Ori of the Dragon Chain - "Heart" in the mind

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

17 1313

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

189 5579

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

(Đang ra)

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

Ebisu Seiji

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Một vtuber siêu nổi tiếng (thực ra là bạn thuở nhỏ của tôi) cùng với một cosplayer lừng danh (em gái tôi đấy) đang tạm nghỉ.

5 87

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

20 387

Chương 1 - Phần 7

Đã vài ngày trôi qua kể từ trận đấu tập với Mars.

Hôm nay, Sư phụ bảo tôi đến túp lều sau giờ học, vì vậy tôi đã lập tức trở về kí túc xá rồi đến chỗ bà ấy.

Thực ra thì cuộc thi cuối năm đã cận kề và chỉ còn vỏn vẹn hai ngày trước khi kì thi bắt đầu.

Kì thực thì bài thi tại Học Viện Solminati rất khó, dù bản thân đã tiến bộ đi chăng nữa thì nếu là bài thi cuối năm lại khó hơn nhiều.

Đặt biệt, tôi cố gắng đạt điểm cao trong kỳ thi viết, nên thành thật mà nói thì tôi cần phải tập trung học cho kỳ thi.

Thông thường thì tôi sẽ không luyện tập ngay trước kì thi và tập trung vào việc học, nhưng vì lí do gì đó, mà Sư Phụ đã nhắc nhở tôi rằng nhất định hôm nay phải đến.

“Sư Phụ có chuyện gì vậy? Sao lại nhất định phải đến?”

Tôi hơi lo lắng cho Sư Phụ, người đang nhắc nhở tôi

Không giống như mọi khi, bà ấy nói với tôi một vể mặt nghiêm túc,

“ Con phải đến đấy có rõ chưa?”

Khi đến túp lều của Sư Phụ, người đang uống trà trong túp lều như thường lệ.

“ Oh, Nozomu đến rồi à ?”

Sư phụ trông vẫn mệt mỏi quá mức như thường lệ.

“Sư phụ có chuyện gì vậy ? Sắp đến kì thi rồi mà con không chuẩn bị thì sẽ tiêu mất. “

Nói cho rõ thì, đó là một vấn đề nghiêm trọng. Bây giờ thì tôi đã cải thiện được sức mạnh thể chất một chút và đã có thể sử dụng những kĩ thuật mà trước nay không thể sự dụng trong chiến đấu. Chính vì thế mà tôi đã có thể mở rộng hơn về lựa chọn chiến thuật của bản thân, nhưng nó vẫn còn chút khó khăn.

“ Từ giây phút này, tiểu tử ngươi phải dành một ngày bên ta. Từ chối là không đáng mặt đàn ông đâu.” 

………… Rồi bà ấy nói gì vậy…………

“……….Sư phụ này…Phải hôm nay người uống rượu đúng không?”

“ Không hề nhé! Thế mi không nể mặt sư phụ mình à ?”

“ Dĩ nhiên là không rồi con rất kính trọng người, Ngoại trừ việc sư phụ thường hay nói mấy chuyện hư cấu quá.”

" Ý con là ta nói xạo đó hả! ta nói xạo lúc nào cơ chứ !!!"

Sư phụ à, mấy tên lừa đảo thường hay nói vậy lắm.

“ Nào là sư phụ là một tuyệt sắc giai nhân, chả phải hư cấu quá sao! À thì có thể hồi xưa đã từng như như vậy !”

“……………TIểu tử ngốc nhà mi im ngay cho ta”

Sư phụ đặt tay bà ấy lên thanh katana. Sát khí bốc lên như thể nhìn thấy một con quỷ hiện ra sau lưng bà ấy vậy. Những con chim xung quanh căn chòi đồng loạt vỗ cánh bay khỏi.

…..Thật đáng sợ. Không còn nghi ngờ gì nữa, tóc sư phụ dựng đứng cả lên….Nếu ở quê hương của sư phụ thì hình như nó được gọi là Dạ Xoa nhỉ.

Nhưng tôi không thể lùi bước được. Cứ luôn ném những trò đùa vụn vặt thế này thế kia, rồi sau đó tung ra kĩ năng cấp cao.

Bà ấy có thể điều chỉnh sức mạnh của mình để giết hoặc không. Nhưng có lẽ sư phụ chẳng bao giờ chịu điều chỉnh cho phù hợp với tình huống.

Tôi nghĩ mình phải chỉ bà ấy điều chỉnh sức mạnh cũng như nên dùng điều này cho mục đích lớn lao hơn.

….Bằng không tôi sẽ mãi chịu cảnh trở thành mục tiêu của người phụ nữ ngốc này mỗi ngày mất!!

