Cô gái có mái tóc vàng và cặp mắt xanh nhìn chằm chằm tôi từ nãy giờ.
Bộ lễ phục trắng trông như hai mảnh vải dài bó sát toàn cơ thể. Đôi chân dài để trần lộ ra sau vạt áo, toát ra vẻ khỏe khoắn. Nhìn thế nào thì nàng cũng là một cô gái tuyệt đẹp trong trang phục nữ tu, làm tôi nhớ đến những nhân vật RPG mình từng chơi ở kiếp trước.
Nghĩ lại, nàng cũng nhìn tôi chăm chăm kể từ lúc mới đến nữa.
Ba cô ai cũng xinh đẹp như nhau cả, nhưng nàng ấy lại đặc biệt thuộc gu của tôi.
Nàng có lẽ trạc tuổi tôi, khoảng 18 – 20 tuổi.
… Trong trường hợp này, vì tôi đã chuyển sinh, nên ý tôi là độ tuổi trước khi tôi qua đời ấy.
Song, nét đẹp dịu dàng và tinh khôi của nàng đúng kiểu tôi thích nhất.
Tuy nhiên, cô nàng chiến binh bốc lửa và nữ pháp sư lạnh lùng kia cũng khó mà bỏ qua được.
Ba người họ đều xinh đẹp theo những phạm trù khác nhau, thật khó lòng chọn lựa.
Cô ấy vẫn tiếp tục nhìn tôi.
Má hồng ửng đỏ, thi thoảng lại thở dài. Và rồi, một nụ cười nhẹ hiện lên trên khuôn mặt đáng yêu ấy.
Cổ đang mơ giữa ban ngày à? Cổ bị làm sao vậy?
“Ah, Ừmm...”
Cô ấy đứng lên và tiến về chỗ tôi.
Ui, nhìn gần và cá nhân mà nói, cô nàng dễ thương khủng khiếp. Ngay cả tôi cũng hồi hết cả hộp khi bị tiếp cận như thế.
“Em, em là Mina Arabelle. Anh có thể cho chúng em vinh dự được biết tên của anh được không, vị Cứu tinh?”
“Yano Soichi... à không phải. Ừm, Lian Tiarade.” Tôi suýt thì nói nhầm tên kiếp trước, vội vã chỉnh lại.
“Thoải mái lên nào, chàng trai.”
Lần này đến lượt nữ chiến binh nở nụ cười, lại gần tôi.
“Tôi chưa bao giờ được thấy tộc elf đâu nha... hế, anh quả là đẹp trai đó.”
Gương mặt cổ bình tĩnh, má đỏ lên khi nhìn vào tôi.
Tuy nhiên, cổ dường như đang ngại ngùng điều gì đó, cứ mỗi khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau là cổ lại đảo mắt đi.
Phải chăng đây là phản ứng của một cô gái khi cô ấy gặp gỡ một anh chàng siêu cấp đẹp trai?
“Cám ơn.”
Nghe tôi nói, nét mặt căng thẳng dường như có thể bùng cháy bất cứ khi nào của cổ hóa thành một nụ cười.
Cô nàng mang vẻ đẹp trưởng thành.
Có lẽ cổ là người nhiều tuổi nhất trong cả ba, nhưng cũng không đến 20.
Nếu phạm vi độ tuổi của Mina là nữ sinh cao trung sắp sửa tốt nghiệp, thì cô nàng hẳn là sinh viên đại học.
“Tôi là Rosemary Grande, nhưng anh có thể gọi tôi là Mary. Rất vui được gặp.”
Nữ chiến binh đưa tay phải về phía tôi.
Khi tôi nắm lấy nó, tôi rùng mình cảm nhận sự mềm mại ôn nhu đáng ngạc nhiên của lòng bàn tay cô gái.
“Ah, ảnh thoáng xấu hổ kìa. Dễ thương ghê... ảnh đúng kiểu mình thích.”
Mary lẩm bẩm nói nhỏ câu cuối.
Cô ấy nói vậy là để tôi không nghe thấy, nhưng tiếc là, đôi tai của elf cực kỳ nhạy bén.
“Tôi là Ingrid.”
Sau đó nữ pháp sư giới thiệu bản thân bằng giọng lạnh lùng.
Đó là một cô nàng nhỏ nhắn, xinh xắn với mái tóc cắt ngắn màu xanh lam, khiến ta liên tưởng tới băng tuyết.
Khác với Mary, cổ không lo lắng chút nào.
Cổ trông rất ngầu và nữ tính.
So với Mina, cổ có lẽ trẻ hơn tầm một, hai tuổi.
