Release that witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Từ chap 49-55 - Chap 51: Nữ vương bệ hạ

Chap 51: Nữ vương bệ hạ

Ánh nắng lọt qua khe cửa sổ len vào căn phòng rồi bị phản chiếu thành các dải đỏ thẫm in trên tường.

Chỉ có một vài nơi trong Vương quốc có thể nhìn thấy mặt trời và cảng Clear Water là một trong số đó. Tháng Quỷ ám ,cùng với gió lạnh và băng giá, không có nhiều ảnh hưởng đến nơi này. Ngoại trừ hạm đội Blacksail không thể rời khỏi bến, toàn bộ thành phố vẫn luôn tấp nập.

Thống đốc thành phố ,đồng thời chủ nhân của bến cảng, Garcia Wimbledon đang ngồi tại chiếc bàn vuông bên dưới cửa sổ, chăm chú nghiên cứu nội dung một bức thư. Mái tóc bạc của cô lấp lánh vàng trong ánh hoàng hôn. Khuôn mặt cô in bóng, phơi bày những góc cạnh đem đến vẻ quyến rũ đầy anh dũng.

Ryan đã đứng bên cô một lúc lâu. Dù cô dành nhiều thời gian hơn bình thường để đọc lá thư này, anh vẫn chọn yên lặng chờ đợi thêm một lúc nữa – anh không muốn phá vỡ sự yên tĩnh này.

Cuối cùng, Garcia thở dài nhẹ nhàng, đặt lá thư xuống rồi nói với anh, “Phụ thân ta đã chết.”

Nghe tin này, Ryan không khỏi giật mình, buộc anh phải hỏi, “Sao cơ?”

“Phụ thân của ta, Ali Wimbledon, Vua của Graycastle.”

‘Công chúa hiếm khi nhắc lại lời của mình’, anh nghĩ, vì khi anh hỏi lại, cô chỉ nhìn anh như anh chưa hề nói gì cả.’Nhưng có vẻ như công chúa không đùa. Đức vua thật sự đã băng hà?’

“…” Ryan định mở miệng nói vài từ an ủi nhưng cuối cùng anh lại hỏi, “Ngài ấy chết như thế nào ạ?”

May thay, cô chẳng bận tâm việc này, cô là con gái của Quốc vương, là thống đốc của cảng Clear Water và là chỉ huy của hạm đội Blacksail, cô không cần ai an ủi mình cả, “Bức thư viết rằng hoàng huynh Gerald đã sát hại cha, nhưng đã bị các hộ vệ bắt được. Gerald không vì tránh nhận hình phạt mà tự sát và rồi hắn ta đã bị xét xử bởi các bộ trưởng và bị tuyên án tử hình bằng chém đầu.”

“Nghe có vẻ không đúng lắm,” Trực giác Ryan mách bảo.

“Hiển nhiên đó không phải sự thật,” Garcia lạnh lùng nói, “Đúng là huynh trưởng của ta là một tên tương đối khờ, nhưng hắn ta không ngu đến mức đi thực hiện một nhiệm vụ tự sát. Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra nếu không có ai hướng hắn theo hướng đó.”

“ Ai đó gài bẫy hắn ư?” Ryan thắc mắc.

“Để ta đoán…” Đệ Tam công chúa nhắm mắt lại, suy nghĩ một lúc rồi trả lời, “Có thể là có người nghĩ ra kế hoạch tỉ mỉ này và cám dỗ Gerald bằng việc nói sẽ giúp đỡ hắn – đem người vào trong sân của đức vua. Nó chắc chắn đã được dàn xếp bởi ai đó, bao gồm cả việc diệt trừ, trao đổi hay là hối lộ lính gác. Tuy nhiên, những thứ đó không phải là ưu điểm của Gerald vì hắn ta quá lười để có thể bố trí được như thế. Phần còn lại thì đơn giản thôi, quan trọng là tìm được người mà Gerald tin tưởng, nhưng rồi cũng phản bội hắn vào phút chót.”

Ryan chẳng thể bổ sung được gì. Sau cùng thì cũng chỉ là những phỏng đoán. Điều đã xảy ra không quan trọng, quan trọng là kết quả. Anh tin rằng đây cũng là suy nghĩ của đệ tam công chúa.

