Tranlator: Lil'Turt
***
Chapter 13: Tường thành.
Quá trình sản xuất xi măng ngay lập tức được tăng tốc. Nhưng đồng thời để Anna được nghỉ ngơi hợp lý, phòng tinh luyện chỉ làm việc mỗi hai, ba ngày một lần. Với hy vọng có được nhiều nhân lực hơn, Roland ban hành thêm một thông báo tuyển dụng khác, hơn nữa gấp đôi số lượng công nhân cần tuyển lần này.
Tuy vậy, Roland cũng không thể phụ thuộc hoàn toàn vào Anna để sản xuất xi măng. Phải làm việc liên tục trong một môi trường đầy khói bụi rốt cuộc sẽ dẫn đến bệnh đường phổi. Hơn nữa, một khi quá trình sản xuất được mở rộng, chỉ mình Anna sẽ không cung cấp đủ số lượng cần thiết.
Phù thủy không nên bị đối xử như là “hàng hóa tiêu dùng”, nhưng là động cơ để thúc đẩy sự phát triển của nền văn minh. Dù Roland nhận thức rất rõ sự thật này, ngay lúc này, cậu chỉ có thể tập trung toàn lực vào việc xây dựng tường thành. Sau cùng, nếu cậu không ngăn chặn được lũ quỷ thú thì mọi kế hoạch khác cũng sẽ thất bại.
Cậu đưa ra một bản thiết kế và cho các công nhân đào móng tường thành từ chân dốc Núi Bắc cho đến sông Hồng Huyết. Với danh nghĩa là người đứng đầu dự án, đồng thời tuân theo những thông lệ từ thế giới trước đây, cậu dùng xẻng để đào lên mẻ đất đầu tiên dưới sự lúng túng của toàn bộ khán giả.
Roland ngỡ rằng sau khi giải quyết vấn đề xi măng, việc xây dựng tường thành chỉ còn là cái “búng tay”. Tuy nhiên, sau khi bắt tay vào việc cậu mới nhận ra là mình dốt đặc về kiến trúc xây dựng. Nền móng nên được đào rộng và sâu bao nhiêu? Giải quyết sự gồ ghề của mặt đất như thế nào? Làm sao để đảm bảo cả bức tường dài 600m được xây trên đúng một đường thẳng? Nhớ lại ngày trước, khi ủy ban thành phố còn đang làm đường, Roland có để ý một nhóm người đo đạc đường với thước và vài dụng cụ khác, cái gì đó như là máy kinh vĩ với dụng cụ đo lường mức độ. Ở đây khó lòng mà kiếm được cái gì tương tự thế.
Bản thân cậu là một kỹ sư cơ khí, lại còn sống ngay cạnh một tên kỹ sư xây dựng, đã vậy cả hai đều là chuyên gia trong lĩnh vực của mình; tuy nhiên, kiến thức của cậu và tên kia lại thuộc hai phạm trù đối nghịch hoàn toàn. Không chỉ thế, những thợ hồ cậu thuê được đều chưa từng tham gia một dự án lớn nào. Năng lực của họ thậm chí còn thấp hơn của Roland. Do đó, tiến trình của dự án chậm đến mức thảm hại. Mất hơn cả tuần mà chưa đào xong một con hào nông trẹt.
Một khi quá trình xây dựng rơi vào hỗn loạn, không khó để thấy được sự tệ hại của thành quả. Ngay trước mắt thôi, con hào nhỏ bé mà mọi người phải khổ sở lắm mới đào xong trông không khác một con mương là mấy. Khó mà gọi đây là nền móng cho tường thành được. Dù Roland đã tính toán và ước lượng chiều rộng từ trước, càng đào thì con hào càng hẹp lại. Trông từ xa thì giống một con rắn đang vặn vẹo.
