Persona 5 The Novel

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 368

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1142

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 2: TẨU THOÁT

Mặt hồ đen ngòm màu trời, phản chiếu ngàn ánh sao đêm. Sóng nước xáo động mạnh mẽ trước cơn gió hình thành do phản lực từ cánh quạt của những chiếc trực thăng đang lao đi trong đêm tối. 

Chao lượn qua những chung cư cao tầng ở ven hồ, chúng hướng tới một khu vực toả sáng rực rỡ, như núi vàng trong vũng bùn… không, giữa trời đêm này, chính xác khu vực ấy sánh ngang trung tâm của cả thế giới, thiên đường của số phận và may rủi.

Bốn toà khách sạn cao cấp đứng quây lấy nhau tạo thành một vòng tròn khép kín. Mỗi toà được gắn những bảng hiệu đèn neon sáng chữ Winner Take All (Note: Kẻ thắng sẽ được tất cả) hay đại diện cho vùng đất mà chúng đang bám trụ. Vượt qua toà có gắn mô hình Trái Đất khổng lồ đi kèm tấm biển hiệu Gambling (Note: Cờ bạc) trên đỉnh thượng như hình ảnh biểu tượng, những chiếc trực thăng lao đến công trình rực rỡ nhất nằm ở chính giữa cái vòng tròn khép kín ấy: một sòng CASINO rực rỡ sắc màu.

Bề ngoài hào nhoáng quả không ngoa với mục đích tồn tại của nó: nơi dành cho những đại gia tài phiệt chơi đùa với túi tiền cũng như vận đỏ đen của mình. Toàn bộ sòng bạc được tạo nên từ năm phần: bốn toà cao ốc chữ nhật dễ phải vươn đến mấy chục mét đứng sát nhau thành một vòng cung, toà ngoài cùng bên phải cũng vậy nhưng lại được xây dựng theo kết cấu tam giác vuông. Trên đỉnh cả công trình là tấm biển CASINO tráng lệ với ngôi sao sáng rực rỡ nằm chính giữa các con chữ. Một chiếc đèn neon hình quý cô ngồi theo dáng Người tư duy với biểu tượng $ sau lưng, toạ trên đỉnh nhọn của toà nhà tam giác. Tuy nhiên, thứ nổi bật nhất phải kể đến người phụ nữ đèn neon khổng lồ, đặt trên mặt đất mà còn cao ngang các toà nhà bên cạnh, đứng giữa vòng cung do chúng tạo ra. Nếu phải so sánh thì nó giống như bức tượng Nữ thần tự do, nhưng thay vì một tay đuốc một tay cầm phiến đá, cô như mô phỏng hình ảnh Nữ thần công lý Justitia với tay phải cầm chiếc cân hai đĩa biểu tượng cho sự công bằng, tay trái lại là thanh gươm tượng trưng cho quyền lực. Một bên đĩa của chiếc cân kéo dài sát đất hứng lấy chữ Win (Note: Chiến thắng) ở trên nói lên khẩu hiệu: Chiến thắng là tất cả. Quả đúng với lý tưởng của một sòng Casino.

Nhưng lúc này, cái vẻ ngoài hào nhoáng ấy lại không phải là thứ gây chú ý.

Kẹp giữa hai toà cao ốc có sơn số 7 may mắn (Note: ở Nhật Bản, 7 được xem là con số may mắn) lên thân là một toà cao tương tự được phủ màu lục sọc đen. Trên đó, xuyên qua ô cửa sổ cỡ lớn ốp tấm kính trăm màu, toàn cảnh một sòng bạc đầy náo nhiệt hiện ra. Slots có, Baccarat có, Roulette có, rồi thì Black Jack, Video Poker…. Đủ loại trò tiêu khiển cho giới thượng lưu thả mình.

Nhưng lúc này, không một ai tập trung vào các trò tiêu khiển ấy.

Tiếng chuông báo động reo vang khắp sòng bạc. Vẻ lo lắng, hoang mang hiện trên khắp gương mặt của những con bạc. Vài người còn chạy loạn khắp nơi.

Chuyện gì đã xảy ra?

Vụt!

Một bóng đen lướt qua trên không.

“Hử…?”

