「Gatotsu! Gatotsu Zero Thức! Đây là chiêu độc của Saitō Hajime trong bộ truyện Lãng Khách Kenshin đó nha!」
“Cô bảo có chuyện muốn nói là chuyện gì vậy?”
Sau giờ học, Karen ghé phòng tôi.
“Ư… ừm…”
Karen đang ngồi ngay ngắn trên đệm, uống trà xanh đá một cách cứng nhắc.
Cô ấy sặc nước.
“Cô không sao chứ?”
“K-không sao.”
Karen rút khăn tay ra, lau đi vệt trà vương trên đùi. Tôi lẩm bẩm mong rằng những giọt nước đọng lại trên cặp đùi căng đầy do ngồi chuẩn tư thế của Karen sẽ được luân hồi chuyển kiếp.
“Kagurazaka.”
Bị Karen lườm, tôi vội vã đánh mắt sang chỗ khác.
“Lúc nào cậu cũng cứ nhìn chằm chằm vào đùi tôi vậy…”
Không biết có phải tôi nghe nhầm không, nhưng giọng điệu trách móc của cô ấy hình như có chút ỉu xìu.
“Nhìn tôi nhiều hơn một chút đi. Nếu vậy thì…”
Dù không nghe rõ vế sau, nhưng tôi cũng mường tượng được ý chính.
“Đương nhiên là tôi có nhìn Karen mà.”
“T-thật không?”
“Chuyện đương nhiên rồi còn gì.”
Vừa ngước lên nhìn tôi bằng ánh mắt như muốn xác nhận, Karen vừa đặt khăn tay lên đùi, che đi. Tôi cam đoan là tôi không hề cảm thấy tiếc nuối chút nào đâu nhé.
“Vậy, cô muốn nói gì đây?”
Tôi quay lại chủ đề chính.
“À phải rồi.”
Karen ho nhẹ một tiếng rồi thở ra.
Chuyện gì đây nhỉ, tôi nghĩ thầm. Ngay từ khi bắt đầu nói ra câu này, cô ấy đã căng thẳng cứng nhắc rồi. Chẳng lẽ là chuyện cực kỳ quan trọng ư?
“…Thật ra, tôi vừa nhận được một lời nhờ vả từ bạn mình.”
“Nhờ vả ư?”
“Ừm.”
Tôi tiếp tục chờ đợi, nhưng Karen cứ chần chừ mãi không chịu nói. Cô ấy cúi đầu lúng túng, rồi đột nhiên ngẩng phắt lên,
“N-nghe cho rõ đây nhé?! Nói cho cùng thì đây chỉ là chuyện nhờ vả của bạn tôi thôi đó?!”
“Vậy thì rốt cuộc là chuyện gì chứ?”
“……Hẹn hò.”
“Hả?”
“Về việc, về việc hẹn hò riêng với đàn ông là cái thứ như thế nào — là lời nhờ vả đó.”
Nhanh hơn cả tôi kịp nói gì, Karen,
“V-vậy nên! Vậy nên tôi nhất định phải trả lời đúng câu hỏi của bạn mình. Nhưng không may là tôi lại thiếu kiến thức về lĩnh vực này! Tôi nghĩ như vậy là không được!”
“Này, bình tĩnh đã —“
“Vậy nên trước hết tôi phải có kinh nghiệm trải nghiệm về chuyện này! Mặc dù tôi không có hứng thú gì với nó nhưng nếu là vì bạn bè thì đành chịu thôi! Tức là… cái đó… hẹn hò, hẹn hò với tôi đi!!”
…………Cái gì cơ?
Karen thở hổn hển. Mặt cô ấy cũng đỏ bừng. Chắc là do vừa nãy tuôn ra một tràng câu nói nhanh như gió.
“Ờm… cô nói gì cơ?”
“Cậu muốn tôi nói lại lần thứ hai à?!” (Rút kiếm)
“A-xin lỗi! Là hẹn hò đúng không! Ừm!”
“…Đ-đúng vậy.”
Cô ấy tra kiếm vào vỏ.
“Vì là vì bạn bè nên không thể khác được, phải có kinh nghiệm hẹn hò với đàn ông.”
“Vậy nên phải là tôi ư?”
“Vì không còn ai khác nữa mà. Aaa — ghét thật là ghét mà, hẹn hò với Kagurazaka gì đó.”
Cô ấy lấy lòng bàn tay làm quạt, phe phẩy ‘pạt pạt’.
“Thế thì cứ không thích là được rồi mà.”
“Đây là vì bạn bè mà!”
“Ai cơ. Aika à?”
“Không phải! Là b-bạn cùng lớp!”
“Hả? Cô, cô đâu có bạn trong lớp đâu?”
(Rút kiếm)
“Đúng là có mà! Ít nhất là một người bạn gì đó chứ!!”
Tôi vừa nói vậy, vừa cảm thấy trán mình nhói lên vì mũi kiếm sắc bén.
“Thiệt tình…”
Trong khi tôi nghĩ cô ấy sẽ cằn nhằn rồi tra kiếm vào vỏ — thì cô ấy lại giữ nguyên tư thế Gatotsu (Zero Thức) mà không nhúc nhích. (Chú thích: Gatotsu Zero Thức, như tiêu đề đã nói, là một trong những chiêu thức hệ Gatotsu của Saitō Hajime. Nó tấn công bằng cách xoay hông, có thể tấn công ở cự ly cực gần. Ai có hứng thú có thể tìm hiểu thêm, tư thế khá ngầu đó.)
“Vậy thì ngày mai là thứ Bảy. Tôi và cậu, sẽ đi hẹn hò, hẹn hò giả.”
“…Này.”
“Gì vậy, chuyện này đã được quyết định rồi mà.”
“Sao không để cô bé kia cũng đến luôn? Trực tiếp trải nghiệm chẳng phải sẽ dễ hiểu hơn sao?”
Karen thoáng chốc lộ ra vẻ mặt như bị nắm thóp —
“K-không được!”
“Tại sao?”
“À… cô bé đó cực kỳ không giỏi đối phó với đàn ông, chỉ cần gặp mặt thôi là sẽ sốc đến chết mất!”
…Dù trong lòng dấy lên bao nhiêu câu hỏi, nhưng nếu cứ truy cứu những câu trả lời đó thì có khi nội tạng tôi sẽ bị Gatotsu đâm xuyên qua mất, nên thôi vậy.