“ Con nghĩ, lúc nào mình cũng nói những điều không đúng. Con xin rút lại lời, Sư phụ luôn xinh nhất.”

….Tôi không thể nói như vậy được.

…. Sư phụ, làm ơn biết kiềm chế, và đừng có dùng katana chém vào cổ con với vẻ khát máu đó.

Sau đó Sư phụ bắt đầu luyên thuyên không ngừng. Những điều về quê hương, gia đình và cả khi bà ấy bước chân đến lục địa này.

Sư phụ cũng muốn nghe câu chuyện của tôi, vì vậy tôi đã kể cho bà ấy nghe. Chuyện về quê nhà mình, cha mẹ, về Lisa, chuyện ở trường và cả khi gặp Sư phụ và những gì xảy ra sau mỗi khoá huấn luyện địa ngục của bà ấy.

Sư phụ biết những điều đó, nhưng bà vẫn muốn nghe.

Người gật đầu nhiều lần và vui vẻ lắng nghe mặc dù có những lúc bà nói gì một chút.

………Như thể sư phụ muốn tự mình khắc ghi lại để mãi không quên những điều đó vậy.

Khi tôi đang nói chuyện cùng người, khung cảnh dần chuyển sang màu đỏ. Có vẻ như đã đến chiều tối trước khi tôi kịp nhận ra.

Sư phụ liếc nhìn khung cảnh và lẩm bẩm.

“Vậy thì, bắt đầu buổi huấn luyện cuối cùng thôi.”

=============================================

Shino's POV

Những câu chuyện trao đổi nhau cùng Nozomu. Nội dung cũng rất đỗi bình thường như Quê nhà ở đâu? Gia đình thế nào? Rồi sở thích là gì?

Đó là một cuộc nói chuyện bình thường. Trước giờ, tôi chưa từng có nhiều lần trò chuyện như vậy. Dạy về katana, trò chuyện cũng về katana. Katanta, Katana lúc nào cũng vậy.

Tôi chỉ có thể nó điều đó, và đó là điều duy nhất tôi nghĩ mình có thể làm.

Chính vì thế, ngay lúc này, Khi thằng bé nói về những điều rất đỗi bình dị nhưng nó lại thật mới mẻ và bản thân tôi cũng rất vui khi nét mặt của thằng bé thay đổi khi nghe về câu chuyện của tôi.

Tôi cứ ngỡ mình sẽ chẳng thể nào trò chuyện với bất kì ai được nữa.

…..Không, tôi nghĩ là vì bản thân tôi đã cố tình tránh né việc đó. Cũng giống như Nozomu cố tình tránh né thực tại rằng đã bị người nó yêu thương “ ruồng bỏ”. Tôi thì trốn tránh thực tại bị chính gia đình mình “ phản bội”, trốn tránh tất cả mọi người.

….Tôi biết mình là một kẻ ngốc.

Chính vì thế, tôi không có tư cách để nói gì về đệ tử của mình.

Thằng bé trông mong gì ở một giáo viên tệ hại này chứ. Cái cái cảm giác được một người tin tưởng và dựa dãm cũng rất tuyệt.

Giá như tôi được sinh muộn vài thập kỉ…Tôi nghĩ rằng mình muốn được sống cùng thằng bé.

Nhưng trớ trêu thay, sợi dây gắn kết của cả hai không phải là tình yêu mà là tình thầy trò.

===========================================

Nozomu’s POV

“ Ý người là sau khi bảo buổi huấn luyện cuối cùng chứ?”

Sư phụ nói những lời đó nhưng thể người sẽ rời đi.

“ Sư phụ, Cuối cùng sao….”

“ Như ta đã nói, đây sẽ là buổi huấn luyện cuối cùng mà ta có thể làm.”

Đây là một sư phụ đễ tính mọi khi. Trong bầu không khí đó, lời tiếp theo mà người nói……

“Chính vì vậy! Buổi huấn luyện cuối cùng này…..Hãy nghiêm túc giết chết đối phương.”

“……………………Hả”

Tôi không hiểu những gì mà Sư phụ đang nói.

Giết chết đối phương? Tôi? và Sư Phụ?

“ Người nói gì chứ ! Ý của người là sao !!”

Trong khu vườn nhỏ trước lều, sư phụ đứng dậy và sẵn sàng thanh katana trong bao kiếm.

Bà ấy đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến.

“Sư phụ !! Trả lời con đi, tại sao lại phải giết chết đối phương cơ chứ? Còn chuyến viếng thăm hôm nay là sao vậy? Sư Phụ!!!!!!”

Màu mắt cậu thay đổi, và cậu có thể cảm nhận được áp lực từ bà ấy. Bà ấy đang rất nghiêm túc.

Tôi vẫn cố hỏi Sư Phụ.

