Ranh Giới Hư Không

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

281 7273

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

(Đang ra)

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

Hidaka Yuu

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

7 59

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

19 130

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

16 116

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

17 155

Quyển Thượng - Quang cảnh nhìn xuống

Ngày hôm đấy, một xung động tò mò mãnh liệt đã thôi thúc tôi chọn đại lộ chính làm đường về nhà. Tuy nhiên, nó không phải con đường tắt gì, đồng thời bản thân tôi cũng chẳng định tạt qua địa điểm nào ở nơi đây, chỉ đơn thuần là một ý niệm mang đầy tính ngẫu hứng bỗng nhất thời nảy lên trong tâm trí mà thôi.

Phần đại lộ tập trung dày đặc những tòa nhà chọc trời cùng chung cư cao tầng. Cũ có, mới có, và số tòa nhà đã bị bỏ hoang cũng có chẳng ít; nhưng dẫu có thế nào thì tất cả cũng đều đang hòa mình vào cùng một đường chân trời chật ních. Tôi dám cá rằng, tất cả mọi người trong thành phố này, gồm cả tôi đều đã phát chán việc phải nhìn quang cảnh ấy từ ngày này qua ngày khác rồi. 

Lặng lẽ rảo bước bên dưới các tòa nhà đã rất đỗi quen thuộc, ánh mắt tôi chợt bắt gặp một vật thể rơi xuống nền vỉa hè bê tông cách mình không xa.

Đó là một con người.

Khoảnh khắc vật thể ấy chạm đất, tôi đã nghe thấy một âm thanh bịch vô cùng khó chịu. Một thứ âm thanh rơi vỡ mà thường thì ta sẽ không bao giờ được nghe thấy. Và thanh âm ấy làm tôi không khỏi nghĩ tới mấy chuyện không may mà mình sẽ chẳng đời nào muốn nó xảy ra ở đâu gần.

Từ cái độ cao đó mà rơi xuống thì rõ ràng là vào ngay tích tắc va chạm với nền vỉa hè, người đó đã chết rồi.

Tôi tiến lại gần chỉ vì muốn quan sát rõ hiện trường hơn. Tất cả những gì còn sót lại, cũng là tất cả những gì tâm trí tôi có thể tiếp nhận vào lúc ấy; là một thứ chất lỏng đang chậm rãi loang ra từ nơi cái xác kia đổ xuống, dần thấm nhuần nền vỉa hè bằng màu đỏ tươi. Nằm lặng thinh trên mặt đường là một cái xác với tứ chi mảnh mai đã bị biến dạng cùng mái tóc dài đen tuyền - thứ duy nhất vẫn còn giữ được nét đẹp lúc sinh thời của nạn nhân.

Còn gương mặt của cô gái đó thì đã bị dập nát be bét đến mức không thể nhìn ra dung mạo nữa.

Chuỗi hình ảnh liên tục này khiến tôi vô thức liên tưởng tới một bông hoa bị ép khô giữa các trang giấy đã ngả vàng của một cuốn sách cũ đầy mùi ẩm mốc.

Có lẽ là bởi vì trong mắt tôi, cái xác với chiếc cổ non nớt bị vặn ngược lại kia trông giống như một bông huệ đã héo tàn.