đã vào tháng của quỷ nhưng cuồng phong và bão tuyết vẫn vô cùng hiếm thấy. Ngoại trừ việc Hắc Kỳ Hạm không thể ra khơi, toàn bộ người dân trong thành vẫn bận rộn trong guồng sinh hoạt mỗi ngày.
Người quản lí vùng càng Garcia Wimbledon đang ngồi cạnh chiếc bàn vuông đặt bên cửa sổ, nghiêm túc suy nghĩ nội dung của bức thư trên tay. Mái tóc màu xám tro bị ánh nắng hắt lên, từng đường nét trên khuôn mặt đều được khắc họa rõ ràng, làm tăng thêm vẻ đẹp anh khí độc đáo.
Ryan vẫn luôn im lặng túc trực ngay bên cạnh.
Dù rằng việc Gracia dùng một khoảng thời gian khá dài để đọc một bức thư có vẻ khác thường nhưng gã vẫn lựa chọn tiếp tục im lặng, gã không muốn phá vỡ sự yên tĩnh này.
Sau một lúc, Garcia rốt cuộc cũng đặt bức thư xuống, khẽ thở dài, nói “ Phụ vương đã băng hà.”
Nghe thấy thế, Ryan sững người, vội vàng hỏi lại : “Gì cơ?”
“Phụ vương của ta, Ali Wimbledon, quân vương của đế quốc Tro Thành”
Công chúa hiếm khi lập lại những gì mình đã nói, Ryan cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Trước đây, mỗi khi gã hỏi lại một vấn đề nào đó, cô chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào gã giả vờ như không nghe thấy gì cả. Nhưng lần này, công chúa đã trả lời, vấn đề này thật sự nghiêm trọng, đúng không? Đức vua thực sự đã băng hà?
“…” Ryan mấp máy môi, cố nói gì đó nhưng cuối cùng chỉ có thể bật ra mấy chữ “Làm thế nào mà…?”
May mắn là, cô không quá để tâm vào việc này – Cô, là con gái của nhà vua, tam công chúa cao quý, lãnh chúa của Cảng Nước Trong, thủ lĩnh của Hắc Kỳ Hạm, cô không cần ai đến an ủi mình cả. “Trong thư viết rằng Đại hoàng tử Gerald đã sát hại phụ vương, sau đó bị cảnh vệ bắt giữ. Huynh ấy không sợ tội tự tử, cuối cùng bị mấy tên bộ trưởng mở phiên tòa xét xử, định cho tội ám sát đức vua, án tử chém đầu”
“Chuyện này chắc chắn có vấn đề!” – Ryan vô thức nghi ngờ
“Tất nhiên đây không phải là sự thật” Garcia nói, mặt không biểu tình “Đại hoàng huynh quả thật không được thông minh cho lắm, nhưng cũng chưa ngu ngốc đến mức làm ra mấy việc động trời này. Nếu không có ai châm ngòi, huynh ấy chắc chắn sẽ không làm ra chuyện như vậy”
“Có người hãm hại đại hoàng tử?”
“Để ta đoán thử…” Tam công chúa khẽ khép mắt lại, suy nghĩ trong chốc lát rồi từ tốn nói “Xem chừng có kẻ nào đó đã bố trí kế hoạch chi tiết, sau đó lại cam đoan với Gerald sẽ giúp huynh ấy đăng cơ, dụ huynh ấy lẻn vào tẩm cung của phụ hoàng. Muốn làm việc này phải sắp xếp thật kĩ càng, diệt trừ hết đám lính canh, thay bằng người của mình. Nhưng mấy thứ này đều không phải điểm mạnh của Garald, bởi vì hoàng huynh luôn nghĩ mấy việc này là vặt vãnh, ngày thường đều lười quản đến. . Sau đó kiếm một người được Garald tín nhiệm, nhưng cuối cùng lại phản bội lại huynh ấy, mấy chuyện khác liền đơn giản”
Ryan từ chối phát biểu ý kiến. Rốt cuộc thì tất cả đều chỉ là phỏng đoán. Thật sự đã xảy ra chuyện gì cũng không quá quan trọng, đáng chú ý nhất vẫn là kết quả cuối cùng. Gã tin rằng tam công chúa cũng nghĩ tương tự.
