Rakuin no Monshou

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 325

Tập 05 - Chương 3: Helio (part2)

Chương 3: Helio

Part 2

Tại đại sảnh lâu đài, tướng quân Bouwen Tedos đang yết kiến tân vương Jellah. Hoàng hậu Marilene cũng có mặt.

Vô số những tin đồn ác hiểm đã lọt đến tai Bouwen. Cá nhân anh cũng không thể phán định đâu đúng đâu sai, chỉ trừ sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Marilene là hoàn toàn chính xác.

Hoàng tộc Cherik có quan hệ mật thiết với đô thành Libra vùng duyên hải. Xem ra Marilene cũng kế thừa chút huyết thống ngoại quốc. Làn da trắng trẻo ngọc ngà, đôi mắt và mái tóc đều có màu đen huyền. Chỉ riêng sự hiện diện của bà đã khiến sảnh đường này như ngập tràn trong mùi hương hoa đặc trưng.

Về phía tân vương Jallah, ông ta là một tên bụng phệ mắt tùm hụp chỉ chực nhìn xuống. Ông ta trên đầu đội vương miện với sắc phục dành cho nhà vua mặc trên người nhưng vẫn để lại ấn tượng rất đỗi khó chịu về một gã trung niên đang cố đóng vai nhà vua trên sân khấu.

Jallah mở màn bằng những lời chào hỏi theo thông lệ.

“Mà quyết định của Bazgan đại nhân đến hơi bị muộn đấy nhỉ?” Greygun bỗng xen vào.

Bất kể có được đãi ngộ tốt đến đâu đi nữa thì lính đánh thuê trước sau gì vẫn là lính đánh thuê. Bouwen hơi ngỡ ngàng trước thái độ trịnh thượng không khác gì vua chúa của Greygun. Chàng thanh niên trẻ người non dạ thậm chí còn không giấu nổi nét mặt kinh ngạc của mình.

“Không sao hết, Greygun. Rốt cuộc ngài ấy vẫn gửi 600 quân hỏa tốc đến chi viện rồi đó thôi.”

Jallah phải can thiệp vào nhằm hạ nhiệt tình hình. Người ngoài nhìn vào ai cũng thấy vị tân vương đang toát mồ hôi lạnh khi bỗng nhiên bị đặt vào thế khó xử.

Cảm giác tức giận từ từ dâng lên trong lòng Bouwen, thay thế cho chút sửng sốt phút ban đầu.

“Ngài Greygun đây cư xử thật giống với một vị đại tướng.” Bouwen đáp bằng giọng điệu vừa tâng bốc vừa mỉa mai.

Ở chiều ngược lại, thái độ của Greygun vẫn dửng dưng không đổi.

“Con người tachỉ phù hợp với nghiệp binh đao mà thôi.” Gã cất giọng khoe khoang. “Tất nhiên, lúc hòa bình thì vô dụng nhưng khi chiến tranh đến, ta sẽ cho ngài thấy năng lực của mình không thua kém bất cứ một danh tướng nào hết. Còn về việc ta rời bỏ Cherik, bằng tất cả lòng kính trọng đối với nhà vua Yamka II, ta phải nói thẳng là ông ta đã tỏ thái độ khiếp nhược trước mối hiểm họa Garda. Ta khăn gói tìm đến Helio vì nghĩ rằng tại đây ta sẽ có cơ hội được thỏa sức chiến đấu.”

Greygun tỏ ra hòa nhã dễ gần, tay vân vê bộ ria mép trong khi ánh mắt lại tràn đầy khí lực, lạnh lùng như thép nguội. Gã quả đúng là mẫu người dành cho chiến trận.

“Ái chà, một đồng minh đáng tin cậy đây. Garda thật đúng là đen đủi khi mò đến Helio để đối đầu với bậc anh hào thời nay như ngài.”

“Tất nhiên, ta sẽ cho chúng sáng mắt ra.” Greygun cười khinh miệt.

Thằng ôn con hỉ mũi chưa sạch. Thái độ của gã thể hiện rõ rành rành trên nét mặt. Ở chiều ngược lại, Bouwen trông như sắp nổi giận đến nơi. Anh vẫn còn quá trẻ tuổi.

Ngay lúc ấy, một thuộc hạ của Greygun chạy vào sảnh và quỳ xuống xin phép từ đằng xa.

“Vào đi.” Greygun ngoắc tay ra hiệu. Gã thậm chí còn không thèm cân nhắc đến sự hiện diện của nhà vua. Tên thuộc hạ thì thầm vào tai gã. “Hả?” Greygun quát to rồi từ từ ngoảnh sang nhìn Bouwen.

“Có chuyện gì vậy Greygun?” Không chịu đựng nổi bầu không khí căng thẳng, tân vương Jallah lo lắng hỏi.

“Chuyện này nghiêm trọng đây.” Greygun vuốt râu cằm. “Quân lính của ngài Bouwen vừa chân ướt chân ráo đến Helio đã làm loạn trong thành phố rồi.”

