Trans: HK.
_____
“Chúng ta thử cái gì tiếp theo đây nhỉ?”
“Hừm…cái kia thì sao?”
Trò mà Arisa đang chỉ đến là game “bắn zombie”.
Đó là một sự lựa chọn khá phá cách đối với cô.
“À, được rồi… Cơ mà, em ổn với zombie đúng không?”
Nếu là mấy trò tiêu diệt zombie thì ở nhà Yuzuru cũng có, và cũng đã từng chơi với Arisa.
Tuy không giỏi đối với mấy thứ kinh dị cho lắm, nhưng cô nàng không sợ thây ma và đánh bại chúng một cách khá dễ dàng.
Thực tế, cô còn giỏi hơn cả “chồng” luôn là đằng khác.
“…? Ý anh là sao?”
“Thì, tại em sợ ma mà”
“Em không có sợ ma”
“Vậy à. Thế thì lần sau chúng ta xem “The rin*” hay gì đó tương tự nhé?”
“…”
“…Đùa thôi, đừng có “khóa mục tiêu” vào anh nữa”
Trông thấy “vợ” sắp bùng nổ đến nơi, Yuzuru vội giơ tay đầu hàng.
Thấy cậu như thế, Arisa khẽ khịt mũi bất mãn.
“Em chưa bao giờ sợ cá mập hay zombie vì em có thể đánh bại chúng được”
“Hiểu rồi. Vậy đó tiêu chuẩn của em à?”
Nói cách khác, cô nàng không giỏi mấy đòn tấn công đặc biệt nhưng tấn công vật lý thì ok.
Từ quan điểm đó thì Arisa có thể xử lý được đám thây ma hay quái vật.
Hai người bắt đầu trò chơi, nhưng…
“Yuzuru-san nè. Tập trung chút đi anh”
“Ể? Anh ăn bụp rồi hả?”
“Anh lên bảng đếm số nhiều quá đó Yuzuru-san”
Yuzuru liên tục bị “vợ” lên án.
“Dù sao thì, nếu zombie mà có thật thì anh ngỏm chắc luôn ha Yuzuru?”
Tất nhiên, game và đời thật khác nhau.
Nếu cả thành phố tràn ngập zombie thì cả 2 chết chùm là cái chắc.
“Em sẽ làm gì nếu anh chết?”
“…Hả? Anh nói thế…cơ mà em nên làm gì nhỉ? Cái này đáng suy ngẫm đây”
Biểu cảm khó khăn xuất hiện trên mặt Arisa.
Trên thực tế, học sinh trung học không thường nghĩ đến việc “Nếu người yêu của mình chết thì tính sao?”.
“Xem nào. Câu trả lời thường gặp sẽ là…em sẽ trân trọng những kí ức về Yuzuru-san và sống tiếp, nhỉ?”
“Nghe có lý đó”
Vừa dạo quanh trung tâm trò chơi, họ vừa có những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng như thế.
“À, Yuzuru-san, có máy Purikura kìa. Anh muốn thử không?”
“Purikura à…?”
“…Có gì sao anh?”
“Cũng không hẳn. Chỉ là anh chưa từng chụp bao giờ. Arisa…thì đã từng rồi ha!”
Cô có nói rằng đã từng chụp với Ayaka và những người khác trước đây.
Yuzuru cũng từng chụp hình chung với Arisa, nhưng hình thẻ Purikura thì chưa bao giờ.
“Em ngạc nhiên đó. Anh chưa từng làm với bạn bè của mình…như là Satake-san hay Ryozenji-san à?”
“Để anh hỏi em điều này. Em thử tưởng tượng cảnh 3 thằng đực chui vào bốt Purikura chụp hình với nhau xem thế nào?”
“…Tởm khiếp”
Cậu bật cười với câu trả lời cực kì thẳng thắng của Arisa.
Bộ 3 chàng trai cùng nhau đi ăn uống hoài, nhưng quả thật, Purikura thì xin kiếu.
Bởi họ không cảm thấy ổn với trò đó.
