Trans: HK.
_____
Cuối tháng 9.
“…Tuần này cũng thế”
Kabayashi Shota thì thầm cùng tiếng thở dài khi nhìn qua ống nhòm của mình vào Yukishiro Arisa đang rời khỏi nhà cô ấy.
Nhà của Shota cách Arisa không xa, và cậu có thể nhìn thấy đôi chút những thứ đang diễn ra bằng cách dùng ống nhòm từ ban công nhà mình.
Thứ 7 nào cũng vậy, Arisa luôn đi đến thăm bạn trai cô ấy.
Không khó để hiểu được việc đó, bởi vì khi đêm xuống, luôn có thể thấy cô ấy được một chàng trai đưa về nhà.
Chàng trai đó tên là Takasegawa Yuzuru.
Một chàng trai cùng tuổi với Shota.
Tất nhiên là cậu ấy chưa từng nói rằng mình là bạn trai của Arisa, nhưng…
Từ cách mà họ đi ngang qua nhà Shota hằng đêm, có thể dễ dàng nhận ra họ đang là người yêu của nhau.
“Hà ~ à… Chắc là họ đang rất vui vẻ với nhau”
Mỗi tối thứ 7.
Khi cậu “rình” ở cửa trước nhà mình và lắng nghe âm thanh bên ngoài cánh cửa, Shota có thể loáng thoáng nghe thấy giọng nói vui vẻ của Yuzuru và Arisa lúc trò chuyện với nhau.
Arisa, người luôn lạnh lùng và vô cảm.
Cô ấy lại đang cười rất vui vẻ.
Thật là…tuyệt vời.
Đó hẳn phải là một điều tuyệt vời.
Nhưng cậu không thể cảm thấy vui được…
Có thứ gì đó đang quến cục trong lồng ngực cậu.
Cậu yêu cô ấy trước.
Cậu muốn làm cô ấy hạnh phúc.
Cậu ghen tuông.
Cậu ghen tị với cậu ta.
Cậu cũng biết rằng đó là sự ghen tuông vô lý và ghen tị xấu xa.
Nhưng…vẫn không thể ngăn được những cảm giác đó.
“Giá như mình…hơn một chút…”
Giá như cậu thông minh hơn.
Giá như điển trai hơn.
Giá như bản thân sinh ra đã giàu có.
Như một điều không thể tránh khỏi, cậu nghĩ như thế.
“…Hà ~”
“Con đi đâu đó Shota?”
“Đi dạo”
Shota đáp lại mẹ mình một cách cụt ngủn và lủi thủi bước ra ngoài.
Cậu đi loanh quanh một cách vô định…
Rồi ngồi xuống trên một chiếc ghế trong công viên gần đó.
Khi đang ngây người nhìn lên bầu trời…có ai đó gọi cậu.
“Shota-kun?”
“Anh là…Haruto-san?”
Một chàng trai trẻ đang mang balo tiếp cận Shota cùng nụ cười trên môi.
Amagi Haruto.
Anh họ của Arisa.
Shota có thể biết được phần nào hoàn cảnh gia đình phức tạp của Arisa là do Haruto đã tiết lộ với cậu.
Ngoài ra…Haruto cũng biết rằng Shota thích Arisa.
“Đã lâu không gặp…giờ anh đi sao?”
“Phải, xin lỗi vì đã không chào em”
Hai người đã nói với nhau về những chuyện xảy ra gần đây.
Có vẻ như Haruto sắp quay trở lại Kansai.
“Giờ tàu, ổn chứ ạ?”
“Không sao, vẫn còn nhiều thời gian”
Sau khi nhìn vào đồng hồ của mình, Haruto trả lời.
Đột nhiên, Shota nghĩ.
…Anh ấy có biết Arisa đã có người yêu không.
“Ừm, nhắc đến thì…có vẻ Yukishiro-san đã có bạn trai”
Cứ như không quan tâm mấy.