Tuy nhiên, Roland chưa bao giờ có ý định hủy bỏ dự án này. Theo cậu, dù tiến trình có chậm chạp đến đâu, vẫn tốt hơn là không thực hiện được gì. Ngoại trừ những lúc tinh luyện xi măng ở lò nung, cậu sẽ dành toàn bộ thời gian ở dốc Núi Bắc để trực tiếp điều chỉnh hướng đào bằng mắt thường và từ từ đẩy nhanh tiến độ. Đồng thời cậu cũng tăng gấp đôi tiền lương của những thợ đá.
May thay, cái giai đoạn quái đản này không kéo dài quá lâu. Trong lúc Roland đang trực tiếp điều hành những công nhân tinh luyện mẻ xi măng thứ sáu, Trợ lý Bộ trưởng Barov báo cáo rằng một người thợ đá đã đăng ký tuyển dụng. Người này còn nói rằng mình đã từng là thành viên trong Hội Thợ đá tại Vương quốc Graycastel và đang chờ cậu ở ngoài sảnh.
Roland cố gắng nhớ lại và thầm reo lên trong hạnh phúc. Trong kí ức của Roland cũ, Hội Thợ đá ở Vương quốc Graycastel vô cùng nổi tiếng, đến cả tên “Hoàng tử Roland” kia còn biết đến. Dù hội này đã bị giải tán sau một tai nạn công trường, nhưng làm sao tránh được những trường hợp như thế trong môi trường xây dựng chứ?
“Cho ông ta vào.” Roland giả vờ bị gượng ép và gật đầu. Ban đầu, cậu không muốn Anna ra mặt nhưng vì thị trấn Biên Giới có đến 2000 cư dân, rất ít người đã từng gặp cô chứ đừng nói đến nhớ mặt. Hơn nữa, Anna bây giờ khác hẳn cô gái đầy mong muốn tự sát khi xưa. Cộng thêm bộ đồ cô đang mặc, không có chuyện lại có người nhận ra cô.
Karl Van Bate bực tức khi người hiệp sĩ lại dẫn ông vào trong sân sau lâu đài. Ông muốn báo cho Hoàng Tử trước về sự viển vông, hão huyền khi thực hiện một dự án lớn như thế vào thời điểm này, và sau đó nhận được sự tin tưởng từ hoàng tử và cuối cùng thay đổi quan điểm của ngài ấy về phù thủy. Tuy nhiên, theo những tin đồn thì vị hoàng tử này luôn luôn hành động khó lường. Lỡ như lời khuyên lại đem đến những phản ứng trái chiều từ phía hoàng tử?
Tâm trí của ông rối bời khi ông cúi chào vị ngài. Ngay khi ngẩng đầu lên, ông đột nhiên ngây người khi nhìn thấy cô gái quen thuộc bên cạnh vị hoàng tử, ông thậm chí còn ngỡ rằng mình đang mơ. Karl vội dụi mắt, nhìn chằm chằm về phía cô gái ấy và thốt lên “…Anna!”
Chúa ơi! Còn trùng hợp hơn được không? Cậu chỉ thuê một thợ xây ngẫu nhiên, hóa ra người đó lại là hàng xóm của Anna? Rõ ràng là ông ta khá gần gũi với cô. Nếu không thì ông ta không thể nhận ra cô ngay lập tức được. Roland quay đầu lại và nhìn về phía Carter Lannis, anh ngay lập tức hiểu ý định của Roland và khóa chặt cánh cửa – lối ra duy nhất lại.
“Thầy… Karl?”
Phản ứng của Anna khiến Roland bỡ ngỡ “Cái gì? Thầy?”
“Vâng đúng thế, Anna, thần, thần,…” Karl nhận thấy tầm nhìn của mình nhòe đi, và nước mắt ông bắt đầu rơi xuống. Ông khụy xuống trên sàn và liên tục lập lại “Xin lỗi, ta xin lỗi… thật mừng quá… đúng là một phép lành…”
Sau một hồi, Karl cũng làm chủ được cảm xúc của mình. Ông chậm rãi đứng dậy và cúi người trước Roland lần nữa. “Thần xin chân thành xin lỗi hoàng tử, thần đã quên mất cách ứng xử.”
