Kế hoạch của Kanbei tiêu tùng rồi. Hanbei đang ngồi bên cạnh mà dính chặt như sam với Yoshiharu, dù đúng một bước cũng không chịu rời.
Bộ ba bắt đầu thảo luận về phương thức nhằm xoá bỏ vận xui với phụ nữ của Yoshiharu, nhưng Kanbei lại có âm mưu về một kế hoạch khác, nhằm để từ từ nắm thóp lấy Yoshiharu, và cô bé đang âm thầm triển khai nó ngay lúc này.
Dù rằng cô giờ vẫn chưa thể gửi trả Yoshiharu trở về lại tương lai, vì cô vẫn chưa thể tập hợp được đủ bộ tam “công cụ”, do một cái đang nằm tại lãnh thổ của gia tộc Mori, nên trước mắt cô bé phải ngăn lại những tin đồn xấu về Yoshiharu đang bị lan truyền đi khắp nơi đã.
Tại nơi đây, cô bé đã thủ sẵn một gáo nước lạnh để hòng dội thẳng vào cái câu chuyện tình đang nồng cháy giữa Sagara Yoshiharu với Oda Nobuna kia.
Nhưng, Hanbei thiên tài thì cũng đang ngồi ngay tại đấy.
“Yoshiharu-san, em có cảm giác chẳng lành về chuyện này ạ.”
“Em lo nghĩ nhiều quá rồi đó, Hanbei-chan. Kuroda Kanbei là một thiên tài vang danh đến tận tương lai ấy. Trí thông minh của cô bé thì chắc cũng chẳng kém cạnh Hanbei-chan là mấy đâu, hãy cho cô bé một cơ hội đi nào~”
“Nhưng mà cô ấy có đôi chút hơi tài lanh quá rồi ạ, em cảm thấy Kanbei-chan còn đang bí mật cố dắt mũi mọi người mà chẳng có ai nhận ra hết ấy ạ. Uhh~”
“Chẳng có ai trên đời này là hoàn hảo cả mà Hanbei-chan, mà có khi đó cũng là tính cách của Kanbei-chan ấy.”
“Hử? Có vẻ như đúng là thế thật. Yoshiharu, anh quả thực là một người tốt đó~”
“Nếu em ấy mà có thể lập nên một đội với Hanbei luôn luôn điềm tĩnh và im ắng, chẳng phải hai em sẽ là một cặp bài trùng bất khả chiến bại ư?”
“Em hiểu rồi ạ.”
Kanbei lấy ra những tờ báo và đặt ra trước bọn họ.
“Trước hết là, mị hy vọng mọi người đọc những tờ báo này đã. Cái vận xui rủi với phụ nữ của anh đã phát triển đến mức có thể đe doạ đến đại nghiệp Thiên hạ bố vũ của Oda Nobuna rồi đây.”
“...Chuyện này là…Yoshiharu-san! Anh thực sự đã “giáo dục’’ Nobuna-sama như thế ư…Quá đê tiện mà. Em đã bị phản bội rồi~ Uhh~ Uhh~”
“Hanbei-chan, bình tĩnh lại nào em…Đây chả phải rõ ràng là tin đồn thất thiệt sao!? Kanbei, mấy cái lời đồn đoán này đã bị lan truyền đến chỗ này chưa thế? Chả nhẽ nào mà mối quan hệ giữa anh với Nobuna đã bị bại lộ rồi ư?”
“Sim. Hẳn là phải có người nào đó đã lan truyền những tin tức này đến cánh báo chí~ Anh, một vị lai nhân, lẽ ra không nên đột ngột xuất hiện trong thời đại này như vậy, và chuyện tác hợp giữa anh với Oda Nobuna chắc chắn là bất khả thi. Đó cũng là lý do vì sao mà Oda Nobuna lại cuồng ngôn tuyên bố rằng, ngài ấy sẽ đánh đổ luật lệ, truyền thống, và phá huỷ đền Yamato Gose,; đều là vì những tin đồn kia hết đó~”
Chuyện đó thì đã có bao người nói với anh rồi, Yoshiharu nghĩ thầm.