Garcia mở mắt và tiếp tục một cách chắc chắn, “ Ta dám chắc đến 90% rằng thủ phạm không phải là đệ nhất hoàng tử, một kẻ chỉ biết đến vũ lực. Não hắn ta chỉ là một mớ cơ bắp nên bị lừa là điều không đáng ngạc nhiên gì. Chỉ có thể là…” nói đến đây, giọng cô có chút thách thức, “nhị hoàng huynh của ta mới tàn nhẫn đến mức này.”

“Người muốn nói Timothy Wimbledon chính là thủ phạm thực sự?”

“Ngoài hắn ra thì làm gì còn ai hiểu rõ về Gerald như vậy? Hơn nữa hắn là kẻ được lợi nhiều nhất sau việc này.” Vừa nói, Garcia vừa gõ ngón tay xuống bàn, “Đến cả kẻ mù cũng thấy được điều này! Nhưng hắn là con cưng của cha nên hắn đáng ra đâu cần làm vậy!”

‘Điện hạ thật sự tức giận,’ Ryan nhận ra. Thấy được công chúa kích động đến mức này quả thật là hiếm có. Có vẻ như dù cô luôn phàn nàn về cái tính quái dị của đức vua nhưng sau cùng thì cô vẫn không muốn thấy cha cô chết như vậy.

Ryan phần nào thấu hiểu cảm giác đó. Trong một đại gia đình, thế hệ trẻ luôn có cảm thấy như vậy đối với chủ của ngôi nhà – một ngọn núi mà họ phải vượt qua, vừa tôn trọng lại vừa căm ghét. Nếu cô đoán đúng và việc này thật sự được lên kế hoạch bởi nhị hoàng tử thì hành động của hắn có thể bi coi là đẫm máu và tàn bạo.

“Nhưng… Tại sao hắn lại làm vậy?”

“Bởi vì hắn e ngại ta” Garcia hít một hơi sâu, cố điều chỉnh cảm xúc, “hắn e ngại hạm đội Blacksail của ta.”

Nhận thấy rằng Ryan không đáp lại, cô tiếp tục giải thích, “có vẻ như Timothy có gián điệp trong thành phố của chúng ta, điều mà không ngạc nhiên chút nào, bản thân ta cũng bố trí tai mắt tại Valencia. Khi phát hiện ra sự tồn tại của Blacksail, hắn có thể dễ dàng hình dung ra được động thái tiếp theo của ta. Valencia không thể trợ cấp cho bất kì đội quân nào đủ sức đối đầu với hạm đội của ta. Cho nên, hắn đi đến kết luận là lợi dụng Gerald như lại miếng mồi để có được thứ hắn muốn.”

“Ý người là, hắn muốn một đội quân?”

“Hắn muốn ngai vàng,” Garcia nói, “Với cái chết của cha ta và giờ là cả Gerald, hắn đã trở thành người thừa kế chính thống. Ta e rằng hắn sẽ dồn ép các bộ trưởng để đăng quang càng nhanh càng tốt. Chỉ khi trở thành vua Wimbledon đệ tứ thì hắn mới có quyền huy động binh lính từ tất cả các chư hầu.” Nói đến đây cô lắc đầu, “Dù sao, như ta đã nói, hắn đâu cần làm điều này với vị trí con cưng của vua cha!”

“Nó không phải sẽ càng tệ hơn sao?” Ryan lo lắng hỏi, “nếu nhị hoàng huynh của người lên ngôi, không phải hắn sẽ tuyên bố chấm dứt cuộc chiến vương vị và triệu hồi người cùng anh em của người sao? Người sẽ làm gì vào lúc đó?”

Garcia trả lời như thể nó chẳng xứng với nhân phẩm của cô, “Bước đi này quá đơn giản, chỉ vì là con cưng của vua cha không có nghĩa là hắn sẽ được sự đồng thuận của các bộ trưởng, nhất là khi hắn đã sát hại đức vua tiền nhiệm – cho dù có hắn có đổ tội lên đầu Gerald và lừa được dân chúng, ta ước tính rằng sẽ phải mất một thời gian dài cho đến khi hắn nắm được toàn bộ quyền lực của Greycastle. Vì vậy…” cô nhìn Ryan một cách xảo quyệt và nói, “ta phải thay đổi kế hoạch của mình một chút.”

