Lần đầu dịch Romance.
.
.
.
Chẳng lẽ trưởng thành là đồng nghĩa với việc chấp thuận cuộc đời mà ta được ban tặng?
Hay ý nghĩa của một đời người là sống cho qua ngày rồi ra đi một cách nhạt nhẽo?
Cho dù là tôi, một kẻ có những suy nghĩ như trên cũng hào hứng chờ đợi một điều.
Thứ sáu hàng tuần, việc mong ngóng chương mới của bộ web novel đã trở thành liều thuốc hiếm hoi xoa dịu cơn mệt mỏi của tôi.
“Vậy là nó sẽ kết thúc vào ngày hôm nay...”
Đó là một câu truyện lãng mạn harem dành cho giới trẻ.
Kể về một học sinh năm hai cao trung 18 tuổi.
Tôi thường nghĩ nếu mình có một cái thanh xuân như thế, tôi sẽ tận hưởng nó hết mình.
Điều quan trọng nhất là trong bộ web novel này có cô gái trong mộng của tôi.
Tên nàng là Shin Eun-ha, một cô gái trong sáng cùng trái tim ấm áp đã luôn ân cần chăm sóc cho tên nhân vật chính từ thủơ ấu thơ.
Tôi đã đinh ning rằng chương này sẽ có cảnh tên nhân vật chính Kang Seo-ha chấp nhận lời tỏ tình của Eun-ha.
Ngoài Shin Eun-ha ra còn các nhân vật nữ chính khác nữa nhưng theo mạch truyện thì cậu ta chọn nàng ấy cũng là chuyện dễ hiểu thôi.
Chắc hẳn Eun-ha sẽ mỉm cười hạnh phúc và bắt đầu hẹn hò với hắn.
[ Thực xin lỗi cậu Eun-ha. Mình đã từng có tình cảm với cậu nhưng... Giờ hình bóng Jung-yeon trong tớ lại quan trọng hơn... ]
“Thằng khốn này bị cái gì vậy?”
Tôi bật khỏi giường.
Chẳng phải hắn là kẻ đã bay lên cửu vân cả ngày chỉ vì nhận được chocolate từ Eun-ha ở chương 15 à?
Hay trong chương 21, những suy nghĩ của hắn về hương thơm của nàng khi nàng kèm hắn học?
Còn suốt chương 40, hắn hành động như thể hắn sẽ tức thời chấp nhận lời tỏ tình hụt của Eun-ha với con tim đang nhảy loạn nhịp vậy.
Còn giờ? Nếu hắn còn thứ gọi là lương tâm thì hắn phải chấp nhận Eun-ha, phải cho bọn tao hưởng quả ngọt từ chuyện tình lãng mạn của hai người chứ!
Trái với nguyện vọng của tôi, nữ chính tốt bụng của chúng ta lại nhẹ nhàng tiếp nhận lời từ chối của tên nam chính và trả lời,
[ Cảm ơn vì cậu đã thành thật nhé... Đi đi... Cậu phải thật hạnh phúc với Jung-yeon đấy nhé? Dẫu sao thì cô ấy cũng là bạn tớ mà. ]
Không thể nhịn nổi được nữa, tôi liền nhảy bổ vào phần bình luận.
Có vẻ như tôi không phải là kẻ duy nhất. Hằng hà sa số người ủng hộ cho Eun-ha đang nháo nhào tìm địa chỉ nhà của lão tác giả.
『Tín đồ của Eun-ha: Cái kết thật đáng thất vọng. Rác rưởi. Theo mạch truyện và cảm xúc, cậu ta đáng lẽ phải ở bên Eun-ha chứ. Thôi nào tác giả! Hãy biến đây thành một ngoại truyện song song và viết lại một cái kết khác cho Eun-ha đi. Sao lại có thể cơ chứ? Không hiểu sao cậu ra lại có thể chọn một đứa chỉ biết la hét hệt mấy con cá heo như Jung-yeon cơ chứ? 』
˪ JungYeonLàBấtDiệt: Tại sao cậu ta lại phải hẹn hò với một đứa suốt ngày chỉ biết che giấu cảm xúc của bản thân chứ? Cả hai đều rất xinh đẹp nhưng nếu xét tới tính cách thì chọn Eun-ha là việc không nên. Hiển nhiên rằng ta sẽ bị thu hút bởi người chủ động hơn phải chứ? Nếu Jung-yeon là con cá heo thì Eun-ha xứng đáng được gọi là đồ con lười. ˩
“Ah, là lũ fan của con cá heo...!”
Tôi mua phím với fan của con cá heo một lúc lâu.
Bởi trận chiến trong phần bình luận càng ngày càng nghiêm trọng, quản trị viên cùng lão tác quyết định đóng luôn phần bình luận lại.
Cảm thấy quá thất vọng và chán chường, tôi quăng điện thoại lên giường và nhắm mắt lại.
Không thể tin được.
Tôi vẫn không thể chấp nhận được chuyện này.
Tôi mà là nam chính, hạnh phúc của Eun-ha sẽ là ưu tiên hang đầu của tôi.
Cả đời tôi sẽ chỉ ngắm nhìn và dành cho một mình Eun-ha mà thôi.
Tên ngốc nhân vật chính đó đã chọn con cá heo.
Càng nhĩ lại càng bực mình thêm mà.
“Nếu là mình, mình sẽ biến nàng thành cô gái hạnh phúc nhất trần đời.”
Khi đang lạc vào chính những suy nghĩ của bản thân, tôi toan thở dài. Chợt màn hình điện thoại tôi phát ra thứ ánh sáng kỳ lạ, bao trùm hết thảy mọi thứ xung quanh.
Chuyện gì thế này?...
.
.
.
Solo: Kelvin_Key