Ore no Isekai Shimai ga Jichou Shinai!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 322

Tập 03 - Tôi Sẽ Sống một Cuộc sống Học đường Thật Yên bình - Chương 04 ~ Phần 03

Nhắm đến Hủy bỏ Hôn ước

◇◆◇◆◇

(Trans: Từ giờ sẽ đổi xưng hô của Leon-Liz thành anh-em nhé :3)

Anh trai của Liz, Alberto von Rizelheim, hoàng tử của đất nước này, đã đến để đón cô ấy về nhà, nhưng sau khi thương lượng, anh ta đã cho phép cô ấy ở lại cho đến cuối tháng này.

Nhưng khi kỳ hạn đến, Liz sẽ phải trở về nhà và kết hôn với anh trai của mình. Để tránh chuyện này, chúng tôi phải có khả năng biểu hiện ra thành quả trong khoảng thời gian còn lại. Chúng tôi cần phải hoàn thành thứ gì đó.

Với tình huống hiện tại này, Liz bắt đầu tuyệt vọng khẩn cầu Sophia cho phép cô ấy gia nhập câu lạc bộ.

"Vậy thì, từ hôm nay trở đi, Liz cũng sẽ là một thành viên của Hội Chị em gái."

Chính xác rồi đấy, Sophia đã dễ dàng chấp nhận cô ấy vào câu lạc bộ của mình.

... chẳng phải Liz chạy trốn khỏi anh trai của mình vì không muốn kết hôn hay sao?

Về hoạt động câu lạc bộ của Sophia, rõ ràng, chúng liên quan đến việc mài dũa kỹ năng làm chị em gái của mỗi thành viên. Tuy nhiên, việc Liz tham gia đâu có liên quan đến việc cô ấy trở thành em gái nuôi của tôi đâu cơ chứ.

Có thực sự ổn nếu Liz và Sophia trở thành bạn bè không nhỉ?

Điều quan trọng nhất bây giờ là đảm bảo những người bạn cùng lớp còn lại cũng giúp đỡ Liz. Ngay bây giờ, những người bạn thân của cô ấy hẳn sẽ sẵn lòng giúp đỡ, nhưng tôi cảm thấy phần đông các học viên vẫn còn có ý kiến trái chiều về cô ấy. Tôi không nghĩ chúng tôi có thể làm được bất cứ thứ gì mà không có sự trợ giúp của họ.

Đó là lý do tại sao tôi đành đứng dậy khỏi ghế và hắng giọng.

"Mọi người, các bạn có thể lắng nghe tôi một lát được không?"

Liz chỉ còn một tháng nữa mà thôi. Cô ấy chưa hoàn thành được bất cứ gì cho đến giờ và tôi không nghĩ cô ấy sẽ làm được nếu mọi thứ cứ tiếp tục như thế này đâu.

"Liz đã thử nhiều môn học tự chọn khác nhau và bởi vì việc này, vài người trong số các bạn đã có ý kiến không hay về cô ấy, nhưng tôi muốn các bạn biết rằng cô ấy không phải chỉ đùa nghịch thôi đâu."

Tôi dừng lại ở đó và nhìn các học viên xung quanh.

Liệu quan niệm của họ có thay đổi do mọi thứ đã xảy ra trong vài ngày qua không nhỉ? Dù sao đi nữa, mọi người có vẻ đang lắng nghe với thái độ tích cực.

"Từ hôm nay trở đi, chúng ta cần phải giúp Liz tránh bị ép buộc vào cuộc hôn nhân mà cô ấy không muốn. Tất nhiên, tôi không định ép buộc bạn phải làm việc này hay cản trở việc học của các bạn để hoàn thành mục tiêu này đâu. Chúng tôi chỉ mong muốn các bạn hợp tác với chúng tôi mà thôi. Vì vậy... làm ơn đó."

Tôi liền cúi đầu thật sâu, khiến Liz hoảng loạn và rồi nhanh chóng bắt chước hành động của tôi.

Một khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi trôi qua. Và rồi, vang lên là những tiếng vỗ tay nhỏ nhẹ.

Tôi ngẩng đầu lên và nhìn thấy Alice, Sophia, Akane, Amy và cuối cùng là Trevor đều đang vỗ tay.

Tiếng vỗ tay dần dần lan ra khắp các lớp học còn lại.

"Cảm ơn tất cả mọi người."

"Cảm ơn nhé, mọi người. Và cả anh nữa, Leon-sama, cảm ơn anh nhiều lắm."

"Giờ thì chúng ta cần phải giữ cho mọi người có động lực mới được."

Không thì Liz sẽ đi vào bad route, sẽ khiến cho Alice và Sophia có những ký ức không hay về cuộc sống học đường của mình. Tất nhiên, tôi cũng vậy.