Quả nhiên, Garcia mở choàng mắt ra, tiếp tục nói “Ta chắc rằng hung thủ không phải đại hoàng tử, người như huynh ấy chẳng khác nào lũ vũ phu cơ bắp lấn não, bị dẫn mũi dắt đi cũng không hay. Vậy nên…” Nói đến đây, giọng nói mang theo chút căm tức “Nhị hoàng huynh ra tay cũng thật độc ác”
“ Ý ngài là, Timothy Wimbledon mới là thủ phạm sau cùng?”
“Ngoại trừ huynh ấy, không có ai có thể hiểu rõ Gerald hơn được nữa. Hơn nữa sau chuyện này, nhị hoàng huynh là người có lợi nhất” Vừa nói, Gracia vừa nhịp ngón tay lên mặt bàn “Việc này rõ ràng đến mức một thằng ngu cũng hiểu được. Nhưng phụ hoàng luôn thiên vị nhị hoàng huynh, huynh ấy cũng không cần đi nước cờ này!”
Ryan nhanh nhạy nhận ra, công chúa điện hạ thật sự tức giận. Công chúa rất hiếm khi nổi nóng. Dù thường ngày cô ấy vẫn luôn phàn nàn nhà vua bất công, nhưng rốt cuộc vẫn là máu mủ ruột rà, công chúa chắc chắn cũng không hi vọng phụ vương của mình rơi vào kết cục này.
Ryan ít nhiều có thể hiểu được cảm giác này. Sinh ra trong gia đình quý tộc, hậu bối luôn xem trưởng bối như một đỉnh núi cao mà họ phải vượt qua, có kính trọng cũng có căm hận. Nếu mọi việc quả thật giống như những gì Garcia đoán, người đứng sau màn là nhị hoàng tử, vậy thì hành động lần này cũng quá độc ác.
“ Nhưng ngài ấy… Ngài ấy sao phải làm thế?”
“Vì sợ ta” Garcia hít một hơi thật sâu, cố gắng bình ổn cảm xúc của mình “Huynh ấy sợ Hắc Kỳ Hạm trong tay ta”
Nhận ra Ryan vẫn chưa hiểu vấn đề, cô nhẫn nại giải thích.”Timothy hẳn đã cài gián điệp vào thành phố này, điều này là hiển nhiên rồi, dù sao ta cũng cài vào không ít tai mắt ở Valencia. Khi huynh ấy biết đến sự tồn tại của Hắc Kỳ Hạm, với tài khôn lõi của mình, chắc chắn huynh ấy đã đoán được kế hoạch của ta. Valencia không thích hợp để bồi dưỡng quân đội, càng huống chi là đội quân tinh nhuệ đủ để chống lại Hắc Kỳ Hạm. Vì vậy, huynh ấy đã quyết định sử dụng Gerald như một quân cờ để đạt được mục đích của mình”
“Ý của ngài là, nhị hoàng tử muốn quân đội của riêng mình?”
“Mục đích cuối cùng của huynh ấy là ngai vàng” Garcia nói “Phụ vương băng hà, đại hoàng tử bị chém đầu, Timothy sẽ trở thành ứng cử viên sáng giá nhất để thừa kế ngôi vị. Ta e rằng huynh ấy sẽ tạo áp lực lên đám thủ trưởng, buộc bọn họ phải đưa huynh ấy lên ngôi càng nhanh càng tốt. Chỉ khi thật sự trở thành Wimbledon Đệ Tứ, huynh ấy mới có thể danh chính ngôn thuận huy động tư quân của các chư hầu.” Nhưng vừa nói xong, Garcia lại lắc đầu phủ nhận “Nhưng ta cam đoan rằng, với sự sủng ái của phụ vương dành cho huynh ấy, việc này thật sự không cần thiết”
“Vậy chẳng phải nguy rồi sao?” Ryan lo lắng hỏi “Nếu nhị hoàng tử chiếm được vương vị, ngài ấy chắc chắn sẽ đặt dấu chấm hết cho cuộc chiến tranh giành ngôi báu rồi triệu tập tất cả hoàng tử, công chúa trở về? Đến lúc đó chúng ta phải đối phó như thế nào?”