“Ngài nói gì?”

“Ta vừa được báo là quân lính của ngài đi uống rượu, say xỉn, gây ẩu đả và đánh bị thương bảy binh sĩ của ta.”

“Xằng bậy!”

Bouwen gầm gừ. Về phía Greygun, đúng thật là gã đang cau mày khó xử nhưng biểu cảm rõ rang là đang nói gã thấy diễn biến bất ngờ này rất thú vị.

“Bệ Hạ Jallah, bọn gây rối đã bị bắt và đang bị giam ở gần đây. Thần trộm nghĩ chúng ta nên áp giải bọn chúng vào kiểm chứng cho ra lẽ.”

Greygun ngoài mặt thì hỏi xin ý kiến chứ trên thực tế thì gã đã biết thừa câu trả lời của nhà vua. Ánh mắt hắn long lên sắc lẻm như dao khi nghe Jallah yếu ớt gật đầu nói ‘Được.’

Không lâu sau, ba gã đàn ông bị lôi vào trong sảnh. Vừa nhác thấy bóng dáng họ là Bouwen đã nghiến chặt răng.

Khốn thật.

Ba tên lính đang bị trói quặt tay ra sau này quả đúng là lính Taulia. Bouwen không nhớ rõ mặt mũi nhưng gã đeo mặt nạ kia thì không lẫn đi đâu được. Greygun thăm dò thái độ của Bouwen mà cười.

“Xem ra mấy thằng này đúng là lính Taulia rồi.”

Trong sảnh đột nhiên vang lên tiếng cười trong trẻo tựa tiếng chuông ngân.

“M-Marilene.”

Jallah rung mình quay sang nhìn hoàng hậu, người đang nở nụ cười mê hoặc.

“Ngài nói bảy người đã bị thương phải không? Ta đang tự hỏi không biết đối phương có bao nhiêu người, hóa ra những chiến binh quả cảm của quân Xích Ưng lại thất thủ dưới tay ba người này thôi sao? Thành Taulia quả thật đã thu hút được nhiều bậc anh tài.”

“V-vâng.” Bouwen cũng không biết phải đáp như thế nào.

Tất nhiên là Greygun không thể nào vui nổi với màn nhận xét này. Gã vươn vai tiến lại gần ba kẻ bị trói.

“Gã đeo mặt nạ này có thể là gián điệp của tên thuật sư hoặc không thì cũng đã từng làm việc bất chính. Mau tháo mặt nạ cho ta xem!”

Greygun uyển chuyển rút thanh gươm đeo bên hông ra chĩa vào cổ kẻ khả nghi. Tên lính đánh thuê đeo mặt nạ - hay thực ra là Orba – lại không mảy may động đậy. Greygun kênh kiệu dí dí lưỡi kiếm ngang qua cái mặt nạ.

“À, không chịu mở mồm xin tha luôn. Nghe đồn thuộc hạ của tên thuật sư đều là những con rối vô tâm không biết sợ.” Nhanh như chớp, lưỡi kiếm của Greygun đã đặt ngang vai Orba. “Muôn tâu Hoàng Hậu, con rối bị mất đầu có thể sống được không? Câu hỏi này thú vị đấy chứ? Để thần kiểm chứng cho Người xem.”

Marilene vẫn mỉm cười, hơi nhấp nhổm trên ghế kiểu như đang háo hức chờ chứng kiến vụ hành quyết. Shique nín thở và Gilliam toan hét lên…

“Khoan!”

Một cụ ông vừa xuất hiện trong sảnh. Ông mặc áo choàng toga màu xanh sang trọng, chân đứng không vững đến nỗi phải có quân lính dìu hai bên. Tân vương Jellah méo mặt khó chịu trước khi nặn ra một nụ cười chào đón.

“Ái chà, Hardross đại nhân! Thật hiếm khi thấy ngài xuất hiện. Sức khỏe ngài gần đây ra sao?”

Bộ ngực gầy yếu của ngài Hardross Helio, cựu vương của Helio, cha của nhà vua Elargon quá cố cứ phập phồng nhô lên hạ xuống. Tuy đã mất cả quyền hành lẫn địa vị hoàng tộc nhưng Hardross vẫn còn ít nhiều sức ảnh hưởng. Uy danh của ông cũng như của hoàng gia Helio không dễ gì phai mờ trong lòng người. Nếu Jallah muốn yên ổn ngồi trên ngai vàng thì y phải đặc biệt cẩn thận trong việc đối đãi với Hardross.

“Sức khỏe của ta ấy à?”

Cụ già run run nói. Những nếp nhăn trên mặt ông trũng sâu vì khổ đau, tuy nhiên ánh mắt đang nhìn trừng trừng vào Jellah và Greygun thì vẫn rực lửa.