Xét như vậy, là nữ sinh sơ trung à? Nhưng cái cách mà cô nàng ứng xử lại trưởng thành hơn thế, hơn cả Mary.
Và đó là cách ba mỹ nữ mạo hiểm giả - Mina, Mary, Ingrid và tôi - một elf chuyển sinh gặp nhau.
Cũng là cuộc gặp mặt mà sẽ là khởi đầu cho sự xuất hiện của tổ đội phiêu lưu mạnh mẽ nhất thế giới.
***
Theo câu chuyện họ kể, Mina và đội của cô ấy được gọi là Mạo hiểm giả.
Các mạo hiểm giả ở thế giới này được coi là làm gì cũng giỏi, chấp nhận đa dạng các loại nhiệm vụ, từ tiêu diệt quỷ tộc, hộ tống, đến khám phá mê cung tìm kiếm những đồ vật giá trị.
Và các cô nàng này tới đây để đánh bại con rồng đang tàn phá những ngôi làng xung quanh.
“Nhờ có Lian, chúng tôi mới có thể tiêu diệt con rồng, và quay trở về nhà đúng theo kế hoạch.”
“Tớ đã giải thích bao nhiêu lần rồi, có rất nhiều con quỷ nguy hiểm đi lang thang vào ban đêm. Sẽ an toàn hơn nếu ta cắm trại ở đây tối nay và rời đi lúc sáng sớm.”
Ingrid ngay lập tức phản bác lại lời của Mary.
“Ếếếếế ~! Nhưng tớ muốn về thị trấn và tắm ngay cơ! Người tớ nhầy nhụa hết rồi này, mồ hôi, bùn đất các thứ. Nếu chỉ có tí tẹo nguy hiểm, tớ có thể xoay sở được bằng thanh kiếm này.”
“Không được. Vả lại, chẳng phải mũi kiếm của cậu đã bị mẻ từ trận chiến vừa rồi sao?”
“Xì, chỉ là mũi kiếm thôi mà. Ingrid, cậu cứng đầu quá đấy.”
“Tớ chỉ muốn tránh rủi ro bất cứ khi nào tránh được thôi. Cậu thì quá coi thường nó...”
“Ý, ý cậu là tớ là một đứa não cơ bắp hả?”
“Chỉ là cậu tưởng tượng thôi.”
Ingrid hướng ánh nhìn sắc lạnh về phía Mary - người đang hét toáng lên.
“Được rồi, được rồi, hai cậu dừng lại đi.”
Mina làm dịu hai người bằng một nụ cười tươi.
“Ingrid nói vậy vì lo nghĩ cho sức khỏe của mọi người thôi mà.”
“Haizz. Nếu Mina đã nói vậy, tớ đành nghe theo vậy.”
“Cám ơn vì đã hợp tác, Mina.”
Mary cười gượng, còn Ingird đáp lại thờ ơ.
Mặc dù mới gặp họ, tôi có thể nói rằng tổ đội ba cô gái này có mối quan hệ rất tốt.
“Anh sẽ tham gia cùng chúng em đêm nay chứ, Anh Lian.”
Mina nhìn tôi, hỏi.
“Được không? Tôi, cắm trại đêm cùng Mina và mọi người?”
Tôi hỏi lại.
Chà, tôi hơi lo lắng về chuyện ngủ lang ngủ bạt trong rừng, nên tôi rất biết ơn với lời đề nghị đó.
“Tất nhiên là được chứ. Dù sao, nếu chúng ta bị quái vật tấn công trong khi những người khác ngủ, có nhiều người vẫn hơn mà.”
“Thêm nữa, sẽ đảm bảo hơn nếu chúng ta ở cùng nhau.”
Mary thêm.
“Nhắc trước, nếu anh tiếp cận chúng tôi với suy nghĩ dâm dục, tôi sẽ đóng anh thành băng đấy.”
Ingrid là người duy nhất liếc mắt lạnh lùng.
Ý tôi là - đó là cái nhìn như kiểu đang thấy một tên xâm hại tình dục ấy.
… Bộ tôi đã làm gì khiến cổ ghét sao?
“Tớ không phiền bị tấn công bởi một anh chàng đẹp trai đâu... fufufu.”
“Mary, nước miếng, nước miếng của cậu kìa.”
“Ah, không tốt, fufufufu.”
-Và thế là, tôi dành đêm đầu tiên của mình ở thế giới này cùng ba cô gái xinh đẹp.
Trong khoảng thời gian đó, chúng tôi thay phiên nhau canh gác và nghỉ ngơi.
Tôi mệt bã người, buồn ngũ nữa, nhưng...
Tôi bị đánh thức bởi tiếng củi lửa tí tách.