“Thực ra thì, giữa bọn anh còn chưa tiến đến được cái mối quan hệ sâu sắc như mọi người đồn đoán đâu. Và còn chưa kể đến cảm xúc của bọn anh nữa… cứ lúc nào mà gần như đã thúc tới rồi, Juubei-chan sẽ lại từ đâu mà xuất hiện…Thật là xúi quẩy quá đi mà~”
“Simon luôn nghĩ rằng, Oda Nobuna chắc chắn sẽ vượt qua mọi thử thách, để sau cùng hoàn thành được Đại nghiệp Thiên hạ bố vũ. Thế nên, lẽ dĩ nhiên là, Simon mị sẽ dốc hết sức mình vì ngài ấy. Nhưng, chỉ có duy nhất một “tồn tại dị thường”, người mà đã ép buộc mình gia nhập vào gia tộc Oda. Anh ta là một người đến từ tương lai, thế nên chuyện mà anh ta đang mưu tính trong đầu, Simon mị sẽ chẳng sao mà đoán trước được. Đơn cử như là chuyện giúp đỡ Imagawa Yoshimoto, hay là tin đồn với Oda Nobuna ấy~ Tất cả đều là vì do những thứ vụn vặt đó, mà sử ký chinh phạt thế giới của Oda Nobuna, lúc này đã hoàn toàn thành một mớ hổ lốn lun rùi~”
“Em đang nói đến anh phải không?”
“Sim. Thế nên túm cái váy lại là, Đại nghiệp Thiên hạ bố vũ của Oda Nobuna, chướng ngại lớn nhất trên con đường của ngài ấy, chính là anh đó, Sagara Yoshiharu~ Simon mị có thể thấy được rõ ràng là, vận xui với phụ nữ của anh, đã buộc lịch sử phải rẽ nhánh qua một hướng kỳ cục nào đó rùi~”
Hanbei chống chế “Đó chỉ là hiểu nhầm thôi. Uhh~”, thế nhưng cô bé lại chẳng sao mà viện ra được lý do nào cho cái hiểu nhầm đó cả.
Lý do là bởi vì…
“Yoshiharu-san đã đến với thế giới này, để hoàn thành giấc mơ của Oda Nobuna-sama cơ mà~”
Hanbei là một cô gái sống ở thời đại này, thế nên cô sẽ chẳng sao mà biết về tai hoạ sắp xảy đến trong tương lai kia, Biến cố đền Honnouji (Bản năng tự chi biến); cô bé chẳng còn thêm lời nào để biện hộ cho Yoshiharu được.
Kẻ duy nhất mà biết về sự thực, chỉ có Sagara Yoshiharu.
“Đến nơi đây để giúp sức cho Oda Nobuna sao~? Nếu vậy thì, Simon mị có khác gì cơ chứ.”
“Uhh~ Đúng là như vậy thật.”
“Anh là người đã cứu mạng Imagawa Yoshimoto, người lẽ ra đã phải chết ở trận Okehazama, dẫn đến chuyện Nobuna đã phò trợ cô ấy, để cô ấy bước lên ngôi vị Tướng quân như hiện tại. Ashikaga Yoshiaki, người nhẽ ra phải được kế thừa ngôi vị Tướng quân, đã phải chạy trốn đến nhà Minh, rồi biến mất trong dòng chảy của lịch sử. Anh đã luôn nghĩ mọi chuyện sẽ luôn như thế vậy…Nhưng lịch sử mà vốn đã bị thay đổi bởi chính do bản thân anh, cuối cùng cũng đã bẻ ngược lại, để trở về như trạng thái vốn có ban đầu của nó sao…”
“Sim. Sagara Yoshiharu anh không phải là người duy nhất có thể viết nên được lịch sử đâu~ Lịch sử là một cuốn sách, mà được viết nên bởi vô số những con người, với ý chí và hành động riêng của họ. Thế nên là, anh không thể chỉ tuỳ tiện bóp nắn dòng chảy của lịch sử, để theo được đúng như ý mà anh muốn đâu~ Mà kể cả cho nếu như anh có đã thành công thay đổi một trang truyện, lịch sử sẽ liền bật lại với những câu văn rối rắm hơn~ Và với những chuyện còn kinh khủng hơn nữa, chắc chắn sẽ gây nên đại thảm hoạ với vận mệnh của Oda Nobuna~”
“Ahhhh…”
Từ câu chuyện trên, có thể khẳng định được, Kanbei lạc quan tin tưởng rằng Nobuna có thứ sức mạnh để chinh phạt thế giới, và vẫn chưa nhận ra rằng, lá “Tower” từ bộ bài Tarot mà Nobuna đã bốc được, có ẩn chứa về sự tình về Biến cố đền Honnouji. Cô bé có niêm tin mãnh liệt là, Yoshiharu đã làm xáo trộn vận mệnh của Nobuna.