Hiển nhiên, tôi sẽ không bỏ mặc cô ấy đâu.

"Hey, hey, nii-sama, tất nhiên, chúng ta sẽ giúp đỡ Liz, nhưng chúng ta nên làm gì đây ạ?"

Amy là người đầu tiên nói ra gì đó, nhưng... ai là 'nii-sama' của cô ấy cơ chứ? Không, tất nhiên là tôi rồi chứ còn ai nữa.

"Cô chỉ cần gọi tôi là Leon thôi là được rồi. Về những gì mọi người nên làm -"

"Leon nii-sama?"

... tại sao mọi cô gái trong đời tôi đều không chịu lắng nghe bất cứ điều gì tôi nói vậy nhỉ? Tôi thực sự không có thời gian để đối mặt vấn đề này đâu. Thôi thì cứ để mọi thứ tiếp tục vậy.

"Tôi đã nghĩ chúng ta có thể thử nhiều môn học khác nhau để tìm ra thứ gì cô ấy giỏi nhất, nhưng giờ đây chúng ta thực sự không còn thời gian nữa."

Hầu như không còn thời gian xem xét những gì chúng tôi cần thực hiện. Chúng tôi phải tìm ra thứ gì đó mà Liz giỏi trong vòng ba tuần. Nếu mà dễ dàng như thế thì mọi người trên thế giới đều đã thành công rồi.

"Vậy thì, chúng ta cần phải tìm ra thứ gì đó phù hợp với Liz thật sớm mới được."

"Y như Amy đã nói, và tôi ít nhất có một ý tưởng đây."

"- Có sao!?"

Liz đã bắt đầu trông càng lúc càng ủ rũ hơn khi chúng tôi nói về tình huống tuyệt vọng của cô ấy, nhưng ngay khoảnh khắc tôi nói ra, cô ấy bỗng rạng rỡ cả lên.

"Làm ơn, hãy nói cho em biết đi, Leon onii-sama!"

"Cả em nữữữữaa!?"

"... có chuyện gì sao, Leon onii-sama?"

Tôi thậm chí còn chẳng thể nói được bất cứ điều gì sau khi đã cho phép Amy gọi tôi là 'Leon nii-sama'. Ngay cả khi nói ra, tôi không nghĩ cô ấy sẽ lắng nghe đâu.

Mà thôi. Cho dù cô ấy có gọi tôi là gì đi chẳng nữa, đâu phải chúng tôi thực sự là anh em ruột đâu mà. (Trans: Nhưng có thể là vợ mi đó, theo logic của truyện ( ͡° ͜ʖ ͡°)...)

"Chính là em đấy, Liz. Tinh linh thuật của em rất đáng chú ý. Nếu sử dụng nó một cách chính xác, em có thể làm được vô số thứ với nó luôn đấy."

"Tinh linh thuật của em... nhưng mà chẳng phải nó là vô dụng hay sao?"

"Đó chỉ là trong chiến đấu mà thôi. Bởi vì thời lượng... à thì, trước tiên, em có thể sử dụng phép thuật bao nhiêu lần trong một ngày vậy?"

"Umm... một khi đã sử dụng nó, em nghĩ sẽ phải đợi khoảng một giờ trước khi thử lại lần nữa."

"Anh hiểu rồi..."

Có hơi quá lâu, nhưng... cô ấy có thể giảm khoảng thời gian đó xuống bằng việc rèn luyện thích hợp.

Vấn đề bây giờ trở thành thời lượng niệm tinh linh thuật của cô ấy. Cô ấy nói việc này có thể kéo dài khoảng ba ngày.

Đó là vượt quá ngoại lệ đối với bất kỳ tinh linh thuật sư nào. Tuy nhiên, sẽ mất khoảng năm ngày để đi từ Muhle đến Rizelheim. Khoảng thời gian ba ngày mà cô có thể giữ thứ gì đó đông lạnh sẽ là không đủ.

Tuy nhiên - và tôi ngoảnh sang Akane.

"Hey, về phương thức vận chuyển mà gia đình cậu nghĩ ra thì sao?"

Akane liền nở một nụ cười gượng gạo khi tôi đột nhiên hỏi cô ấy việc này.

"Cảm ơn vì đã nói về bí mật công ty ở nơi công cộng thế này nhá(nói kháy ý mà)."

"Nếu cậu dạy nó cho tớ, tớ sẽ bù đắp bất kỳ tổn thất nào cậu có khả năng phải hứng chịu."

"Đó là một lời hứa với tư cách Bá tước Grances sao?"

"Phải, nhưng... cậu có vẻ không quá ngạc nhiên nhỉ, Akane."

"À thì... tớ cũng phần nào liệu trước nhiêu đây rồi."

"Tớ không có ý định tiết lộ nó cho bất kỳ đối thủ cạnh tranh nào của cậu đâu mà."

