Ore ga Ojou-sama Gakkou ni “Shomin Sample” Toshite Rachirareta Ken

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

HIROTA no kanojo ga ore no motteru EROGE ni kyomi shinshin nandaga

(Đang ra)

HIROTA no kanojo ga ore no motteru EROGE ni kyomi shinshin nandaga

Kei Takizawa

Kazuma, một học sinh trung học mê eroge, đã bị mê hoặc bởi cô gái xinh đẹp và học sinh ưu tú Misaki Honoka, thần tượng của trường. Hơn nữa, Honoka đã tuyên bố rằng cô sẽ cố gắng hết sức để trở thành m

102 166

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

184 2031

Zombie này dễ thương

(Đang ra)

Zombie này dễ thương

Bánh Bao Đậu Nành

"Đây là em gái tôi, 13 tuổi, là một loli. Tôi không phải là em gái cuồng, ừm, không phải.

50 89

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

(Đang ra)

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

红烧油焖虾 (Hồng Thiêu Du Môn Hà)

Mỗi cuộc hành trình trong Bách Thế Thư không chỉ là một trải nghiệm, mà còn mang đến cho hắn cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để nhận được sức mạnh và phần thưởng. Đây chính là tia hy vọng duy nhất giúp hắn

281 1383

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

352 11737

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

470 13676

Quyển 4 - Chương 24: Làm thế nào để trở thành người cô độc?

“Xin lỗi nhé, hôm nay tôi cũng không tham gia hoạt động nữa!”

Đã một tuần liền rồi.

Mà thật ra, tôi nghĩ cũng chẳng cần phải đến đây báo tôi một tiếng đâu.

“Hôm nay cô không đi cùng cô Karen sao?”

Không hiểu sao, Reiko hỏi với giọng có vẻ hơi móc mỉa.

“Ừm, cô ấy đang đợi tôi ở trong phòng rồi.”

“Đợi… Hai người định đi đâu thế?”

“Cậu, cậu hỏi làm gì!?”

“Hỏi làm gì là sao!?”

“Cậu giận cái gì chứ…? Vốn dĩ chuyện này đâu có liên quan đến cậu!”

Nghe Aika bối rối đáp lời, Reiko bực bội im thin thít.

“À, mưa lại càng lúc càng to rồi.”

Aika lầm bầm nhìn ra ngoài cửa sổ phòng tôi, rồi buông một câu.

“Chào nhé!”

Nói đoạn, cô bé tông cửa đi mất.

“………………”

Reiko cúi nhìn hai đầu gối đang xếp ngay ngắn của mình, vẻ mặt đầy sốt ruột.

Tôi ôm Hakua trong lòng, khéo léo tránh đi ánh mắt của cô bé. Đúng lúc này—

“Kimito-sama!”

“Gì, gì vậy?”

“Cho em mượn Hakua một lát!”

Reiko thoắt cái đã ôm Hakua lên, rồi ‘bụp’ một tiếng đặt cô bé vào lòng mình. Đâu phải Hakua là của tôi đâu nhỉ?

Reiko ôm Hakua như ôm thú nhồi bông, vẻ mặt ủ ê.

Hakua khẽ liếc nhìn, nhưng cũng không phản kháng gì nhiều, cứ thế mặc Reiko ôm ấp.

“………Hai người đó tự dưng thân nhau thế nhỉ.”

“Đúng vậy.”

“Rốt cuộc là vì sao?”

Về câu hỏi này, tôi cũng ít nhiều suy nghĩ.

“Chắc vì hai người có nhiều điểm tương đồng nên hợp nhau chăng.”

“Tương đồng sao?”

“Họ đều là những kẻ đơn côi chính hiệu mà. Chắc là trong lúc trò chuyện đã tìm thấy nhiều điểm đồng điệu, có lẽ là như vậy đấy.”

“……Thế thì chỉ cần trở thành ‘kẻ đơn côi’ là được đúng không ạ?”

“Hả?”

“Kimito-sama! Làm thế nào để trở thành ‘kẻ đơn côi’ ạ, em cũng muốn làm kẻ đơn côi—”

“Bình tĩnh lại chút đi!”

Cô bé không làm được đâu!

“…Em, em xin lỗi.”

Reiko giật mình, cúi đầu xuống. Mũi cô bé vùi vào mái tóc của Hakua.

Mà nói gì thì nói, không có hai người họ ở đây đúng là hơi vắng thật.

Chẳng mấy chốc, Reiko lấy lại tinh thần,

“Kimito-sama, anh không kể chuyện về Thỏ Noyuki-kun sao?”

“Ồ, ồ ồ…”

Về lý do khiến Aika và Karen dạo gần đây bận rộn hơn, trong lòng tôi chợt nảy sinh một chút manh mối.

Sở dĩ tôi nói vậy, là vì gần đây tôi đã tận mắt chứng kiến cái thứ gọi là “búp bê thỏ” đó.

Cái linh vật mà các tiểu thư khóa dưới xúm xít khen ngợi hết lời.

Chú thỏ bé con với hình dáng quen thuộc và đầy ấn tượng ấy.

—Dù nghĩ thế nào, thì cũng chỉ có một lời giải thích mà thôi…