Chỉ là tình cờ thôi.
Shota nói với Haruto như kiểu “thời tiết hôm nay đẹp nhỉ?”.
Sau đó…biểu cảm của Haruto trở nên có chút mờ mịt.
“Cái đó…”
“Không, không phải em bận tâm về điều đó hay gì cả… Vốn cô ấy đã như một đóa hoa ngoài tầm đối với em rồi… Em chắc cậu ấy là một người tốt… Tên cậu ấy là Takasegwa-san phải không? Vì học cùng trường với Yukishiro-san nên hẳn phải thông minh lắm, gương mặt cũng ưa nhìn nữa… Và trông rất trưởng thành… Có vẻ cậu ấy rất hợp với Yukishiro-san… Người như em thậm chí còn không xứng để so sánh với cậu ấy…”
Càng cố nói, cậu càng cảm thấy đau khổ.
Cuối cùng thì im lặng.
Cậu chỉ biết thở dài.
Đáp lại Shota, …Haruto trông có hơi lạc lõng, nhưng dường như vừa quyết định xong điều gì đó.
“Về chuyện đó… Shota, thực ra đó không phải người yêu của Arisa”
“…Hả?”
“Anh tiết lộ vì đó là em thôi… Ba anh đã dặn là không được nói với người khác, thế nên em cũng giữ mồm giữ miệng nhé. Cậu ấy… Takasegawa Yuzuru là hôn phu của Arisa”
“Hôn phu…hôn phu!?”
Shota không thể không lớn tiếng.
Rồi, trong cơn hoảng loạn, cậu lấy tay che miệng mình lại.
“Phải…đó là một cuộc hôn nhân vụ lợi”
“Hôn nhân vụ lợi…”
Cậu cảm thấy như mình đang nghe về một bộ phim hay câu chuyện giả tưởng nào đó.
Shota cực kì ngạc nhiên khi một thứ như vậy lại có thể tồn tại ở Nhật Bản hiện đại.
“Arisa buộc phải đính hôn… Gia tộc Takasegawa rất nổi tiếng và có chỗ đứng trong cả giới chính trị lẫn kinh tế. Anh nghĩ cậu ta hẳn phải rất thích Arisa. Thế nên đã dùng tiền bạc và quyền lực để ép Arisa đính hôn với mình”
“M-một điều như thế…”
Đúng là trông cậu ấy rất giàu có.
Quả thật là cậu cũng từng nghĩ cậu ta là kẻ xấu.
Nhưng nhìn qua thì Arisa lại có vẻ rất hạnh phúc.
Vì cậu ta là người mà Arisa đã yêu.
Nên hẳn cậu ấy phải là một người tốt – Đó là những gì Shota đã nghĩ.
Và lý do cậu trông như một thằng ngốc hẳn là vì sự ghen tuông đã khiến Shota tự huyễn hoặc mình như vậy.
“Nhưng Yukishiro-san có vẻ như rất vui…”
“Anh nghĩ rằng em ấy đã bị ba anh ép phải thân thiết với cậu ta… Takasegawa là một trong những gia tộc mà em không bao giờ được phép gây hấn ở đất nước này mà”
Sau đó, Haruto nói với Shota như thể nhắc nhở cậu.
“Hiểu chưa? Đây là một bí mật nhé…hãy cùng cứu Arisa nào”
“…Ah,vâng”
Cậu chỉ có thể gật đầu trong sự bối rối.
.
Khi về đến nhà, cậu đã tra cứu về gia tộc Takasegawa.
Và đã xuất hiện rất nhiều thông tin.
Gia tộc Takasegawa.
Họ điều hành một tổ chức được gọi là “Tập đoàn Takasegawa” hay “Công ty Takasegawa”.
Nghe đồn rằng nói về sức mạnh tài chính, ở Nhật Bản chỉ có mình gia tộc Tachibana mới có thể so sánh với họ.
