Trans: HK.
_____
Tại một nhà hàng cách nhà Yuzuru khoảng 10 phút ngồi tàu.
Trong phòng giải lao, một chàng trai mặc trang phục bồi bàn và một người đàn ông có vẻ ngoài ôn hòa đang đối diện nhau.
“Thế, Yuzuru-kun. Cháu định làm ca như thế nào trong học kì này? Vẫn như trước?”
“Ừm…nếu có thể thì, cháu mong có thể tăng thêm ca làm ạ”
Yuzuru nói với người đàn ông mang bầu không khí khá dễ chịu – quản lý công việc bán thời gian của cậu.
Yuzuru có 3 công việc làm thêm khác nhau.
Làm gia sư cho trẻ em tại một gia đình người quen của ba cậu.
Phụ giúp một người bạn là luật sư của ba mình (việc nhà).
Và cuối cùng là ở nhà hàng này.
Trong số đó thì gia sư là việc có mức lương cao nhất, 2000 yên/giờ.
Ở văn phòng luật sư thì là 1500 yên/giờ.
Tuy nhiên, 2 công việc này chỉ làm 1 lần 1 tuần, và không thể đổi ca làm việc theo ý muốn.
Thế nên việc giúp cậu kiếm được nhiều tiền nhất là làm bồi bàn ở nhà hàng này.
Nhân tiện, mức lương theo giờ là 1050 yên.
“Được không ạ?”
“Được thế thì tốt thôi, nhưng chuyện học của cháu sẽ ổn chứ? Điểm của cháu mà tụt là ba mẹ cháu mắng chú đấy”
Lẽ dĩ nhiên.
Quản lý nhà hàng này cũng là người quen của ba mẹ Yuzuru.
Tuy rằng…không phải là mối quan hệ với ba cậu hay “Takasegawa”, mà là với mẹ cậu.
“Cháu sẽ cố không mang rắc rối đến cho chú, Hiromi-san”
Hasekawa Hiromi.
Đó là tên của ông ấy.
Ông là một người rất tốt bụng và Yuzuru mang ơn ông ấy rất nhiều.
Nên không có gì ngạc nhiên khi ba mẹ Yuzuru giao cậu cho ông ấy.
…Còn về Yuzuru, cậu vốn muốn tự tìm một công việc cho mình, nhưng phụ huynh không cho phép.
Đương nhiên là vì trên đời có luôn đầy rẫy kẻ xấu.
Ngoài ra…còn một lý do kiểu “người lớn xấu xa” rằng, nếu Yuzuru mà có lỡ dại làm “điều gì đó” thì cũng sẽ dễ che đậy hơn nếu là người quen.
Tất nhiên là Yuzuru không có ý định làm gì đó như thế.
“Ờm, ta nghĩ nếu là Yuzuru-kun thì sẽ thu xếp được thôi. Đó cũng sẽ là một sự trợ giúp lớn cho nhà hàng… Nhân tiện thì ta có thể hỏi lý do không? Cháu không muốn nói thì cũng không sao cả”
“Cháu đang dành dụm tiền cho Ngày Trắng ạ”
Nghe câu trả lời từ Yuzuru, đôi mắt của Hiromi mở to ra như thể đang cố nói “Hể ~ ể ~”.
Rồi ông nhếch môi.
“Gì chứ? Nếu cháu dự tính là sẽ được nhận gì đó tức là có bạn gái rồi sao? Và hôm trước cũng bảo rằng có kế hoạch cho đêm giáng sinh nữa. Vậy là cháu đang làm những gì nên làm à, Yuzuru-kun”
“Ờm…cô ấy chưa thực sự là bạn gái cháu, là người cháu thích thôi”
Arisa không phải bạn gái cậu.
Nhưng chắc chắn cô ấy sẽ tặng cậu sô cô la vào lễ tình nhân…ít nhất thì đó là những gì Yuzuru mong đợi.
Nếu Arisa không tặng thì sẽ là một cú sốc siêu to khổng lồ với Yuzuru.
Dù sao thì, nếu đã chắc chắn sẽ nhận được sô cô la vào ngày Valentine, cậu cũng nên chuẩn bị quà đáp lễ cho Ngày Trắng trong khi còn có thể.
Nếu món quà giáng sinh là một cú hit, thì lần này cậu quyết tâm sẽ hạ gục trái tim Arisa bằng một cú ném trực diện.
Và để làm được điều đó thì cậu sẽ cần một số tiền kha khá.
“Hể ~… Thế, nếu cả 2 trở thành người yêu của nhau thì cháu sẽ giới thiệu cô ấy với chú chứ?”
“Vâng. Tất nhiên ạ, cháu sẽ làm thế khi thời điểm đó đến”
Việc giới thiệu vợ tương lai của mình với những người đã giúp đỡ mình là một điều hiển nhiên.
“Mà này, cô bé có xinh không? Trông giống ai thế?”
“Để xem…”
Yuzuru nhắc đến tên của một nữ diễn viên nước ngoài nổi tiếng.
Rồi Hiromi nghiêng đầu.
“Ý cháu cô bé là người nước ngoài?”
“Cô ấy là con lai ạ. Mà, cổ sinh ra và lớn lên ở Nhật Bản”
Yuzuru cho biết thông tin về Arisa khi được hỏi. Nhưng tất nhiên, cậu không nói bất cứ điều gì về cuộc sống cá nhân của cô.
