Ore no Haitoku Meshi wo Onedari Sezu ni Irarenai, Otonari no Top Idol-sama.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3532

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 01 - Round 2.2: Suzufumi, hãy nhanh chóng quên nó đi.

Idol không có kỳ nghỉ xuân. Vậy nên, thời gian được nghỉ ở nhà của Yuzuki không hề nhất quán.

Có ngày cô rời đi từ sáng sớm, có ngày lại về nhà vào lúc đã tối muộn.

Lịch trình của cô nàng kín mít đến từng phút giây không chỉ vì công việc mà còn cả với các lớp học nhảy và vũ đạo, các cuộc họp và nhiều thứ khác.

Đó chính xác là lý do vì sao cô ấy nên coi trọng vấn đề dinh dưỡng. Cơ thể là một tài sản quý giá và sức khoẻ cũng nằm trong số đó.

Hôm nay, mới chỉ là hơn bảy giờ tối mà tôi đã nghe thấy tiếng chìa lạch cạch xoay khoá cửa phòng 810.

Cô nàng idol đã về nhà rồi. Tôi canh thời gian thích hợp và bấm chuông cửa căn hộ trong khi mang theo bữa tối đã được chuẩn bị chu đáo.

Sau một lúc chờ đợi, một giọng nói vang lên từ phía màn hình căn hộ, “...Cậu thực sự đến luôn.”

Cơ mà, cánh cửa vẫn mở ra.

“Nè, mình mang bữa tối đến cho cậu đó, Yuzuki.”

Tôi cố tỏ ra thật vui vẻ.

“...Mình đã bảo là mình không có cần mà.”

Giọng của Yuzuki trầm xuống.

Có lẽ cô ấy vừa mới tắm xong, mái tóc đen dài vẫn còn ướt và đôi má thì hây hây đỏ.

Cô nàng ăn mặc giản dị với áo phông trắng và quần đùi hoạ tiết cá heo.

Đôi chân của cô ấy thu hút đến độ giam chặt ánh mắt của tôi khiến tôi phải vội vàng chuyển ánh nhìn sang chỗ khác.

“Đừng cứng nhắc vậy mà. Nhìn nè, mình còn tốn công sức xếp chúng vào trong Okamochi cho cậu đấy.”

‘Okamochi’ là một chiếc hộp vuông màu bạc thường xuất hiện trong các cảnh phim khi mà các nhà hàng truyền thống của Trung Quốc đi giao hàng cho thực khách.

Tôi mượn cái hộp này từ nhà kho chứa đồ của quán izakaya nhà tôi, nơi mà tôi được quyền giữ chìa khoá.

“Hừm, mình không phạm phải lỗi tắm hai lần trên một dòng sông đâu. Mình vừa mới tập xong, cậu biết đó.”

Chắc cô ấy vừa mới tập thể dục ngay khi vừa đi làm về.

Mặc cho lịch trình trong ngày kín đặc, có lẽ Yuzuki muốn được nghỉ ngơi càng sớm càng tốt.

“Năm mươi lần squat, ba mươi lần tập bằng con lăn bụng và ba hiệp tập theo bài luyện giữ dáng mình nghĩ ra. Mình tập cả sáng lẫn tối — Và cuối cùng là cái này.”

Với một điệu cười khúc khích tự mãn, cô nàng lấy ra một chiếc bình lắc chuyên dụng lớn hơn lòng bàn tay một chút.

“Thức uống protein nè. Hoàn hảo cho việc nạp và hấp thụ protein, phải không?”

Tôi cảm nhận được ý chí mạnh mẽ của cô gái này. Có vẻ như cô ấy đã cảnh giác về việc tôi sẽ ghé thăm và quyết định sẽ đối đầu trực diện.

“...Cậu sẽ không nói rằng đó là bữa tối của cậu phải không?”

Khi tôi nheo mắt nhìn Yuzuki, cô nàng lấy tay che bụng như muốn giấu nó đi.

“...Bằng cách này, sự cố bát cơm thịt heo hôm qua giờ đã ‘huề vốn’. Mình sẽ không mắc sai lầm nữa đâu.”

Với đôi má ửng hồng, Yuzuki lườm tôi.

Có lẽ cô nàng có ý định bù cho lượng calo tối qua bằng cách ăn bữa tối nay thật thanh đạm.

