Ranh Giới Hư Không

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

74 7698

Tan làm, tôi hóa thành ma pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Tan làm, tôi hóa thành ma pháp thiếu nữ

弧盐

Nhìn chằm chằm vào đóa Tâm Hoa đã phủ bụi từ lâu trong tủ quần áo—Lâm Quân, cựu ma pháp thiếu nữ từng giải nghệ cách đây 19 năm—lại một lần nữa đứng trước ngã rẽ lớn trong cuộc đời mình.

11 17

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

3 7

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

44 103

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

16 31

Ngoại truyện: Vị Lai Phúc Âm. - Mở đầu

Có hai bản ngã của tôi trong thế giới này. 

Một ở hiện tại, và một ở tương lai. 

Con mắt trái và mắt phải của tôi không giống nhau, thấy cùng một thế giới nhưng là từ hai ‘điểm nhìn’ khác nhau.

Một nhìn về nơi xa bằng kính thiên văn, và một nhìn lại quá khứ qua gương chiếu hậu.

Nhưng dù là tôi nào đi nữa thì sức nặng của tội lỗi đều như nhau.

Vì có thể biết trước kết cục, nên tôi là một vị Thần vô trách nhiệm. 

Tôi chẳng thể thay đổi được tương lai, nên chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi nó xảy ra. 

Không có mong chờ hay hay kỳ vọng gì vào tương lai, và thậm chí còn chẳng có chính kiến gì. 

Từng ngày tẻ nhạt đến rồi lại trôi qua.

Một tương lai tẻ nhạt.

Một cuộc đời tẻ nhạt. 

…Nhưng,

Chắc hẳn bản thân tôi mới là tẻ nhạt nhất.

Chìm đắm trong u sầu và nằm lăn lộn trên giường là thói quen hằng ngày của tôi. 

Khi thấy mình như này, hẳn là tôi của ba hôm sau sẽ phát ra tiếng cười chê mất. /Phúc âm của tương lai

Tôi có thể thấy được hai thế giới. 

Nếu có ai hỏi thế giới nào là cái bóng của thế giới kia, thì tôi sẽ thành thật trả lời rằng mình đã quên mất cách xác nhận điều đó…