Ore no Isekai Shimai ga Jichou Shinai!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7369

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 137

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2482

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 198

Tập 01 - Những Chị em gái Tại Dị Giới của Tôi Không hề Có Lòng Tự trọng - Chương 04 ~ Phần 01

Quê nhà của Alice

◇◆◇◆◇

Sẽ bất khả thi cho chúng tôi để trốn thoát mà không gây chú ý khi mà những người thuộc gia đình Sfir tiếp tục tấn công căn dinh thự. Bên cạnh đó, bởi cái cách tôi được mặc, tôi trông giống như một quý tộc, vậy nên tôi sẽ thậm chí còn đáng chú ý hơn.

Đó là tại sao, sau khi chúng tôi trốn khoát khỏi căn dinh thự, chúng tôi đã trốn trong một căn lều dọc theo vùng ngoài của mảnh đất nông nghiệp nào đó.

Sau khi chúng tôi đã thấy khá an toàn, tôi liền cử Alice, người mà không quen biết đối với gia đình Sfir, đi đón Claire -

"Xem ra các người từ gia đình Sfir đã được phái đến tu viện, có vẻ rằng Claire-sama đã bị bắt rồi ạ."

Claire đã bị bắt cóc mất rồi.

"Tôi phải đi giúp Claire mới được!"

"Làm ơn hãy đợi đã!"

Alice liền chộp lấy tôi trước khi tôi có thể chạy ra ngoài căn lều.

"Tại sao cô lại ngăn tôi vậy!? Claire có lẽ sẽ bị giết đấy!"

"Nếu đó là những gì họ muốn làm với cô ấy, ngay cả khi ngài rời đi bây giờ thì nó cũng sẽ quá muộn mà thôi."

"Tôi không thể biết điều đó trừ khi tôi đi theo cô ấy ngay bây giờ! Tôi sẽ làm gì nếu Claire bị giết bởi vì tôi đã không đến để giúp cô ấy đây!?"

"—Leon-sama!"

Một âm thanh khô khốc vang lên khắp căn lều. Đồng thời tôi liền cảm thấy đau nhói trên má của mình. (Trans: Thức tỉnh đi!)

"Cô đang là-"

Tôi không thể hoàn thành câu nói của mình. Khi tôi nhìn vào Alice, người vừa mới tát tôi, khuôn mặt của cô ấy liền nhăn nhó bởi một lượng lớn sự đau đớn.

"Có chuyện gì vậy, Alice!?"

"... Em ổn mà."

"Không đời nào cô lại ổn cả!"

- Tôi hiểu rồi, bởi vì cô ấy đánh tôi, con dấu từ hợp đồng nô lệ của cô ấy hẳn đã bị kích hoạt.

Nó hẳn phải rất đau đớn. Alice đang đổ mồ hôi từ trán của mình, nhưng cô ấy đã không hề phàn nàn, và cô ấy liền nhìn vào đôi mắt của tôi.

"... Làm ơn hãy bình tĩnh lại, Leon-sama. Nếu họ định lên kế hoạch giết Claire-sama, sẽ không có cách nào rằng ngài có thể đến chỗ cô ấy kịp lúc để cứu cô ấy. Tuy nhiên, đó là chỉ khi họ định lên kế hoạch giết cô ấy mà thôi."

"... Cô đang nói rằng họ không có lên kế hoạch giết Claire sao? Cô không thấy những gì họ đã làm với Blake ư?"

"Mặc dù, những người tấn công căn dinh thự ăn mặc như lũ cướp, những người mà đi đến tu viện đã tự giới thiệu mình là thành viên của gia đình Sfir. Nếu họ định lên kế hoạch giết Claire-sama thì họ sẽ không tiết lộ mình là ai rồi."

Tôi hiểu rồi. Nếu họ định giết Claire, sẽ không cần thiết phải thành thực về việc họ là ai. Hệt như cái cách mà họ đã tấn công căn dinh thự, họ đã cải trang bản thân thành bọn cướp, và giấu đi sự thật về việc ai đã thực sự tấn công căn dinh thự của nhà Grances.