"... tớ hiểu. Tớ tin cậu. Nhà tớ có kế hoạch sửa đổi xe ngựa và thiết lập một điểm trung chuyển giữa Rizelheim và những thành phố xung quanh. Nhà tớ cũng tin rằng quốc lộ khắp cả nước cần phải được sửa chữa để việc này khả thi. Gia đình tớ thực sự không biết bắt đầu từ đâu với ý tưởng này nữa."

"Hmm."

Xe chở hàng hẳn sẽ không thành vấn đề. Nếu chúng tôi thiết kế ra một cỗ xe "có hơi" xịn xò, tôi chắc chắn rằng chúng tôi sẽ có thể gia tăng tốc độ di chuyển. Về điểm trung chuyển... tôi đoán đó có nghĩa là thay một con ngựa mới ở một ngôi làng giữa Rizelheim và bất cứ nơi nào hàng hóa của họ sẽ đến. Cho nên điều đó sẽ làm giảm số lần phải cho ngựa nghỉ. Thêm nữa, nếu chính gia đình Grances làm điều đó, thì chuyện này cũng không thành vấn đề.

Vậy chúng ta có thể rút ngắn khoảng thời gian di chuyển được bao nhiêu...

Một cỗ xe chắc có thể di chuyển được khoảng 5-10 km một giờ trên một con đường bình thường ở thế giới này. Vậy, giả sử rằng cỗ xe có thể di chuyển với tốc độ 10 km/h. Điều đó có nghĩa là chúng tôi có thể đi được khoảng 60 km trong một ngày nếu đi sáu giờ mỗi ngày. Rizelheim cách nơi đây khoảng 300 km, cho nên sẽ mất năm ngày.

Tuy nhiên, nếu đi dọc theo một con đường trải nhựa, chúng tôi sẽ có thể di chuyển với tốc độ từ 15 đến 18 km/h. Nếu thay ngựa trên đường đi, chúng tôi thậm chí sẽ còn có thể giảm thêm thời gian nữa. Chúng tôi có khả năng giảm thời gian di chuyển xuống còn hai ngày.

Bởi ma thuật của Liz có thể kéo dài tới ba ngày, điều đó cho chúng tôi đầy đủ thời gian để vận chuyển thứ gì đó như kem lạnh hay cá tươi từ một thị trấn cảng đến Muhle. Nếu có thể tạo ra hộp chịu nhiệt, giấc mơ nếm thịt giác thố của tôi có vẻ sẽ không còn xa nữa.

Thương mại trên toàn vương quốc sẽ được cách mạng hóa.

Dẫu vậy, vẫn còn vài vấn đề khác nữa.

Trước hết, yêu cầu công chúa của đất nước này đóng vai trò cái tủ lạnh. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hỏi cô ấy, nhưng có lẽ Liz sẽ sẵn lòng chấp nhận thôi.

Tiếp theo, ngay cả khi Liz chấp nhận vai trò đó, cô ẫy sẽ không ở lại Muhle mãi mãi. Một khi đã kết hôn, cô ấy hiển nhiên sẽ quay trở về Rizelheim, dẫn đến việc chúng tôi không còn có thể vận chuyển hàng đông lạnh nữa.

Cuối cùng, phương thức vận chuyển này có thể dẫn đến một khoản lợi nhuận khổng lồ, tuy nhiên, phương pháp này lại thuộc về gia đình Akane. Khi xem xét số tiền họ có thể kiếm được từ phương pháp này, tôi bắt đầu nghi ngờ họ sẽ cân nhắc việc mất đi toàn bộ lợi nhuận đó chỉ để chấm dứt cuộc hôn nhân của Liz là đáng giá.

- Xem xét toàn bộ điều đó, đây dường như không phải là giải pháp tốt nhất. Nếu có bất kỳ lựa chọn nào khác xuất hiện, tôi sẽ sẵn lòng thay đổi kế hoạch.

Nói thế thôi, chứ tôi không thấy bất kỳ lựa chọn nào khác ngay bây giờ cả.

Hoàng tử Alberto đã biết đến Muhle. Nếu có bất kỳ tiến bộ công nghệ to lớn nào xuất phát ra từ thành phố này, anh ta gần như chắc chắn sẽ gán nó cho tôi chứ không phải Liz.

Song điều này là khác biệt.

Tôi không nghĩ có nhiều người khác trên thế giới này có thể sử dụng tinh linh thuật kéo dài trong vòng những ba ngày liền đâu. Bởi vì Liz là một trong những người duy nhất có thể làm được chuyện này, Alberto sẽ phải công nhận thành tích của cô ấy.

Do đó, sau khi thảo luận về những mặt tích cực và tiêu cực này với cô ấy, tôi đã hỏi Liz những gì cô ấy muốn làm.