Một con bạc nữ cất tiếng.

“Cái gì thế!”

Con bạc nam khác tiếp lời.

Từ lối vào sảnh, ba người đàn ông mặc vest đen, đeo kính đen xuất hiện. Họ ngó nghiêng như đang tìm kiếm thứ gì đó, hay nói chính xác là tìm kẻ nào đó.

Bóng đen bay vút qua trên đầu ba gã, như con cú lao mình giữa trời đêm.

Bộp!

Bóng đen ấy đáp xuống chiếc đèn chùm treo giữa sảnh. Một tay bám vào dây treo, hắn đứng thẳng lưng, nở nụ cười ngạo nghễ. Với chiều cao khoảng 1m75, cả người hắn toàn một màu đen, cứ như hiện thân của màn đêm vậy.

Trông hắn khá trẻ, mái tóc đen đầy sợi xoăn lên xoăn xuống xù xì. Hắn khoác trên mình chiếc áo choàng đuôi dài màu đen cổ cao, bên trong là áo ghi-lê cũng cao cổ với những điểm nhấn vàng, mặc quần đen kiểu jogger, đi đôi giày winklepicker nâu đen và đeo đôi găng đỏ (màu sắc dị biệt duy nhất). Nổi bật lên là chiếc mặt nạ domino (Note: Một loại mặt nạ nhỏ gọn, thường chỉ che được vùng xung quanh mắt) hai màu đen trắng che đi khuôn mặt, chỉ để lộ ra đôi mắt xám sẫm mở to cùng điệu cười nhếch mép.

Tay trái cắp nách một chiếc cặp tài liệu màu bạc nhỏ con. Dường như hắn bị truy bắt là vì nó.

“Này… Trên kia!”

Ba tên áo đen đã phát hiện ra mục tiêu, không, phải nói là hắn cố tình để bị phát hiện, như muốn thu hút sự chú ý của chúng khỏi thứ gì khác.

Các con bạc cũng đã trông thấy hắn. Vẻ ngạc nhiên lẫn xáo động lan khắp sảnh casino.

“Hắn đang ở đây. Tiếp cận ngay lập tức.”

Một trong ba tên nói qua thiết bị liên lạc mini gắn trên cổ tay. Và, mặc kệ tiêu chí Khách hàng là thượng đế (chỉ khi còn tiền) ở đây, chúng lập tức gạt những con bạc đang chắn đường sang bên để tiến về phía hắn.

Vẫn đeo nụ cười tự tin, hắn quay người, nhảy lên một tấm đèn chùm khác.

<Tốt lắm. Giờ thì chạy đi!>

Một chất giọng trẻ con vui mừng vọng bên tai, không rõ nguồn tới, có vẻ là nói với hắn.

<Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta!>

Tiếp đó là giọng một chàng trai.

<Hãy bình tĩnh! Anh có thể thoát ra ngay bây giờ!>

Lần này là giọng một cô gái.

<Chúng ta rồi sẽ lấy được chiếc cặp thôi.>

Giọng cô gái khác. Không rõ họ liên lạc với nhau bằng cách nào, vì chẳng có thứ gì giống một thiết bị điện tử gắn trên người hắn cả.

[…khả nghi…không…xác nhận…

…giữ nguyên…vị trí…]

Tiếng thông báo ngắt quãng bí ẩn.

<Hm…? Cái gì vậy…?>

Lại một cô gái khác.

<Tóm lại, đừng lo cho bọn ta. Cứ tập trung rời khỏi đây đi!>

Giọng trẻ con ban đầu thúc giục.

Hắn liên tiếp nhảy qua các chùm đèn rồi biển treo nối sát nhau. Hàng loạt tiếng xôn xao từ phía dưới nhưng hắn chẳng bận tâm.

<Phải nói là, màn lộ diện trước đám đông vừa rồi quả là một nước đi xuất sắc đấy.>

Giọng trẻ con buông một câu khen ngợi.

<Vẫn tuyệt vời như mọi khi, Joker.>

Có vẻ Joker là tên hắn, hay nói chính xác là cách hắn được gọi.

<Tớ cá là Skull sẽ không hành động được trôi chảy đến vậy đâu.>

Giọng một trong các cô gái ban nãy vang lên, vừa ngợi ca hắn vừa chê bai kẻ nào đó khác. Quả là một cách nói thú vị.

