Trans: HK.
_____
Thật ra, công việc làm thêm mà Yuzuru có được là nhờ các mối quan hệ của ba mẹ cậu.
Ba cậu thì giúp cậu có được việc làm gia sư và phụ giúp ở văn phòng luật sư, còn mẹ thì giới thiệu cậu cho nhà hàng của Hiromi.
Thế nên, việc cậu nói trước cho ba mẹ việc mình sẽ giới thiệu Arisa với Hiromi là đương nhiên…
Ngoài ra, Yuzuru cũng cần hỏi ý kiến của ông nội cậu, người “quan trọng” nhất trong nhà Takasegawa, tuy ông được nhìn nhận là đã về hưu với tư cách là gia chủ tiền nhiệm nhưng trên thực tế, lại là một nhân vật chính trị tầm cỡ.
Tất nhiên điều đó cũng không hoàn toàn bắt buộc, nhưng…trong những vấn đề như thế này, Yuzuru rất nghiêm túc với tư cách là gia chủ kế nhiệm, thế nên cậu không thể bỏ qua được.
Ngoài ra, là về phía Arisa, cô hiển nhiên cũng cần sự cho phép từ ba mẹ nuôi nữa.
Việc học sinh trung học tham khảo ý kiến của người giám hộ khi muốn đi làm thêm là lẽ đương nhiên.
Và đây là điều quan trọng nhất, nếu nội quy trường có ghi là phải được nhà trường cho phép thì nhất định phải được trường cho phép.
Sau khi hoàn thành tất cả những bước trên thì Arisa sẽ được dẫn đến giới thiệu với Hiromi.
Rồi túm lại thì, việc xin phép làm thêm của Arisa chả gặp chút khó khăn nào.
Ba mẹ và ông nội Yuzuru bảo “Nếu những người giám hộ của Arisa đồng ý thì không sao cả”. Ba mẹ nuôi của Arisa thì nói “Nếu là công việc mà gia đình Takasegawa giới thiệu thì không vấn đề gì”. Và nhà trường thì đáp “Người giám hộ cho phép thì cứ triển thôi”.
…Trông cứ như họ đang ném việc quyết định cho người khác vậy.
Nhưng, cũng có thể là do Arisa và Yuzuru được tin tưởng.
.
Ở nhà hàng của Hiromi, trong phòng nhân viên.
“Giờ thì, cháu đóng dấu vào đây đi. Cháu đã được thuê rồi đó”
“Vâng. Cảm ơn chú nhiều ạ”
Arisa làm theo hướng dẫn và đóng con dấu của cô xuống.
Và thế là xong xuôi cái hợp đồng.
“Nhân tiện thì, lý do ứng tuyển của cháu thì dĩ nhiên là thứ gì đó hợp lý rồi…nhưng thực tế là gì thế?
“Hả!? Cái đó…”
Nghe Hiromi hỏi, mắt Arisa láo liêng.
Lý do xin việc và muốn được làm ở nhà hàng này đã được cô ghi rõ ràng trong tờ xin đơn việc, nhưng trên thực tế thì Arisa không thực sự muốn tìm kiếm 1 công việc trong nhà hàng.
Cô chỉ muốn kiếm tiền mà thôi.
“À, không sao đâu. Lý do làm việc của những người xin việc bán thời gian chủ yếu là muốn có tiền tiêu xài hoặc có những cuộc gặp gỡ mới thôi mà”
Hiromi nói cùng nụ cười gượng.
Một học sinh thì không nhất thiết cần lý do chính đáng để đi làm thêm.
Sinh viên đại học thì thường nghỉ làm thêm sau khi đã kiếm đủ tiền, khi tìm được việc làm hoặc chỉ đơn giản là chán thì cũng đều hết sức bình thường… Một công việc làm thêm thường kéo dài tối đa 4 năm mà thôi.
Nhưng tất nhiên, bỏ việc chỉ sau vài tuần cũng là một vấn đề khác.