“Kể cả có không khỏe đi nữa thì bao nhiêu ồn ào hôm nay cũng đủ để dựng lão già này dậy. Tên kia, Greygun hay gì gì đó, ta không cho phép bất cứ cảnh đầu rơi máu chảy nào xảy trong hoàng cung Helio thêm một lần nào nữa. Lũ tay chân của mi làm loạn trong thành phố, đừng tưởng ta không biết. Không thể có chuyển mi đổ hết trách nhiệm lên đầu ba người kia được.”

Greygun tạm thời phải chịu cúi đầu thu kiếm. Hardross bắt đầu quay sang chú ý đến Marilene.

“Bây giờ không phải là lúc đấu đá lẫn nhau. Kẻ thù hùng mạnh đang lăm le đánh chiếm Helio. Nhiệm vụ quan trọng là bảo vệ nhân dân chứ không không phải là đem đao kiếm ra để giải quyết một vụ ẩu đả trên phố.”

Nói đến đây, Hardross bắt đầu ho sù sụ. Jallah chớp ngay lấy thời cơ, vỗ tay ra hiệu đuổi ông đi.

“Ngài không nên cố sức quá. Người đâu! Mau đưa ngài Hardross về phòng.”

“Khoan, Jallah…ta-“

Dẫu đang gập người ho liên tục nhưng Hardross vẫn cố nói tiếp. Ngay lúc ấy, Marilene nhẹ nhàng nhấc tà váy đứng dậy.

“Xin Đức Ngài khỏi lo. Tiểu nữ sẽ đích thân tiếp đãi ba vị tráng sĩ ngoại quốc này và sảnh đường sẽ không bị vấy máu. Như vậy nhé, ngài Greygun?”

“Được thôi.”

Hoàng hậu đã tuyên bố sẽ đối đãi với nhóm Orba như thượng khách, thành ra Greygun cũng không thể làm căng. Marilene rời mắt khỏi tay chỉ huy lính đánh thuê, quay lại đối diện với người cha chồng cũ, miệng nở nụ cười ngọt ngào.

“Xin Đức Ngày hãy mau về phòng nghỉ ngơi. Lúc này đây, điều tốt nhất mà ngài có thể làm cho Helio là giữ gìn sức khỏe.”

Hardross ho dữ dội thêm một chặp nữa trong khi vẫn trừng mắt nhìn Marilene. Ông vừa đi khuất, bầu không khí trong sảnh dường như đột ngột lạnh hẳn đi.

*

Không lâu sau, Greygun cũng xin phép cáo lui. Viên phó tướng vừa sải bước theo sau gã vừa buông lời cay đắng.

“Em thật không ngờ hoàng hậu lại ra tay can thiệp.”

“Con đàn bà lăng loàn…Tao dám cá đêm nay hoàng hậu muốn đổi gió, rủ mấy thằng lính đánh thuê cùng vui chơi trên giường ấy mà.”

Tuy nhiên, ánh mắt Greygun lại không được thoải mái như lời nói. Gã luôn đặc biệt chú ý đến Marilene. Ngoài ra…

Cái thằng đeo mặt nạ thối tha! Bị chĩa kiếm vào mặt mà nó vẫn trương mắt ra nhìn lại mình.

Ánh mắt của một tên lính quèn khiến cho viên chỉ huy của cả một đạo quân phải cảm thấy khó chịu.

Ít lâu sau, Greygun tách khỏi viên phó tướng, trở về với căn phòng sang trọng giành riêng cho gã trong lâu đài. Một người đàn ông đầu quấn khăn theo lối du mục đang chờ gã. Quan hệ giữa hai người nhiều khả năng là quan hệ chủ nhân – đầy tớ, vậy mà tên kia lại không buồn ngoảnh lại khi Greygun đi vào mà chỉ chăm chăm quan sát quả cầu pha lê trong tay. Bản thân Greygun cũng không để bụng, gã hỏi.

“Có thấy gì đáng xem không?”

Quả cầu pha lê nọ nhìn giống một cái hộp sọ người. Không, có vài chỗ hơi khác. Phần khoang mũi dài, chỗ trán có mấu nhô lên như sừng. Trông nó như một thứ lai tạp giữa người và rồng.

Người đàn ông nhìn vào phần hốc mắt của cái sọ rồi cất giọng.

“Mọi sự đã sắp đặt xong xuôi.”

Greygun huýt sáo. Nỗi bực tức đã biến mất, thần sắc gã dường như đang lóe sáng.

“Cuối cùng cũng đến lúc. Ta đã chán ngấy cái chức thống lĩnh quân đội này rồi. Tên thuật sư với quyền năng ma quỷ đang lăm le khuấy đảo thế giới thêm một phen nữa, thời đại này thật là thú vị.”

Greygun một tay xoa xoa bộ râu màu xanh thẫm, tay kia vỗ vỗ chuôi kiếm như thể gã không kiềm chế nổi cơn phấn khích.

----------

Trans note: 200k view rồi ông giáo ạ