Em gái Nuôi Của Tôi Chính Là Đối tượng Yêu đương Của Tôi Sao?
◇◆◇◆◇
Một vài tuần sau đó, tôi đã tới thăm nhà Sfir lần nữa -
"Chào mừng, Leon-sama, và cả Claire Ridill-sama nữa, Sophia-sama sẽ tới đây sớm thôi, vậy nên xin hãy thư giãn và ngồi xuống đi ạ."
Regis đón chào chúng tôi ở trước cửa - Theo lời của ông ấy, chúng tôi đã được dẫn vào bên trong, bằng cách nào đó mà Claire đã ở đây với tôi. Dường như nó có liên quan đến những gì cô ấy đã lên kế hoạch lần trước.
"Chị đã làm rất tốt trong việc tìm ra một cách để cho em đưa chị đi cùng đấy."
"Chị không hề có mối quan hệ nào với Sophia-chan cả, nên chị đã xin mẹ cho phép mình gặp cô ấy để củng cố mối quan hệ giữa hai gia đình, bà ấy đã đồng ý ngay lập tức."
Đồng ý ngay lập tức ư, wow. Caroline đó mà lại cho phép Claire đi chơi với tôi sao? Có lẽ, cô ấy nghi ngờ về việc tôi có đang làm gì đó đằng sau lưng cô ấy với gia đình Sfir chăng?
À thì, sẽ vô ích khi mà lo lắng về điều đó lúc này.
"Nhân tiện, em đã không nhận ra rằng gia đình Grances lại thân thiết đến vậy với gia đình Sfir đấy."
"Gia đình Grances và Sfir có một mối quan hệ khá là lâu dài. Em không biết sao?"
"Ah... em không biết. Chị có thể kể cho em về nó được không?"
Khi tôi đang cố gắng để tìm hiểu thêm về mối quan hệ đó, Claire dường như trở nên khó chịu và đảo mắt mình đi.
"Otouto-kun biết rất nhiều thứ khác nhau, nhưng em biết đấy, thật là ngạc nhiên khi mà em lại không biết về thứ gì đó rằng là kiến thức thông thường."
"Cái-"
Cô ấy đâu cần phải quá khắc nghiệt đến thế chứ. Nguồn thông tin duy nhất của tôi là Milli và Alice, vậy nên tôi chỉ biết có một chút về thế giới mà thôi.
"Có chuyện gì sao... Oh, đúng rồi. Otouto-kun, em chưa bao giờ từng có một giáo viên đúng nghĩa trước đây... xin lỗi."
"Không, em không bận tâm đâu Claire... Em đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ rồi, vậy nên nếu chị có lo lắng, thì không cần thiết đâu, em vẫn ổn mà."
"... Cảm ơn em."
"Sophia sẽ đến sớm thôi. Nếu chị có một khuôn mặt buồn thế này, cô ấy sẽ nghĩ rằng có điều gì đó sai lệch đấy."
Tôi có thể nghe thấy tiếng bước chân đang tiến tới dọc theo hành lang và liền động viên Claire. Ngay sau đó, Sophia đã hiện ra cùng với Regis.
Khi Sophia tiến vào căn phòng, cô ấy bắt đầu nhìn xung quanh căn phòng cho đến khi cô ấy tìm thấy tôi. Khuôn mặt của cô ấy lập tức rạng rỡ lên và một nụ cười lớn hiện lên trên gương mặt của cô. Cô ấy liền chạy tới tôi với mái tóc màu vàng kim dài ngang vai của mình đang phấp phới đằng sau cô.
"Leon onii-chan, anh đã quay lại!"
"Tất nhiên. Sau tất cả anh đã giữ lời hứa với Sophia mà."
"He ~ he ~, em hạnh phúc quá."
Sophia liền nhảy nhót xung quanh một cách vui vẻ trước mắt tôi. Nhìn thấy một nụ cười thuần khiết đến vậy, nó khiến tôi thật hạnh phúc.
"- Ojou-sama, người đã chào đón tất cả những vị khách của mình đúng cách chưa vậy?"
"Eh... Claire Ridill-sama!?"
Regis nhanh chóng chỉnh lại Sophia về cách cư xử của cô ấy. Sophia liền vội vã quay sang Claire,
"Đã một khoảng thời gian khá là lâu rồi, Claire Ridill-sama. Chào mừng đã tới ngôi nhà của chúng tôi." (Trans: Đây là lời chào formal nên để ngôi vậy cho trang trọng, còn ở dưới sẽ khác.)