“Mọi chuyện là sao? Không phải ngươi là thợ đá ở Graycastel ư?”
“Thần đã từng.” Karl trả lời từ tốn sau khi giải tỏa được những nỗi lo lắng bên trong mình. Hoàng Tử chưa từng xử tử Anna! Người bị treo cổ chỉ là thế thân – nhận ra được sự thật, Karl biết mình phải làm gì tiếp theo. Dù lý do tại sao vị Hoàng Tử kia lại cứu giúp một phù thủy như Anna vẫn còn rất mơ hồ, kể cả nếu cậu ta giữ Anna lại để làm người tình cũng tốt hơn là đưa cô đến giá treo. Ít nhất vị hoàng tử này không sợ những tin đồn như kiểu phù thủy là hiên thân của quỷ dử.
Ông ta kể lại những trải nghiệm kể từ khi rời khỏi Vương quốc Graycastel cho đến lúc bắt gặp thị trấn Biên Giới, rồi cả những sự kiện như thành lập ngôi trường tại địa phương cho đến việc phát hiện Nana Pine cũng đã trở thành phù thủy. Cuối cùng, ông ta còn khẩn cầu Roland cũng đưa Nana vào lâu đài, nhằm bảo vệ cô bé trong trường hợp danh tính thật sự của em bị phát giác.
Anna đứng bên cạnh Roland, tuy vẫn không nói một lời nhưng bên trong cô cũng đang tuyệt vọng muốn van xin cậu cho Nana.
“Một phù thủy mới. Đúng là một tin vui! Dù vậy, cái tên Pine nghe khá là quen thuộc.” Roland suy nghĩ một hồi rồi cho gọi trợ lý bộ trưởng để truy cầu thêm thông tin. Cậu nhận ra Pine là tên họ của một nhà quý tộc trung lưu ở thị trấn Biên Giới.
“Ngươi có thể mang cô bé đến gặp ta. Nếu cô bé thực sự là phù thủy, ta thề rằng cô bé sẽ được được an toàn.” Roland hứa. “Nhưng ta không thể đem cô bé ra khỏi nhà Pine được, nhất là khi gia đình đó chưa từng đe dọa hay làm hại cô bé…” Cậu băn khoăn một lúc và quyết định nói ra sự thật. “Ta cần sự giúp đỡ của phù thủy. Đối với những câu chuyện lố bịch về lũ quỷ và sức mạnh của quỷ dữ, thì ta muốn mọi người tin rằng năng lực của phù thủy không hề liên quan đến tốt hay xấu, nhưng thực ra còn có thể được trưng dụng. Vậy nên, dù là Anna, Nana, hay bất kỳ phù thủy nào khác, miễn là họ chưa thực hiện các hành vi phạm pháp nào, ta sẽ không coi họ như một loại tội đồ.”
“Tiếp theo, hãy bàn về những vẫn đề nghiêm trọng hơn. Ngươi đã từng tham gia vào công trình xây dựng tường thành ở Vương quốc Graycastel phải không?” Roland đem chủ đề cuộc nói chuyện quay lại dự án xây dựng.
“Vâng!” Karl gật đầu. Mặc dù hoàng tử Roland đã không quyết định giam lỏng Nana trong lâu đài như ông đã dự đoán, thêm việc Roland nói rằng cậu cần sự giúp đỡ của phù thủy cũng chưa rõ thực hư, nhưng ít nhất Hoàng Tử cũng đã hứa là sẽ bảo vệ Nana.
“Tốt lắm, ta đang có ý định xây một bức tường thành kéo dài từ phía sông Hồng Huyết cho đến dốc Núi Bắc để ngăn chặn sự xâm lăng của bọn quỷ thú. Từ giờ, ngươi sẽ chịu trách nhiệm cho dự án này.”