Omiai shitakunakatta node Murinandai na Jouken wo Tsuketara Doukyuusei ga Kita Ken ni tsuite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3435

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

WN Vol 4 - Chương 04 - Gọi Điện Với Hôn Thê

Trans: Drake.

Edit: HK.

_____

“Sao em không về phòng đi? Trễ rồi đó”

Yuzuru mỉm cười nhìn em gái mình, Ayumi, đang nằm dài ở phòng cậu.

Nhà Takasegawa đã thuê tổng cộng 3 căn phòng ở khách sạn này.

Một phòng cho Kazuya và Sayori, hai phòng khác lần lượt cho Yuzuru và Ayumi.

Tuy nhiên Ayumi cứ ở lì trong phòng Yuzuru dù cho cô bé đã có phòng riêng của mình.

‘Em chán, nhưng em không muốn tốn thời gian chơi điện thoại dù cho em đang đi nghỉ thế này’.

Đó là những gì Ayumi đã nói.

Yuzuru có thể hiểu cảm xúc của cô, vậy nên cậu đã cùng em ấy chơi cờ vua, shogi, poker, mạt chược và đủ loại trò khác.

Bố mẹ của họ, Kazuya và Sayori, đã đi chơi ở casino, bỏ rơi hai đứa con như thế này đây.

Yuzuru và Ayumi cũng muốn theo đến casino, nhưng theo luật thì họ không được phép…

“Ừ…”

“Đừng có chỉ “ừ”… anh không biết em có thể dậy sớm vào ngày mai không đấy”

Em làm biếng ở nhà cũng được.

Nhưng đừng lãng phí khoảng thời gian quý giá khi đi nghỉ thế này chứ.

“Ah… anh buồn ngủ rồi”

“Thêm một trận nữa thôi! Đi mà anh!”

Ayumi cuống lên với mấy quân mạt chược trên tay.

Hiện tại thì Yuzuru đang là người chiến thắng. Tuy nhiên, vì không có cược tiền gì cả nên chiến thắng cũng chẳng có ý nghĩa gì lắm.

“Về những gì em vừa nói…”

Vừa thở dài, Yuzuru, người khá yếu đuối trước em gái, nhặt một quân mạt chược lên. “Anh sẽ chỉ chơi với em thêm một ván nữa thôi đó…”.

Cùng lúc đó, điện thoại của Yuzuru vang lên.

“Ah… xin lỗi, Ayumi”

Khi Yuzuru nhìn vào màn hình điện thoại và nói thế, Ayumi khẽ phồng má.

“Mu… mà kệ vậy. Em không muốn làm phiền hai người. Chúc ngủ ngon!”

“Ừ, em cũng vậy”

Ayumi rời khỏi phòng, nghĩ chắc chắn rằng người gọi đến là Arisa.

Sau khi xác nhận là Ayumi đã rời khỏi phòng, Yuzuru trả lời điện thoại.

[Алло!]

“Tiếng Nhật giùm cái”

[Tâm trạng ông không được tốt nhỉ Yuzurun]

Người ở đầu dây bên kia không phải Arisa….

Mà là cô bạn thuở nhỏ của cậu, Tachibana Ayaka.

[Tôi đánh thức ông à?]

“Không, tôi chuẩn bị đi ngủ thôi. Nhưng tôi phải cảm ơn bà vì đã giúp tôi đuổi Ayumi ra khỏi phòng đấy. Bên bà thế nào…?”

[Tôi vừa ăn tối xong]

Khoảng cách múi giờ giữa Yuzuru và Ayaka chính xác là 8.

“Tôi thấy ảnh rồi. Nói thế nào giờ nhỉ? Trông… tuyệt lắm”

Yuzuru nói, bày tỏ ấn tượng của hình ảnh hồ Baikal mà Ayaka đã gửi cho cậu.

Sao mà cậu ấy có thể đi Nga chơi vào cái thời điểm này chứ? Yuzuru tự hỏi.

[Mà đúng rồi! Bây giờ ở đây là âm 5 độ đấy!]

“Oh, ghen tị quá cơ. Ở đây là 28 độ này, nóng lắm”

[Nếu ghen tị thì năm sau đi cùng tôi đi?]

“Cho xin… chỉ cái ảnh của bà đã quá đủ đến khiến tôi lạnh quéo rồi”

Mặc dù cậu sẽ thích đến đó vào mùa hè hơn, cậu thực sự không tưởng tượng được việc đến Nga vào mùa đông thế này.

Kì nghỉ xuân thì phải đi mấy nước vùng nhiệt đới mới thích hợp.

[Nghe ổn đấy. Mặc dù tôi phải rùng mình khi nhìn ảnh của ông đấy, Yuzurun]

Tấm ảnh mà Yuzuru gửi với ý muốn mong Ayaka có thể ấm hơn một chút xem chừng bị phản tác dụng.

“Sao năm sau bà không đến một nước nhiệt đới xem?”

[Haha! Nhưng ở Nga khá vui mà?... Tôi khá chắc là mùa hè sẽ còn vui hơn nữa]

Yuzuru và Ayaka nói chuyện thêm một chút trước khi chúc nhau ngủ ngon.

“Giờ thì… mình nên gọi cho Arisa một cuộc trước khi ngủ”

Yuzuru gửi tin nhắn cho Arisa. [Giờ anh gọi cho em được không?]