“ Xin hãy nói rõ cho con biết đi! Ý người là sao khi bảo đây là lần cuối !! Giết lẫn nhau….Ý người là sao !!!”

“………………………………”

Bà ấy không nói gì cả. Thay vào đó bà ấy đáp trả bằng hành động.

Ngay khi tôi nghĩ cơ thể Sư Phụ rung động trong chốc lát, một luồng sát khí dữ dội ập về phía tôi.

Vào khoảnh khắc tiếp theo, bà ấy đã ở ngay trước mặt tôi. Với thanh katana đã được rút ra đột ngột lao về phìa cổ tôi.

Tôi lăn trên mặt dất để thoát. Thanh katana của sư phụ vút lên phía trên tôi. Nhưng ngay lập túc bà ấy tung ra 1 cú đá vòng. ( chỗ này ai khó tưởng tượng có thể search gg về roundhouse kick)

Tôi đỡ lấy cú đá bằng cánh tay phải của mình. Nhưng cú đá được tăng cường bởi Qi quá mạnh nên tôi đã bị tôi bay và va vào một cái cây.

"Kuhat ... "

Dù rất đau, nhưng tôi ngay lập tức đứng dậy và thực hiện động tác đã học được và lấy lại thế. Theo bản năng, tôi rút thanh katana của mình và chuẩn bị cho đòn tiếp theo.

“ Rốt cuộc thì người muốn gì hả Sư Phụ!”

Bà ấy không nói gì và chỉa thay katana về phía tôi.

Đôi mắt của người như nói lên “ Ta không có ý định nói ra đâu.”

……Sư phụ lúc nào cũng vậy. Người không cho phép bất kỳ câu hỏi nào trong lúc luyện tập và đơn phương cho điều đó không cần thiết và bắt tôi phải luyện tập gấp đôi.

Rõ ràng, bà ấy sẽ không nói bất kì điều gì nếu tôi không tấn công.

Nhưng lần này Sư Phụ rõ ràng rất lạ.

Trong cả cuộc huấn luyện hay giả chiến. bà ấy đã làm nhiều thứ có thể giết chết tôi. nhưng bà ấy không thực sự muốn giết tôi.

Nhưng lúc này bà ấy đâm tôi với một sát khí hừng hực, và đột ngột nhắm vào cổ tôi. Rõ ràng bà ấy có ý định giết tôi.

Sự hiện diện của Sư phụ thoáng chốc mờ đi. Và sát khi nó xuất hiện ngay bên cạnh.

Tôi nâng thanh katana của mình bằng kiếm thuật tăng cường cơ thể. Thanh katana nâng lên chặn đã chặn dược thanh katana của Sư Phụ bằng một cách thần kì, nhưng ngay lập tức bà ấy liên tục tung ra những nhát chém khác.

Bà ấy chém, trái, phải, trái, một cơn bão những chuyển động và nhánh chém với độ chính xác kinh hồn.

Tôi chặn đường chém trong khi hạ thấp trọng tâm một chút. Đầu gối, hông và cánh tay đều được liên hết một cách hoàn hoàn và đỡ lấy thanh katana của Sư Phụ.

Vẫn đầy choáng ngợp. Tuy có cùng một phong cách kiếm thuật, nhưng kỹ năng, thể chất cũng như kinh nghiệm của sư phụ đều vượt trội hơn hẳn.

Mặc dù tôi đã cố chống cự bằng cách rút lui bằng một cú nước rút, Sư phụ ngay lập tức đuổi theo và bắt kịp.

Hai thanh katana va chạm nhau khi đang di chuyển với tốc độ cao.

Ánh hoàng hôn đã biến mất và trong đêm tối bao trùm mọi thứ, chỉ có quỹ đạo của thanh katana được chiếu sáng bởi ánh trăng như phản chiếu sự tồn tại của hai người trong màn đêm.

Chuyển động của cả hai không phải là những đường thẳng đặc trưng, chúng chuyển động như thể bám lấy nhau cùng vẽ ra những đường cong .

Kỹ Năng Qi “ Dịch chuyển tức thời-Curve Dance-"”

Đây là một kỹ năng liên kết chuyển động giữa đầu gối và và trọng tâm, cũng như chuyển động của vai và phần thân, cho phép tạo ra một đường cong phức tạp trong lúc chuyển động tức thời, mà bình thường chỉ có thể di chuyển trên một đường thẳng.

Nói thì dễ nhưng trên thực tế thì nó đòi hỏi phải có một đôi chân và hông khoẻ để kiểm soát hoàn toàn động lực của các động tác tức thì, và sự linh hoạt để liên kết các chuyển động của cơ thể nhằm tránh những động tác thừa thãi.

