Omiai shitakunakatta node Murinandai na Jouken wo Tsuketara Doukyuusei ga Kita Ken ni tsuite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

4 18

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

29 77

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

41 7368

I Became the Cute One in the Problem-Solving Team

(Đang ra)

I Became the Cute One in the Problem-Solving Team

커리우유

Hình như hội nhân vật chính đang hiểu lầm gì đó thì phải.

22 669

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

(Đang ra)

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

皐月陽龍

Tuy nhiên, Souta không thể ngờ được rằng bản thân sẽ bị cô ấy đùa giỡn hết lần này tới lần khác.

70 6703

WN Vol 8 - Chương 32 - Kỉ Niệm Ngày Ấy Và Kế Hoạch Đánh Lẻ

Trans: HK.

Tựa chương do trans chế.

_____

“Nào, ăn cả bông cải xanh đi con, đừng chỉ ăn mỗi cà chua chứ.”

“KHÔNG!”

Yuri lắc đầu cật lực phản đối mẹ mình.

Bên cạnh cô bé, Manaya đang cắn 1 quả táo.

Nếu muốn ăn tráng miệng thì phải ăn một ít rau trước.

Đó là quy tắc cơ bản.

“Nè, nhìn đi. Bé Yusa đang ăn nè con thấy không?”

Arisa nói và nhìn Yusa.

Cô bé đang ăn đồ ăn dặm của mình.

Cô nhóc cầm một chiếc thìa trên tay và vung vẩy một cách nhiệt tình.

Trong khi đó, Yuzuru đang bế Yusa trên đùi cũng cầm 1 chiếc thìa cho em bé.

“Há miệng nào Yusa.”

“Ah ~.”

Nghe ba gọi, bé Yusa hé miệng ra.

Anh múc một ít bông cải xanh đã được hầm mềm và cho vào miệng cô bé.

“Ưm!”

Yusa vui vẻ cử động tay chân thật mạnh.

Cô nhóc không có sở thích hay sở ghét nào.

Bất kể được cho ăn gì thì Yusa đều rất vui vẻ.

“Em ấy có tự ăn được đâu!”

Yuri phồng má nói.

Hai vợ chồng không thể không bật cười trước lời nói của cô con gái lớn.

Lý do Yusa không thể tự ăn được là vì cô bé chưa biết cách dùng thìa.

Dù Yuzuru và Arisa đã cho con bé cầm thìa để luyện tập nhưng thực chất con bé lại chơi với cái thìa.

Cơ mà đôi khi con bé cảm thấy muốn ăn thì cũng tự cho thìa vào miệng…

“Ah ~ nè, con cũng sẽ ăn đúng chứ?”

Arisa hỏi với nụ cười nửa miệng, và mắt Yuri mở to ra.

Sau đó, cô bé ngượng ngùng gật đầu.

“Ăn ạ…”

“Đây, đây.”

“Ah ~.”

Yuri nhắm chặt mắt lại, nhận lấy bông cải xanh vào miệng và bắt đầu nhai.

Cô bé nhai vài lần rồi nuốt xuống.

Cuối cùng thì uống cạn nước từ bình của mình.

“Con giỏi hơn Yusa chứ mẹ?”

“Giỏi, giỏi lắm.”

Arisa nhẹ nhàng xoa đầu Yuri.

Cô bé tỏ vẻ hài lòng, rồi hỏi mẹ mình.

“Con ăn táo được chứ ạ?”

“Dĩ nhiên rồi.”

Yuri bắt đầu ăn phần táo của mình với vẻ thích thú.

Trong khi đó, Manaya đang theo dõi cuộc trò chuyện của mẹ và em gái mình.

“… Con có muốn mẹ đút cho con không Manaya?”

“Con muốn ăn thêm ạ!”

Đáp lại câu hỏi của Arisa, Manaya chỉ vào hộp cơm của mình.

Những quả táo lúc nãy đã không còn, hộp cơm trống trơn.

Cậu bé không hẳn là muốn được đút cho ăn hay chiều chuộng, chỉ là muốn được ăn thêm thôi.

Cậu nhóc quan tâm đến đồ ăn hơn là mè nheo.

“Ừm, ăn thêm, thêm nữa à…”

“Cũng được mà, lấy phần của anh này.”

“Lát nữa chúng ta sẽ ăn kem đó. Không biết bọn trẻ còn bụng để ăn tối không…”

“Thế thì chỉ cần ăn trễ một chút là được mà.”

Arisa gật đầu với lời của chồng.

“Được rồi. Vậy thì ba sẽ cho con phần của ba. Phải nói cảm ơn ba đấy nhé.”

“Con cảm ơn ạ.”

“Được rồi, khi nào lớn thì trả lại cho ba nhé.”

Manaya mở hộp cơm trưa của Yuzuru và bắt đầu càn quét các món ăn kèm và món tráng miệng.

Cậu bé có thể ăn mọi thứ mà không kén thứ gì, nhưng cũng có những thứ Manaya thích và không thích lắm.

Như hầu hết trẻ em khác, cậu bé thích đồ ngọt, nhưng không thích rau cho lắm.

“Chừa cho ba một ít với nhé?”

“Vâng ạ!”

Manaya gật đầu sau khi ăn hết gà rán.

Và thế là trong hộp cơm trưa của Yuzuru không còn lại lại gì, trừ rau.

.

Sau đó, Yuzuru và Arisa tiếp tục chơi với bọn trẻ.

Khu vực mà trẻ con có thể tương tác với động vật đặc biệt động đúc.

Bọn trẻ có vẻ thích được chạm vào những loài động bật mà bình thường không được chạm vào ở nhà, như gà con, thỏ và chuột lang.