<Bởi vì cậu ta chẳng biết khái niệm thẩm mỹ là gì cả.>

Lời chê bai kế đến từ một chàng trai giọng trầm.

<Im đi, Inari!>

Tiếng gắt gỏng khó chịu, hẳn đây chính là Skull, người bị nói đểu nãy giờ.

“Hắn ở kia!”

Phía hành lang tầng trên cao ngang với nơi hắn đang ở, đám đặc vụ áo đen xuất hiện, hét lên báo hiệu cho nhau.

<Cứ chạy đi! Rời khỏi đây!>

Giọng cô gái đầy khẩn trương.

<OK, kẻ địch đã tập trung vào cậu ấy. Những người còn lại chúng ta có thể lẻn đi rồi.>

Đây là một kế hoạch tẩu thoát, với Joker là mồi nhử.

<Mọi người nhớ chỗ chúng ta tập hợp chứ?>

<Đừng lo. Em có thể hướng dẫn mọi người mà.>

Hắn nhảy liên tiếp qua các cấu trúc mái vòm tạo thành lối vào sảnh, cuối cùng đáp xuống một khoảng sân tròn trống trải được nối với ba chiếc cầu thang dẫn đi ba hướng khác nhau.

Chính lúc đó, đám đặc vụ áo đen đã đuổi kịp, chặn trước mặt hắn.

Cơ thể chúng run run một chút, và biến đổi. Vẫn là bộ vest đen, nhưng phần trên cơ thể phình ra, cả người còng xuống như con đười ươi, tay chân đầy những đường vân đỏ màu nham thạch. Và tương tự hắn, nổi bật nhất trên người chúng là chiếc mặt nạ che hết cả khuôn mặt. Khe mắt loé lên ánh vàng báo hiệu nguy hiểm.

Từ đâu đó, một tên nữa giống vậy nhảy đến phía sau lưng hắn, tay nhăm nhe cây dùi cui. Ý định tấn công đã quá rõ ràng.

Hắn quay người lại,

<Hạ chúng đi, Joker!>

Lời đồng bọn như tiếp thêm tự tin, hắn nhếch mép cười, đôi mắt nheo lại xác định mục tiêu.

Thực hiện một cú nhào lộn đẹp như vận động viên chuyên nghiệp, hắn đáp xuống trên hai vai tên đặc vụ, bàn tay đeo găng đỏ bóp chặt chiếc mặt nạ của gã, và dứt khoát giật nó ra.

Tên đặc vụ mất mặt nạ bước đi loạng choạng, gương mặt trần trụi của gã đen sì, không đường nét, chỉ trừ đôi mắt đỏ rực. Cơ thể nay đã phủ toàn màu đen cùng những đường vân lửa, sủi bọt đỏ lên như bị dính acid cực mạnh, co giật. Gã cong gập lưng ra sau, đến mức hẳn là đã gãy xương cột sống, phần chính giữa bụng phun trào như núi lửa. Cơ thể gã tan chảy, rồi tụ lại, tạo hình. Thứ hiện ra…

Một con quái vật.

Một con quái vật khổng lồ. Nếu đứng thẳng người thì nó phải cao gần gấp ba Joker, mang vẻ ngoài của Moloch, vị thần đầu bò Canaan (Note: Một vùng ở Cận Đông cổ đại, ngày nay là Li Băng, Israel, lãnh thổ người Palestine, phần phía Tây Jordan và Tây Nam Syria) , với tứ chi đều là tay cùng chiếc đuôi khủng ngang đuôi trăn nhưng lại có đốt như đuôi bọ cạp. Phân tích cho thấy danh hiệu của nó là Sacrificial Pyrekeeper.

<So sánh chênh lệch sức mạnh… Không đáng quan ngại. Hạ nó đi, Jocker!>

Cô gái đồng bọn đã đánh giá xong sức mạnh đối thủ, hào hứng cổ vũ Joker.