Ryan lập tức quỳ xuống một gối và nói, “Thần sẵn sàng phục vụ.”

Garcia đứng dậy, đi về phía cửa sổ và nói với Ryan ở phía sau, “Điều đầu tiên hắn định làm sau khi có được ngai vàng sẽ là giải quyết ta. Tuy nhiên, cách duy nhất của hắn để gây áp lực cho ta đó là ra lệnh cho Joe Kohl, Công tước ở miền Nam. Ta dự đoán rằng phía bên kia sẽ viện cớ để tang đức vua nhằm trì hoãn việc xuất quân – lão cáo già đó lúc nào cũng lưỡng lự khi phải chịu thiệt. Cùng lắm thì lão chỉ huy động mấy tên địa chủ và gửi chúng đến bao vây cảng Clear Water.” Garcia dừng lại rồi nhanh chóng nói tiếp, “Dù vậy, hành động này sẽ gây ra rắc rối không cần thiết nên chúng ta sẽ ra giong thuyền vào ngày mai.”

“Giong thuyền? Điện hạ, chẳng lẽ người định …”

“Thành phố Eagle nằm sâu hơn trong đất liền và nó gần như không được phòng bị gì. Chúng ta sẽ tới thị trấn Clear Spring bằng cách xuôi theo phụ lưu sông Sanwan, rồi từ đó ta chỉ cần có một ngày để tới thành phố Eagle. Sau khi chiếm được thành phố, cả lãnh thổ phía nam sẽ nằm dưới sự kiểm soát của ta. Tình hình sau khi Timothy lên ngôi sẽ khác xa với những gì hắn dự liệu. Khi Timothy dò xét tiến độ của tên Công tước nhưng lại phát hiện ra cả vùng phía nam đã thuộc về ta, ta thật sự muốn thấy mặt hắn lúc đó.”

“Nhưng người cũng nói Winbledon đệ tam vừa mới băng hà, và theo sau đó …”

“Cái gì, chẳng lẽ ta cần nhỏ lệ trước?” Garcia quay lại, cả người cô được bao trùm bởi một tấm màn đỏ của ánh hoàng hôn. Gương mặt cô khuất trong bóng tối, chỉ có đôi mắt là được phản chiếu bởi ánh sáng. ‘Cảm xúc hiện lên trong mắt công chúa rắn chắc như một tảng đá vậy,’ Ryan nghĩ. Dù khi giận dữ hay nuối tiếc, cô vẫn sẽ không bao giờ tỏ ra u sầu.

Thể hiện vẻ đau buồn sẽ không phù hợp với hình ảnh của một vị vua hay nữ hoàng.

“Thưa không, người không phải làm vậy,” Ryan nói một cách nghiêm túc.

Garcia gật đầu ra vẻ thỏa mãn, “Hãy đi và thông báo với thuyền trưởng là ta muốn gặp. Vì Timothy đã không có ý định đợi hết 5 năm nên ta cũng sẽ không để hắn phải thất vọng. Sau khi chiếm được thành phố Eagle, Ta sẽ tuyên bố độc lập trên toàn thể miền nam.”

‘Toàn bộ việc này chẳng có ý nghĩ gì với mình’, anh tự nhủ, Garcia luôn tìm ra giải pháp cho mọi vấn đề. Một khi cô đã chọn lối đi cho mình thì cô sẽ kiên định đi trên nó đến cùng. Nó cũng là nét cuốn hút của cô và là lý do để anh đi theo.

“Tuân lệnh, thưa Điện hạ…à không”, Ryan tự sửa lại, “thưa Nữ vương.”

/Một số tước vị xuất hiện trong truyện (từ nhỏ đến lớn):

Nam tước(cha của Nana) <Tử tước < Bá tước < Hầu tước < Công tước(lão Ryan ở thành Longsong) < Hoàng tộc

Vua = Quốc vương

Thân ái, ManInLove/