"Anh muốn em sử dụng tinh linh thuật để vận chuyển những mặt hàng dễ hỏng sao?"

"Yeah, anh biết yêu cầu Công chúa làm điều gì đó như thế này quả là lố bịch mà."

"Đó là việc mà chỉ em mới có thể làm ư?"

"Vẫn có khả năng làm được điều đó nếu thuê một tinh linh thuật sư đi cùng xe chở hàng..."

Tôi liền ngoảnh sang Akane để đề xuất những giải pháp khả thi khác...

"Điều đó là có thể, nhưng không phải là một giải pháp tốt. Nếu thuê một ma thuật sư đi cùng xe chở hàng, chúng ta sẽ mất đi số tiền nhiều hơn là chúng ta kiếm được. Bên cạnh đó, tớ không chắc có ma thuật sư nào có thể làm được việc kia đâu."

"Bởi vì vậy, xem ra em là người duy nhất có thể làm được điều đó đấy."

Biện pháp để một hoặc thậm chí nhiều hơn ma thuật sư đi cùng chuyến xe vốn đã là thiếu sót. Bạn sẽ phải chi tiền cho việc thuê ma thuật sư nhiều hơn là số tiền kiếm được từ sản phẩm bán ra.

"Nếu là vậy, em muốn làm việc đó."

"Em chắc chứ? Chẳng phải đó là kiểu công việc không xứng với một công chúa hay sao?"

"Ngay cả khi anh có nói 'công chúa', em chỉ xếp thứ mười hai trong danh sách kế vị ngai vàng mà thôi. Nếu anh biết việc gì đó mà chỉ em mới có thể làm, thì em muốn làm việc đó."

Liz thậm chí không hề ngần ngại. Cô ấy không chỉ muốn thoát khỏi hôn ước ép buộc, cô ấy còn muốn hoàn thành thứ gì đó mà chỉ cô ấy mới có thể làm nữa.

Nhìn thấy cô ấy như thế này thực sự khiến tôi muốn khích lệ cô ấy.

"Anh hiểu rồi. Giờ thì quyết định vậy nhé, Akane, công ty của gia đình cậu sẽ hợp tác với bên đây chứ?"

"Nếu bỏ lỡ một cơ hội như thế này, tớ sẽ không thể gọi bản thân là một thương nhân được đâu."

"... cậu đã hiểu nếu Liz bị ép buộc phải trở về nhà, toàn bộ kế hoạch sẽ phá sản rồi nhỉ?"

"À thì... cậu đã nói sẽ bù đắp bất kì tổn thất nào của nhà tớ rồi mà."

Một nụ cười tinh nghịch liền xuất hiện trên khuôn mặt của Akane.

Thật ra, tôi có một phương thức vận chuyển khác mà không yêu cầu Liz.

Chúng tôi có thể để các ma thuật sư ở mỗi điểm trung chuyển, họ sẽ làm đông lạnh lại các sản phẩm dọc theo tuyến đường.

Đó không phải là thứ chúng tôi có thể làm bây giờ và nó sẽ tốn kém hơn so với việc dùng Liz, nhưng điều đó là có khả năng.

Sẽ đáng giá hơn nhiều nếu chúng tôi có thể làm điều này chỉ với mình Liz mà thôi. Hiện tại, tôi sẽ giữ bí mật kế hoạch này.

Nhưng Akane... có vẻ như cô ấy có lẽ sẽ nhận ra được kế hoạch này thôi.

Bất luận thế nào, có rất nhiều việc phải làm.

Trước hết, chúng tôi cần phải làm lại hoàn toàn hệ thống quốc lộ trên toàn vương quốc. Sau đó, chúng tôi phải tu sửa và sản xuất hàng loạt một loại xe chở hàng mới. Chúng tôi sẽ cần phải phát triển container cách nhiệt, thiết lập các điểm trung chuyển trên toàn đất nước, và tạo ra một hệ thống lập chỉ mục cho tất cả các thành phố và làng mạc, mỗi sản phẩm họ sản xuất và tất cả hàng hóa họ cần. Ngay cả khi tất cả các học viên ở Muhle giúp đỡ, vẫn còn rất nhiều việc phải làm.

Bất kể tôi có nghĩ về nó thế nào đi chăng nữa - ngay cả xem xét nhân tố cô nàng Alice cheat - ba tuần quả là không đủ để làm tất cả những việc này.

Do đó, tôi cần phải tìm cách đưa Hoàng tử Alberto về phe mình hoặc tôi có thể thỉnh cầu với Đức Vua. Sẽ rất khó khăn để chúng tôi có thể thành công, nhưng không còn cách nào khác nữa rồi.

Chúng tôi đành phải tiếp tục nỗ lực thôi.