Hắn đưa tay trái lên sờ vào thứ đang che mặt mình. Chiếc mặt nạ domino đen trắng vỡ tan, cháy bừng lên một ngọn lửa xanh. Vốn dĩ lửa xanh mang thứ nhiệt độ cao hơn nhiều lửa đỏ, lại còn cháy phừng phừng khắp khuôn mặt, từ thịt tới xương phải hoá tro bụi. Nhưng kỳ lạ thay, hắn vẫn bình an vô sự, chiếc găng đỏ bao lấy mặt như muốn nắm trọn ngọn lửa xanh trong tay. Cùng lúc đó…

Soạt!

Một bóng hình hiện ra sau lưng hắn. Nó bồng bềnh, trôi nổi như ma, nhưng lại chân thực, toả ánh hào quang như một vị thần. Mang hình dạng người, cao gấp đôi Joker, khắp cơ thể toàn màu đen, thêm đôi cánh mọc ngang hông khiến danh tính của nó càng thêm khó xác định. Đôi mắt đỏ rực cháy kéo dài thành vệt mang theo ý chí kiên cường của chủ nhân. Bóng hình im lặng lơ lửng, nó đang chờ lệnh Joker.

“Tới đây!”

Mệnh lệnh đã được ban. Nó sải rộng đôi cánh ra sau, giơ tay trái lên cao rồi mạnh mẽ vung xuống. Nhưng đâu có trúng, đối thủ ở cách tận 3 mét cơ mà.

Bất thình lình, một vòng tròn đen đỏ hình thành dưới chân con quái vật Moloch (tạm gọi), khói đen trào lên từ đó nuốt lấy cơ thể khổng lồ. Bước chuẩn bị hoàn thành, đòn tấn công được kích hoạt. Cột lửa đen in hình mặt người đỏ lòm bùng lên dữ dội, thiêu cháy con quái vật.

Chưa được!

Moloch cũng không vừa, chưa nhận phải thiệt hại quá nặng nề, nó cúi gập người xuống, ra đòn trả đũa. Lần này là một cột lửa đỏ nổ bùng ngay dưới chân Joker, nhăm nhe thiêu cháy hắn. Song, chẳng rõ là nhờ bộ đồ đen đặc biệt hay nhờ sức bền của bản thân, hắn vẫn bình thường như không. 

<Những người khác, về vị trí! Kế hoạch B!>

Cùng lúc đó, cô gái phân tích viên chỉ thị cho các đồng bọn.

Kết thúc đòn tấn công, Moloch khựng lại trong khoảnh khắc, không bỏ lỡ cơ hội, Joker lao lên.

Hắn không triệu hồi bóng đen trước đó nữa. Tay phải nắm con dao màu bạc hai lưỡi, hắn nhảy lên chém con quái vật bằng những động tác tuyệt đẹp. Sau ba nhát liên tiếp, hắn lùi lại. Lần này là một khẩu súng ngắn, hắn quỳ xuống, vào thế ngắm bắn chuẩn và khai hoả. 

Bùm!

Là do đã trúng điểm yếu hay bây giờ mới cảm nhận được cơn đau, Moloch hiên ngang nay ngã xuống, cái đầu bò quay mòng mòng choáng váng. Hắn tiếp tục tấn công không chút khoan nhượng. Cuối cùng, con quái vật mang vẻ ngoài của một vị thần kiệt sức, cơ thể nó tan rã thành một đống tro bụi, rồi tan biến vào hư không.

Joker chiến thắng.

<OK, mau rút lui trước khi viện binh của chúng tới.>

Đồng bọn thúc giục.

<Tốt lắm. Cậu đánh bại chúng thật dễ dàng.>

Giọng trẻ con tiếp tục khen ngợi.

<Thêm nữa kìa!? Hãy cẩn thận!>

Ba tên đặc vụ khác lao đến. Một trong số đó vung chiếc dùi cui đang lách tách điện về phía Joker. Hắn phản ứng kịp thời bằng việc nhảy lộn ngược lại. Thêm cú lộn lên chiếc bục cao đằng sau, rồi một cú nữa lên ban công tầng trên. Hắn thực hiện nhuần nhuyễn cứ như nghệ sĩ xiếc chuyên nghiệp vậy. Tấm biển neon ‘Defeat’ ‘Victory’ (Note: Bại trận – Chiến thắng) gắn phía tường ngoài ban công chỗ hắn đang đứng nhấp nhánh xanh đỏ càng làm tăng hiệu ứng cho màn biểu diễn.

