Trans: HK.
_____
Đầu tiên, Yuzuru nắm tay Arisa và hôn lên bàn tay cô.
Rồi cơ thể Arisa run lên vì lo lắng.
“Em thích nó chứ?”
“D-dạ…”
Arisa hơi vặn vẹo người.
Rõ ràng là cô nàng thích được hôn lên mu bàn tay.
Chẳng lẽ cơ thể hoàn toàn mất hết sức lực rồi sao?
Arisa giao toàn bộ trong lượng cơ thể vào lòng “chồng”.
Trong khi nhẹ nhàng đỡ “vợ”, Yuzuru dịu dàng vuốt ve mái tóc xinh đẹp của nàng.
Mái tóc màu lanh ấy như đang lấp lánh dưới ánh nắng.
Nó tinh khiết, huyền diệu, thậm chí là thần thánh, và nó đang trôi tuột qua những ngón tay cậu một cách mượt mà.
Yuzuru hơi nâng 1 lọn tóc của Arisa lên và nhẹ áp mũi vào.
Rồi ngửi nó.
Hương thơm dịu nhẹ từ mùi dầu gội và sữa tắm lan tỏa vào mũi cậu.
“Yu-Yuzuru-san…?”
“Còn thế này thì sao?”
Yuzuru thì thầm vào tai người yêu.
Rồi cậu áp môi mình lên mái tóc thuần khiết của Arisa.
Một cách nhẹ nhàng, cậu nâng tóc cô lên và đưa lên môi mình.
“Ah ưm…”
Hơi thở nóng bỏng tràn ra từ đôi môi bóng bẩy của Arisa.
Khi Yuzuru dịu dàng nắm lấy tay cô, Arisa cũng siết chặt 2 bàn tay lại với nhau.
Tay còn lại thì bám vào đồ của Yuzuru như thể muốn được kết nối với cậu.
Còn Yuzuru, cậu quấn tóc Arisa quanh những ngón tay của mình và kéo “vợ” lại gần hơn nữa.
Và khi Arisa nhận ra thì cô đã vùi mặt vào ngực Yuzuru, và cậu đang ôm cô từ phía trước.
“Anh yêu em”
“…em cũng thế”
Từ từ, tự nhiên, từng chút, từng chút một.
Yuzuru kéo môi mình từ mái tóc xuống gần tai Arisa.
Cô ôm chặt “chồng” cứ như 2 người đang dính vào nhau vậy.
Sau đó, Yuzuru hôn lên gò má của “cô mèo nhỏ” đang run rẩy.
“Yu-Yuzuru-san…”
Arisa ngước nhìn Yuzuru với đôi mắt hơi ửng đỏ.
Sau đó, cô từ từ đưa khuôn mặt của mình lại gần Yuzuru hơn.
Đôi môi của nàng thật bóng bẩy và ẩm ướt.
Arisa cũng ép nhẹ môi mình lên má Yuzuru.
Đôi mắt màu xanh và ngọc lục bảo của họ giao nhau.
Yuzuru đưa môi mình lại gần môi Arisa, và…
“Yu-Yuzuru-san…”
Cậu khựng người lại khi bị Arisa đẩy ngực nhẹ.
Khi Yuzuru định thần lại, cậu thấy khuôn mặt Arisa đỏ rực và cơ thể cô hơi run rẩy.
“…Em thấy khó chịu sao?”
Nghe Yuzuru hỏi, Arisa lắc nhẹ đầu.
“Kh-không phải vậy… nhưng…”
Arisa tránh mặt khỏi Yuzuru, rồi cô thận trọng nhìn xung quanh.
“Ưm, thì…chúng ta đang ở bên ngoài….”
“Hả? A-ah…”
Yuzuru gãi má khi nghe thế.
Cậu đã hoàn toàn quên béng chuyện họ đang ở nơi công cộng.
Khi cậu nhìn quanh, một số người vội quay mặt đi chỗ khác.
Có vẻ như họ đã bị vài người “quan sát”.
“Anh xin lỗi”
“Kh-không… Chính em giữa chừng cũng quên mất mà”
Tai của Arisa đỏ bừng.
Có vẻ như “hướng tiến công” của Yuzuru không hề sai, ngoại trừ việc đây là công viên, ở ngoài trời và là nơi công cộng.
Ít nhất thì cho đến khúc cuối, Arisa cũng đã sẵn sàng.
Haiz, có vẻ mình lại thiếu kiên nhẫn rồi.
Lại một thất bại khác.
