Osananajimi ga Caste Joui ni Kunrin Shiteiru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

(Đang ra)

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

Aminohada

Tựa như từ hư không xuất hiện, người mẫu mới Hikari tạo nên cơn sốt trong giới thời trang, trở thành siêu sao chỉ sau một đêm. Thế nhưng, ẩn sau gương mặt xinh xắn ấy là một bí mật động trời - danh tí

7 29

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

85 1809

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

(Đang ra)

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

しゆの

Khi cả hai chia sẻ những khoảnh khắc cho nhau, tình bạn của họ ngày càng phát triển, và dù cho có ý thức hay không, họ bắt đầu bộc lộ tình cảm của bản thân, khiến cho mọi người phải đặt cho cả hai một

12 70

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

28 1569

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 104

Tập 01 - Chương 04

Chương 4

Sau khi chìm mình trong tàn dư của vụ việc này, mà tôi thấy điện thoại của mình đang rung lên từ trong túi nên tôi lấy ra.

Mẹ- [Mẹ làm bữa tối rồi, con không ăn à?]

“Chết thật, tớ quên gọi cho mẹ rồi. Giờ tớ cần phải về rồi. À nhắc mới nhớ, Erika và các cậu có việc gì để làm không?”

Nhà ga này thì cũng gần trường của chúng tôi thôi và cũng có rất nhiều cửa hàng xung quanh đây, vì vậy ở đây nhiều học sinh qua lại lắm. Không lạ lẫm mấy khi gặp được bọn họ ở đây, nhưng tôi thì cũng có chút tò mò.

“À, bọn tớ tham gia cùng các cậu sau khi hoạt động câu lạc bộ xong ấy mà.”

Trời ạ, tôi mới nhớ là có nói điều này với họ ở trong lớp. Thật tình.

“Xin lỗi đã làm gián đoạn nhé, nhưng không phải là đến lúc về rồi sao? Lâu rồi chưa đi cùng nhau đấy.”

Tôi cảm thấy nếu không ngăn họ nói lại, thì cuộc trò chuyện sẽ tiếp tục kéo dài đây, thế nên tôi cắt ngang luôn cuộc nói chuyện ấy.

Rikiya phàn nàn rằng: “Tớ còn chẳng nói được cái gì.” Trong khi Sayuri và Erika nhìn ngó nhau một cách không rõ lý do nào cả. Nhưng đến cuối cùng, chúng tôi đã thống nhất rằng sẽ gặp lại nhau trong lần tới.

Rồi bất đắc dĩ, cả ba người chúng tôi cùng hướng về nhà ga và bầu không khí này làm tôi nhớ lại những ngày học sơ trung của bản thân. Cảm thấy nhớ nhung thật dù chỉ cảm giác mới cách đây vài ngày. Điều đó có phải là do tôi xa cách mọi người hay không. Mặc dù, bề ngoài lẫn địa vị có thay đổi đi nhưng bên trong thì không thay đổi.

Tuy nhiên, sau thời gian dài cả bốn người bọn tôi không nói chuyện cũng không cảm giác tệ đến nỗi đâu.

“Ne, Etsuji?”

“Hửm?”

“Về điều mà cậu đã nói ấy....”

Cô ấy đang nói về cái gì vậy nhỉ?

“‘Sayuri là bạn gái của tôi’, cậu đã nói như thế...”

Ah.. thì ra là chuyện đó...

“Xấu hổ lắm đấy đừng ghẹo tớ nhé. Tớ chưa có bạn gái bao giờ. Nên tớ chả biết nói sao.”

“Tớ không trêu cậu đâu. Tớ vui lắm..”

Mình chả nghe thấy đoạn cuối cô ấy nói gì. Đôi lúc giọng của cô ấy nghe trầm lắng thật.

“Chà, đó là mấy điều tớ đã nói khi đóng giả bạn trai của cậu thôi. Đừng phiền gì nhé.”

“... vậy thì, cái đoạn mà cậu nói tớ dễ thương thì sao?”

“Nó cũng vậy thôi.”

Cô ấy bắt đầu bĩu môi trong khi đang nhìn tôi.

“Mà tớ không nói dối đâu. Tuy nhiên, cậu nhìn vậy thì cũng dễ thương đấy, phải không.”

Lần này, cô ấy nhìn tôi từ hướng ngược lại. Không biết cô ấy đang nghĩ gì vậy nhỉ.

“Hee, là như vậy sao. Etsuji cũng nghĩ tôi dễ thương sao. À- thì... ừm, Etsuji này... nếu ổn với cậu thì, chúng ta có thể thực sự là...”

“Này, nhân tiện, tớ cũng muốn nói chuyện với Etsuji-kun về một số chuyện ấy.”

“Này! Bọn tớ đang nói chuyện mà!”

“À, vậy sao, tớ không nghe thấy đấy vì cậu nói nhỏ xíu à. Dù gì thì-“

“Cậu đang làm cái trò gì vậy!? Hôm nay cậu đến đây là vì tớ mà đúng không!?”

“Nhưng cậu ấy đã đáp ứng yêu cầu của cậu rồi, không phải sao? Giờ đến lượt của tớ thôi.”

“Chờ đã. Không đâu. Tớ chỉ chấp nhận yêu cầu của cô ấy vì cô nàng này đang gặp nhiều rắc rối thôi.”

“Hể!? Sao cậu chấp nhận yêu cầu nếu người đó là Sayuri và từ chối nếu đó là tớ chứ.”

Đôi khi áp lực của Erika thật đáng kinh ngạc.

“Nếu đó là một đặc ân, tớ cũng có một đặc ân đây! Etsuji! Hãy chơi bóng rổ cùng nhau! Nếu là cậu và tớ, chúng ta sẽ-“ (Rikiya)

“”Im đi, thằng khỉ gió!””

Rikiya và tôi đã rất bất ngờ khi họ nói điều đó đồng thanh với nhau.

“Tớ đi mà.” (Sayuri)

“Không, tớ chứ.” (Erika)

“Cái này phải là tớ trước chứ nhỉ?” (Etsuji)

Tôi mong là mấy cậu hiểu ra rằng tôi là đứa đang gặp rắc rối nhất lúc này đây, bị vây quanh bởi ba người bạn.

“Tất cả mấy cậu là-“

Thần tượng của một ngôi trường, một quân át chủ bài của đội bóng rổ nữ, còn mê hoặc được cả nam lẫn nữ.

“Nếu cậu nghĩ về vị trí của bản thân ấy, thì có những người khác mà cậu có thể cho lời khuyên đấy, đúng chứ?”

Mấy cậu ít nhất cũng đừng dựa dẫm nhiều quá vào một người u ám giống như mình được không.