“Vậy lần này em sẽ làm senpai nhé”
“Nhờ em”
Vừa nghĩ rằng cái diễn biến này hơi khác so với “kịch bản”, họ vừa cùng nhau đi vào bốt chụp ảnh.
Yuzuru thì sững sờ nhìn “vợ” thao tác như bay trên chiếc máy.
“Ah, sắp bắt đầu rồi đó anh”
“Hả!?”
Yuzuru hoảng loạn, nhưng cậu cũng lập tức tạo dáng và biểu cảm như những gì Arisa chỉ.
Sau đó, Arisa bắt đầu xử lý mấy tấm ảnh.
Thành thật mà nói thì Yuzuru không biết điều này thú vị ở chỗ nào, nhưng miễn Arisa thích là được rồi.
“Đây, của anh nè Yuzuru-san”
“Cảm ơn em”
Cậu kiểm tra mấy tấm hình đã qua Purikura.
Điều đầu tiên cậu nghĩ là “Trông mặt mình dị vỡi ~!”.
Sau đó, cậu so sánh gương mặt trong hình với gương mặt thật của “vợ”.
“Rốt cuộc thì người thật vẫn đẹp hơn”
“N-nè anh…xin đừng đột ngột nói thế mà”
Arisa ửng hồng đôi má trách “chồng”.
.
Giờ thì, cuộc hẹn hò ở trung tâm trò chơi đã kết thúc…
2 người cùng nhau đi đến khu mua sắm.
“Phải rồi, Yuzuru-san… Em muốn mua 1 bộ đồ bơi”
“Đồ bơi? Chẳng phải em có rồi à?”
Một bộ bikini trắng và một bộ bikini đen.
Bộ trắng Arisa đã mặc khi họ tắm cùng nhau, và bộ đen cô đã mặc trong buổi hẹn hò tại bể bơi hồi năm ngoái.
“Em có 2 bộ, nhưng 1 bộ không còn vừa nữa”
“Vậy à?”
Yuzuru bất giác hướng ánh mắt vào ngực Arisa.
Chúng to đến nỗi cậu có thể thấy rõ qua bộ đồng phục của cô.
“…Nè, anh đang nhìn vào đâu thế hả?”
“Không, em là người bắt đầu trước…”
Bản chất của một thằng con trai là muốn xác nhận lại khi ai đó nói điều gì khiến họ tò mò.
“Nhân tiện thì, chúng lớn đến mức nào thế?”
Yuzuru thì thầm vào tai Arisa hỏi.
Còn cô thì trừng mắt nhìn “chồng” mãnh liệt.
“Bí mật”
Rõ ràng là cô nàng không có ý định cho cậu biết.
Và sau cuộc trao đổi đó, họ bước vào cửa hàng đồ bơi.
“…”
“Sao vậy, Yuzuru-san?”
“Không…anh chỉ thấy hơi khó khăn khi ở chỗ này thôi”
Tuy không có gì lạ nếu bước vào đây với tư cách bạn trai đi cùng bạn gái… Nhưng, đàn ông vẫn có xu hướng trở nên nổi bật tại những cửa hàng như thế này…
“Vậy sao? …Em đã mong là anh sẽ lựa đồ bơi với em mà”
“Không, anh ổn cả”
Dĩ nhiên là chọn đồ bơi cho “vợ” quan trọng hơn “liêm sỉ” nhiều.
“Nhân tiện thì, Yuzuru-san…giữa đồ 1 mảnh và bikini, anh thích cái sau hơn nhỉ?”
“Hả? À, anh nghĩ thế…”
Arisa trong bộ đồ bơi 1 mảnh và Arisa trong bộ bikini.
Tuy cái nào cậu cũng thích, nhưng nếu buộc phải chọn thì Yuzuru sẽ ưu tiên bikini hơn.
“Và nếu em nhớ đúng thì, giữa trắng và đen, anh thích đen hơn đúng không?”
“Thay vì nói anh thích màu đen… Anh chỉ nghĩ là màu đen hợp với em hơn”
Làn da của Arisa rất trắng, nên màu vải càng tối thì càng khiến cô trông nổi bật hơn.
