Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mong sao mùa hè năm ấy, tình yêu đôi ta sẽ chẳng nhạt phai

(Đang ra)

Mong sao mùa hè năm ấy, tình yêu đôi ta sẽ chẳng nhạt phai

Sachi Nagara

Một câu chuyện tình thuần khiết mà quặn lòng, một mối tình nồng nhiệt tựa sóng dữ. Hai con tim bất chấp tất cả mà yêu nhau, dẫu có bị bào mòn sinh mệnh.

3 59

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

5 58

Bút đàm ngọt ngào trong phòng tự học cùng đứa mà tôi chẳng thèm nói chuyện

(Đang ra)

Bút đàm ngọt ngào trong phòng tự học cùng đứa mà tôi chẳng thèm nói chuyện

Mochizaki Yuba

Lời nói là vũ khí, nét chữ là yêu thương. Liệu mối tình thầm lặng trên giấy này sẽ có cái kết ra sao?

2 1

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

27 358

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

11 61

LN - Volume 1 - Chương 8.5: Tiếng than khóc của một người nào đó

Tôi đã hối hận suốt một thời gian dài. Tại sao hôm đó tôi lại làm như vậy? Tại sao hôm đó tôi lại không đuổi theo người đó? Và rồi, trong căn phòng không còn ai ngoài tôi, tôi luôn day dứt, luôn hối hận.

Người đó rất quan trọng đối với tôi. Tôi luôn muốn bảo vệ người đó. Vì người đó yếu đuối và mong manh. Tôi đã quyết trong lòng là sẽ luôn ở bên cạnh người đó, để người ấy không tan biến như một khoảnh khắc thoáng qua.

Chính sự do dự của tôi đã khiến tôi không thể bỏ rơi người khác. Tôi đã không thể gạt đi bàn tay của một đàn em trông yếu đuối như sắp biến mất ngay trước mắt mình, giống hệt như người đó. Chính vì vậy, người đó đã bị tổn thương… và thực sự biến mất.

Tôi đã dùng điện thoại, nhắn tin, gửi email, nhưng không có hồi âm. Thứ duy nhất tôi nghe thấy chỉ là âm thanh lạnh lùng, vô cảm: “tút...”

Giữa lúc tuyệt vọng cùng cực, khi tôi nhận ra thì thời gian đã quay ngược lại. Trở về thời trung học. Trở lại ngày diễn ra lễ nhập học – cái ngày mà tôi lần đầu gặp người đó.

Thời gian đã quay lại. Một phép màu đã xảy ra. Như thể Chúa đang nói với tôi rằng: “Lần này đừng khiến người ấy buồn nữa.” Lần này, tôi sẽ làm cho người đó hạnh phúc. Tôi đã quyết tâm như thế.

(Vậy mà bây giờ mình đang làm cái gì vậy chứ?)

Trên đường về nhà, khi nhìn người bạn thời thơ ấu đang đi bên cạnh người đó, tôi đã nghĩ như vậy. Khuôn mặt người đó giờ đây đã khác với vẻ đau khổ trước kia. Người đó trông thật sự hạnh phúc khi tìm lại được móc khóa yêu thích của mình.

Tốt rồi. Việc người đó vui vẻ như vậy là điều rất tốt.

Tuy nhiên, vấn đề nằm ở chỗ… người đang tỏ ra hạnh phúc kia lại không phải là người đó, mà là cô bạn thời thơ ấu.

Dù đã tự hứa rằng lần này mình sẽ làm cho người đó hạnh phúc, nhưng hễ thấy ai gặp khó khăn—ngay cả khi đó không phải người đó—tôi lại ra tay giúp đỡ, hệt như ở kiếp trước. Bởi vì tôi biết cách giải quyết vấn đề ấy. Biết rõ điều đó, tôi không thể nào làm ngơ.

Dù tôi đã ước mình chỉ cần làm một người duy nhất hạnh phúc, nhưng tôi lại không thể làm ngơ khi người khác không thể hạnh phúc. Tôi ghét bản thân mình vì điều đó.

(Làm ơn… hãy đưa tôi quay lại ngày hôm đó.)

Thế là tôi đã cầu nguyện. Cầu cho cái ngày mà tôi có thể đối mặt và trò chuyện với người đó sớm đến. Bởi vì nếu điều đó xảy ra, thì chắc chắn lần này… tôi sẽ có thể chọn người ấy.

___________________________

Đậu xanh, tòi đâu ra một cục drama