Sophia liềm nắm lấy viền váy của mình và nhún đầu gối chào một cách thanh nhã. Dù Sophia vẫn mới 7 tuổi, cô ấy đã bị phân tâm bởi tôi, vậy nên phản ứng của cô ấy đã bị chậm. Cô vẫn làm rất tốt về lời chào trang trọng của mình.
Mặc dù tôi nói thế,
"... Chị không thể chấp nhận nó được."
Claire liền chế giễu và lắc mái tóc ánh bạch kim của mình trong sự không hài lòng.
"U-um, em xin lỗi. Em đã nghe được rằng ngày hôm nay Leon onii-chan sẽ đến, vậy nên em đã rất phấn khích, em xin lỗi nếu những gì bọn em đã làm khiến chị cảm thấy không thoải mái."
"Không, đó không phải là vấn đề. Leon là otouto-kun của chị và em lại gọi Leon là onii-chan. Thế, vậy thì không phải em nên gọi chị là Claire onee-chan hay sao!? "
... Huh. Tôi đã nghĩ rằng nó có lẽ là một điều gì đó như thế. Nhưng Sophia chắc chắn đã không liệu trước được điều đó. Cô ấy liền bị choáng váng trong im lặng và đang chớp mắt lia lịa.
Tôi liền cảm thấy theo kiểu hoài niệm. Claire cũng đã nói với tôi điều tương tự khi chúng tôi gặp nhau lần đầu, tôi đã có một phản ứng tương tự như Sophia hôm nay.
"Ah ~ Sophia-chan? Nếu em không muốn gọi chị là onee-chan, em có thể chỉ gọi chị là Claire-nee thay vì thế kia thôi cũng được."
Có lẽ - có thêm một chút nhiệt tình vào cuối.
"Claire onee-chan...?? Như vậy có ổn không?"
"Chị sẽ rất vui nếu Sophia-chan sẽ gọi chị như thế đấy. Tất nhiên, nếu em không muốn gọi chị như vậy thì em không buộc phải làm đâu."
Claire liền nhìn vào đôi mắt màu đỏ của Sophia, cô ấy xem ra đang cư xử khá là lịch sự đối với Sophia... Có lẽ Claire hiểu được lợi ích của việc có một mối quan hệ tốt đẹp với Sophia và gia đình Sfir chăng?
Không, tôi đoán rằng cô ấy hiểu được nhiêu đó đấy. Claire đang khớp với ánh nhìn của Sophia và giữ một nụ cười bình tĩnh trong suốt nãy giờ.
... Huh? Thật là lạ. Claire trông thật trang nghiêm. Claire mà tôi biết ở đâu mất rồi?
"Leon onii-chan đang nghĩ rằng việc nhìn thấy Claire onee-chan cư xử như một quý cô thật là lạ sao?"
"Cái-, Sophia!?"
Tôi liền hoảng hốt và cố nghĩ ra một lời bào chữa sau lời cáo buộc đột ngột của Sophia. - Nhưng, nó đã quá muộn và Claire liền từ từ quay sang phía tôi với một nụ cười dịu dàng. (Trans: Hannya!)
"... Otouto-kun?"
"Đó là một sự hiểu lầm, đây là lần đầu tiên em thấy Claire cư xử như một quý cô thực thụ, em đã chỉ nghĩ rằng nó quả là mới mẻ khi nhìn thấy mà thôi!"
"Có đúng thế không vậy?"
"Nó chắc chắn là sự thật. Nhưng, không phải chị đã nghe thấy Sophia nói sao? Cô ấy đã gọi chị là onee-chan kìa."
"Oh đúng thế, về điều đó..."
Claire liền trả lại ánh nhìn của mình về phía Sophia. Haaa ~ Tôi được cứu rồi.
"Sophia-chan, em sẽ gọi chị là onee-chan chứ?"
Claire liền hỏi để xác nhận. Cái cách Claire đang cư xử khiến Sophia trông có hơi xấu hổ một chút.
"Claire onee-chan. Um... như vậy phải không?"
"~~~~~~~~ Làm thế nào mà đứa trẻ này lại dễ thương đến thế vậy!? Otouto-kun, chị có thể có cô bé chứ?"
"... Dừng cái việc cư xử lố bịch đi. Chị có thể bình tĩnh lại một chút được không vậy?"
Tôi túm lấy Claire ở đằng sau cổ của cô ấy và khiến cô ấy ngồi xuống cạnh tôi. Nếu tôi để cô ấy tiếp tục, chúng tôi sẽ không bao giờ tới được lý do chính của chuyến thăm của chúng tôi mất. Sau đó, tôi lại đảo mắt mình sang Sophia.
"Anh có điều gì đó mà chúng ta cần thảo luận. Xin lỗi, em có thể dành chút thời gian để nghe anh trình bày không?"
"Thảo luận sao?"