Tuy nhiên, họ đã tự giới thiệu mình là thành viên của gia đình Sfir.

"Vậy ra cô nghĩ rằng gia đình Sfir có công việc nào đó đối với Claire sao?"

"Có một khả năng cao cho điều đó, nhưng em không chắc rằng đó là đúng một cách chính xác. Em đoán họ đã bắt Claire đi để họ sẽ có thứ gì đó mà ngài muốn đấy, Leon-sama."

"... Tôi sao?"

"Ai có khả năng nhất để tiếp quản danh hiệu Vị Bá tước, rằng lúc này người đứng đầu và người thừa kế của gia đình đã chết đây?"

"... Không phải đó là Claire sao?"

Cô ấy là người con gái cả, và lớn tuổi hơn tôi. Hơn nữa, cô ấy là đứa con hợp pháp của Cha. Vậy nên tôi đã nghĩ rằng Claire sẽ trở thành người thừa kế tiếp theo, nhưng Alice liền lắc đầu mình.

"Trong tầng lớp quý tộc, một người phụ nữ sẽ không bao giờ tiếp quyền ngoại trừ trong những trường hợp đặc biệt, và đây sẽ không được coi là một trường hợp đặc biệt đâu. Leon-sama sẽ là người kế nhiệm đấy ạ."

"Vậy ra cô đang nói, Claire đã bị bắt làm con tin để nhắm tới tôi sao?"

"... Đó có vẻ như là lý do có khả năng nhất đối với em, mặc dù nó vẫn có thể là một lý do hoàn toàn khác. Cũng có khả năng rằng họ chỉ yêu thích Claire và không hề muốn làm hại cô ấy. Nhưng, bất kể lý do gì đi nữa —"

"Khả năng rằng Claire đã bị giết khá là thấp."

"Đó là những gì em nghĩ, vì vậy ngài nên giữ bình tĩnh để chúng ta có thể tìm ra một cách để giải cứu Claire."

"Ngay cả khi cô nói hãy tìm ra một cách để cứu cô ấy..."

Nếu chúng tôi nhìn ra xung quanh, chúng tôi có thể tìm thấy vài thành viên còn sống của ngôi nhà Grances, nhưng... những người mà đã tấn công chúng tôi đến từ gia đình Sfir. Tôi không thể chứng minh bất cứ điều gì chỉ bằng việc nói rằng tôi đã nhìn thấy Regis được.

Tuy nhiên, sẽ bất khả thi để Alice và tôi để mà lẻn vào căn dinh thự...

"Nếu ngài không có kế hoạch gì, chúng ta có thể đi tới quê nhà của em không ạ?"

Alice liền gửi tới một đề xuất. Có lẽ cô ấy có thể nhận ra rằng tôi không chắc về những thứ phải làm.

"Quê nhà của cô... Một ngôi làng elf sao? Tôi khá là hứng thú về việc nhìn thấy nó, nhưng... bây giờ không phải là thời gian để đi tham quan đâu... hay là cô có lý do khác để muốn đi sao?

"Nếu chúng ta kể với họ về những gì đã xảy ra, họ có lẽ sẽ xung phong giúp chúng ta đấy. Ngay cả khi điều đó là bất khả thi, em có thể xóa bỏ hợp đồng nô lệ, điều đó sẽ cho phép em sử dụng lại tinh linh thuật của mình đấy ạ."

Tinh linh thuật của Alice sao? Tôi chỉ học được cách tạo ra ma năng mà thôi, tôi không biết việc tinh linh thuật mạnh mẽ như thế nào cả.

"Liệu chúng ta có thể giải cứu Claire nếu cô có thể sử dụng tinh linh thuật của mình không vậy?"

"Thật khó để nói liệu em có thể làm nó một mình không... em có một ý tưởng, điều đó có lẽ sẽ khiến nó có khả năng đối với em, nhưng vấn đề là ngay cả khi chúng ta bắt một chuyến xe ngựa, nó sẽ khiến chúng ta mất ​​một đến hai tuần để tới được quê nhà của em đấy ạ."

