Để kiểm tra, tôi thử đẩy đĩa yakisoba về phía Yuzuki.
Cô nàng trả nó về chỗ cũ.
Một lần nữa, tôi lại đẩy nó từ tôi về hướng cô idol.
Và rồi cái đĩa không quay lại với tôi nữa.
Thế thôi á?
Cảm thấy đã đến lúc phải hành động, tôi cao giọng.
“Nào nào, hãy ăn khi nó còn đang nóng! Cùng chụm tay lại nào!~”
“U-uhh…”
Yuzuki hơi chần chừ, nắm chặt đũa và chụm hai tay lại.
"Itadakimasu!"
"Itadakimasu..."
Vâng, lại một chiến thắng nữa hôm nay. Điều đó thực sự quá dễ dàng.
Yuzuki, với một chút do dự, cắn đôi sợi mì.
Khi đang chầm chậm nhai, biểu cảm của cô nàng dần sáng bừng lên.
"...Dai toá...♥"
Cô lại tiếp tục cắn thêm miếng nữa.
Lần này, cô nàng mạnh dạn lấy một gắp yakisoba với đôi đũa và xùm xụp ăn.
"Bề mặt thì giòn còn bên trong thì lại dai dai, sợi mì hoà quyện với nước sốt đậm đà thật là tuyệt quá đi♥ Đúng như mong đợi từ loại mì thần thánh...♥ Thịt heo thì mềm mọng trong khi rau giòn, mọi vị đều cân bằng vừa phải trong miệng mình.”
“Nhỉ? Mình tự tin vào món yakisoba của bản thân."
“Nguyên liệu rất tươi ngon. Cậu dùng mỡ lợn để xào à?”
“Ừm, cậu đoán chuẩn đó.”
"Đó là lý do tại sao nó có vị như được làm ở một nhà hàng Teppanyaki đích thực♥"
Tôi cũng ăn thử một miếng. Khá là ngon đấy chứ.
Nguyên liệu và mì được xào nấu hoàn hảo. Hương vị cũng rất chuẩn mực.
Tôi cũng đã xoay sở để khiến Yuzuki ăn chúng và điều đó khiến tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Kỷ lục của tôi là chiến thắng ba trong ba trận đấu cho đến ngày hôm nay.
Với tốc độ này, ngày cô nàng hoàn toàn đại bại đang rất gần kề.
“À mà, mình không nghĩ trông Suzufumi lại hạnh phúc đến như vậy.”
Yuzuki vừa xùm xụp húp mì vừa lẩm bẩm.
"...Cậu đang nói gì vậy?"
Sau khi cong khoé môi lên tỏ vẻ suy ngẫm, Yuzuki khoanh tay và nắm lấy gấu áo sơ mi của bản thân.
"...Sao thế, Yuzuki?"
Đó là một điệu bộ thường được thực hiện trong phòng thay đồ.
Và rồi làn da của cô lộ ra. Tôi có thể nhìn thấy vòng eo, rốn và một tấm vải màu xanh nhạt xếp nếp quanh ngực của cô nàng.
——Yuzuki đang mặc một bộ đồ bơi dưới áo sơ mi của cô ấy.
“!”
Cảnh tượng lúc nãy tôi chiêm ngưỡng trong cuốn sách ảnh giờ đã xuất hiện ở ngay trước mắt.
Biển. Đồ bơi. Bãi cát. Quầy bán đồ ăn. Bơi trong làn nước. Du lịch. Yakisoba. Những ngôi nhà bên bờ biển. Các bữa ăn.
Nhiều từ ngữ lướt qua tâm trí dẫn tôi đến một giả thuyết nhất định.
“Không thể nào...!”
Tôi mượn một trong những cuốn sách ảnh trông giống như một món quà từ kệ trong phòng khách của gia đình Sasaki và lật sang phần tiếp theo của trang trước đó tôi đã dừng lại.
"...!"
Yuzuki đang ăn yakisoba tại một ngôi nhà bên bờ biển.
“Điều đó thật nực cười”
Tôi đã vô tình tái tạo lại khung cảnh trong sách ảnh ư?
Tỷ lệ ngẫu nhiên để chọn làm yakisoba từ tất cả món ăn tôi có thể nấu khó có thể là sự tình cờ.
Không, có lẽ khung cảnh của biển và đồ bơi trong mùa hè đã vô thức ảnh hưởng đến lựa chọn nấu nướng của tôi.
Nhưng nếu Yuzuki không biết tôi sẽ làm yakisoba, cô ấy sẽ không nghĩ đến việc chuẩn bị trước một bộ đồ bơi.
