Trans: HK.
Hãy sặc đường (chung với tui) đi hỡi các tín đồ romcom =))
Và Yuzuru...Hảo Hán! ᕦ( ͡° ͜ʖ ͡°)ᕤ
_____
“…Wow, đẹp quá”
Yuzuru nheo mắt nhìn cảnh đêm đang trải ra trước mắt cậu.
Tuy không đến mức là một view triệu đô, nhưng quang cảnh này đáng giá ít nhất cũng hàng nghìn đô.
“Anh không biết có có một nơi như thế này ở gần như vậy đấy”
“Em vui vì anh thích nó”
Nơi này là một đài quan sát nằm cách chung cư nơi Yuzuru sống không xa.
Hôm nay là ngày kỉ niệm đính hôn của Yuzuru và Arisa.
Nhưng sẽ rất mệt cho cả 2 nếu phải chuẩn bị đủ thứ quà tặng hay dùng bữa vì ngày kỉ niệm này.
Cơ mà không làm gì cả thì cũng không hay.
Thế nên Arisa đã tìm kiếm một địa điểm lãng mạn có view đẹp từ trước.
“…Yuzuru-san”
Arisa nhẹ nhàng nắm lấy tay “chồng”.
Sau đó tựa gần hơn vào người cậu.
Yuzuru cũng ôm lấy bờ vai bé nhỏ của người mình yêu.
“Arisa”
“Vâng”
2 người nhìn chăm chú nhau.
Phản chiếu trong mắt 2 người là khuôn mặt của đối phương.
Một cách từ từ, khuôn mặt họ ngày càng gần nhau hơn.
Và sau đó…
Môi kề môi.
“…Làm được rồi”
“Vâng… Chúng ta đã làm được”
Arisa tựa người vào Yuzuru như thể bao nhiêu căng thẳng đã được giải tỏa hoàn toàn và mất hết sức lực.
Yuzuru nhẹ nhàng đỡ lấy “vợ” ngồi xuống băng ghế.
Họ ngồi sát bên nhau, không nhúc nhích.
Sự im lặng bao trùm lấy không gian này.
“Em đã lo lắng, trong một thời gian dài”
Arisa nhẹ giọng nói.
“Lo lắng?”
“…Em tự hỏi không biết Yuzuru-san có đang bị ức chế hay không”
“Anh? Ức chế?”
Yuzuru nghiêng đầu.
Cậu không nhớ Arisa đã đặc biệt làm gì đó để mình phải khó chịu đến mức ức chế.
Tất nhiên trừ phi đó là một chuyện không đáng kể trong cuộc sống thường nhật.
Nhưng tất cả những thứ như thế đều được giải quyết ngay lập tức.
“Không, ý em là…”
“Ừm?”
“Đại loại như…về việc chúng ta không thể hôn nhau chẳng hạn”
Arisa nói với vẻ mặt khó xử.
Đúng là cô đã quá xấu hổ để hôn môi với cậu hết lần này đến lần khác.
Nhưng, 2 người chỉ mới chính thức hẹn hò với nhau được…khoảng 2 tháng.
Cả 2 đều đang học cao trung.
“Anh không chắc những cặp đôi bình thường tiến triển như thế nào, nhưng…anh không nghĩ nó kì lạ đến vậy đâu”
Vì Arisa là người yêu đầu tiên của Yuzuru, thế nên cậu cũng không biết thế nào mới là “bình thường” nữa.
Nhưng chắc chắn cậu không hề cảm thấy ức chế.
“Vậy ra là như thế này đây à?” – là cảm giác của cậu khi hẹn hò với Arisa.
“Không, nhưng…em nghĩ là con trai luôn muốn làm vậy, và họ thích những cô gái chủ động hơn… Và nếu cô gái đó qua ngây thơ, họ sẽ nghĩ rằng thật phiền phức hay gì đó tương tự”
“…Ai đã nhét cái suy nghĩ đó vào đầu em vậy?”
Ayaka và Chiharu là 2 cái tên lập tức xuất hiện trong đầu Yuzuru, với tư cách là những con hàng thích táy máy vào chuyện tình cảm của cậu và Arisa.