"Vậy, cô sợ rằng Claire có lẽ sẽ bị giết trong khoảng thời gian đó sao?"

"Đó là một khả năng rõ ràng. Vì vậy Leon-sama, ngài phải quyết định đi ạ."

Chúng tôi nên hướng tới nhà Sfir ngay lập tức, hay đi tới quê nhà của Alice đây? Đúng là chúng tôi không còn thời gian để mà lãng phí, nhưng với tôi hiện giờ, tôi sẽ không thể làm bất cứ điều gì để giúp được Claire cả.

Có vẻ như quyết định thông minh sẽ là đi đến ngôi làng elf.

"— Tôi muốn hỏi, liệu có an toàn cho một con người để mà tiến vào một ngôi làng elf không vậy?"

Tôi không biết liệu kiến ​​thức từ Trái Đất của mình sẽ áp dụng được ở đây không, nhưng từ những gì tôi đã được bảo, tộc elves của thế giới này hiếm khi liên quan bản thân với con người. Vậy nên, tôi bèn lo lắng về việc bị đuổi đi khi đang cố để tiến vào ngôi làng elf.

"Nó sẽ ổn thôi. Nếu em nói rằng mình đã mời ngài, họ chắc chắn sẽ cho ngài tiến vào mà."

"Thật sao?"

Cô ấy xem ra khá là tự tin.

Tôi vẫn không chắc chắn, nhưng bây giờ thì điểm đến tiếp theo của chúng tôi đã được quyết định rồi.

"Alice, xin hãy đưa tôi tới quê nhà của cô."

Chúng tôi có thể kiếm được số tiền cần thiết cho chuyến đi bằng cách bán vài trong số những đồ mà tôi mặc. (Trans: Kiểu này thì đến nơi chắc thành... :v)

Đó là cách chúng tôi đã trốn thoát khỏi thành phố một cách an toàn. Tôi chắc chắn để đi len khắp thị trấn, trong khi chúng tôi hướng đến ngôi làng elf, để tránh bất kỳ thành viên nào của gia đình Sfir vẫn đang tìm kiếm chúng tôi —

"... Hey, Alice."

Tôi liền nhìn Alice với đôi mắt đầy khinh miệt.

"G-gì vậy, Leon-sama?"

"Khi tôi hỏi cô liệu elves sẽ chấp nhận con người không, cô nói rằng họ sẽ làm như vậy, đúng chứ?"

"Vâ-vâng, em đã nói điều gì đó như thế."

"Vậy thì, tại sao chúng ta lại đang bị bao vây thế!?"

Chúng tôi đã đến quê nhà của Alice. Nơi mà chúng tôi - hay là tôi nên nói rằng tôi đã bị bao vây bởi hàng tá elves đang giương cung của họ ngay vào tôi.

"Họ tuyệt đối sẽ không chấp nhận tôi rồi."

"À-à thì, em đã không nghĩ rằng họ sẽ bao vây chúng ta trước khi chúng ta có cơ hội để nói chuyện đấy. Làm ơn, mọi người, người này không phải là một kẻ thù đâu, vậy nên xin hãy hạ cung của mọi người xuống đi!"

Alice liền ôm lấy tôi... Không, tôi đoán rằng cô ấy đang cố để bảo vệ tôi, nhưng do sự khác biệt chiều cao, đầu của tôi đang ở một nơi khá là mềm mại. (Trans: Đù!)

"Cô đang nói cái gì vậy, Alice! Đây không phải là tên rằng đã bắt cô đi sao!?"

"Leon-sama không phải là người mà đã bắt cóc tôi đâu!"

"Leon-sama? Tại sao cô lại gửi cho một con người một danh xưng như thế vậy! Cô rõ ràng đã bị nô lệ hóa rồi!"

"...Eh? Nó là sự thật rằng tôi là nô lệ của Leon-sama."

"Ta biết mà! Vậy ra, cô đã được ra lệnh để bảo vệ hắn!"

"Ông sai rồi! Tôi đã chọn ở cùng với ngài ấy!"