Thế nhưng sức mạnh thực sự của họ không chỉ nằm ở khoản tài lực.
Có vẻ gia tộc này cũng đã tích cực tham gia vào các tổ chức chính trị trong một thời gian dài.
Thế nên, họ có liên hệ đến các chính trị gia và quan chức tiếng tăm…
Ngoài Nhật Bản ra, họ cũng có mạng lưới quan hệ trải rộng khắp EU và Mỹ.
Đặc biệt là, dường như họ có mối quan hệ thân thiết với Mỹ từ trước chiến tranh và cũng tham gia vào nỗ lực chấm dứt lẫn khôi phục sau chiến tranh.
Trong khi nhiều tập đoàn mất dần vị thế sau chiến tranh, chỉ có gia tộc Takasegawa (và gia tộc Tachibana) là không hề bị ảnh hưởng, trái lại còn trở nên hùng mạnh hơn.
Sau chiến tranh, họ cung cấp sự hỗ trợ cùng rất nhiều vũ khí cho những băng nhóm nằm ngoài luật pháp và dùng chúng như những con tốt trong kế hoạch loại bỏ những kẻ ý đồ bất lợi với Mỹ, với đảng cầm quyền, và nhất là với lợi ích của họ.
Những tổ chức đó đáng lẽ phải chịu chế tài từ Đạo luật kiểm soát tội phạm bạo lực và bị càn quét như là một tổ chức tội phạm, nhưng do áp lực chính trị từ gia tộc Takasegawa, các tổ chức đó đã được bỏ qua trước pháp luật và vẫn đang hoạt động với bề nổi là một công ty con phụ thuộc Takasegawa.
Ngoài ra, không ít chính trị gia, quan chức, chủ tịch những tập đoàn lớn và phương tiện thông tin đại chúng hay thậm chí người trong giới giải trí là khách hàng của các văn phòng “lách luật” do gia tộc đó đứng sau thao túng. Và nếu bị phát giác, gia tộc Takasegawa luôn có thể lôi thông tin về những khách hàng đó ra để loại bỏ tội trạng và những kẻ “chọn cái chết” khỏi xã hội.
Cùng với Tachibana, họ là đế vương của thế giới ngầm đang kiểm soát Nhật Bản.
………
……
…
Đó là những thông tin tràn ngập các trang thảo luận trên mạng, đến mức khiến người khác nghi ngờ độ chính xác của nó.
Ngay cả Shota cũng bật cười sau khi đọc, đặc biệt là về phần hoàng đế của thế giới ngầm.
Bình thường thì cậu sẽ không tin.
Nhưng…nếu những lời mà Haruto nói là thật thì hẳn những thông tin này cũng không sai nhiều.
Và nếu nghĩ kĩ lại thì, quá kì lạ khi một người luôn có hình tượng cao quý và lạnh lùng như Arisa lại cư xử như một chú cún con như thế.
Nói cách khác, Arisa đang bị đe dọa.
Nhưng dù biết là thế…thì cậu có thể làm được gì?
Một thường dân như Shota làm sao mà thắng được một gia đình có bối cảnh đáng sợ như vậy.
Cậu không thể làm gì được, và thời gian cứ thế trôi qua.
Cậu thất vọng bởi sự bất lực khi chỉ biết đứng nhìn Arisa trở thành nạn nhân cho nanh vuốt của người đàn ông đó.
.
Rồi, một ngày thứ 7 của tháng 11.
Đó là trùng hợp, thực sự là vậy.
Trên đường về nhà sau một chuyến đi giải khuây đến trung tâm thành phố, cậu đã đi vào một trung tâm thương mại để mua ít quần áo.
Đó là lúc cậu gặp cô ấy.
Là Yukishiro Arisa.
Cô ấy đang ở cùng một cô bé sơ trung mà cậu chưa thấy bao giờ.
