RE:Yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

(Đang ra)

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

Mad Flower (疯花) [ Phong Hoa]

Bản beta công khai của game VRMMO đầu tiên trên thế giới sắp diễn ra, và Diệp Phong đã quay ngược thời gian một cách thần kỳ, mang theo kinh nghiệm phong phú và vô số chiến lược về trò chơi. Anh tin r

6 655

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 2455

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 2460

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 3751

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 4040

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

(Tạm ngưng)

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

A Gentleman Does Not Speak Whilst He Reads

“Đêm đó sẽ là một đêm tĩnh lặng… Cho đến khi em xuất hiện trước mặt tôi…”

11 844

Chương 120

Kế hoạch của Lâm Trạch vô cùng thuận lợi. Bởi vì lời nói của Hứa Vệ An, lại nhìn thấy bộ dáng đuối lý của Lâm Trạch, dường như Hứa Nghiên Nghiên không ngồi yên được nữa.

“Ba, chuyện này hoàn toàn khác với những gì lúc trước chúng ta đã nói.”

Hứa Nghiên Nghiên uất ức nhìn Hứa Vệ An nói.

“Nghiên Nghiên, con câm miệng cho ba, chỗ này không phải chỗ cho con nói chuyện.”

Hứa Vệ An bác bỏ lời nói của Hứa Nghiên Nghiên. 

“Tiểu Trạch, anh đừng nghe ba em nói. Cho dù anh không thi đỗ vào trường đại học tốt cũng không sao, em sẽ thi đỗ vào trường tốt, sau này em cũng có thể đi làm để nuôi anh.”

Hứa Nghiên Nghiên dùng giọng dịu dàng nói, lời nói này khiến cho lòng Lâm Trạch cảm thấy ấm áp.

Để cho phụ nữ ra ngoài đi làm kiếm tiền nuôi mình, cho dù có đến siêu thị làm nhân viên thu ngân thì Lâm Trạch cũng không bao giờ cân nhắc đến khả năng nhờ vào phụ nữ một chút nào.

Đây là vấn đề tôn nghiêm của đàn ông.

Hơn nữa cũng không biết vì sao, lời nói của Hứa Nghiên Nghiên rất dịu dàng, rõ ràng là suy nghĩ cho mình nhưng không biết vì sao sống lưng đằng sau anh nổi hết da gà, cũng không biết vì sao đột nhiên bạo phát ra.

“Nghiên nghiên.”

Dường như Hứa Vệ An hơi tức giận, nhìn về phía Hứa Nghiên Nghiên nói.

“Được rồi, anh cũng thật là, tức giận gì với trẻ con chứ.”

Lúc này, Tiết Quýnh Phương biết mình nên ra sân rồi, bà không chỉ trích Hứa Nghiên Nghiên mà lại chỉ trích Hứa Vệ An.

Nghe thấy lời trách của vợ mình, lúc này Hứa Vệ An cũng không nói nữa.

Thấy ông không nói nữa, Tiết Quýnh Phương quay đầu nhìn lên trên người Hứa Nghiên Nghiên.

“Nghiên Nghiên, con phải hiểu, tất cả những điều cha con làm đều là vì con, con không được tức giận với cha con.”

Cô khuyên bảo con gái của mình.

“Nhưng mà, những điều này hoàn toàn khác với những gì lúc trước đã nói, không phải đã nói hôm nay chỉ đến ăn cơm thôi sao.”

“Đứa trẻ này…” 

Tiết Quýnh Phương dùng ánh mắt ra hiệu cho Hứa Nghiên Nghiên đừng nói gì nữa, tiếp đó Tiết Quýnh Phương dùng ánh mắt bao dung hiền lành nhìn sang phía Lâm Trạch.

“Lâm Trạch, em đừng giận chú Hứa. Chú ấy chỉ là muốn tốt cho Nghiên Nghiên, cũng đồng thời suy nghĩ cho tương lai của em. Điểm này, chị nghĩ Lâm Trạch nhất định sẽ hiểu, chú Hứa của em tuyệt đối không có bất kỳ ác ý nào với em.”

“Đương nhiên, điểm này em hiểu, tóm lại, nhất định em sẽ cố gắng học tập là được rồi. Nhưng mà…”

Lâm Trạch còn chưa nói xong thì đã bị Tiết Quýnh Phương ngắt lời.

“Được rồi, không có nhưng mà gì hết. Sau này, em bỏ ra một chút thời gian để học thêm. Liên quan đến học phí của lớp học thêm thì em không cần lo lắng, chỉ cần đi đăng ký là được, chọn đúng lớp có hứng thú để học, tìm lớp thầy cô một dạy một cũng không sao, chỉ cần cầm hóa đơn đến nhà chị, chị sẽ trả hết các khoản phí cho em, em xem thế nào.”

“Không được, sao em có thể nhận tiền của mọi người chứ, vấn đề học tập em sẽ tự mình nghĩ cách.”

Lâm Trạch từ chối ngay lập tức.

“Lâm Trạch, em đúng là đứa trẻ có khí phách, chị Tiết thật sự càng ngày càng thích em rồi, cũng càng ngày càng cảm thấy em xứng với con gái nhà chị.”

Nói rồi Tiết Quýnh Phương thở dài một hơi.

“Có điều, có những lúc em nhận một chút ý tốt của ba mẹ Nghiên Nghiên cũng không sao đâu, em nói có đúng không. Cũng khó cho tấm lòng tốt của bọn chị.”