"Để kể cho em sự thật -"
Tôi liền gửi cho cô ấy một cái nhìn tổng quan nhanh về kế hoạch của tôi. Bởi vì tôi là đứa con của một tình nhân, người vợ hợp pháp của Cha tôi khá là thù địch đối với tôi. Và như vậy, để giành được sự tự do, tôi đã bảo cô ấy rằng tôi đang cố gắng để bắt đầu việc kinh doanh riêng của mình.
Và tôi muốn nói chuyện với Carlos, người đứng đầu gia đình Sfir, về việc này - tôi thành ra đã nói nó khá là thẳng thừng vào lúc cuối.
"Leon onii-chan, anh phản đối việc kết hôn với Sophia sao?"
Phản ứng đó khá là bất ngờ, và tôi liền do dự để trả lời.
"K-không, đó là..."
"Anh không muốn sao?"
"Không, không phải vậy. Chúng ta vẫn là trẻ con, vậy nên nó có hơi sớm một chút để nghĩ về hôn nhân. À thì..."
Tôi bỏ cuộc. Tôi đã dựa vào việc chúng tôi gặp nhau khi Cha lần đầu bảo tôi rằng chúng tôi đã được đính hôn. Cuộc hôn nhân này mà cha mẹ của chúng tôi đã đề xuất, lúc đầu chúng tôi đều đã phản đối nó, nhưng giờ đây Sophia có vẻ thực sự muốn nó.
Claire để lại mọi thứ cho tôi và đã kiên nhẫn quan sát cuộc trò chuyện của chúng tôi. Tôi tự hỏi liệu nó sẽ ổn không vậy... Tôi e rằng tình hình có lẽ sẽ trở nên tồi tệ hơn nếu nó được để lại cho chỉ mình tôi mất.
Tôi cố gắng truyền đạt điều này tới Claire bằng đôi mắt của mình, cô ấy liền gửi trả một cái gật đầu nhỏ và quay sang phía Sophia.
"Hey Sophia-chan, em nghĩ những gì về otouto-kun vậy?"
"Leon onii-chan ư? Um xem nào, Leon onii-chan có một trái tim rất là tốt. Vậy nên khi chúng em ở bên nhau, em cảm thấy rất thoải mái."
... Ah, đúng rồi. Bởi vì Sophia có năng lực thực sự hiểu được cảm xúc của người khác, cô ấy sẽ ghét việc ở bên những người rằng có những ý định thầm kín hay giữ những cảm xúc thật sự của mình bên trong. Nói cách khác, những cảm xúc mà Sophia có đối với tôi không phải là yêu đương, đúng hơn rằng chúng chỉ là những cảm giác của lòng quý mến mà thôi.
Tôi đoán điều đó đã khá là rõ ràng đối với Claire. Cô ấy liền mỉm cười với tôi nhằm nói với tôi rằng tôi không cần phải lo lắng đâu.
"Hey, Sophia-chan, em trai của chị không hề ghét em đâu và chị chỉ muốn biến em thành em gái nuôi của chị thôi."
"... Vậy sao?"
Khi mà Sophia nhìn vào tôi một cách lo lắng, cô ấy đã nắm lấy bàn tay của tôi một cách rụt rè.
"... Leon onii-chan, anh không có ghét Sophia sao?"
"Tất nhiên là không rồi. Thật vui khi nói chuyện với Sophia mà."
Tôi không có cần phải giả vờ, đó là những cảm xúc thật lòng của tôi.
Tuy nhiên, Sophia chỉ là còn quá nhỏ và tôi không thể coi cô ấy như là một đối tương để yêu được. Tôi muốn bảo vệ Sophia, cùng cái cách mà tôi đã từng chăm sóc cho Saya khi chúng tôi còn nhỏ.
"... Em hiểu rồi."
Cô ấy đã đọc những cảm xúc của tôi sao? Sophia liền lắc mái tóc màu vàng kim của mình và quay sang phía Claire.
"Hey Claire onee-chan. Nếu em trở thành imouto của Leon onii-chan, chúng ta có thể ở bên nhau mãi mãi không vậy?"
"Tất nhiên rồi, nếu đó là những gì Sophia-chan muốn, em luôn luôn có thể ở cùng với anh."
"Oh, được rồi, Sophia sẽ vậy thì là em gái của anh! Ah, nhưng thế thì..."
Vào khoảnh khắc Sophia bắt đầu mỉm cười một cách vui vẻ, vẻ mặt của cô ấy bỗng trở nên ủ rũ.
Tôi không biết tại sao tâm trạng của cô ấy đột nhiên lại thay đổi, nhưng tôi đoán rằng Claire hiểu được tại sao. Tôi liền nheo mắt mình để xem liệu tôi đã bỏ sót bất cứ điều gì không.