Hoặc có lẽ tư thế ngủ của tôi không được phù hợp cho lắm? Dù sao, đây cũng là lần đầu tiên tôi ngủ ngoài trời không cần lều cơ mà.
Dẫu sao, do tôi đang nửa tỉnh nửa mơ, tôi bèn hồi tưởng lại những sự việc xảy ra hôm nay.
Tôi thấy mình gặp gỡ với nữ thần trong một không gian trắng xóa, và trải nghiệm tình dục đầu tiên trong đời.
Sau đó tôi được tái sinh thành elf ở thế giới này, gặp Mina cùng hai cô gái khác, đánh bại con rồng bằng ma kiếm...
Hmm, quá nhiều sự kiện trong một ngày.
Sự phấn khích của tất cả những điều đó khiến tôi hơi choáng váng.
Cách tôi không xa, Mina và tổ đội của cổ vẫn đang say giấc.
Tôi nhẹ nhàng rời đi, không làm họ tỉnh giấc.
Tôi không tài nào ngủ được, đành đi dạo vòng quanh xem sao.
Ingrid đã thiết lập một ma pháp bảo hộ trong phạm vi trăm mét quanh vị trí hiện tại của chúng tôi.
Có vẻ đó là một cơ chế sẽ phát ra tiếng báo hiệu khi có quái vật tới gần.
Miễn là tôi vẫn ở trong phạm vi này, họ sẽ được an toàn dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Nếu quái vật xuất hiện, tôi chỉ cần chạy tới và hạ gục nó.
Tuy nhiên, ngay từ đầu, tôi đã được bảo rằng chẳng có thứ gì xấu xa như thế gần đây đâu. Có lẽ là bởi con rồng - vốn trên đỉnh chuỗi thức ăn nơi đây - khiến các loài khác sợ hãi mà tiếp cận.
Lần này, tôi thấy biết ơn vì uy danh của con rồng đó.
“Oa, bầu trời sao kìa...”
Tôi vừa bước đi, vừa ngước nhìn trời đêm.
Tôi có thể thấy muôn vàn vì sao lấp lánh, lung linh bao quanh, đắm mình trong thứ ánh sáng ít ỏi của chúng.
Nó khác xa với quanh cảnh thành phố mà tôi từng sống ở kiếp trước.
“Hiện tại, mình thật sự đang ở dị giới...”
Tôi ngước nhìn bầu trời đêm một mình, và đột ngột nhận thức được.
Là ở đây không ai quen tôi cả.
Môi trường, văn minh, đất nước, quá khác biệt với thế giới mà tôi đã lớn lên.
Cảm giác rằng tôi đã là một con người khác hẳn.
Sự lo lắng, và cô đơn vì không còn nơi nào để quay về.
Tất cả những thứ ấy xuất hiện, ập đến trong thoáng chốc, lồng ngực tôi như thắt lại.
“Anh không ngủ được à, Anh Lian?”
Trước khi nhận ra, Mina bỗng xuất hiện sau lưng tôi.
“Mina...?”
Tôi quay người lại.
“Xin lỗi, tôi không có ý làm cô thức.”
“Không, không phải đâu. Thực ra là, mỗi khi em nghĩ về trận chiến chúng em vừa trải qua... em không thể chợp mắt cho được.”
Mina cười nói.
Nàng càng xinh đẹp huyền ảo dưới ánh trăng chiếu rọi.
Đủ để cướp đi trái tim của tôi từ tận tâm.
Ngắm nhìn nàng thôi là tôi đã thấy tim mình đập rộn lên rồi.
Đây có phải là sự tương phản của những lo lắng mà tôi vẫn giữ chặt trong lòng suốt thời gian qua?
Chỉ cần ở bên cô ấy thôi đã làm dịu trái tim tôi, đồng thời làm nó rung lên những xúc cảm ngọt ngào.
“Cảm giác như... không thể kiềm chế được bản thân? À bỏ qua đi. Tôi ổn, thật đấy.”
Giọng tôi rít lên, bồn chồn.
[-Người đàn ông này, chính là định mệnh của mình.-]
Đột nhiên, tôi nhớ lại câu nói mà cô ấy lẩm bẩm khi chúng tôi lần đầu gặp mặt.
“N-Nghĩ lại, hình như cô bảo tôi là người định mệnh gì đó khi gặp tôi đúng không?”
Tôi đổi chủ đề, cố đánh lạc hướng sự căng thẳng và khó xử của bản thân.
“Ếếế!? Không thể nào, anh nghe rồi sao?”
Ngay lập tức, Mina đỏ mặt, ít nhất đó là điều tôi mong đợi.
“Awawa, xấu hổ quá đi...”
Ngay cả động tác xấu hổ của nàng cũng thật dễ thương.