"Cô không cần phải nói dối vì hắn đâu! Đừng lo lắng, chúng ta sẽ giết hắn và giải thoát cô sớm thôi! "

"Tôi đang nói với ông đấy, ông sai rồi! Làm ơn, hãy lắng nghe đi mà Cha!"

... Huh, cha ư? Tôi liền nhìn vào vị elf đã hét lên từ nãy tới giờ. Anh ta trông thì rất đoan trang và có thể đang ở độ tuổi đầu đôi mươi của mình, nhưng... ông ta là cha của Alice sao?

"Ta-ta đã rất lo lắng cho con đấy..."

"Nếu đó là sự thật, vậy thì hãy lắng nghe những gì tôi phải nói đi! Nếu ông làm tổn thương Leon-sama, thậm chí một chút, tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với ông nữa!"

"Cái-! L-l-l-l-làm ơn bất cứ thứ gì trừ điều đó! — Chờ chút đã! Ta chắc rằng rằng con đã bị ra lệnh phải nói vậy bởi đứa trẻ đó đấy!"

"Haa ~~ ... ông không nghĩ là tôi đang nghiêm túc sao? Vậy thì, tới đi. Cố làm tổn thương Leon-sama đi. Tôi chắc chắn rằng ông sẽ là người hối hận về nó đấy."

"Con đã nói gì vậy? Con đang nghiêm túc sao? Con thực sự quan tâm tới đứa trẻ đó ư? Nhưng... điều đó không thể là sự thật được. Nhưng, nếu con nghiêm túc, vậy thì con sẽ không bao giờ nói chuyện với ta nữa sao?"

... Cái gì thậm chí còn đang xảy ra vậy. Hai người có thể ngừng việc đàm phán về mạng sống của một người một cách tùy tiện như thế được không?

À thì, Alice vẫn đang ôm lấy tôi để bảo vệ tôi, tôi đoán rằng cô ấy đang làm điều này phòng khi cô ấy không thể thuyết phục được họ.

Mặc dù, nếu cô ấy cứ tiếp tục giữ lấy tôi như thế này, tôi sẽ không thể nói bất cứ điều gì để tự bảo vệ mình mất. Tôi cần phải có thể tự mình giải thích đúng cách mới được.

"Umm... cha của Alice?"

"Ngươi không có quyền gọi ta là cha."

"Không... đó là tại sao tôi đã cố ý thêm Alice vào mà."

"Ngươi thật là ồn ào, giữ im lặng đi. Ta không hề có ý định nói chuyện với một con người như ngươi đâu! Ta sẽ tha cho cái mạng của ngươi như Alice đã yêu cầu, vậy nên hãy rời khỏi nơi này ngay lập tức!"

Wow... ông già này, ông không thể lắng nghe câu chuyện của người ta đúng cách sao? Không, trong trường hợp này, ông ta sẽ không lắng nghe tôi bởi vì tôi là một con người. Dù sao, điều này thật là tệ.

"... Alice. Cô có muốn về nhà không?"

"Yeah, trở về nhà, để Alice về nhà và ngươi rời khỏi chúng ta đi."

"Không, tôi sẽ rời đi cùng với Leon-sama. Dù sao, ông già, ông có thể không nói chuyện với tôi tùy tiện như thế được không vậy?"

"C-c-c-con đang nói cái gì vậy!? Ta là cha của con đấy!"

"Huh? Cha của tôi sẽ không bao giờ khủng khiếp như thế đối với ai đó mà đã giúp đỡ tôi rất nhiều đâu."

"Ugh!?"

... Điều này sẽ tiếp tục bao lâu nữa đây? Tôi biết rằng chẳng có gì mình có thể làm để khiến điều này nhanh hơn, nhưng tôi không thể để cái hành động ngớ ngẩn này tiếp tục được nữa.

"Umm, thứ lỗi cho tôi. Không có ai muốn lắng nghe những gì tôi phải nói sao?"

"Vậy thì, để ta hỏi cậu —"

Một giọng nói rõ ràng liền vang lên khắp khu vực. Khi tôi nhìn quanh tìm nguồn, tôi thấy một người phụ nữ elf đang đứng gần chúng tôi.

"——Ha!?"