"Nếu em muốn ở bên nhau với otouto-kun trong tương lai, thì em không cần phải lo lắng đâu. Thay vào đó, em thậm chí có thể xem xét nó rằng khá là có lợi đấy, bởi vì cậu ấy có một khuynh hướng là chỉ yêu chị em gái của mình mà thôi!"
- Cái-! Tôi đã vừa kịp có thể kìm nén lại được tiếng hét bởi sốc của mình.
Chị đang nói cái gì vậy, đồ chị gái ngốc nghếch! Đừng có gán em như là tên siscon biến thái nào đó chứ!
Ngay từ đầu, nếu chị nói điều gì đó không rõ ràng như thế -
"À thì, Leon onii-chan và Claire onee-chan xem ra thật sự rất thân thiết. Nếu đúng vậy, thì Sophia sẽ là imouto tuyệt vời nhất!"
- Cô ấy đã chấp nhận nó sao!?
Không không không. Tôi chắc hẳn không hề phủ nhận rằng Claire và tôi rất thân thiết, nhưng đó vẫn không có lý do để nói điều gì đó như thế chứ! Phải không? Đặc biệt để nói rằng nó là một lợi thế khi là em gái của tôi! Đúng chứ?
Sau tất cả, Sophia hẳn có thể hiểu được những cảm xúc thật của tôi... Trừ khi trong sâu thẳm tôi thực sự có cảm nhận theo cách đó... không không không... điều đó là không thể nào... ha ha ha ha...
Không, tôi cần phải trốn thoát khỏi cái thực tại này ngay!
"Claire, cho em nghỉ chút nào. Chị không nghĩ rằng Sophia sẽ có một sự hiểu lầm rất lớn sao!?"
"Hmm, vậy ra đó không phải là cách em thực sự cảm nhận sao otouto-kun?"
"Nói sao đây -"
"Vậy, những gì chị đã nói là đúng, phải chứ?"
"............."
Tôi đã bị đánh bại bởi Claire và tôi liền rơi vào im lặng với hy vọng chấm dứt cuộc trò chuyện này. Mặc dù, nhìn vào đôi mắt màu lục của cô ấy, có vẻ như cô ấy muốn khơi nó lên lần nữa.
Tôi chắc chắn không muốn phải trải qua điều đó lần nữa đâu, nhưng như thế này, nhân phẩm của tôi đang bị nghi ngờ. Nhưng tôi tự tin rằng mình có thể thuyết phục Sophia mà không cần sự giúp đỡ từ Claire đâu...
Bình ổn lại nào. Tôi cần phải bình tĩnh và suy nghĩ mới được.
Nếu tôi từ bỏ lập luận này trước Claire, tôi cơ bản sẽ thừa nhận với Sophia rằng mình là một người rằng chỉ hứng thú đối với chị em gái... chỉ nghĩ về nó thôi cũng khiến tôi cảm thấy rất xấu hổ rồi.
Tuy nhiên, nếu tôi có thể đưa ra một lý do bào chữa đủ tốt ở đây, tôi có thể bắt đầu cố gắng để thuyết phục lại Sophia lần nữa. Tuy vậy, tôi vẫn chưa tìm ra được một cách thích hợp nào để thuyết phục cô ấy, vậy nên tôi có lẽ thành ra lại khiến Sophia cảm thấy buồn lần nữa mất... huh?
... Liệu rằng nó sẽ không ổn khi chỉ việc chấp nhận nó như vậy sao?
"- Thấy chưa, cậu ấy cuối cùng cũng nhận ra rằng cậu ấy chỉ hứng thú đối với chị em gái của mình mà thôi. Vậy nên, toàn bộ quãng thời gian này Leon thậm chí còn không nhận thức được thực tế rằng mình đã dần dần tích góp lại điểm tình yêu với Claire đấy. (Trans Eng: Đây là Claire đang nói. Cái cách nó được diễn đạt trong bản raw thực sự rất lạ.)
"Đợi đã, Claire!? Ngừng việc nói những điều kỳ lạ như vậy đi chứ. Em không có bỏ cuộc vì em chấp nhận những gì chị đã nói đâu, em chỉ từ bỏ lập luận kia bởi vì em nhận ra rằng không hề có cách nào để mình có thể thắng thôi đấy!"
Tôi cố gắng để phản lại cô ấy với một giọng lớn tiếng, nhưng tôi nhận ra mình đã thua ngay khi tôi đã nói rằng mình bỏ cuộc mất rồi. Claire nhận ra điều này và liền cho ra một nụ cười. Nó thật là nản quá đi.