Nhưng, mặc dù họ có hay trêu chọc Arisa, nhưng 2 cô nàng ấy không phải loại người hay xúi giục hoặc gây áp lực để Arisa làm gì đó như thế.
Thực tế, thậm chí có thể 2 người còn dặn Arisa là nếu Yuzuru đưa ra yêu cầu kì lạ nào thì phải “méc” họ ngay lập tức nữa không chừng.
Thế nên “hung thủ” duy nhất mà cậu có thể nghĩ đến là gia đình của Arisa…
“Không…em đã đọc ở trên mạng”
Arisa đáp lại trong khi nghịch lọn tóc của mình,
Quả thật đó là những thứ có thể thấy nhan nhản trên internet.
“Anh không có nghĩ về những chuyện như vậy đâu, em không cần thúc ép bản thân quá”
Rồi, cậu hỏi tiếp.
“…Hay là em đã tự ép mình thực hiện sớm hơn?”
“Không hề! Không, ừm, em đã rất lo lắng, nhưng…em cũng muốn…làm điều đó với Yuzuru-san mà”
Cô xấu hổ trả lời.
…Yuzuru cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng Arisa không tự ép mình.
“Nhưng hiện tại, hơn cả hôn nữa thì…có hơi đáng sợ”
“Ừm, phải rồi. Cứ tiến triển từng chút một thôi em”
Yuzuru dịu dàng vuốt tóc Arisa trong khi nói thế.
Cậu nói vậy là để trấn an “vợ”, nhưng méo hiểu sao trông cô nàng lại như sắp khóc đến nơi.
“Nhưng…anh sẽ làm điều đó đúng không?”
“…Điều gì?”
“…Ưm”
Môi Arisa mấp máy một lúc rồi cô đỏ bừng cả mặt nói.
“Nh-những chuyện dâm dục ấy…”
Lần này thì đến lượt Yuzuru nóng mặt.
“K-không có đâu! Không, tất nhiên, cũng không phải là anh không muốn…”
Cậu gãi má.
Yuzuru cũng là một chàng thanh niên khỏe mạnh bình thường, thế nên làm sao có chuyện không hứng thú với những thứ đó.
Nhưng…
“Anh nghĩ, còn hơi sớm với chúng ta… Anh thấy nếu cứ cố bước tới hay làm gì đó tương tự thì cũng không phải ý hay”
Cậu muốn trân trọng những trải nghiệm đầu tiên của 2 người.
Ít nhất thì cũng muốn đảm bảo rằng về sau sẽ không cảm thấy hối tiếc.
“Nh-nhưng, anh đã mong đợi nó…đúng không? Khi mà em ngủ lại. Trên mạng nói…”
“Không…lần này quả thực anh chỉ muốn có khoảng thời gian vui vẻ với em thôi. Nhưng tất nhiên, cũng không phải là anh không ý thức được điều đó”
Nhưng cậu không hề có ý định làm điều đó trong kì nghỉ lễ này.
Cậu cho rằng chỉ cần cùng Arisa dành thời gian với nhau dưới một mái nhà là đã rất vui rồi, thực tế là vậy.
Họ vẫn còn rất nhiều thời gian, và Yuzuru không hề muốn cưỡng ép mối quan hệ cả 2 phải tiến triển.
“Nhưng… anh có nó trong tủ thuốc, chẳng phải sao?”
“…Tủ thuốc?”
Cô ấy đang nói về cái gì vậy? – Cậu nghiêng đầu.
Rồi cuối cùng Yuzuru cũng nhớ ra là mình có thuốc tránh thai bên trong tủ thuốc ở nhà.
“C-cái…đ-đó là…”
“Em hiểu… Anh muốn mà đúng không? Nhưng anh đã kiềm chế để không làm vậy…vì anh đang nghĩ cho em…”
“Dừng một chút… Hãy dừng khoảng chừng là 2 giây…”
Yuzuru nói để xì tốp Arisa và cả bản thân lại.
Rồi cậu hít 1 hơi thật sâu và trả lời.
“Anh không có nó vì anh muốn làm chuyện đó”
“…Nhưng, chẳng phải anh nghĩ điều đó có thể xảy ra sao?”
“Phải. Nhưng người nghĩ thế không phải anh…mà là mẹ anh”
“…Vâng?”