Alice bèn chuẩn bị bỏ chạy, nhưng trước khi cô ấy có thể, người phụ nữ elf liền cất tiếng.

"Alice, nếu cậu nhóc đó quan trọng đối với cô, hãy im lặng và ở yên đó."

Người phụ nữ elf đang mỉm cười, nhưng có một thứ sức mạnh đáng kinh ngạc đằng sau nụ cười đó. Alice liền ôm lấy tôi chặt hơn và rơi vào im lặng.

"Vị trưởng của ngôi làng đang làm gì ở đây? Ngài lên kế hoạch làm gì với Leon-sama vậy?"

"Đừng lo lắng. Nếu cậu nhóc đó không phải là một người xấu thì cô sẽ chẳng có gì phải lo lắng cả đâu."

"... Tôi hiểu rồi."

Sau khi nghe những lời của vị trưởng làng, Alice liền đặt ra một khoảng cách nhỏ giữa chúng tôi, nhưng cô ấy vẫn cứ giữ lấy vạt áo của tôi.

Dù sao đi nữa, tôi bèn đảo ánh nhìn của mình tới vị elf mà bây giờ tôi mới biết là trưởng làng. Cô ấy trông khoảng độ tuổi tương tự như Alice, nhưng dựa vào địa vị của cô ấy là trưởng làng, tôi sẽ cho rằng cô ấy đã lớn tuổi hơn nhiều.

Và rồi đột nhiên, cô ấy liền xuất hiện ngay trước mắt tôi...

"Cô đã che giấu hiện diện của mình với ma thuật sao?"

"Oh, tốt lắm."

"À thì, cô đã sử dụng cuộc tranh cãi với cha của Alice để tiếp cận mà không bị để ý."

Nếu đó là sự thật, thì cuộc tranh cãi đó thật sự là vô nghĩa. Tôi đoán nó là cần thiết để vị trưởng làng tiếp cận một cách lén lút.

"Không, đó là một cuộc tranh cãi thực sự giữa cha và con gái đấy."

"... Thật sao?"

Tôi đã chắc chắn rằng ông ấy đang diễn xuất, nhưng tôi đoán rằng sẽ tốt hơn rằng ông ấy đã không cố đánh lừa tôi. À thì, dù sao đi nữa, tôi mừng vì mọi thứ đều rõ ràng ngay bây giờ rồi.

"Cô đã tới gần chúng tôi hơn để lấy lại Alice, đúng chứ? Vậy thì, tại sao lại không giết tôi trước khi tiết lộ bản thân vậy?"

"Bởi vì cậu đã nói rằng mình có điều gì đó để nói... Bên cạnh, ở khoảng cách này, ngay cả khi cậu đang lên kế hoạch điều gì đó, ta có thể giết chết cậu ngay lập tức."

Cô ấy liền mỉm cười, nhưng đôi mắt cô ấy lại biểu lộ sát ý của mình. Nếu tôi làm bất cứ điều gì lạ lùng thì tôi chắc chắn rằng cô ấy sẽ không ngần ngại mà giết tôi đâu.

À thì, nếu cô ấy đang thành thật thì tôi chẳng có không có gì phải lo lắng về cả. Tôi không hề có ý định chống lại họ đâu.

"Tôi có một câu hỏi. Liệu cô có thể xóa bỏ hợp đồng nô lệ được ghi trên Alice không vậy?"

"Umu, điều đó không thành vấn đề."

Sau khi nghe điều đó, tôi liền cho ra một cái thở phào đầy nhẹ nhõm. Ngay cả khi tôi vẫn phải khắc phục sự hiểu lầm với những elves, và tôi vẫn cần phải tìm ra một cách để cứu Claire, mối quan tâm lớn nhất của tôi chính là xóa bỏ hợp đồng nô lệ được ghi trên Alice.

"Vậy thì, làm ơn hãy xóa con dấu ở trên Alice. Sau đó cô sẽ tin những lời của cô ấy, đúng chứ?"

"Cậu đang cố câu thời gian để trốn thoát sao?"