<Joker, phía sau anh! Chạy qua cánh cửa đó đi!>

Quay người lại, hắn thấy một cái cửa mở toang, bên trong là những bậc cầu thang đi lên cùng tấm biển đề Fire Exit (Note: Lối thoát hiểm). Không biết cánh cửa sẽ dẫn mình tới đâu, nhưng tin tưởng vào đồng bọn, hắn chạy qua nó.

Hắn được dẫn tới một căn phòng đầy những chiếc lồng sắt bảo vệ các ống nước cỡ đại bên trong.

Tín hiệu lại truyền đến.

<Cậu có thể rời khỏi đây bằng lối đó. Nhanh lên!>

Cánh cửa khác nằm phía đối diện chéo góc căn phòng.

<Này này, cậu ấy vẫn còn nghe thấy chúng ta sao!?>

Một chàng trai trong nhóm thắc mắc. Cô gái phân tích viên lập tức khẳng định.

<Đừng lo. Em đang thu thập giọng của mọi người. Cứ đi đi, Joker!>

Vậy là không phải lo về vấn đề đường truyền tín hiệu liên lạc nữa. Hắn tiếp tục tiến lên, lao qua cửa, đạp lên các bậc cầu thang, vừa chạy vừa tránh khỏi tai mắt của đám đặc vụ.

<Tch! Chúng ta đã vượt qua cả đống gã vận đồ đen rồi, vậy mà vẫn còn thêm nữa…>

Phía bên kia cũng không dễ dàng gì.

Tới căn phòng có gắn tường kính trong suốt, hắn trông thấy một tên đặc vụ chạy đến ở bên kia tấm kính.

“Chúng đâu rồi!? Chết tiệt!”

Vẫn chưa có ai bị phát hiện.

“Tôi không thể xác nhận được vị trí của kẻ đột nhập.”

Báo cáo kết quả qua thiết bị liên lạc xong, gã lại tiếp tục công cuộc tìm kiếm.

Chờ gã đi khuất tầm nhìn, Joker chạy tiếp.

<Phía trước kìa! Dừng lại!>

Phân tích viên lập tức cảnh báo. Một tên đặc vụ đang chặn lối phía trước, nếu cứ thế lao lên, chắc chắn hắn sẽ bị phát hiện.

<Tệ rồi! Nấp đi, Joker! Anh sẽ không bao giờ thoát được nếu cứ chiến đấu tiếp đâu.>

Cô đề xuất một phương án.

<Nấp vào trong những cái bóng, và lẻn qua khi thấy được lỗ hổng!>

Hắn lập tức nấp vào bóng của những hộp sắt gần đó. Chiếc hộp lớn đủ để che đi cả cơ thể. Vừa tiến lên vừa nấp, hắn dần tiếp cận tên đặc vụ.

“…Này, anh có chắc là hắn đi lối này không vậy?”

Gã đang liên lạc với những tên khác.

“Hiểu rồi. Tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm!”

Nhận được chỉ thị, gã nhanh chóng vượt qua Joker đang nấp, chạy về hướng mà hắn vừa tới.

<Cơ hội tới rồi! Chạy lên cầu thang đi!>

Không đợi cô phải nói hết câu, Joker lao về phía lối thoát.

***

Phòng Security (Note: An ninh).

“Hắn không chỉ có một mình đâu! Tìm chúng và xử hết đi!”

Đứng trước cả chục chiếc máy tính cùng các nhân viên đang làm việc hết công suất, vị trưởng phòng trong bộ comple công sở mất bình tĩnh ra lệnh qua điện thoại. Nghe trộm bên ngoài tường kính, dự đoán tình hình đang dần trở nên nguy cấp, Joker nhanh chóng chạy tiếp.

Ba tên đặc vụ lao xuống tầng và rẽ vào phía hành lang, Joker lao lên tầng. Một gã đã chú ý thấy hắn, liền báo hiệu cho những gã khác quay lại.

Joker đã bị phát hiện.

Giờ là chạy và đuổi. Không khả thi. Hắn cần một phương án giúp thoát thân ngay lập tức.

