Osananajimi ga Caste Joui ni Kunrin Shiteiru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Tập 01 - Chương 4.5

-Câu Chuyện Bên Lề- Chuyện Thầm Kín Của Shiraishi Sayuri.

“Hừm, nhiều chuyện xảy ra thật đấy.”

Sau khi tắm xong, thì mình nhảy lên giường và nghĩ lại những chuyện đã xảy ra của hôm nay.

“Nhưng mà, nó tuyệt thật đấy...”

Mình nhắm tít đôi mắt lại và suy nghĩ người đã đứng trước mình, bảo vệ mình.

Sayuri là bạn gái của tôi... cậu ấy đã nói thế... phù.... rồi còn cậu rất dễ thương nữa.. cậu ấy đã nói vậy nữa.. ehehe.

Tôi không muốn tưởng tượng nó đâu, nhưng mà trông bản thân mình đang cười toe toét lên ấy, thấy khó chịu thật.

.... Tôi không phải là một tên biến thái đâu.

Mặc dù cậu ấy đã nói chỉ là một vai diễn bạn trai thôi. Nhưng mình thấy vui thật đấy. Nhiêu đó thì đủ rồi, mình-

Tôi nhớ rất rõ lần mà cậu ấy nói bản thân mình xinh đẹp. Đó là khi tôi chỉ mới bắt học sơ trung. Vào lúc đấy, tôi chỉ là một cô gái đơn giản đến việc trang điểm còn không biết, không giống như bây giờ đâu. Khi bản thân tôi vào một trường cấp hai, tôi thấy mọi người xung quanh mình đang trưởng thành dần đi, và tôi bắt đầu lo lắng về vẻ bề ngoài của bản thân. Dù sao thì, mình cũng đâu biết làm cái gì đâu chứ và nó rắc rối thật đấy. Tôi thì chả có sự tự tin vào bản thân, và bắt đầu ghét chính mình nhiều và rất nhiều.

Rồi một ngày, sáu người bọn tôi thường tập chung lại một quyển tạp chí. Quyển tạp chí có hình ảnh của một nhóm nhạc thần tưởng nổi tiếng vào thời điểm đấy, chúng tôi đã nhìn vào nó và đã nói chuyện. Mấy ông con trai sẽ hỏi rằng là “Cậu thích chị nào thế?” và mấy ổng trả lời là “Tớ thích chị này này,” lúc đó thì mấy bà con gái sẽ nói là “Ựa, kinh thật đấy.”

Và tôi đã không tài nào mà có thể tham gia cuộc nói chuyện ấy vì bản thân lúc đấy cũng rắc rối với cái ngoại hình vầy. Lúc đó, tôi đã mỉm cười với họ, và nói ra lời nói thật lòng của mình.

“Ước gì tớ có thể được như vậy ha...”

“Cậu có thể mà.”

“Hể?”

Tôi đã đơ người khi có người khác trả lời câu nói lẩm bẩm đấy của mình.

“Nếu là Sayuri, thì có thể giống họ đấy.”

“Không thể đâu mà... tớ xấu lắm... cũng không thể giống như họ được.”

“Cậu nói cái gì thế? Sayuri dễ thương mà.”

Tôi đã rung động khi đây là lần đầu tiên có ai đó nói mình dễ thương.

“Dễ thương? Tớ á? Cậu nói xạo... đừng trêu tớ chứ.”

“Không xạo đâu. Sayuri dễ thương thật mà. Nếu cậu chịu chú ý đến ngoại hình của mình một chút.”

“Hai người đang nói cái gì thế?”

Chủ đề này đã kết thúc khi có một người làm gián đoạn trong cuộc trò chuyện này. Lúc đó, cậu ấy vẫn im lặng trước mọi lời lầm bầm của mình và lảng sang một chủ đề khác.

Bây giờ thì tôi đang nghĩ về chuyện này, có lẽ là khi mình bắt đầu hiểu rõ cậu ấy. Không chỉ là vẻ bề ngoài, mà là chính cậu ấy.

Rồi sau đó, tôi đã dốc hết can đảm để mà nói chuyện với cậu ấy lần nữa, cậu ấy đã không trêu mình nữa mà thay vào đó là cẩn thận lắng nghe bản thân tôi. Từ điểm đó, chúng tôi đã tìm hiểu lại cùng nhau về thời trang. Rồi chúng tôi học thêm về các loại quần áo thịnh hành, kiểu tóc, trang điểm và nhiều hơn thế nữa. Mà cậu ấy cũng không thạo về thời trang cho lắm nhỉ, nhưng tôi đã rất xúc động cho sự nỗ lực của cậu ấy để giúp mình.

Và sau những nỗ lực của mình cuối cùng nó đã có thành quả, và khi năm học đấy kết thúc, tôi đã được mọi người xung quanh công nhận. Đặc biệt là những đứa con trai đã thay đổi thái độ khác về tôi lẫn số lượng tỏ tình cũng tăng lên. Tuy nhiên, mình chưa bao giờ để tâm với những lời tỏ tình như vậy. Mục đích của mình đã thay đổi so với lúc ban đầu.

Ban đầu, nó là một điều gì đó mà bản thân tôi đã bắt đầu làm vì lo lắng về việc những người xung quanh nghĩ gì, mà giữa chừng, mình đã tiếp tục cải thiện bản thân vì muốn được ai đó nói là bản thân tôi xinh đẹp. Những lời khen từ những người xung quanh đã mang lại cho tôi sự tự tin. Và tôi đã nghĩ rằng, “Mình có thể nhận thêm được nhiều lời khen,” từ “người đó”. Nhưng-

Nhiều người xung quanh tôi đã nói điều đó, và “người ấy” thường xuyên nói điều đấy ít đi.

Rồi giờ đây, cái người muốn gọi là dễ thương vẫn vậy. Đó là lý do tôi đã không hề lơ là trong việc cải thiện bản thân. Từ lâu mình đã hiểu cảm giác này là gì rồi. Mình đã cố để nói với cậu ấy vài lần, nhưng tôi đã luôn do dự. Mình đã không tiến được bước nào nếu không nghĩ rằng nó có thể phá huỷ tình bạn của mình.

Cậu ấy cũng đôi lúc hạ thấp bản thân mình xuống khi nói chuyện với tôi, nhưng tôi không thích điều đấy đâu. Thật rất khó để tìm được một người làm nhiều việc và đối tốt với bản thân mình như vậy. Trên hết thì cậu ấy là người rất tuyệt vời, tuyệt nhất trần gian. Người khác cũng nghĩ như vậy, nhưng mình thấy điều này làm rối lên thật. Khi nhìn cậu ấy nói chuyện với người con gái khác, thì mình rất đau lòng đấy.

Chúng tôi thật may mắn rằng có thể đậu vào chung một trường cao trung, mặc dù chỉ là tính toán sai khi cả sáu người cùng vào một trường cao trung.

Tôi quyết định. Tôi đã quyết rằng sẽ truyền tải cảm xúc này một cách chắc chắn.

Đúng thế, tớ, Shiraishi Sayuri yêu cậu rồi, Ninomiya Etsuji.