Thế nên Hiromi muốn biết lý do xin việc thực sự của Arisa.
“Cháu muốn kiếm một số tiền ạ”
“Ra vậy. Tất nhiên rồi”
Sao cháu lại muốn làm việc?
Kiếm tiền.
Lý do đó là hiển nhiên rồi.
“À, đây chỉ là cá nhân chú tò mò thôi nhé… Cháu muốn mua sắm gì thế? Ba mẹ cháu bảo phải tự kiếm tiền để mua nó à? …Mà, nếu cháu không muốn thì cũng không cần nói với chú đâu”
Hiromi biết rằng ba mẹ của Yuzuru là đại gia thứ thiệt.
Và tất nhiên, ông nghĩ rằng gia đình Arisa, vợ sắp cưới của Yuzuru cũng là một gia đình môn đăng hộ đối và giàu có.
Nên không thể có chuyện cô ấy thiếu tiền được.
Dù thế nhưng Arisa vẫn cần tiền… Chẳng lẽ ba mẹ Arisa không cho cô khoảng tiền tiêu vặt mà cô muốn? Ông không thể nghĩ ra lý do nào khác ngoài cái đó.
“…Xin hãy giữ bí mật với Yuzuru-san nha chú?”
“Yuzuru-kun hả? Ừ, chắc rồi”
“Cháu muốn tặng anh ấy một món quà…”
“Ah, chú hiểu rồi. Cháu muốn tặng quà cho cậu ấy bằng số tiền tự mình kiếm được”
“Vâng ạ”
Arisa nở nụ cười rạng rỡ cũng một chút xấu hổ.
Còn về phía Hiromi, ông bị ấn tượng về ý thức tự giác và tinh thần của Arisa.
“Còn về công việc của cháu… Cháu có thể làm công việc ở sảnh không?”
“Công việc ở sảnh…ý chú là khu phục vụ khách hàng ạ? Cháu nghĩ mình có thể…”
Arisa đã được nghe từ Yuzuru rằng nơi đây đang thiếu nhân viên trong bếp, thế nên cô đã nghĩ là mình sẽ được cử đến khu nhà bếp.
Và khi cô hỏi Hiromi về việc đó…
“Ừm, đúng thế. Bọn chú có một người có thể làm cả ở trong bếp và ngoài sảnh, thế nên giờ đã có thể giải quyết được vấn đề bằng cách để cô ấy tập trung vào nhà bếp. Và chú muốn Arisa-chan bổ sung vào vị trí còn trống ở sảnh”
“Có quy tắc nào về việc phải bắt đầu làm việc từ sảnh không ạ?”
“Không, không hẳn… Chú chỉ nghĩ là thật phí khi để cháu làm việc trong bếp…”
“…Ra vậy”
Nói cách khác, ông ấy muốn cô phục vụ khách hàng vì khuôn mặt xinh đẹp ấy.
Hiromi tiếp tục nói như để giải thích cho nàng Arisa đang mang loại biểu cảm phải nói là khá “tinh tế” trên gương mặt.
“Cháu thấy đấy, đây là một nhà hàng. Nên ấn tượng với khách hàng rất quan trọng. Mà, nếu thử xong mà cháu vẫn không thích….thì cháu muốn chuyển vào nhà bếp cũng không sao cả”
“Ra vậy, cháu hiểu rồi”
Với Arisa thì, dù là làm ở sảnh hay nhà bếp thì cũng không có vấn đề gì đáng nói.
Cô sẽ không lấy lý do “bởi vì cháu giỏi nấu ăn” để muốn được làm việc trong nhà bếp, và không thể làm việc ở sảnh; cũng không phải là Arisa nhất định muốn làm trong nhà bếp hay không thể phục vụ khách hàng ở sảnh được.
“Dù sao thì, từ ngày mai cháu có thể bắt đầu ca làm việc của mình. Mong được cháu giúp đỡ”
“Vâng. Xin được nhờ chú giúp đỡ cho ạ”
Và thế là việc làm thêm của Arisa đã được quyết định xong.