Cả những loài động vật toàn thân được bao phủ bởi lông nữa…

“Cả 3 đứa đều ngủ mất rồi.”

“Được thế thì tốt quá… Anh không thể xử lý được sự ồn ào của bọn trẻ khi đang lái xe.”

Trong xe, trên đường về nhà.

Yuzuru và Arisa đang thấp giọng nói chuyện.

Họ bị kẹt xe do có tai nạn, thi công cầu đường hay là gì đó.

Không nhiều trẻ em chịu ngồi yên khi bị kẹt xe.

Hai vợ chồng đều thấy may mắn khi 3 đứa nhóc đều đang ngủ.

“… Mong là tối nay bọn trẻ cũng có thể ngủ ngon.”

“Ah, phải ha, về đến nhà thì nghĩ cách giải quyết sau vậy.”

Yuzuru cười gượng trước sự lo lắng của vợ mình.

Khả năng cao là khi về đến nhà, bọn nhóc sẽ lại đầy pin và quẩy tung trời thôi.

Nghĩ đến đó thôi là 2 vợ chồng thấy oải rồi.

“Nhưng điều này cũng gợi lại một kỉ niệm đẹp.”

“… Là gì?”

“Anh nhớ không? Lần đầu đi sở thú, chúng ta cũng bị kẹt xe đó.”

“Ừm, đúng vậy.”

Ngày hôm nay không phải lần đầu 2 vợ chồng cùng đi sở thú.

Thực ra, họ đã từng lái xe đi sở thú lúc còn là sinh viên.

“Họ đã nói gì đó như là “kiểm tra trước khi đến cùng với con của bạn” ha…”

“Fufu, đúng rồi… Mặc dù em nghĩ có cũng chẳng có ích gì mấy.”

“Công nhận. Anh đã không ngờ được là lại khó khăn đến thế.”

“Phải, nhất là dắt thú đi dạo ấy… cứ như thảm họa.”

Vườn thú có cung cấp dịch vụ dắt thỏ và dê đi dạo.

Lần này thì họ cũng thử dùng nó…

Một đứa trẻ 5 tuổi và một đứa trẻ 3 tuổi vẫn chưa đi đứng vững vàng được.

Cả Manaya và Yuri đều thấy chán giữa chừng và bỏ cuộc.

“Anh nghĩ là chúng ta sẽ không đến đây nữa trong một khoảng thời gian…”

“Vâng. Hãy chờ cho đến khi Yusa lớn hơn một chút.”

“… Cơ mà lúc ấy chẳng phải mọi chuyện còn mệt hơn nữa à?”

“Lúc ấy Manaya và Yuri cũng điềm đạm hơn rồi… chắc vậy.”

Arisa tránh mắt đi trong khỉ trả lời quan ngại của Yuzuru.

Yuri thì không nói, chứ anh không tưởng tượng được cảnh thằng con cả của mình bớt nhoi lại.

“Em nhắc anh mới nhớ, lúc đó…”

“Vâng?”

“Chúng ta đã ghé khách sạn tình yêu trên đường về nhỉ?”

“Anh nhớ cái quái gì vậy chứ?”

Arisa bật cười trước lời của chồng.

“Không, nhưng đã rất vui mà.”

“Em không phủ nhận điều đó nhưng…”

“Lúc nào đó chúng ta lại đi nhé?”

“Ưm, nhưng còn bọn trẻ…”

“Để chúng ở lại với ba mẹ là được mà? Chỉ một đêm thôi chắc không vấn đề gì đâu.”

“Ừm, chắc thế, em đoán là anh đúng…”

Trong lúc 2 vợ chồng đang lên kế hoạch đánh lẻ…

“Ba mẹ ơi, 2 người định đi đâu thế ạ?”

Họ nghe thấy tiếng con trai mình từ phía sau.

Yuzuru và Arisa bất giác thẳng lưng lên.

“K-không, ba mẹ đâu có đi đâu đâu.”

“Sao ba mẹ có thể để các con lại mà đi đâu được chứ.”

“Nói dối! Con vừa nghe ba mẹ nói xong! Gì mà “khách sạn” ấy… nè, đó là chỗ nào vậy ạ? Cho con theo với!”

“Đã bảo mà ba mẹ không có đi đâu hết mà…”

Yuzuru và Arisa cố gắng che đậy chuyện mình vừa bàn.

“…Ưm, đã đến chưa ạ? Còn bao nhiêu phút nữa?”

“U oa~!”

Có lẽ vì ồn ào nên Yuri tỉnh giấc và Yusa thì bắt đầu khóc.

Con trai hỏi họ muốn đi đâu.

Con gái thì than vãn về chuyện chừng nào mới về đến nhà.

Con gái út thì bắt đầu khóc mà không rõ nguyên nhân.

Chuyến xe về nhà thực sự là một cảnh tượng kinh hoàng.

_____

HK: Còn 1 chương. Thế là sắp kết thúc 1 chuyến hành trình rồi nhỉ? Thú thật thì hồi hợp tác với nhóm “Mahirutan” làm bộ này, tui chưa từng nghĩ đến sẽ thực sự sẽ theo đến cuối bộ luôn á (càng không ngờ tự mình solo gần hết bộ luôn :D ). Chương cuối khá dài nên tối thiểu sẽ mất 2 tuần nhé, tức là tuần sau không có chương đâu. Thực ra nếu tui có time tập trung ngồi trans thì tầm 3-4 tiếng là xong thôi, nhưng trans tiểu thuyết đối với tui là đam mê, là sở thích, mà lớn rồi, không phải lúc nào cũng có thời gian cho sở thích bản thân được.

Moá tự nhiên trans đến khúc này cười muốn sảng =))