Yuzuki mở nắp bình lắc và nhanh chóng uống hết chỗ protein.

Cô đứng chống nạnh hệt như một lão già đang thưởng thức bia sau khi vừa tắm xong.

“Chà! Ngon quá đi! Giờ thì, cậu nên nhanh về đi Suzufumi.”

Suzuki làm động tác xua đuổi bằng hai tay.

Tôi không thể cứ ngoan ngoãn về nhà sau khi nhìn thấy cái chế độ ăn uống thiếu cân bằng như vậy.

Tôi mở nắp trượt của hộp Okamochi để phô bày những món ăn bên trong.

Tôi đã tháo tấm ngăn cách giữa khoang trên và khoang dưới để mọi thứ được chiêm ngưỡng dễ dàng hơn.

“Giờ thì, cậu còn có thể khăng khăng nói vậy sau khi nhìn thấy những thứ này không…?”

Chạy theo viền của chiếc đĩa bầu dục là nước sốt béchamel với màu trắng tinh khôi.

Bên trong vòng quây đó là nước sốt thịt dàn đều như một lục địa thần thoại trôi nổi trên mặt hồ.

Bên dưới lớp sốt đỏ và trắng là cơm nghệ tây vàng ươm tựa kho báu.

“Thực đơn ngày hôm nay là Doria kiểu Milan.”

“Ư!”

Yuzuki lùi lại, dùng tay ôm bụng.

Kể cả với một idol đã nếm qua bao nhiêu sơn hào hải vị cũng sẽ phải nhận ra sức hấp dẫn của món Milano Doria này.

Đây là món độc quyền trong thực đơn của chuỗi nhà hàng quốc gia nước Ý và đứng đầu trong danh sách các món ăn được yêu thích nhất.

“Nhìn này–, mọi thứ được làm thủ công ngay từ bước nhỏ nhất, cậu biết chứ? Cậu có muốn thử sự kết hợp hoàn mỹ giữa nước sốt béchamel béo ngậy và mịn màng với các miếng đùi bò ngập trong nước sốt thịt không?”

“Mình sẽ ăn — Hông được…!”

Hửm, cậu nghĩ rằng không nhìn thấy gì thì sẽ có thể kháng cự lại sao?

Thật là ngây thơ—

Tôi lấy ra một vật phẩm cao cấp mà tôi đã giấu nhẹm đi bên tay trái.

Vật phẩm này làm từ sữa và được đóng gói trong các túi nhỏ. Tôi rắc thứ bên trong túi và dàn đều nó lên bề mặt món ăn.

“Mùi hương này…có lẽ nào, là pho mát?”

Tôi nhoẻn miệng cười.

“Mình mượn nhà bếp nhé.”

“H-hông, cậu hông được làm vậy!”

Khi tôi bước vào nhà bếp, Yuzuki cố dang rộng hai tay ra ngăn tôi lại.

Mặc dù vậy, tôi vẫn bước qua cô ấy như thể vượt qua tấm băng vạch đích và đi thẳng tới phía sau bếp.

Vẫn như ngày hôm qua, tôi thấy rằng mình đang ở trong nhà của một người con gái mà bản thân không hề được sự cho phép.

Tất nhiên là tôi cảm thấy hơi tội lỗi xíu, cơ mà đây là một trận chiến căng thẳng và nghiêm túc.

Để đạt được mục tiêu cao quý là khiến Yuzuki mê mẩn tài nấu nướng của bản thân, tôi không thể cứ đứng đó và lịch sự trò chuyện được.

Đã đến nước này rồi thì tôi sẽ làm mọi cách để tiến xa nhất có thể.

Trong bếp, tôi tìm thấy một cái lò nướng bánh trên nóc tủ lạnh. Tôi cho món Milano Doria vào và vặn núm chỉnh.

Bề mặt của món ăn chuyển dần sang màu đỏ, phô mai nóng hổi đổi sang màu nâu.

“Ah…Aahhh…”

Bị thu hút bởi mùi hương, Yuzuki lảo đảo đi về phía nhà bếp. Tôi nắm tay cô nàng và đặt cô ấy ngồi xuống tấm đệm trước cái bàn con.

Xem ảnh trong note của món ăn là hiểu. Dắt vào giường xong chén cmnl đi.