.
Hôm sau.
“…Anh nghĩ sao?”
Cô phục vụ đáng yêu với mái tóc màu lanh hỏi Yuzuru.
Gò má cô hơi ửng hồng và trông có vẻ xấu hổ.
“Dễ thương lắm. Trông rất hợp với em”
Vốn đồng phục nhân viên phục vụ nữ tại nhà hàng mà Yuzuru làm việc đã có thiết kế dễ thương sẵn rồi, nhưng khi khoác lên người Arisa thì lại hoàn toàn ở một đẳng cấp khác.
Tất nhiên, Arisa vốn đã dễ thương, thế nên dù có mặc gì thì “vợ” cậu vẫn dễ thương mà thôi.
“Ừm ừm, hợp với cháu lắm. Trông cháu đáng yêu cực kì”
Hiromi vui vẻ nói.
Có càng nhiều nữ phục vụ dễ thương thì doanh thu của nhà hàng sẽ càng khả quan…
“Xin đừng dùng ánh mắt như thế nhìn vợ sắp cưới của cháu có được không?”
“Không…chú có vợ con rồi mà…”
Nghe lời phàn nàn của Yuzuru, Hiromi bật cười.
Tất nhiên, Yuzuru cũng nửa đùa nửa thật mà thôi.
“Mà, nếu có vấn đề gì thì hãy hỏi senpai của cháu… hỏi Yuzuru-kun nhé”
Rồi ổng ném hết cả khóa đào tạo của Arisa cho Yuzuru.
Arisa cúi đầu với “chồng” lần nữa.
“Vậy thì…xin được anh giúp đỡ ạ”
“Ừm. Mà…cũng không khó lắm đâu”
Công việc vốn cũng không quá khó, thế nên nếu là Arisa thì chẳng có gì phải lo cả.
Yuzuru thầm nghĩ.
Và cũng là những gì cậu từng nghĩ…
.
“Hừm, chú nghĩ nụ cười của cháu hơi cứng”
Hiromi nói với nụ cười gượng gạo sau khi công việc hằng ngày đã kết thúc.
Để Arisa phục vụ khách hàng…khó hơn Yuzuru và Hiromi đã nghĩ.
Nụ cười của cô thường căng cứng, và cũng hay bị cắn lưỡi khi nói “chào mừng quý khách” nữa.
Kiểu thế.
“Mà, lúc đầu thì đành thế thôi”
Yuzuru, simp não tàn của “vợ” mình vừa phát biểu.
Tuy đánh giá đó cũng không hẳn là hoàn toàn chủ quan theo hướng bênh “vợ” của cậu.
Đây là lần đầu tiên cô làm việc, thế nên chuyện cô lo lắng là bình thường thôi.
Quả thực nụ cười của Arisa có hơi cứng và cũng vụng về rất nhiều lần, nhưng chỉ thế thôi.
Cô không phạm phải sai lầm nghiêm trọng nào, như đổ thức ăn lên đầu khách chẳng hạn.
Nó nằm trong phạm vi bình thường…của những người thiếu tài năng.
Thường thì mọi người sẽ quen sau một khoảng thời gian.
Đó là bình thường.
“…Chú có thể cho cháu vào bếp được không ạ?
Nhưng mà nàng Arisa thì hoàn toàn mất tự tin luôn rồi.
Không phải là cô tự tin vào khả năng của mình, nhưng cô cho rằng bản thân vốn đã có thể làm tốt hơn.
Trong đầu Arisa đang nhớ lại những đánh giá của Ayaka cùng các cô bạn khác về mình: “Bề ngoài Arisa-chan là một người vui vẻ, nhưng bên trong thì lại khá tiêu cực”.
“Hừm…ừm, được thôi”
Nhà bếp đang là nơi thiếu nhân sự, nên không có vấn đề gì khi chuyển Arisa vào bếp cả.
Nhưng, Hiromi không muốn ém nhẹm một người đẹp mắt xanh, tóc vàng, ngực khủng vào trong bếp.
