Trans: HK.
_____
Ngày 28 tháng 12.
Một ngày cuối năm.
Yuzuru cùng 2 thằng cốt của mình là Satake Soichiro và Ryozenji Sei đi chơi với nhau.
Rồi khi đang ăn trưa tại một nhà hàng gia đình nào đó.
Yuzuru bất ngờ thông báo.
“Tôi thực sự yêu Arisa”
2 tên còn lại nhìn nhau.
Và…
“Ờ…”
“…giờ chú mới nhận hở?”
Cuối cùng cũng thừa nhận là đang yêu rồi à?
Mặt 2 cậu chàng như đang muốn nói lên điều đó.
Nhưng Yuzuru quyết định phớt lờ và tiếp tục nói.
“Hôm giáng sinh, tôi đã nhận ra…tôi không muốn mất cô ấy vào tay bất kì ai khác cả”
“Ờm”
“…Ông đang cố nói gì với tụi này thế?”
“Arisa là của tôi, thế nên cho dù là nhầm lẫn hay gì đi nữa thì cũng đừng có ý chạm tay vào cô ấy, nhá?”
Túm cái váy lại là cậu đang “cảnh cáo” họ.
Đến một thằng con trai như Yuzuru cũng phải thừa nhận là gương mặt của cả Soichiro và Sei đều thuộc dạng điển trai.
Tất nhiên, họ cũng không phải loại người muốn táy máy với “hôn thê” của ai đó…
Có lẽ họ vẫn nghĩ Arisa là một cô gái xinh đẹp, quyến rũ này nọ, nhưng sẽ không muốn biến cô thành bạn gái của mình.
Thế nhưng…
Dường như khi đã yêu vào rồi thì những thứ nhỏ nhặt nhất cũng có thể khiến con người ta khó chịu hoặc ghen tuông.
Thế nên Yuzuru không thể không nói trước với 2 thằng bạn.
“Ông không cần nói với tôi đâu… Tôi bận chăm sóc cho Ayaka và Chiharu rồi, đừng lo”
Soichiro tỉnh rụi nói.
Không biết thằng này có bị đâm chết trong tương lai không đây? – Yuzuru và Sei cùng thầm nghĩ.
“Tôi cũng không định có ý gì với bạn gái của bạn mình đâu, cơ mà…nếu tôi làm vậy thì ông tính sao?”
Sei nửa đùa nửa thật hỏi.
Cậu nói với giọng điệu mang chút trêu đùa.
“Tôi sẽ không bỏ giờ bỏ qua cho ông”
“Chú đang làm tôi sợ đấy! Đừng có trầm giọng mà nói vậy chứ!”
Yuzuru vốn cũng định nói bông đùa thôi, nhưng có vẻ giọng cậu đã trầm hơn dự tính.
Quả thật thì, cậu không đùa nổi.
Một lần nữa, Yuzuru thề rằng sẽ biến Arisa thành người con gái của mình.
“Thế, tiếp theo ông định làm gì? Ông sẽ nói… “Xin hãy hẹn hò với tớ” hay gì đó à? Mặc dù 2 người đã đính hôn rồi?”
“…Ờm, quả thật, như thế thì đúng là dị hợm”
Điều khiến mối quan hệ của Yuzuru và Arisa trở nên khó xử ở thời điểm này là vì cô vốn đã là vợ sắp cưới của cậu.
Không chỉ là người yêu, họ đã đính hôn để kết hôn rồi.
Tất nhiên là một trong 2 người sẽ hủy bỏ hôn ước này trong tương lai…ít nhất thì ý định lúc đầu là thế.
Yuzuru của hiện tại thì không muốn hủy bỏ cái hôn ước này chút nào.
“Nếu giờ mà ông tỏ tình với Yukishiro-san thì cũng chả khác gì cầu hôn cả”
Soichiro chậm rãi chỉ ra.
Mối quan hệ giữa Yuzuru và Arisa với tư cách là hôn phu-hôn thê được thiết lập dựa trên cơ sở cả 2 không hề yêu nhau.
Nhưng nếu điều kiện đó không còn nữa thì…họ sẽ là một cặp vợ chồng sắp cưới bình thường.
“…Trừ khi là tôi nhầm, nhưng tôi nghĩ Arisa cũng thích tôi”
Nghe Yuzuru nói xong, Soichiro và Sei đều gật gù.