Về phía mình thì, Yoshiharu biết về tương lai bi kịch, khi mà Nobuna bị hạ sát tại đền Honnou.
Cũng vì lẽ đó, nên dù cả hai người họ tuy cùng có chung lý tưởng, nhưng về phương thức thì lại là cơ bản khác biệt.
Trước hết là, cậu trai chắc chắn sẽ bị xử trảm nếu như mà dám tiết lộ với Nobuna về tương lai kia.
Tất cả những chuyện như “Akechi Mitsuhide sẽ làm phản”, kể cả nếu như mồm Yoshiharu không thể giữ kẽ được, cậu ta cũng chẳng muốn nói với ai. Càng biết và hiểu thêm về cô nàng Mitsuhide, Yoshiharu lại càng tin chắc rằng, nàng ấy chẳng có lý do gì để phản bội Nobuna cả. Cậu ta không hề muốn tước lấy tương lai của Mitsuhide. Chỉ cần mình luôn cố gắng, chắc chắn có thể tránh được Biến cố đền Honnouji, thế nên là, mình phải luôn tiếp tục cố gắng mới được.
“Kanbei-san. Những chuyện mà cô nói thực sự là khó hiểu quá. Xin hãy diễn giải lại theo cách mà Yoshiharu-san có thể hiểu được đi ạ.”
“Sim. Vậy theo cách mà nhà truyền giáo Thiên chúa có tên là Francis, người Cơ đốc đầu tiên đã đặt chân đến quốc gia này, có được không?”
Mọi chuyện là như thế hử? Yoshiharu gật đầu.
“Giả dụ như Yoshiharu là một con chiên cuồng tín của đạo Nyan Kousou nhé. Để không cho đạo Cơ đốc được lan truyền trên đất nước này, anh ta cảm thấy Francis chính là một vật cản. Thế nên là, anh ta đã trở thành hải tặc, rồi tấn công con thuyền mà Francis đang ở trên, đoạt mạng anh ấy cùng toàn bộ thuỷ thủ đoàn trên thuyền.”
“Vì sao anh lại phải là hải tặc cơ chứ?”
“Hay là anh thích làm cướp cạn, kẻ trộm, hoặc là một kẻ biến thái có sở thích vuốt ve đuôi mèo hơn hử~”
“Chẳng có cái nào nghe ổn hơn hết á!”
“Vậy thì, hãy cho là anh đã tiêu diệt Francis cùng với đoàn của anh ấy rồi nhé. Anh có nghĩ là, chỉ cần làm như thế, lịch sử đã thay đổi rồi không? Rằng tại đất nước này, đạo Cơ đốc sẽ chẳng bao giờ được truyền bá nữa?”
“Nếu chuyện như vậy thì, Frois-chan và Organtino sẽ đến thay cho vị trí của Francis, để kế thừa nguyện vọng của Francis kia. Kể cả nếu như giữa chừng họ có đứt gánh đi chăng nữa, kết quả cũng sẽ vẫn như thế thôi.”
“Có thật là mọi thứ vẫn sẽ như thế không?”
“Không…Phải rồi nhỉ. Nếu như mà em hạ sát những truyền giáo nhân, ấn tượng của những nước man di về quốc gia này sẽ cực kỳ tệ hại. Chưa kể đến chuyện mở rộng tôn giáo, những đất nước giận dữ đó có thể sẽ triệu quân mà dong buồm, phát động tấn công đến đền Honbyo ở Osaka nữa.”