“Em hiểu rồi, em sẽ cân nhắc. Tóm lại, bắt đầu từ ngày mai em sẽ nghiêm túc cố gắng học tập, em sẽ cố gắng thi vào trường đứng giữa trong top 2 cho mọi người xem.”

Lâm Trạch vô cùng nghiêm túc nói.

Thực tế thì trong lòng Lâm Trạch không nghĩ như thế, lúc này Lâm Trạch đã hạ quyết tâm, đến chí hướng của cậu cũng tuyệt đối không đi trường đại học top 2.

“Thấy em có chí khí như vậy thì chị cũng yên tâm rồi.”

Tiết Quýnh Phương gật gật đầu rồi không nói gì nữa.

Lúc này, bữa cơm cũng ăn xong rồi, Lâm Trạch đoán đến lúc bản thân mình nói lời cáo từ rồi.

“Chú Hứa, chị Tiết, Nghiên Nghiên, cháu cảm thấy thời gian đã hơi muộn rồi, bây giờ cháu xin phép về nhà trước.”

Vậy nên, bây giờ Lâm Trạch nói với cả nhà Hứa Nghiên Nghiên.

“Ba, ba bảo chú Trương, lái xe của ba đưa anh ấy về nhà đi.”

Hứa Nghiên Nghiên thấy Lâm Trách nói lời chào cũng không lên tiếng ngăn cản.

Hơn nữa, dường như Nghiên Nghiên vì lời nói lúc trước của Lâm Trạch mà trông có vẻ rất vui.

“Đương nhiên không có vấn đề rồi, có điều Lâm Trạch, trước khi cậu về nhà, tôi còn có một câu muốn nói với cậu.”

“Thưa chú, có lời gì chú cứ nói.”

“Vậy được, tôi cũng không khách khí nữa. Dù sao sau này cậu cũng bắt đầu cố gắng học tập, mà áp lực việc học hành của trường Nghiên Nghiên cũng không nhẹ. Hơn nữa là nữ sinh cấp hai mà ngày ngày chạy đến nhà nam sinh cấp ba, nếu chuyện này truyền đến trường học thì cũng không tốt lắm”

“Cháu không hiểu ý của chú lắm.” Lâm Trạch trả lời Hứa Vệ An.

“Thực tế rất đơn giản, tôi cảm thấy sau này cậu và Nghiên Nghiên bắt buộc phải giảm bớt số lần gặp mặt trong tuần, một tuần tổng cộng bảy ngày, tôi cảm thấy hai người không cần thiết phải ngày nào cũng gặp mặt.”

Hứa Vệ An nói như thế với Lâm Trạch.

“Ba, ba đang nói gì vậy.”

Lâm Trạch còn chưa kịp trả lời thì Hứa Nghiên Nghiên đã tỏ ra không đồng ý với lời nói của Hứa Vệ An.

“Nghiên Nghiên, ba em cũng là vì muốn tốt cho em.”

Lời nói dỗ dành Hứa Nghiên Nghiên này không phải từ miệng Tiết Quýnh Phương mà là từ miệng Lâm Trạch.

Lúc trước Lâm Trạch đã phiền não bản thân nên làm sao để mỗi tuần giảm bớt số lần gặp mặt giữa mình và Hứa Nghiên Nghiên mới tốt, không ngờ được bánh đã tự dâng đến trước cửa rồi, đúng thật là chuyện vui từ trên trời rơi xuống.

Đây chính là cơ hội bỏ qua rồi sẽ không còn nữa, Lâm Trạch không muốn bỏ qua cơ hội này, cho dù có chút mạo hiểm thì lâm Trạch cũng chọn đứng về phía Hứa Vệ An.

“Nhưng mà, Tiểu Trạch…”

“Không có nhưng mà gì cả, anh tin sau này thời gian chúng ta ở bên nhau còn rất dài, vì thế chúng ta không cần thiết phải tính toán chút được mất này. Hơn nữa, chúng ta chỉ là giảm bớt số lần gặp mặt trong tuần mà thôi, cũng không phải là không gặp được, thế thì có gì phải để ý chứ.”

Biểu tình của Lâm Trạch lúc này giống như chuyện đương nhiên, giọng nói có chút hiểu tình hình chung nói với Hứa Nghiên Nghiên.

Hứa Nghiên Nghiên nghe Lâm Trạch nói xong, đã mở miệng rồi nhưng lại không nói ra được lời nào phản bác lại lời của Lâm Trạch.

Nhìn thấy dường như con gái mình đã thỏa hiệp rồi, đương nhiên Tiết Quýnh Phương muốn rèn sắt nhân lúc còn nóng.

“Nghiên Nghiên à, con không được tùy hứng, người con gái tốt sẽ không ngăn cản quyết tâm của con trai, hơn nữa trên thực tế Lâm Trạch lựa chọn như thế cũng là vì một tương lai tốt đẹp của hai con, con nên cho Lâm Trạch thời gian học tập có đúng không?”

Tiết Quýnh Phương giúp Lâm trạch, nói với Hứa Nghiên Nghiên.

Bởi vì lời nói của Tiết Quýnh Phương mà dường như chút do dự của Hứa Nghiên Nghiên đã phục tùng theo, cô không tiếp tục nói gì nữa.

Tình hình này khiến Hứa Vệ An thở phào một hơi, đương nhiên ông cũng hiểu một hai tính tình bướng bỉnh của con gái mình, có thể như thế mà hóa giải tình hình lắc lư này, khiến cho con gái bướng bỉnh của mình ngoan ngoãn nghe lời thì đúng là mở đầu rất không tệ.

Đồng thời trong lòng Hứa Vệ An cũng sinh ra một chút công nhận đối với Lâm Trạch