Phát bệnh và mệt mỏi vì liên tục bị bạn thuở nhỏ kiêm bạn gái sỉ nhục, tôi đã chia tay

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7113

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 95

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 125

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 226

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Web Novel - Chương 19: Cùng nhau

Solo: Loli666

=============================

“Cậu... yêu... tớ…”

“Thật không dám nghĩ tớ lại nói ra ngày hôm nay. Đột ngột như thế cũng khiến tớ sốc nữa mà.”

Tôi im lặng gật đầu.

“Ichinose-kun, cậu còn nhớ ngày đầu hai ta nói chuyện chứ?”

Lời đó khiến tôi hồi tưởng lại cái ngày sau khi chia tay Hanabi. Sau khi cắt tóc, tôi thề sẽ có một bắt đầu mới mẻ. Kẹp sách bị gió thổi bay khỏi tay Yukishiro-san và tôi đã nhặt giúp. Đó là lần đầu chúng tôi nói chuyện.

Cô ấy đã nói gì ấy nhỉ? Ah, phải rồi...

“Tớ đã luôn muốn được nói chuyện với cậu đấy.”

“Huh, vì sao?”

“Khi tan trường, tớ luôn thấy cậu tưới cây, dọn ban công và nhiều việc khác. Chỉ có người tốt bụng mới bỏ sức ra làm điều ấy thôi.”

Vậy lời nói cô ấy khi đó mang nghĩa kép? Cô ấy luôn muốn nói chuyện vì thích tôi? Tất nhiên, cơ thể tôi run lên với những suy nghĩ đó trong tâm trí. Nó không phải nói dối…

Tôi hiện giờ khác hoàn toàn cái tên tóc dài u ám hồi trước. Ai lại có thể yêu một tên như vậy? Yukishiro-san tiếp tục nhìn tôi không rời mắt với đôi má ửng đỏ.

“Cậu đang nhìn như thể không tin lời tớ ấy.”

“Huh? Oh, xin lỗi. Nhưng cậu thực sự thích tớ trong quá khứ với mái tóc dài tởm lợm ấy à?”

“Vậy thì sao chứ? Kể cả có tóc mái dài thì cũng đâu ngăn tớ yêu được.”

“U-umm… chỉ là nó trông tởm, thậm chí còn không thấy khuôn mặt nên trông tớ không khác gì ma đâu.”

“Đúng là bên ngoài không đáng kể đến nhưng khi nhìn vào bên trong, tớ biết cậu là một người vô cùng tốt bụng. Cách cậu nghiêm chỉnh làm hết những việc lặt vặt đó, tớ luôn nhìn ngắm và nghĩ rằng cậu thật tuyệt vời. Trước khi nhận ra, tớ đã thấy tim mình đập loạn lên mỗi lúc nhìn vào cậu.”

“…”

“Hơn nữa, càng nói chuyện nhiều, tớ càng thấy bản thân yêu cậu không lối thoát.”

“V-vậy ư?”

“Cậu không thích điều đó sao?”

“Không, không phải như thế!”

Cô ấy không hề phiền phức mà là một người tốt. Tính cách và cách hành xử của Yukishiro-san thật sự đáng yêu và tôi không hề ghét việc cô ấy thích mình. Nhưng lý do tôi lưỡng lự là do tình trạng tâm lý.

Suốt hơn 10 năm, Hanabi đã luôn đè nén, truyền vào đầu tôi ý nghĩ rằng tôi vô dụng. Vì thế, tôi không thể chấp nhận được rằng có người yêu tôi. Tất nhiên, khi đã tách khỏi Hanabi, tôi muốn sống một cuộc đời trọn vẹn. Nhưng bao rào cản tâm lý mà Hanabi tạo ra chẳng thể biến mất trong một sớm một chiều.

“Cậu không hề phiền phức hay gì cả, do tớ cả thôi. Chỉ là... vì Hanabi mà tớ mất đi khả năng yêu. Tớ không nghi ngờ cảm xúc của cậu, nhưng tớ không chắc bản thân có sẵn sàng để yêu hay không nữa.”

“Thế thì tớ sẽ khiến cậu tin.”

“Huh?”

“Không cần biết bao nhiêu lần, tớ sẽ nói rằng tớ yêu cậu. Không gì thay đổi cả. Nên từ giờ, cậu không phiền nếu để tớ ở bên cạnh lâu hơn chút chứ?”

“Yukishiro-san...”

Có Yukishiro ở bên, tôi thấy những sợi xích quấn chặt trái tim tôi dần được nới lỏng.

“Nếu cậu không thấy phiền.”

Khi tôi nói thế, hai má cô ấy đỏ hơn cùng một nụ cười dễ thương trên khuôn mặt.

Khoan đã, lời thổ lộ của cô ấy khiến tôi quên mất lý do muốn nói chuyện. Tất nhiên là về Hanabi rồi…

“Yukishiro-san, quay lại chủ đề về Hanabi…”

Dù biết lại lôi chuyện Hanabi lên là không nên nhưng tôi cần nói ra dù cho Yukishiro-san có khó chịu.

“Đây là cơ hội để nói cho nhà trường về Hanabi. Cô ta là kẻ chủ mưu đứng sau sự việc Daidouji. Dù nhà trường có thể sẽ cảnh cáo, nhưng thật lòng thì tớ không tin tưởng họ.”

“Khoan đã, cậu đâu cần làm vậy? Xin hãy để nó lắng xuống đi, không sao đâu.”

“Cậu không muốn tớ nói với Hanabi ư?”

“Phải... kể cả cậu có nói thì dám chắc cô ấy vẫn sẽ không dừng lại. Mọi chuyện sẽ chỉ càng tệ hơn thôi.”

Sợ cô ta báo thù tôi? Ừ thì, tôi hiểu vì sao Yukishiro-san nghĩ thế. Thù hằn trong Hanabi sẽ càng lúc càng lớn. Tuy nhiên, càng để yên chỉ khiến Hanabi càng lấn tới. Tôi dám chắc Yukishiro-san sẽ lại bị liên lụy.

“Hanabi rất nguy hiểm. Tớ không nghĩ Yukishiro-san hiểu được sức mạnh đó đâu.”

“Dù thế thì tớ cũng không phiền đâu. Miễn là có cậu bên cạnh thì mọi thứ sẽ ổn thôi.”

Cô ấy ôm lấy tôi như thể chứng minh cho lời nói của mình. Còn tôi thì đương nhiên bị sốc.

Khi cảm nhận hơi ấm từ cơ thể cô, tôi càng quyết tâm hơn. Tôi sẽ làm mọi thứ để bảo vệ cô ấy.