Cậu bảo rằng “vợ mình” xinh đẹp, giỏi bếp núc, thông minh, giỏi thể thao và là một cô gái tuyệt vời.
Hiromi gật gù.
“Yuzuru-kun phát cuồng vì cô bé đó nhỉ?”
“Vâng”
“Cháu thậm chí còn không thèm phủ nhận”
“Vì đó là sự thật mà”
Quả thật Yuzuru đang cực kì simp Arisa, và đó cũng không phải chuyện đáng xấu hổ gì cả.
Nhưng tất nhiên, nếu bị trêu chọc thì có hơi xấu hổ thật.
Và không hay ho gì nếu xấu hổ, thế nên cậu chỉ ưỡn ngực mà tự hào thôi.
“Chú hiểu rồi…”
Hiromi gật đầu như vừa bị thuyết phục bởi điều gì đó.
“Được rồi, chú sẽ tăng ca làm cho cháu lên nhiều nhất có thể”
“Cảm ơn chú rất nhiều ạ”
Rồi Hiromi rời khỏi phòng giải lao, sau đó gãi đầu và có vẻ hơi bối rối.
“…Giờ thì, phải giải thích như thế nào với các cô gái của chúng ta đây?”
Đúng là một chàng trai tội lỗi mà…
Ông khẽ lầm bầm và thở dài.
.
Vài ngày sau, thứ 7.
Về cơ bản thì, thứ 7 là “ngày của Arisa” và Yuzuru thì luôn để nó trống.
Khi ku cậu đang hì hục dọn dẹp phòng ốc để chờ “vợ” tới chơi…
Điệu thoại cậu đổ chuông.
Từ Arisa.
“Alo. Sao vậy Arisa?”
[Tớ xin lỗi…hôm nay tớ không đến được, Yuzuru-san]
Giọng cô ấy có hơi khác so với bình thường.
Cứ như bị nghẹt vậy.
“…Cậu không khỏe sao?”
Nghĩ lại thì, Yuzuru nhớ rằng hôm qua trông sắc mặt cô không được tốt cho lắm.
Hẳn là vì cảm lạnh.
[Vâng… *khụ!* Tớ bị cảm lạnh]
Quả nhiên là cảm.
Nhưng bị cảm vào thời điểm này thì không hay chút nào.
Là bởi…
“Nếu tớ nhớ không lầm thì giờ cậu đang ở một mình đúng không? Tớ nghe nói là em gái cậu đang ở nhà bạn, còn mẹ nuôi thì đang du lịch với bạn bà ấy”
Và tất nhiên, Amagi Naoki đang làm việc.
Còn Amagi Haruto đã trở lại trường đại học.
Thường thì, cô ấy sẽ nói rằng mình cảm thấy thoải mái hơn khi không có ai ở nhà… Nhưng ở một mình khi bị ốm thì không tốt chút nào.
[*Khụ, khụ!*…Không sao mà. Tố sẽ ổn sau khi ngủ một lát thôi]
Giọng nói của cô vẫn rất cứng rắn.
Nhưng…nó thực sự khiến Yuzuru lo lắng.
Như thể cô đang cố thể hiện ra để cậu yên tâm.
“Cậu có chắc là mình ổn chứ?”
[…Tớ ổn mà. Cậu không cần lo đâu]
Có chút ngập ngừng trước khi cô trả lời.
Quả nhiên là Arisa chỉ đang cố tỏ vẻ mình ổn.
Yuzuru cảm thấy như cô đang cầu cứu mình vậy.
Mình muốn tôn trọng mong muốn của Arisa, nhưng khi đang ốm…
Dù chỉ là cảm nhẹ thì cũng có thể trở nặng đột ngột.
Khi nó có thể là bệnh cảm cúm.
Đây không phải lúc để tôn trọng ý muốn của Arisa.
Hơn nữa…
Dù nói rằng vẫn ổn, nhưng mình cảm thấy cô ấy như đang muốn được giúp đỡ…
Đã nửa năm kể từ lần đầu họ gặp nhau.
Yuzuru đã có thể đoán được cảm giác của Arisa ở một mức độ nào đó.
“Thế thì, giờ tớ sẽ đến thăm cậu đây”
[Hả? Không, nhưng mà…]
“Chẳng phải cậu đã chăm sóc khi tớ bị thương hồi trước sao?”
Là cái lúc cậu bị bong gân mắt cá chân khi ngã từ trên cây xuống.
Giờ nghĩ về nó thì đó chính là điều đã giúp cậu đến gần Arisa hơn.
“Lần này hãy để tớ chăm sóc cho cậu”
Và như Yuzuru đã nói…
Sau một lúc im lặng, cậu nghe thấy một giọng nói hơi sụt sịt.
[Xin làm phiền cậu]
“Cứ giao cho tớ”
_____
Sakuragi Sakura:
Và đó là lý do chúng ta sắp có chương chăm bệnh.
Tôi tin một quý ông như Yuzuru sẽ không làm điều gì bậy bạ hay mấy thứ như thế dưới danh nghĩa “chăm bệnh” đâu.
Độ New Dere: 10% -> 15%.
Ở Nhật, ngày Valentine trắng (14/3) được gọi là Ngày Trắng. Chỗ này đang ví von với bóng chày. Bệnh cảm cúm khác với cảm thông thường nhé, nó nguy hiểm hơn, dễ lây lan hơn và thường xuất hiện theo mùa.