Mẹ Yuzuru đã nói với cậu rằng “Con làm sao biết chắc được liệu nó có xảy ra hay không”, thế nên cậu đã mua thuốc tránh thai chỉ để phòng hờ.
Yuzuru thú thật với Arisa.
…Thú nhận với bạn gái rằng mẹ mình đã bảo mình mua thuốc tránh thai khiến Yuzuru cảm thấy khó tả Vô Cùng Luôn.
“…Vậy, ý anh là anh không mua nó vì chính anh muốn, đúng không Yuzuru-san?”
“Không hẳn… Mà, anh cũng không tin tưởng hoàn toàn vào ý chí của mình, thế nên đã mua để đề phòng, nhưng anh không chủ động nghĩ đến việc mua nó”
“…Nhưng anh đã không mua vì anh muốn làm chuyện đó?”
“Thì, đó là sự thật. Anh không có ý định dùng đến nó”
Sau khi nghe Yuzuru nói xong…
Arisa thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó dùng cả 2 tay che lấy mặt.
“…Em đã nghĩ quá lên nhỉ?”
Rồi, cô từ từ ngước lên nhìn “chồng”.
Mặt cô đỏ đến mức dù là trong bóng tối như thế này vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
“Em đã tự đưa ra kết luận sai lầm… Em xin lỗi”
Vẻ mặt đó không hề lộ ra vẻ lo lắng ban nãy.
“Không…chính anh cũng có lỗi khi đã cất nó cẩu thả ở chỗ đó. Anh xin lỗi vì đã khiến em khó chịu”
“Không, ngay từ đầu là lỗi của em khi nhìn vào đó mà”
2 người cứ thay nhau xin lỗi.
Là lỗi em/anh, là em/anh đã sai…
Cuộc nói chuyện cứ tiếp tục như thế.
“Không, không phải. Người có lỗi là em-…”
Yuzuru dùng ngón trỏ đặt lên môi Arisa.
Sau đó nhẹ nhàng nâng cằm cô lên.
“…”
Arisa nhắm mắt lại.
Yuzuru khẽ đưa mặt lại gần hơn.
Rồi họ chạm môi với nhau.
“Dù sao thì, anh vẫn có thể hôn em, đúng không?”
“Vâng, tất nhiên”
Arisa bối rối quay mặt đi hướng khác mà trả lời câu hỏi của “chồng”.
Yuzuru nhẹ nắm lấy vai Arisa.
“…Yuzuru-san?”
Và ôm chặt lấy cô.
Rồi từ từ…
Cậu đẩy Arisa xuống.
“Ư-ưm…”
Yuzuru dùng môi mình để chặn môi Arisa lại.
“Không phải anh muốn làm chuyện đó với em ngay lúc này, và cũng không phải anh muốn ép buộc em, nhưng…”
Sẽ không công bằng nếu nói điều này với Arisa.
Yuzuru cho là vậy, nhưng cậu vẫn nói rõ ràng.
“Một ngày nào đó…anh muốn làm tình với em”
Cậu nhìn vào mắt Arisa và nói rõ.
Còn Arisa, cô mở to mắt…rồi láo liên qua lại liên tục vì bối rối.
Cuối cùng thì cô nhìn thẳng vào mắt Yuzuru và trả lời.
“Em cũng…mong rằng cuối cùng, chúng ta…sẽ làm tình”
Cô đã rút hết dũng khí ra và tuyên bố một cách đáng ngưỡng mộ.
Yuzuru lại đưa mặt mình đến gần hơn.
Môi họ lần nữa chồng lên nhau.
“Mẹ ơi! Những người đó đang làm gì thế ạ…?”
“Suỵt! Đừng nhìn con!”
“Hai vợ chồng” lật đật ngồi dậy.
_____
Sakuragi Sakura: Mức độ lo lắng của Arisa-chan: 20% –> 0%.
Trans: Ok, giờ thì hiểu cái mức độ lo lắng này là về chuyện gì chưa? Thực chất, ai nhạy một chút, để ý thời điểm cái mức độ lo lắng này xuất hiện là biết ngay ấy mà =))
Hết Vol 4.
Ý là Yuzuru cũng hiểu mời con gái người ta ở lại qua đêm thì thường đi cùng “chuyện đó” ấy mà.