“Ờ, rồi”
“Từ quan điểm của người ngoài thì 2 người vốn đã là một cặp đôi ngốc rồi”
“Không…làm gì tới mức đó”
Yuzuru kháng nghị khi bị tố cáo là đã cùng Arisa “bón thức ăn cho cún” ở khắp nơi.
“Bộ 2 người không nhận ra à?”
“Thế mà còn chưa phải “cặp đôi ngốc” thì không biết nên gọi là gì nữa”
“Đã bảo là…mà, thôi kệ đi”
Tiếc thay cho Yuzuru, dù cậu cố cãi chày cãi cối thế nào thì cũng chẳng “tẩy trắng” được, thế nên đã bỏ cuộc để tiếp tục chủ đề chính.
“Nhưng mà, nếu tôi cầu hôn cô ấy…liệu cổ có đồng ý kết hôn với tôi không?”
“2 người mới là học sinh cao trung thôi đấy”
“Ừm, quả thật có chút nặng ha”
Arisa là một cô gái thông minh.
Đó là lý do mà Yuzuru yêu cô ấy… Và cũng bởi là một cô gái sáng dạ nên cô nàng cũng sẽ không hành động hấp tấp.
“Nếu ông muốn nghe lời khuyên từ tôi thì tôi sẽ nói là, làm càng sớm càng tốt”
Đột nhiên Soichiro bắt đầu nói những điều như thế”
Cứ như cậu chàng đã từng tỏ tình với ai rồi, và kết quả chẳng mấy hay ho.
“…Này, Soichiro”
“Không lẽ nào…”
“…Ừm, tôi đã nói với Ayaka rồi. Hôm giáng sinh”
Soichiro nói với giọng trầm thấp.
Khoảng cách giữa cậu và Ayaka đã luôn rất gần gũi.
Họ là bạn thuở nhỏ của nhau, nhưng thậm chí còn thân thiết hơn thế nữa… Hai người đã luôn duy trì mối quan hệ như thế từ khi còn là những đứa trẻ.
“Thế, sao rồi?”
“ “Hả? Nhưng chúng ta vốn đã là người yêu rồi mà”… Cổ nói thế đấy”
““……””
Soichiro và Ayaka thực sự đã là người yêu của nhau trong một thời gian dài.
Trong khi Yuzuru và Sei vẫn còn đang trêu chọc họ…bản thân Ayaka dường như đã nhận ra điều đó.
…Không, nếu nghĩ kĩ lại thì, cả lời nói và hành động của Ayaka rõ ràng chính là bằng chứng cho việc cô ấy là bạn gái của Soichiro.
“Và khi cô ấy nói điều đó với tôi, thì, tôi cũng nhận ra…”
“Ông đã không nhận thấy?”
“Lỡ quen luôn đúng là đáng sợ mà”
Yuzuru lẫn Sei đều chết lặng…
Nhưng nghĩ kĩ lại thì, cái khoảng cách hiện tại giữa họ là thứ đã tồn tại từ lúc được sinh ra.
Và bởi vì đã là người yêu ngay từ đầu, nên cái ranh giới để trở thành người yêu lại trở nên mơ hồ.
“Và đây là phần quan trọng nè, nhá? Tiếp theo thì Ayaka đã đánh tôi”
“…Hỏi chấm?”
“Đó giờ ông chưa bị cổ đánh lần nào mà, lý do là gì thế?”
Tuy lời tỏ tình của cậu đã trở nên vô nghĩa, nhưng nó cũng đã được đáp lại.
Thế tại sao Soichiro lại bị Ayaka đánh khi mà tình yêu của họ đã được kết nối với nhau?
Yuzuru và Sei nghiêng đầu.
“ “Anh thực sự nghĩ em là loại con gái sẽ làm những điều như thế với người con trai không phải người yêu của mình à? Còn anh thì vẫn sẽ làm thế với một cô gái không phải bạn gái của anh sao? Đồ tồi tệ! Tên ngốc! Cặn bã! Tên đào hoa! Đi chết đi!”. Cổ vừa đánh tôi vừa chửi như thế đấy”
“Bộ sai chắc?!”