Rầm!

Mở tung cánh cửa Only Staff (Note: Chỉ dành cho nhân viên), hắn nhận thấy mình đang ở trên tầng hai, ngay bên dưới phía ngoài ban công chính là đại sảnh casino. 

Lối thoát ở đâu?

<Sao vậy?>

Phân tích viên giải đáp cho hắn.

<Lối thoát ở ngay phía trước đấy.>

Phía trước!?? Nhìn thẳng về trước, đập vào mắt hắn là những ô cửa sổ được lắp khung kính đủ loại sắc màu. Trong số đó có một cái lớn hơn cả, phải to ngang lối vào của một sảnh đường.

Hắn hiểu ra.

“Xuyên qua đó…?”

Lối thoát nhanh nhất.

<Nhh…! Ra là vậy.>

Những người khác cũng đã nhận ra.

<Sau cơn hỗn loạn vừa rồi, tầng dưới đã— >

Một cô gái cất tiếng.

< —hoàn toàn bị phong toả. Này, cậu làm được chứ!?>

Cô gái khác tiếp nối, đặt câu hỏi.

Thách thức khó khăn đây. Dù vậy, hắn vẫn mỉm cười. Ánh nhìn tự tin trở lại trên đôi mắt.

Chỉ cần có một tia hy vọng dù là rất mong manh, hắn vẫn sẽ không từ bỏ.

“Ở đó!”

Ba tên đặc vụ đã đuổi kịp, giơ súng về phía hắn.

Chúng từ từ tiếp cận.

“Không còn đường thoát đâu!”

Đáng lý là vậy.

Joker cười mỉm, rồi …

Tay phải vịn lấy lan can hành lang, hắn quăng người lên đứng trên đó.

Mặc kệ đám cảnh vệ đang sửng sốt, hắn tiếp tục chạy mem theo lan can, về phía ô cửa sổ dùng để thoát hiểm.

Một tên giơ súng lên ngắm.

Không chút sợ hãi, nở nụ cười chiến thắng, 

“Chào nhé!”

Hắn gửi lời tạm biệt đến bọn chúng, cũng là lời chào của tên trộm ranh ma trước một phi vụ trót lọt.

“Hấp!”

Xoay người như con quay để tạo momen xoắn, hắn nhảy về phía cửa kính trăm màu.

Choang!

Kính vỡ toang, để hổng ra một lỗ.

Giữa muôn vàn mảnh kính vỡ sáng lấp lánh, một bóng hình vận đồ đen phi thân như đang bay cùng vầng trăng đêm. Cảnh tượng đẹp đến nao lòng, không còn gì ngầu hơn với một tên đạo chích.

<Tuyệt quá.>

<Cậu liều thật đấy. Biết không hả?>

Các cô gái người thì khen người thì phàn nàn. Nhưng vẫn để lộ vẻ nhẹ nhõm vì thấy hắn đã thoát ra an toàn, có lẽ là vậy…

Đáp xuống bằng chân và lộn mình để triệt tiêu phản lực của mặt đất, hắn hiên ngang đứng dậy, với cơn mưa vụn kính rơi quanh, mà không biết rằng….

Tạch!

Tạch!

Tạch tạch tạch tạch!

Ánh sáng rạch xuyên đêm đen, thứ vốn là đồng minh của đạo chích. Cả người hắn sáng bừng lên vì bị những luồng photon từ cả chục chiếc đèn pha cố định chiếu vào, đây đó còn có cả đèn hụ từ xe cảnh sát. Hắn đưa tay lên che mắt theo phản xạ.

<Đùa sao, địch ở đây ư!?>

Hoảng hốt!

<Sao vậy!?>

Kinh ngạc!

<Không thể nào!>

Bất an!

<Chuyện gì thế!?>

Lo lắng!

<Chẳng có lẽ…>

Sợ hãi!

Hầu như 180 độ trước mặt đã bị chặn, phía sau là tường. Phải đến cả trăm người đang bao vây hắn. 

<Phục kích sao!?>

<Joker, cậu xử lý được không!?>

<Joker!>

Đồng bọn hét gọi hắn, họ không thể làm gì trước một tình huống ngoài dự đoán như vậy.