Chàng trai ấy, Takasegawa Yuzuru không có ở đó…
Và khi nhận ra thì cậu thấy mình đã gọi cô ấy rồi.
“Oh…Yukishiro-san đó à? Thật trùng hợp”
“…Kobayashi-san, đó à? Đúng là trùng hợp”
Arisa có vẻ hơi ngạc nhiên.
Vì lý do nào đó mà cảm thấy chột dạ, Shota nói như để tự bào chữa.
“Tớ đến đây được một lúc rồi. Và đang định xem qua một số quần áo thế nên đã bước đại vào một cửa hàng, rồi nhìn thấy cậu. Cậu đang đi mua sắm à?”
Nhìn vào thì dĩ nhiên là vậy rồi.
Shota không thể không tự nói thế với chính mình.
Nhưng có vẻ Arisa không quan tâm và vẫn thờ ơ trả lời.
“Vâng, đúng vậy”
Cô ấy vẫn mang theo vẻ mặt điềm tĩnh, lạnh lùng mọi khi.
Nhưng….thật lạ là cậu cảm thấy Arisa dường như còn xinh hơn trước.
Mình muốn có được cô ấy.
Rất muốn.
Mình không muốn giao cô ấy cho cái tên giàu có và điển trai đó.
Cậu đã gào thét như vậy trong tâm trí.
“À thì, Yukishiro-san…”
“Vâng?”
“Tớ nghe nói cậu đã đính hôn…”
Lập tức, bầu không khí quanh Arisa thay đổi.
Trong khoảnh khắc, có cảm giác như…nhiệt độ đã giảm xuống tới điểm đóng băng.
Đôi mắt cô hơi nhếch lên và trở nên lạnh lẽo như mặt hồ mùa đông.
“Ai đã nói với cậu?”
“Hả? …À, là Haruto-san”
“…Tch!”
Một cái tặc lưỡi.
Các tặc lưỡi bất mãn của Arisa rõ ràng đến mức cậu có thể nghe thấy nó.
“Cậu có thể vui lòng giữ kín chuyện này với bản thân được không? Nó có thể sẽ gây rắc rối cho Yuzuru-san”
“…Vậy quả thực là cậu ta đang đe dọa cậu?”
“……Hả?”
Tuy không biết lý do là gì, nhưng Shota nghĩ cô đã được lệnh là không tiết lộ quá nhiều về hôn ước với người ngoài.
Và đó là lý do mà Arisa bị đe dọa nhưng không thể cầu cứu bất kì ai.
“Họ ép cậu đính hôn, đúng không? Haruto-san đã nói với tớ. Cái người Takasegawa Yuzuru đó…đang đe dọa cậu, phải không? Cưỡng bức bằng tiền bạc và quyền lực. Nếu cậu muốn, thì tớ có thể giúp…”
“Anh dường như đang nói khá nhiều điều theo ý mình đó nhỉ?”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Đó là từ cô bé đi cùng với Arisa.
…Cậu đã tuyệt vọng trò chuyện với Arisa đến mức quên luôn cô bé đó.
“Em là…”
“Tôi là Takasegawa Ayumi, em gái của Yuzuru. Nói thẳng ra thì, anh rất khó ưa đó”
Cô gái với đôi đồng tử màu xanh, Ayumi nói bằng giọng bình tĩnh và tiến về trước 1 bước.
Tuy nhỏ hơn Shota….nhưng cô bé lại áp đảo một cách kì lạ.
Cậu bất giác lùi lại.
“Anh trai tôi đang đe dọa chị Arisa? Anh dựa vào đâu mà nói thế?”
“Không, không…vì, hôn nhân chính trị thật kì lạ chẳng phải sao? Như thế là sai trái!”
Kết hôn là việc nên làm khi cả 2 đều yêu nhau.
Việc kết hôn hay đính hôn vì tiền bạc, lợi ích hay quan hệ gia đình là không đúng.