Garcia khinh thường nhếch mép “Làm như thế quá trắng trợn. Phụ vương ủng hộ nhị hoàng huynh không có nghĩa là mấy vị trong triều đều đồng ý Timothy đăng cơ, đặc biệt là khi huynh ấy ra tay sát hại tiên vương – dù đã đẩy tội lên đầu Gerald để trấn an dân tâm. Ta cho rằng huynh ấy phải bỏ ra không ít thời gian và công sức để thật sự nắm giữ quyền lực tối cao của Tro Thành. Đã như thế..” Cô nhìn Ryan, ánh mắt ánh lên mưu kế, nói “Ta cần thay đổi kế hoạch của mình một chút”
Ryan lập tức quỳ một gối, nói “Nguyện dốc sức vì công chúa điện hạ”
Garcia đứng lên, sải bước đến bên cạnh cửa sổ, đưa lưng về phía Ryan “Việc đầu tiên Timothy làm sau khi lên ngôi chắc chắn sẽ là đối phó ta. Nhưng kẻ có thể làm khó ta dưới quyền hắn chỉ có Joe Kohl, cong tước của vùng đất phía Nam. Ta đoán rằng ông ta sẽ lấy lí do tiên vương băng hà, cả nước quốc tang để trì hoãn việc động binh. Lão cáo già ấy không thích làm những việc đem lại thua lỗ cho bản thân. Hẵn sẽ sử dụng đám lãnh chúa dưới trướng của mình để bao vây Cảng Nước Trong.” Garcia dừng một chút rồi lại tiếp tục “Dù thế nào thì việc này đều sẽ mang lại cho chúng ta những phiền toái không cần thiết, ngày mai ta sẽ xuất chinh”
“Xuất chinh? Điện hạ, đừng nói là ngài muốn..”
“Ưng Thành là một trong những vùng đất trung tâm, địa thế dễ công khó thủ. Sông Tam Loan thông thẳng đến Cảng Nước Trong, lộ trình cách Ưng Thành cũng chỉ khoảng một ngày. Sau khi kiểm soát được Ưng Thành, cả vùng đất phía Nam sẽ trở thành lãnh thổ của ta. Nếu Timothy sau khi giành được ngai vàng lại nhận ra mọi việc không hề giống những gì huynh ấy tưởng tượng, không biết sẽ nghĩ như thế nào? Khi hắn sai sử tên Công tước kia nhưng lại phát hiện cả vùng đất phía Đông đều bị ta chiếm lĩnh, biểu cảm nhất định vô cùng đáng mong chờ”
“Nhưng ngài vừa nói, Wimbledon Đệ Tam vừa băng hà, nếu như thế…”
“Chẳng lẽ ta còn cần phải khóc đến ngất đi à?” Garcia quay người lại, ánh chiều tà phủ lên, để lại một tầng màu đỏ tía trên thân thể cô. Cả khuôn mặt mơ hồ trong bóng tối, chỉ có ánh mắt là vẫn sáng rực, vô cùng kiên định. Trong ánh mắt ấy có phẫn nộ, có tiếc hận, nhưng tuyệt đối không hề bi thương.
Vương giả chân chính không biết đau thương.
“Không, ngài không cần” Ryan nghiêm túc đáp lời
Garcia thỏa mãn gật đầu “ Nói với Hạm trưởng ta có việc tìm hắn. Nếu Timothy đã không muốn đợi hết năm năm, ta cũng không nên khiến hắn thất vọng. Sau khi chiếm được Ưng Thành, ta sẽ tách riêng vùng lãnh thổ phía Nam ra, lập nên một vùng đất độc lập”
Tất cả những chuyện này đều không khiến gã để tâm. Garcia luôn có giải pháp để giải quyết mọi vấn đề. Một khi cô ấy đã lựa chọn một con đường, sẽ dũng cảm đi đến điểm cuối. Đây chính là mị lực của cô, cũng chính là nguyên nhân gã nguyện trunh thành với cô.
“Tuân lệnh, Công chúa điện hạ … không” Ryan sửa lại lời nói của mình “ Nữ vương bệ hạ”