Tiến thoái lưỡng nan!

Một sĩ quan dường như là đội trưởng hét vào bộ đàm nối với loa phóng thanh.

<Bắt lấy hắn!>

Joker lập tức bỏ chạy, về phía không bị bao vây, dù rất mong manh. Đằng sau hắn là gần trăm người lính được trang bị đến tận răng, từ khiên chống đạn đến giáp, mũ bảo vệ, dùi cui, súng….. Cảm giác như đang phải đối mặt với một nhóm JSDF (Note: Japan Self-Defense Forces: Lực lượng phòng vệ Nhật Bản) vậy, chưa kể đến loạt cảnh sát dân quân đang đứng ở phía hậu phương.

Hắn chạy đến đâu ánh đèn chiếu đến đó. Như con chuột trong hũ.

Chạy đến một bức tường, hắn nhảy lên bám vào chiếc thang treo thoát hiểm bằng sắt sơn đỏ gắn trên đó.

Những tưởng mình đã thoát được, hắn vừa leo vừa gửi nụ cười đểu tới đám sĩ quan đang lao đến phía dưới. 

Tự do đang ở phía trước!

Nhưng thật trớ trêu…..

Ngay khi đôi tay bám được vào thanh ngang cao nhất, thứ chờ đợi hắn lại là loạt họng súng đang chĩa thẳng vào mặt. Một nhóm JSDF (tạm gọi) đã chờ sẵn phía trên. 

“Hơ!”

Mãi đến lúc này, hắn mới lộ ra một biểu cảm sửng sốt.

Nhưng thời gian không chờ đợi ai cả. Một tên trong số đó dựng khẩu AK trong tay lên, rồi, với động tác đóng cọc, gã phang mạnh đáy báng súng vào mặt Joker chưa thể định thần.

Hệ quả tất yếu.

“Aah!!!”

Joker xây xẩm mặt mày, hai tay buông khỏi thanh vịn thang treo. Hắn ngã xuống đám cảnh sát phía dưới, trở thành con thỏ béo bở rơi vào bầy sói đói.

Hắn bị đè xuống, bị ép sát đất, bị khoá chặt tay chân, không còn cựa quậy nổi.

Vài cảnh sát dạt sang bên, để hở ra một lối đi phủ đầy ánh sáng.

Nhưng đó không phải lối thoát.

Không có thiên thần đến với hắn.

Chỉ là một con quỷ.

Từ địa ngục.

Đang chờ sẵn.

Cộp cộp!

Tiếng giày da đắt tiền gõ vào mặt bê tông, như đang điểm từng khắc tự do còn lại của hắn.

Đôi giày dừng lại trước mặt Joker.

“Không ngờ lại là một thằng ranh con đấy nhỉ?”

Giọng người đàn ông vang lên, nhuốm đầy vẻ khó chịu.

“Mày phải cảm ơn đồng bọn của mình đấy.”

Ông ta cười khinh bỉ. Quỳ một chân xuống, đưa tay nắm lấy tóc Joker.

Và dằn từng chữ.

“Mày đã bị bán rẻ rồi.”

“!!?”

Ông ta tiết lộ nguyên nhân phũ phàng đằng sau cuộc tẩu thoát thất bại của hắn.

Một lần nữa, sự kinh ngạc lan khắp gương mặt Joker, dù đã qua lớp mặt nạ vẫn bộc lộ rõ. Không còn biết nói gì, má dí sát đất, hắn chìm vào câm lặng.

Người đàn ông đứng dậy và quay lưng bỏ đi.

“A!”

Hai tay bị bẻ gập ra sau, kéo lên cao. Hắn chỉ còn biết thốt ra lời rên rỉ trong vô vọng.

“Xác nhận kẻ khả nghi!”

Mặt khác, đám sĩ quan để lộ vẻ vui mừng vì đã hoàn thành nhiệm vụ.

“Còng hắn lại!”

Chiếc còng số 8 sáng loé lên trong đêm, vươn tới đôi tay đeo găng đỏ.

Cạch!

Tiếng kim loại sắc lạnh như hồi chuông của sự kết thúc.

Joker đã bị bắt!


https://shinigamilnteam.com/

Chuyển thể: Katsuki