Nói chung là họ đã sai lầm.
Mình đúng.
Đó là những gì Shota tự nhủ.
Còn với Ayumi…
“Ba mẹ tôi cũng kết hôn trong một cuộc hôn nhân chính trị đó. Và anh nói rằng việc cả anh trai tôi lẫn tôi có mặt trên đời cũng là sai trái hả?”
“Không, không đến mức đó…”
“Có nhiều lý do dẫn đến hôn nhân, nhiều hình thức hôn nhân, và nhiều hình thức tình yêu nữa”
Shota không thể nghĩ ra bất cứ gì để đáp trả.
Nếu bình tĩnh thì cậu có thể nghĩ ra vài thứ để phản biện, nhưng đầu óc cậu giờ đã trở nên trống rỗng và không thể vắt ra được gì.
Thế nên, cậu đã phán bừa.
“Yukishiro-san đang bị lạm dụng”
Khoảnh khắc cậu nói xong, đôi mắt Arisa run lên vì kích động.
Có thể sẽ khiến Arisa bị tổn thương…nhưng cậu vẫn không ngừng miệng.
“Họ buộc cô ấy phải đính hôn. Và đổi lại rất nhiều tiền! Thật quá kì lạ mà! Kết hôn với ai đó chỉ vì tiền!”
“……”
Ayumi có vẻ hơi ngạc nhiên và mở to mắt.
Nhưng nét mặt cô bé lập tức trở nên bình tĩnh lại.
“Vậy thì có gì lạ?”
“Không…thì…điều như thế…”
“Tôi nghĩ việc hỗ trợ tài chính cho gia đình người thân, bạn bè, người yêu hay thậm chí đối tượng kết hôn là việc hết sức bình thường. Và cảm thấy nó cũng khá phổ biến nữa. Một ví dụ quen thuộc như là…cần có người bảo lãnh để nhận học bổng, đúng chứ? Chỉ tương tự thế thôi”
“Nhưng…”
Vì lý do nào đó, cậu cảm thấy lý lẽ ấy chỉ như ngụy biện mà thôi.
Tuy không biết chỗ nào là ngụy biện…nhưng cậu phải đáp lại.
Shota tuyệt vọng tìm kiếm từ ngữ trong đầu.
Nhưng Ayumi đã tiếp tục trước.
“Dù sao đi nữa…Takasegawa hỗ trợ tài chính cho ai thì cũng là việc của chúng tôi”
“N-nó khác…”
“Khác chỗ nào?”
“C-cái đó…phải rồi! Đó là buôn người!”
Hành động mua bán một con người – Arisa – như thể một món hàng là không được phép.
Đó là phạm pháp.
Shota lập luận.
“Chỗ nào?”
“K-không…thì, tr-trả tiền, cùng với việc đính hôn…”
“Việc đính hôn của anh trai tôi và chị Arisa cùng với quyết định hỗ trợ vốn cho công ty của Amagi Naoki là 2 vấn đề hoàn toàn riêng biệt”
Ayumi nói, như một cỗ máy.
Không có chút màu sắc của cảm xúc trong giọng nói đó, chỉ đơn giản như một cỗ máy…và nó rất đáng sợ.
“Rồi, anh có thể xem là buôn người theo ý anh…nhưng đây vẫn là vấn đề giữa Takasegawa và Amagi. Không liên quan gì đến anh hết”
“Cảnh sát sẽ…”
“Cảnh sát không quởn mà đi can thiệp vào mấy vấn đề dân sự thế này đâu. Cũng không có quyền can thiệp vào những giao dịch kinh doanh giữa Takasegawa và Amagi, cũng như việc đính hôn giữa anh tôi và Arisa nốt… Rõ ràng là thế đấy”
Ayumi nói, bằng giọng chế giễu.
Chẳng có gì phải ngán cảnh sát cả.
Cứ như cô bé muốn nói vậy.