Nếu không có một đôi chân khoẻ, bạn sẽ bị mất thế và ngã xuống đất theo đã của chân, nếu chuyển động toàn thân không liên kết với nhau thì cũng sẽ mất thăng bằng và ngã xuống đất.

Suy cho cùng thì, Sư Phụ vẫn là người giỏi nhất trong việc sử dụng -Curve Dance-, nhưng tốc độ của nó vẫn phụ thuộc vào người sử dụng.

Dịch chuyển tức thời của sư phụ rõ ràng vượt xa tôi. Tôi dần dần bị tuột lại phía sau và bị Sư phụ chặn lại ở trước mặt.

" Tiêu rồi!!”

Mặc dù đã dừng lại và đối đầu với sư phụ một lần nữa, tôi vẫn trong thế bất lợi

Hơn nữa, các đòn tấn công của Sư Phụ không chỉ giới hạn ở kiếm.

"Ku !!"

Sau khi đỡ nhát chém, Sư phụ vung bao kiếm bằng một tay. Bao kiếm được gia cố bằng Qi dễ dàng có thể làm gãy xương.

Trước khi tôi kịp nhật ra. Sư phụ đã tấn công bằng đòn thế kép Katana và bao kiếm. Khiến cho mật độ tấn công của các đòn đánh dày đặc hơn trước, dù rằng sức mạnh đã giảm nhưng thế gọng kiềm này vẫn có thể áp đảo tôi,

Cách chiến đấu của sư phụ là kỹ thuật chiến đấu toàn diện, không chỉ pha trộn giữa kiếm thuật và bao kiếm mà còn cả sự uyển chuyển, và đây chính là phong cách chiến đấu vốn có của người.

Tôi cũng thay đổi cách chiến đầu sang sử dụng kép cả bao kiếm và katana nhằm chống lại những đợt tấn công như vũ bão của Sư Phụ.

Tuy nhiên, tôi bị áp đảo bởi khả năng và kĩ năng thiên bẩm của sư phụ, và cuối cùng, phòng ngự đã không kịp cản phá và một cú đánh từ bao kiếm đã trúng tôi.

"Gua !!"

Bao kiếm của sư phụ đập vào cánh tay giữ bao kiếm của tôi với một âm thanh mờ nhạt. May mắn thay, xương vẫn chưa gãy và trên tay vẫn đang giữ được bao kiếm.

Ngay lập tức không bỏ qua khoảng trống trong chuyển động chậm chạp của tôi, thanh katana của Sư phụ vung xuống.

Tôi kịp thời thả lỏng cơ thể mình và tránh né nhát chém, một lần nữa cú đá của Sư Phụ ngay lập tức lao đến.

Xác định rằng không thể né được, tôi nhảy lùi lại nhằm giảm lực từ cú đá đó.

Bằng cách nhảy lùi về về phía sau, tôi đã bị đá văng ra xa và để lộ sơ hở.

Nó giống lặp lại quá trình trao đổi trước đó, nhưng lần này hoàn toàn khác. Tôi đập vào cánh tay đang đau đớn của mình trong lúc bị thổi bay và tra thanh kiếm và lại bao.

Thởi điểm tôi chạm đất thì tôi đã ở thế bị động và ngay lập tức bật dậy và dồn tập trung của mình vào lưỡi kiếm tạo nên một lực nén cực mạnh

Hơn một nửa kỹ năng thi triển không chạm đến được Sư Phụ. Với tình trạng của tôi mà số lần sử dụng chúng bị hạn chế, nhưng tôi đặt cược vào kỹ năng đáng tin cậy nhất của mình!

Kỹ Năng Qi "Phantom"

Lưỡi kiếm Qi được nén với tốc độ cực cao. Ngay sau đó lao thẳng về phía Sư phụ….Đúng là vậy, nhưng trên thực tế thì.

"Na~ !!"

Ngay lúc đó đột nhiên một âm thanh vang vọng giữa tôi và Sư phụ.

Lưỡi chém cao áp đó bị phân tán ra xung quanh

Khi tôi nhìn thấy Sư phụ, người đang vung thanh katana với cùng một tư thế. Tôi choáng váng trước tình huống đó.

Không bỏ lỡ cơ hội

Sư phụ gầm lên và tốc bước. Tôi vội vã cố gắng ngăn chặn, nhưng rõ ràng là tôi không thể theo kịp, Tôi giơ bao kiếm nhằm ngăn chặn nhát chém, nhưng sư phụ bỏ qua bao kiếm và vung thanh katana của mình.

Kĩ Năng Qi "Phantom -Recurrence"

Vung thanh Katana với quỹ đạo ngược và xé cơ thể của tôi theo đường chéo đến tận vai.