Ore ga Ojou-sama Gakkou ni “Shomin Sample” Toshite Rachirareta Ken

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Số Mệnh Của Thế Tử Phản Diện Thật Sự Quá Khổ Rồi!

(Đang ra)

Số Mệnh Của Thế Tử Phản Diện Thật Sự Quá Khổ Rồi!

Katena

“Lưng của thế tử phản diện này… thật sự quá khổ mà! Hu hu hu…”

18 12

Đầu Voi

(Đang ra)

Đầu Voi

Bậc quái kiệt từng đoạt Honkaku Mystery Award bày ra một mê cung suy luận có một không hai.---Bác sĩ tâm thần Zouyama yêu gia đình mình.

17 33

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

150 1178

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

Ai Riia

Cuộc hành trình chữa lành dị giới, nay chính thức bắt đầu!

27 205

Silent Hiill

(Hoàn thành)

Silent Hiill

山下 定

Tiểu thuyết chính thức của tựa game nổi tiếng SILENT HILL

4 8

Silent Hill 3

(Hoàn thành)

Quyển 6 - Chương 24: Điều này sẽ không bao giờ thay đổi

Tôi có một giấc mơ.

[Kujou Miyuki]

Hồi còn bé, tôi đang gọi tên một ai đó.

Đêm đã khuya lắm rồi, bên ngoài trời giá buốt vô cùng. Xung quanh tôi là những bức tường đá, phản chiếu lờ mờ ánh đèn từ phía sau.

…Mình đang ở đâu thế này?

Đúng rồi, tôi đang ở trong căn dinh thự ấy.

Đây là ban công, nơi tôi vẫn thường bước qua khung cửa để tới.

“Đừng khóc nữa…”

Từ phía sau, tôi ôm chặt cô bé đang nức nở vào lòng.

Mái tóc đen nhánh buông dài, đôi tai bé xíu lộ ra dường như đã đóng băng vì lạnh. Hai má ướt đẫm nước mắt.

…Đây là ai nhỉ?

Đúng rồi, là em gái tôi.

Lúc này, tôi đang cố gắng dỗ dành để em gái Kujou Miyuki nín khóc.

Dù trời lạnh thế mà lần nào chơi trốn tìm, con bé cũng mò đến chỗ này. Một cô em gái hơi lạ lùng, nhưng rất thích làm nũng.

[Có lẽ anh không thể ở mãi nơi đây.]

Vừa dứt lời, Miyuki bỗng giật mình run rẩy, tiếng nức nở lại càng lớn hơn.

Nhưng mà…

Tôi ghé môi sát tai Miyuki, khẽ khàng nói, hơi thở ấm áp phả vào.

[Dù một ngày nào đó anh phải rời khỏi ngôi nhà này, thì anh vẫn mãi là anh trai của em, điều đó sẽ không bao giờ thay đổi đâu.]