Tất nhiên, màu trắng thì nhìn cũng rất gọn gàng và thu hút…
Nhưng các đường nét gương mặt của Arisa thiên về xinh đẹp hơn là dễ thương, thế nên bộ đồ gợi cảm sẽ hơn với cô hơn.
“Nên là xanh hay đỏ cũng ok mà nhỉ?”
“Ra vậy. Em hiểu rồi”
Cái này anh thấy sao?
Cái đó thì sao anh?
Cứ mỗi lần như thế, cậu đều nêu ý kiến của mình cho “vợ” nghe.
Nhưng, vì lý do nào đó mà có vẻ những câu trả lời của cậu dường như không có tác dụng mấy.
Arisa chỉ lắng nghe và sau đó làm vẻ mặt như muốn nói “Nhưng em vẫn nghĩ cái này hợp hơn…với em”.
Đó là điển hình của các cô gái.
Ngoài Arisa thì còn có Ayumi, em gái cậu đã luôn có thái độ tương tự sau khi nghe ý kiến thời trang từ Yuzuru.
“Hừm…”
Trong khi Arisa đang lựa chọn, cậu đảo mắt nhìn xung quanh.
Với một cửa hàng đồ bơi chủ yếu tập trung vào thị trường trong nước, có vẻ phong cách các mặt hàng của nơi này khá là gợi cảm.
Và chính là Arisa là người đã chọn cửa hàng này trong số các cửa hàng có tại đây.
Dù ngại để lộ da thịt, nhưng đôi khi Arisa cũng diện đồ sexy đến không ngờ.
Về mặt nào đó thì có lẽ đây là sở thích của cô nàng – mặt trái của sự xấu hổ.
Quào… hả, khiếp thế!
Khi nhìn thấy một bộ đồ bơi cực kì thiếu vải, hay một bộ có thiết kế đủ vải nhưng gợi cảm kinh hồn thì cậu thầm nghĩ thế.
Và khi tưởng tượng Arisa trong những bộ đồ bơi đó…có vài thứ đã “xuất hiện”.
“Yuzuru-san , trong số mấy cái này…? Anh đang nhìn gì thế?”
Arisa chạy đến bên cậu, trên tay cầm bộ đồ bơi.
Trước khi cậu kịp phản ứng thì cô nhìn theo hướng ánh mắt của Yuzuru.
“Hừm”
“K-không… Không có gì đặc biệt cả…”
“Mà, sao cũng được”
Một cách không chút để ý – tuy làn da đã hơi ửng hồng – Arisa đưa bộ đồ bơi mà cô đang cầm trên tay cho Yuzuru xem.
“Anh nghĩ cái nào được hơn?”
“Ừm, để xem nào…”
Và thế là cuộc trao đổi như thế lại diễn ra.
Sau đó, họ đến vài cửa hàng khác rồi…khoảng 2 tiếng đã trôi qua.
“Vậy thì, Yuzuru-san, anh chờ ở đây một lát đi”
Trong khu vực ngồi nghỉ, Arisa nói thế với Yuzuru.
“Em không muốn anh đi cùng à?”
“Thứ em muốn mua là…bí mật, ở hiện tại”
“Đừng khiến anh hồi hộp quá chứ…”
Cơ mà, mong chờ sự lựa chọn của “vợ” cũng không đến nỗi tệ.
“Anh hãy cứ hóng đi nhé”
Arisa nói với chút ngượng ngùng thể hiện trên gò má.
_____
Eng: Chúng tôi cũng đang hóng lắm đây nè.
Trans: Không biết là “thiếu vải” hay “đủ vải nhưng sexy” đây? :v
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Thì thường trong các game, ma cỏ hay mấy sinh vật không có cơ thể vật lý thì không sợ tấn công vật lý mà, còn Arisa thì không ngán mấy thể loại mà tấn công vật lý có tác dụng với chúng Cửng rồi, cửng cmnr chắc luôn! =)) Có ý đồ… Ông im ngay cho tôi nhờ!