“Khi mình ra ban công lúc nãy, mình ngửi thấy mùi hương thơm ngon của nước sốt. À thì, mình tin rằng cậu thèm ăn yakisoba sau khi đã lướt qua cuốn sách ảnh."
Đúng vậy, chính tôi là người đã bật quạt thông gió trước khi sang nhà Yuzuki như một sự khiêu chiến.
Lúc đó, tôi vẫn chưa xem đến trang ảnh kia. Tuy nhiên, việc Yuzuki đưa ra kết luận này là điều dễ hiểu.
Ý định ban đầu của tôi là tung ra một đòn tấn công phủ đầu bằng mùi hương, nhưng không ngờ nó lại phản tác dụng, tạo thế thuận lợi cho kẻ địch phản công.
Yuzuki có ý định hạ gục tôi bằng trang phục áo tắm của cô nàng trong khi thưởng thức yakisoba.
“Vậy, cậu nghĩ sao? So với cuốn sách ảnh thì như nào hửm?”
Yuzuki đẩy tô yakisoba sang một bên và ném cho tôi một ánh nhìn ranh mãnh.
"À, thì..."
Bởi vì tay Yuzuki đang đặt trên đầu gối, nó lại vô tình trở thành một tư thế khiến đôi gò bồng đảo bị ép lại và làm nổi bật khe ngực của cô nàng.
"Mặc dù mình đã tặng cậu một quyển, nhưng cậu lại chăm chú nhìn vào cuốn sách ảnh trong phòng của mình. Cậu đúng là một kẻ biến thái, Suzufumi~."
Cô ấy nở một nụ cười đầy cao ngạo khiến tôi gần như có thể nghe được hiệu ứng âm thanh chế nhạo.
Đừng làm khuôn mặt đó nữa mà, nghiêm túc mà nói, nó khiến mình đỏ mặt.
Thêm vào đó, nó cũng khá nguy hiểm theo nhiều cách khác nhau.
“Này, cậu nghĩ sao?”
Nắm chặt tất cả các loại phanh tinh thần cùng một lúc, bằng cách nào đó tôi chọn từ ngữ của mình một cách cẩn thận và cố gằn giọng.
"...Mình thấy nó rất khoẻ mạnh, rất ổn áp."
"Là phần nào? Này, phần nào cơ? ”
Dựa người vào bàn, Yuzuki liên tục tìm kiếm câu trả lời.
Bởi vì điều đó, cặp núi đôi tiếp cận tôi với khoảng cách đáng kể.
Đó là phần mình đang nói đến đó, đồ ngốc!
Tôi không thể tìm thấy bất kỳ cách nào để nói chuyện với cô ấy một cách nghiêm túc và chiếm thế thượng phong.
Vì vậy, tôi cần phải ăn cho xong bữa của mình một cách nhanh chóng và trốn đi luôn.
Khi tôi quyết định phớt lờ Yuzuki, khuôn mặt của cô nàng trở nên hờn dỗi. Cô nắm lấy tay tôi và đứng dậy.
“Ra đây một chút.”
Cô ấy mạnh một cách bất thường. Tôi bị kéo ra lối giữa lối đi các phòng mà không có cơ hội để phản kháng.
Tôi được dẫn thẳng vào một căn phòng ở hành lang đi lại. Có vẻ đó là phòng ngủ.
Căn phòng nhất quán với một màu trắng, từ giường đến rèm cửa đều toát ra vẻ huyền bí.
Yuzuki quay lưng lại với tôi và cởi quần short.
Không giống như trong cuốn sách ảnh, cô ấy không mặc pareo, vì vậy tôi có thể thấy rất rõ ràng tấm lưng của cô nàng.
Ở cuối phòng, Yuzuki nằm xuống giường và chống đầu lên bằng tay phải.
Đó là tư thế của ‘'Bức tượng Nirvana'.
Tuy nhiên, khi Yuzuki làm điều đó, cô nàng toát lên vẻ quý phái của một cô gái ngây thơ trong chiến dịch vận động.
“Cậu có biết rằng có vài khung cảnh trên giường như thế này trong cuốn sách ảnh, hay là cậu quá ngại ngùng để có thể xem hết mọi thứ trong sách?”
Yuzuki nằm trên giường và gửi cho tôi một ánh nhìn đầy mê hoặc.
Sự tương phản giữa giường ngủ và bộ đồ bơi đã làm chấn động mạnh mẽ bản năng của tôi.
RẤT KHOẺ, RẤT ỔN ÁP! Cuti! Tượng Phật niết bàn Biết ai nóc nhé ae, mời xơi luôn.