Shota chợt nhớ lại.
Gia đình Takasegawa có ảnh hưởng cực mạnh trong cả kinh tế và chính trị.
Cậu bất giác lùi lại.
Sau đó, Ayumi hỏi cậu như thể tung đòn trí mạng.
“Mà ngay từ đầu thì anh là cái gì của chị Arisa?”
“Cái gì? Không, tôi là…”
Người yêu? Không thể nào.
Nhưng còn bạn bè? Họ cũng không gần gũi như thế.
“Ừm, tôi là…hàng xóm của Yukishiro-san, và là bạn cấp 2…”
“Tóm lại, anh là người dưng”
Người dưng.
Phải…Shota chỉ là người dưng mà thôi.
Với Arisa, cậu chỉ là người dưng.
“K-không phả-, t-tôi…với Yukishiro-san…”
“Đừng cố xen vào chuyện người khác khi anh chỉ là người lạ thoáng qua”
Sau đó, Ayumi nhếch miệng, tung đòn chốt hạ.
“Hay là anh muốn cưới chị ấy? Nếu như là anh đúng, chị ấy chỉ đang bị đe dọa thì cơ hội nào cho anh hửm?”
Khung cảnh trước mắt cậu trở nen quay cuồng.
Cả ý thức và quan điểm của cậu đều đã bị triệt hạ.
Mắt cậu trở nên ngấn nước.
“K-không…”
Bất giác, cậu nhìn Arisa.
Và…
Cô ấy lúng túng quay chỗ khác.
Cậu hiểu.
Cậu biết những điều mình nói không có giá trị gì cả.
Cũng hiểu rõ là Arisa không hề quan tâm đến mình chút nào.
Và…Arisa có tình cảm với Takasegawa Yuzuru.
Trước mắt cậu trở nên tối đen như mực.
Cậu cố gắng trốn khỏi đây, thật nhanh.
Nhưng ngay khi quay gót…
“Ah…”
Một chàng trai với đôi mắt xanh thẳm.
Takasegawa Yuzuru đang đứng đó.
Ánh mắt có chút kinh ngạc, cùng với giọng nói trầm lắng nhưng pha chút tức giận, cậu hỏi.
“Tất cả chuyện ồn ào này là sao, Ayumi?”
_____
Sakuragi Sakura:
Khỏi phải nói, Takasegawa không phải thứ gì đó “ngầm kiểm soát Nhật Bản”. Họ chỉ siêu giàu thôi.
Nhân tiện thì, theo lời đồn, chính gia tộc Takasegawa là “đại ca” ở trường cao trung của Yuzuru, cũng là kẻ đã khiến đồng thời cả 4 gia tộc bao gồm thêm Tachibana, Satake và Uenishi thành kẻ thù của nhau…
Không hổ là tiền bối!
Có thể làm mấy chuyện mà tụi này méo thể nào làm được!
Ngưỡng mộ đến tê tái luôn!
Eng: Cậu ấy đã chọn nhầm đối thủ. Dù nhỏ nhưng cô bé vẫn là một “Takasegawa”…
Trans: Quá tởm, cái thằng Haruto.
Tưởng tượng cứ như mấy thằng lừa đảo ấy nhỉ =)) Thực sự cảm thấy buồn nôn với cái thằng Haruto này. Ngu không phải cái tội, cái tội là ngu mà cứ tỏ ra như mình thông minh dữ lắm. Đọc bộ này (cùng vài bộ khác) mới thấy trong truyện Nhật, dù có “tổng tài” đến đâu thì cũng cố sống như một công dân bình thường, méo như bọn khựa, hết xe sang rồi vệ sĩ, thua mua công ty, thao túng cổ phiếu, du thuyền, trực thăng…. như thể sợ thế giới không biết mình giàu. Khúc này méo biết nói ai nên không dùng “đàn anh” hay “đàn chị” được.