"Thế thì, hãy giam tôi lại nếu cô muốn. Chỉ cần hứa rằng cô sẽ không làm hại tôi cho đến khi cô lắng nghe những gì Alice phải nói là được."

"Hmm? Xem ra rằng cậu đang nghiêm túc."

"Vâng, đúng thế..."

Họ vẫn đang nghi ngờ tôi. Điều này hết thảy là chỉ bởi vì tôi là con người thôi sao?

"Ta không thể nhận ra được những gì cậu đang nghĩ, nhưng cậu xem ra rất tin tưởng vào Alice. Mặc dù, hợp đồng nô lệ có thể khiến nô lệ tin tưởng một cách sai lệch vào chủ nhân của họ ngay cả khi nó đã biến mất."

"... Cô đang nói về việc tẩy não sao?"

"Không phải theo nghĩa đen, nhưng một nô lệ bị tấn công bởi cơn đau dữ dội bất cứ khi nào họ hành động chống lại chủ nhân của mình. Vậy nên, một nô lệ có thể thành ra yêu thích người chủ của mình vì nỗi sợ của việc bị tổn thương bởi con dấu đấy."

"... Ah, tôi hiểu rồi."

Tôi liền nhớ tới một lý thuyết tương tự trong kiếp trước của mình. Khi một tội phạm bắt giữ một con tin, con tin có thể phát triển hội chứng Stockholm. (Trans: Hội chứng Stockholm là thuật ngữ mô tả một trạng thái tâm lý, trong đó người bị bắt cóc lâu ngày chuyển từ sợ hãi và căm ghét sang thông cảm và quý mến chính kẻ bắt cóc mình. Nguồn gốc của thuật ngữ này là một vụ tội phạm xảy ra năm 1973 tại Stockholm, Thụy Điển.)

"Vậy ra, cô đang nói ngay cả khi Alice cố gắng để bảo vệ tôi, cô sẽ nghĩ rằng đó chỉ là do ảnh hưởng của con dấu thôi sao?"

"Ta nghĩ đó là một khả năng. Vì vậy, sau khi chúng ta xóa bỏ con dấu, chúng ta sẽ cho Alice một tuần để lấy lại được ý thức của mình. Tuy nhiên —"

"Tôi không bận tâm đâu. Làm ơn hãy xóa bỏ con dấu trên Alice."

Sau khi tôi trả lời không ngần ngại, lần đầu tiên nét mặt của người phụ nữ elf thay đổi. Cô ấy liền cho ra một ánh nhìn nhỏ của sự ngạc nhiên trong giây lát.

"Ta khá là ngạc nhiên đấy. Ta đã nghĩ rằng một đứa trẻ sẽ không thể hiểu được... Nhưng, xem ra ta đã sai rồi. Mặc dù, cậu có tự tin về những hành động của mình không vậy?"

... Tự tin về những hành động của tôi sao?

Nghĩ lại về những gì tôi đã làm với Alice... Tôi đã để lại một dấu hôn trên cổ của Alice, bóp ngực của cô ấy và nói với ai đó rằng tôi đã huấn luyện cô ấy theo sở thích của mình mỗi tối.

... Tôi hoàn toàn chẳng tự tin chút nào.

Một khi Alice được giải phóng khỏi hợp đồng nô lệ, có khả năng họ có lẽ sẽ tìm hiểu về những thứ đó. Ngay bây giờ, tôi có quan tâm hơn về việc trực giác của vị trưởng làng sắc bén đến nhường nào đây.

Tuy nhiên...

"Tôi không có tự tin về những hành động của mình, nhưng ngay bây giờ tất cả những gì tôi muốn là để Alice được tự do khỏi hợp đồng nô lệ của mình mà thôi."

"Hiểu rồi. Vậy thì, nó sẽ được quyết định rằng những gì phải làm với cậu trong một tuần. Cậu sẽ không được cho phép tiếp xúc với Alice theo bất cứ cách nào. Mọi người, hãy đảm bảo cậu ấy không can thiệp vào được."

* Kinh nghiệm thực tiễn rút ra: Mai sau cố sinh con trai... sinh con gái để mà dẫn trai về cãi cha thế này ak? :v