Tin nhắn được đọc ngay lập tức.

“…Nhanh thật…”

Không phải cô ấy ôm điện thoại rồi chờ mình cả ngày đấy chứ?

Yuzuru vừa nghĩ vậy vừa bấm gọi cho Arisa.

“Xin chào?”

[Vâng, xin chào!]

Cậu có thể nghe thấy giọng nói vui vẻ của Arisa.

Yuzuru cảm giác như mình đang nhìn thấy cảnh “vợ” vẫy đuôi ngay trước điện thoại.

“Bên đó thế nào rồi?”

[Em vừa tắm xong. Anh thì sao, Yuzuru-san?]

“Anh đang chuẩn bị đi ngủ… nên anh nghĩ là muốn nghe giọng em một chút”

[Em hiểu rồi… đúng nhỉ, múi giờ của chúng ta hơi khác nhau]

Nếu đang sống ở Nhật thì sẽ chẳng nghĩ đến chuyện cách biệt múi giờ thế này đâu.

Vậy nên việc nhận điện thoại từ một người đang đi du lịch trở nên khá thú vị.

[Em nhìn thấy ảnh của anh rồi. Trông ấm áp thật đấy, ghen tị quá đi…]

Tháng 3, thời tiết ở Nhật đúng là cũng có ấm lên… nhưng nói chung là vẫn lạnh.

So sánh thì ở đây khá ấm áp.

Nhưng không hiểu sao, cái “ghen tị” của Arisa giống như là đang ghen tị với chuyến đi du lịch này hơn là thời tiết ở đây.

Khi còn nhỏ, có vẻ như cô thường được xuất ngoại khá nhiều, nhưng sau khi trở thành một phần của nhà Amagi, cô chưa từng đi du lịch ở đâu cả… Yuzuru đã nghe Arisa nói vậy.

“Vậy thì lần sau nếu có cơ hội thì chúng ta đi cùng nhau đi. Đến các quần đảo phía Nam”

[Eh, thế có ổn không?]

“Không, mà thì… sẽ hơi khó đối với một học sinh cao trung”

Nhưng nếu cậu hỏi thử bố mẹ xem liệu cậu có thể đưa Arisa đi cùng mình vào năm sau không thì…

Tuy nhiên, Yuzuru không thể ép họ được nếu như bố mẹ cậu nói chuyến du lịch gia đình chỉ dành riêng cho gia đình mà thôi.

“Nếu thế thì, chúng ta sẽ đi đâu đó cho chuyến tuần trăng mật mà, đúng không?”

[Tu-Tuần trăng mật á…. Như-… như thế có hơi sớm không…]

Tông giọng của Arisa cao lên bất chợt.

Mà đúng là tuần trăng mật của hai người họ vẫn còn xa lắm

Nhưng tương lai đấy chắc chắn sẽ tới.

“Mà, cũng đúng. Anh sẽ thích đi biển vào mùa hè hơn”

[Đi biển nghe được đấy. Em muốn đi với Yuzuru-san… một chuyến đi bể bơi như năm ngoái cũng được nữa]

Nghĩ đến chuyện này, cậu và Arisa đã từng đi đến bể bơi hồi năm ngoái.

Yuzuru nhớ lại.

Hồi đó, mặc dù cô cũng có thân với cậu… nhưng không thân bằng bây giờ.

…Có lẽ bây giờ họ có thể “vui vẻ” hơn một chút.

[Ư-ưm Yuzuru-san…]

“Có chuyện gì vậy?”

[Ừm, thực ra… em không giỏi bơi cho lắm]

“Ah… em từng nói rồi đúng không nhỉ?”

‘Tớ không thể bơi 25m được'.

Yuzuru nhớ là Arisa đã từng nói gì đó như thế với cậu.

[Vâng. Ý em là, chơi ở bể bơi hay gì đó thì ổn… nhưng ở trường thì…]

“Nếu muốn thì anh có thể dạy em”

Yuzuru trả lời, cậu biết rõ Arisa định nói gì.

[Anh chắc chứ?]

“Ừ, anh không phiền đâu”

Ngay từ đầu thì, ‘Phải dạy Arisa biết bơi đã’…

Đó là những gì mà cậu đã nghĩ hồi năm ngoái.

Vậy nên chẳng có vấn đề gì với Yuzuru cả.

Tất nhiên…

M-Mà… chạm vào cơ thể của cô ấy khi đang dạy bơi là điều không thể tránh khỏi nhỉ…

Cậu không có ý nghĩ đen tối gì đâu, không hề!

[Cảm ơn anh rất nhiều… U… um…]

“…Có chuyện gì vậy?”

[Xin hãy nhẹ nhàng với em nhé]

Một câu nói vô cùng quyến rũ…

Yuzuru cảm thấy người mình như đang nóng lên.

Bầu không khí trở nên im lặng.

“…Mà trước đó thì… sắp tới có lễ Hanami mà ha?”

[Vâng]

Rồi 2 người cúp điện thoại một cách gượng gạo.

Trans: Chưa gì đã tính đến tuần trăng mật rồi :))))) Trans: Thuận nước đẩy thuyền đê :)))))) Trans: Thôi đi ông, đã nghiện còn ngại :)))))) Trans: *xịt máu mũi* // Edit: Yếu thế ku? Trans: Lễ Hanami là lễ hội ngắm hoa anh đào của Nhật.