“Cứ đi chết đi, anh bạn à”
“Im đê, tôi giết ông trước bây giờ”
Nghe Yuzuru và Sei cà khịa, Soichiro bắt đầu quạu.
Tuy nhiên…
Nếu những điều Soichiro vừa kể là thật thì, hiện tại cậu và Ayaka đang cãi nhau và tách ra.
“Thế rồi cái tên đáng chết định xin lỗi như thế nào?”
“Muốn tự mổ bụng như một samurai chứ? Cần tôi giúp hơm?”
“Tôi méo có định chết nhá… Tôi đã nhờ Chiharu làm trung gian giúp, thế nên đã xoay sở được bằng cách nào đó. Không cần lo đâu”
Có vẻ như một điều khá gì và này nọ đã diễn ra.
Yuzuru và Sei cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Dù là một tên cặn bã thì họ vẫn mong thằng bạn mình được hạnh phúc. Ừm, dù cậu ta là một tên cặn bã.
“Ờm, mà, tóm lại là, nếu không muốn có kết cục giống tôi thì tốt nhất là ông nên có những quyết định đúng đắn vào. Nếu cứ thấy thỏa mãn vì nước ấm thì sớm muộn ông cũng thành một con ếch bị luộc chín thôi”
“…Tôi sẽ ghi nhớ điều đó”
Lời khuyên từ Soichiro cặn bã có ích hơn mong đợi.
…Tuy nếu nghĩ kĩ lại thì có vẻ vẫn chưa quá muộn.
“Nhân tiện thì, ông tính sao với Chiharu vậy, Soichiro?”
“Hả?...Ờm, đừng lo. Tôi vẫn chưa thể cho biết chi tiết nhưng…chúng tôi sẽ tìm ra cách thôi”
“…Thế à? Trước khi truyền thụ kinh nghiệm cho Yuzuru, chẳng phải ông nên tận dụng bài học từ chính mình hay sao?”
Cả Yuzuru và Sei đều lo thằng bạn Soichiro của mình sẽ bị luộc chết trong “nồi”.
_____
Sakuragi Sakura:
Quyển tiểu thuyết này bán chạy một cách bất ngờ, và thậm chí còn có cả nhu cầu về những mẫu truyện phụ cũng phát sinh. Và nếu tôi viết một câu chuyện tình yêu về Soichiro, Ayaka và Chiharu, có lẽ nó sẽ trở nên thành công vang dội.
Tôi mong chuyện tốt như thế sẽ xảy ra, nhưng cũng không nghĩ rằng điều thuận tiện như thế có thể xảy ra.
Eng: Mở đầu vol mới. Ờm, tôi đang đọc bộ DeathMarch… Thế nên có lẽ chương sẽ ra ngày càng chậm hơn…
Mà không biết thằng Soichiro có định chơi trò “Kanojo mo kanojo” không nhỉ?
Trans: Chào mừng mọi người đến với vol 3. Theo cảm nhận từ một tên đã đọc đến full raw (vol 5, chương 21 – Phần thưởng cho hôn thê) thì xin chúc mừng những độc giả thuộc hệ ghiền cơm chó đã đọc được đến đây.
Nếu vol 1 là cánh cổng ngoài, thì vol 2 chúng ta đã bước qua cửa nhà máy, và từ vol 3 này trở đi là chuyến tham quan cái nhà máy đường siêu to khổng lồ.
Vol 2, tình cảm đơn phương từ Arisa thôi mà đã ngọt rồi, đúng chứ?
Còn vol 3 này, từ tình cảm song phương đến khi tỏ tình, cầu hôn thì còn ngấy hơn nữa. Thế thì cứ tưởng tượng vol 4, vol 5 xem (ngồi đọc mà lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa vì nhớ người yêu luôn).
Cùng mong chờ những chương tiếp theo nhé!
Yep, đi chết đi, ừm, đi chết lẹ lẹ đi! Cái gì quan trọng phải nói 2 lần =)) Kiểu như một câu thành ngữ: để một con ếch trong nồi nước lạnh rồi đun lên, vì nước nóng lên từ từ nên con ếch không cảm nhận được (vì nó là động vật biến nhiệt) và không vùng vẫy, cuối cùng là chết khi nước quá nóng. Ngụ ý nếu cứ chấp nhận hoàn cảnh hiện tại mà không hành động thì sớm muộn cũng lãnh đủ.