“Anh biết đấy, một nữ tu phụng sự Nữ thần Tình Yêu có thể nhận biết được đối tác định mệnh của mình. Dù là qua lời tiên tri hay trực giác mách bảo...”
Mina ngượng ngùng cúi mặt, nói.
“Sau khi nhìn thấy anh, em đã tin chắc điều đó. Người sẽ là...”
Nuốt nước bọt cái ực, tôi chờ đợi những lời kế tiếp của nàng.
“Đ-Đối tác đị... không, em không thể. Dù sao cũng ngại lắm!”
Mặt nàng đột nhiên đỏ ửng và nàng ngồi phịch xuống.
“Mina...?”
“Khi ngươi gặp được người đàn ông định mệnh của đời mình, ngươi sẽ dâng hiến cả cơ thể lẫn linh hồn cho ngươi đó. Chỉ sau khi ngươi đạt được niềm hạnh phúc thực sự... hạnh phúc của một người phụ nữ.”
Mina lẩm bẩm như thể đang tụng kinh.
“Ể?”
“Đó là giáo lý của Nữ thần Elciata, Nữ thần Tình Yêu, người mà em phụng sự.”
Nghĩ lại, cô nữ thần đã cướp đi trinh tiết của tôi chính là Nữ thần Tình Yêu Elciata.
Đáng lẽ tôi phải đoán được từ giáo lý của cô nữ thần đó, nhưng tại sao tôi có cảm giác rằng cổ (có phải một người không ta?) giống một kẻ lười chảy thây và phóng đãng hơn là thánh thiện nhỉ? Tôi xin lỗi vì đã có những suy nghĩ như vậy, Mina.
“Sự thật là, ngay từ phút đầu nhìn thấy anh, em đã cảm thấy một mối liên hệ sâu sắc, cảm xúc ấy cho em biết bản thân đã gặp người đàn ông trong mơ của cuộc đời mình. Ấy chính là người đàn ông trước mặt em đây, người đàn ông định mệnh - người mà em sẽ trao cả cơ thể lẫn linh hồn - cũng là người mà em sẽ hiến dâng trọn vẹn sự trinh nguyên này.”
Mina nhìn tôi với khuôn mặt như sắp khóc.
“Tr-Trinh nguyên ư...?”
“Em xin lỗi, em biết là anh rất bất ngờ, bởi ta vừa mới gặp nhau...”
Mina cúi đầu xin lỗi.
“Đó chỉ là ý muốn tuân theo giáo lý của Nữ thần Tình Yêu. Anh không cần buộc phải chấp nhận đâu, nếu mà anh không thích, hãy cứ từ chối nếu anh không muốn em.”
Kiếp trước tôi không phải người sùng đạo, và cũng chẳng hứng thú gì với tôn giáo.
Tôi không biết bản thân cảm thấy ra sao về chuyện tuân thủ tín ngưỡng của cổ.
Nhưng tôi biết, những suy nghĩ của Mina là hết mực chân thành.
Chúng ta vừa mới gặp hay không, không quan trọng.
Là trực giác, hay bản năng đây?
Hay chỉ đơn giản là định mệnh, như giáo lý của Elciata đã nói?
Thú thật thì, tôi cũng bị cô ấy thu hút.
“... ah, em xin lỗi. Đối với Anh Lian, chuyện này quá đột ngột và bất ngờ. Dẫu sao, hai ta vừa mới gặp mà.”
Mina nản lòng.
“Em, em chỉ quá đỗi vui mừng nên không tránh khỏi để cảm xúc lấn át... Xin hãy tha thứ cho em.”
“Không đâu. Thực ra là, anh cũng rất vui vì mình được là người định mệnh của Mina.”
Những lời tuôn ra khỏi miệng không ngờ lại trôi chảy mượt mà đến vậy, ngay cả với tôi.
“Vậy... anh sẽ chấp nhận em chứ?”
Mina hướng ánh mắt về phía tôi.
“Dưới lời răn dạy của Nữ thần Elciata, tâm trí tôi, thân thể tôi, nguyện dâng hết mọi thứ tôi có cho người.”
Mina đọc lời thề trước mặt tôi, sau đó dịu dàng đưa mặt tôi lại gần nàng.
Đôi môi mềm mại của nàng chạm vào môi tôi.
Mọi thứ chỉ là sự trùng hợp may mắn?
Hay đã được số mệnh an bài dẫn lối theo lời Mina?
Phải chăng là một trong những thuộc tính của tôi, Siêu Cấp may mắn với phái nữ? Dù có là gì đi nữa, sự thật bây giờ là, tôi đang được một cô gái xinh đẹp tuyệt trần gạ gẫm.