…Mặc dù Yuzuru đang cố hết sức để dẫn dắt Arisa với vẻ ngoài điềm tĩnh, nhưng cậu cũng vẫn chỉ là một thằng trai tơ với Arisa là trải nghiệm duy nhất của mình.
Cậu không thể nào khác được.
…Mình có nên đi tham khảo“chuyên gia” về lĩnh vực này không nhỉ?
Một “bờ rồ”.
Nói cách khác, là thằng Soichiro.
…Nhân tiện thì, không biết tên chết tiệt đó tiến được bao xa với những cô bạn thuở nhỏ của mình rồi nhỉ?
Yuzuru có hơi tò mò về mức độ tiếp xúc thể xác của những người bạn thời thơ ấu của mình, nhưng cậu cố không nghĩ về nó quá nhiều vì sẽ có thể khiến thái độ trở nên lúng túng trong lần gặp họ tiếp theo.
“Yuzuru-san… Yuzuru-san?”
“Hả? Ah… Xin lỗi Arisa. Sao vậy em?”
Nghe Arisa gọi tên mình, Yuzuru hoàn hồn trở lại.
Còn Arisa thì đang kéo áo cậu với gương mặt ửng hồng.
“Ừm, chúng ta sẽ đi chứ?”
Rõ ràng là cô nàng muốn rời khỏi đây càng sớm cáng tốt.
…Quả nhiên là quá xấu hổ.
Và Yuzuru cũng đồng ý kiến.
“Phải… Ừm, chúng ta đi thôi”
“Hai vợ chồng” vội vàng bắt đầu thu dọn chuẩn bị rời đi.
.
Cuối cùng thì chúng ta cũng không ngắm hoa được bao nhiêu.
Trên đường về nhà.
Yuzuru lầu bầu trong lòng trong khi cả 2 bước cạnh nhau.
Cơ mà, cậu đã được thưởng thức những món ăn ngon và sự đáng yêu của Arisa.
Hoa không bằng đồ ăn.
Và đồ ăn sao bằng được “vợ”.
Hơn nữa, một Arisa như thế…
“……”
Có lẽ vẫn còn cảm thấy xấu hổ vì những gì mình vừa làm, cô bước đi trong im lặng.
2 gò má vẫn còn hơi đỏ.
Nhưng trông cũng không có vẻ gì là tức giận, và một Arisa thẹn thùng như thế thực sự quá dễ thương.
Yuzuru quyết định không tiếp tục lo lắng về chuyện đó, vì nghĩ rằng chút nữa là cô nàng trở lại bình thường thôi.
Giờ thì, trong khi họ đang đi bộ như thế…
“Ui chà”
“Ah”
“Ồ”
2 người tình cờ gặp bạn của Yuzuru – Ryozenji Sei.
Cậu đang đạp xe với 1 túi hàng hóa trong giỏ.
“À, ông sống gần đây nhỉ?”
“Ờ…2 người đang hẹn hò à?”
“Kiểu thế”
Có vẻ như Sei đang trên đường đi mua sắm về.
“Hừm…”
Sei chống tay lên cằm và có vẻ hơi trầm ngâm.
Sau đó, cậu đã ngỏ lời với Yuzuru và Arisa.
“Nếu không bận gì thì ghé qua nhà tôi chơi không? Tôi sẽ mời chút trà và điểm tâm”
Yuzuru nhớ lại rằng cũng đã lâu mình không đến nhà Sei chơi.
Hằng năm, các thành viên của gia tộc Ryozenji bao gồm cả Sei đều đến nhà Takasegawa để chào hỏi…nhưng Yuzuru không thường tự mình đến đó.
Thỉnh thoảng làm thế có vẻ cũng là ý hay.
Chưa kể…
“Em muốn sao, Arisa?”
Arisa chưa từng đến thăm nhà Ryozenji trước đây.
Vì cô sắp được gả vào nhà Takasegawa, nên đến thăm nhà Ryozenji một lần để họ biết mặt cô ấy cũng là chuyện tốt.
…Nhưng tất nhiên, nếu cô muốn tập trung vào buổi hẹn hò với Yuzuru, cậu cũng sẽ không ép buộc.
Còn rất nhiều cơ hội để tới thăm họ trong tương lai.
Và giờ thì, sau khi Yuuzuru hỏi xong, Arisa khẽ gật đầu.
“Xem nào. Thế thì, bọn tớ sẽ chấp nhận lòng tốt của cậu vậy”
Và đó là lý do cho việc họ sẽ ghé qua nhà Ryozenji.
Người xung quanh: Đi ngắm hoa thôi mà cũng bị tọng cơm chóa!? A thông cảm cho chú =)) Đi chim chuột trá hình mà lại =.=’