Nếu được thì ông còn muốn biến cô thành gương mặt đại diện trong poster nhà hàng luôn kìa.
Yuzuru và Arisa thì đều cảm thấy như muốn nói rằng “Vậy là chú tính Phi Xa Giác Tiễn luôn ha!”.
“Vậy để cho cô ấy làm việc trong nhà bếp đến khi quen bầu không khí thì sao chú?”
Về phần mình thì Yuzuru muốn Arisa ở trong bếp hơn.
Cậu lo lắng.
Làm việc ở sảnh và phục vụ khách hàng cũng đồng nghĩa với việc cô sẽ phải tiếp xúc với nhiều người… Cũng có nghĩa sẽ tăng nguy cơ đụng phải những khách hàng “lạ lùng”.
Tất nhiên, nhà hàng của Hiromi có mức giá tương đối cao, thế nên loại khách hàng “lạ lùng” khó có thể đến được… Nhưng cũng không có gì đảm bảo là loại khách hàng đó sẽ không bao giờ xuất hiện.
Thế nên nhà bếp an toàn hơn.
Không phải là không có nguy cơ cậu không để mắt đến “vợ” được. Nhưng vì đây là công việc đầu tiên, thế nên cậu cũng không nên chú ý đến cô mọi lúc, và cũng có những ngày ca làm của họ không trùng nhau nữa, thế nên cũng không có gì bất ngờ.
“…Ừm, cũng được. Hãy làm thế đi”
Hiromi suy nghĩ một lúc rồi quyết định để Arisa vào làm trong bếp.
Một phần là vì Arisa muốn, phần còn lại là vì sợ cô gái “gương mặt đại diện cho poster” mà họ may mắn lắm mới có được sẽ nói “Cháu không muốn làm nữa…” rồi bỏ chạy.
Trong khi để cô làm chủ yếu trong bếp, thỉnh thoảng ông cũng có thể yêu cầu Arisa phục vụ khách hàng ở sảnh để cô quen dần.
Và thế nên, từ ca làm sau thì Arisa sẽ làm trong nhà bếp.
Còn ở trong nhà bếp thì công việc của cô không có bất cứ vấn đề gì cả.
.
Rồi…cuối tuần đầu tiên từ khi Arisa làm thêm.
“Yuzuru-san… Em có việc muốn nhờ anh”
“Nhờ anh? Chuyện gì thế?
Ngay sau khi bước vào phòng của Yuzuru, Arisa liền nói.
“…Ừm, em muốn luyện tập”
“Hôn hả?”
“K-không phải!”
Mặt Arisa đỏ bừng trong khi phủ nhận.
Sau đó, cô nàng hắng giọng và trả lời.
“Em muốn luyện tập phục vụ khách hàng và trở thành nhân viên phục vụ…”
_____
Sakuragi Sakura: Kì tới, hầu bàn Arisa sẽ thực thành (tán tỉnh) với “ông xã”.
Trans: Móa cái chương gì mà nó dài ~, đánh máy mỏi tay luôn ak!
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Ở Nhật, già trẻ lớn bé gì đều có 1 con dấu riêng có ghi tên mình (tên chứ không phải họ) dùng để thay cho chữ kí. Và con dấu có thể được đặt làm riêng (với cách thiết kế, cách sắp xếp chữ hay font chữ kanji/hiragana/katakana khác nhau), nên không có chuyện 2 người có tên giống nhau thì con dấu cũng y chang đâu nhé. Chung “hội” với 3 mắm kia chắc luôn. Master of simp. Tui không tra được nghĩa của cụm từ này, theo tui suy đoán từ chữ kanji thì đây là một thế cờ shogi mà tất cả quân xe (Phi Xa) đều đồng thời nằm ở góc bàn cờ. Còn ngụ ý thì có là lẽ tận dụng tối đa những gì đang có trong tay. Tất nhiên là tui chỉ ĐOÁN thôi nhé. Lẹ lắm ku =.=’