Thực tế thì, vào cuối thời đại Mạc phủ, cũng đã có chuyện tương tự xảy đến. Yoshiharu nghĩ thầm.
“Trong trường hợp đó thì, mọi thứ sẽ dẫn đến một cuộc chiến tranh toàn diện giữa đạo Nyan Kousou với các nước man di sao?”
Không chỉ riêng thay đổi lịch sử về chuyện Cơ đốc giáo được truyền bá ở đất nước này, mà mình thậm chí còn khiến cho mọi chuyện tồi tệ hơn, chỉ vì suy nghĩ và hành động nông nổi nhất thời. Và rồi, nếu chúng ta thất bại trong cuộc chiến đó, đất nước này nghiễm nhiên sẽ trở thành thuộc địa của các nước Cơ đốc kia.
“Kết quả sẽ hoàn toàn khác hẳn với tương lai mà anh muốn. Kể cả nếu lịch sử đã một lần bị lay chuyển khỏi con đường vốn dĩ, mà vẫn tiếp tục tiến tới, đến sau cùng, nó vẫn sẽ trở lại con đường ban đầu thôi. Và những hành động vô nghĩa của anh, sẽ chỉ càng khiến cho mọi thứ tệ hại hơn nữa à...”
“Sim. Là như thế đó. Dòng chảy của lịch sử là một thứ mà được sinh ra bởi vô số ý chí và hành động của con người. Kể cả nếu như có rẽ nhánh trên con đường mà nó đang đi, điểm đến sau cùng của nó sẽ chẳng thể sao mà dễ dàng bị thay đổi được. Hành động của anh giờ chỉ càng đang làm lịch sử trở nên rối ren hơn thui~”
Có lẽ mọi chuyện đúng thật như lời Kanbei nói. Yoshiharu nghĩ thầm.
“Nhưng mà Yoshiharu-san có làm những chuyện xấu xa như thế đâu chứ~ Thay vì chọn đi trên con đường giết chóc, anh ấy đã cố gắng hết sức để cứu sống mạng người, dù cho chuyện đó đã làm thay đổi lịch sử đi chăng nữa. Uhh~”
“Cứu mạng hay giết người, tất cả đều quy lại là “hành động vô nghĩa”. Bởi vì Sagara Yoshiharu đã giúp đỡ Imagawa Yoshimoto, kết quả trả lại là quốc gia này có đến tận hai Tướng quân. Và cũng do Tướng quân vốn chỉ là con rối để giúp cho Oda Nobuna chinh phạt thế giới, thế nhưng giờ thì, chuyện đó đã vỡ lẽ làm đôi. Dù lịch sử rằng tước vị tướng quân sẽ bị phế bỏ không hề thay đổi, nhưng mà quá trình để thực hiện điều đó thì có rối loạn hơn nhiều cái lịch sử mà Sagara Yoshiharu biết. Anh nên làm gì đây hử, Sagara Yoshiharu?”
“Uhh…”
“Uhh~ Nhưng chuyện tránh được trận chiến với đền Honbyo, đều là công của Yoshiharu-san mà.”
“Oda Nobuna có hề đồng ý với chuyện các thế lực tôn giáo có vũ trang, là được có tiếng nói trong chuyện chính trị đâu. Là do để tạo nên một thế lực lớn mạnh cùng với thống nhất đất nước, luôn sẵn sàng đối chiến với các quốc gia man di khác, nên ngài ấy mới buộc phải hành động như vậy. Suy ra là, chẳng phải rằng một ngày nào đó, trận chiến ấy vẫn sẽ phải nổ ra hay sao?”
Những điều mà Kanbei đang cố gắng truyền đạt, có lẽ đối với mình sẽ hơi khó hiểu, nhưng suy cho cùng, tất cả đều đã ở đúng vị trí của nó rồi. Liệu rằng mình chính là kẻ sẽ gây nên Biến cố đền Honnouji, do cái vận xúi quẩy với phụ nữ của mình? Kể cả cứ cho là chuyện Juubei-chan sẽ nổi dậy là bất khả thi đi, dòng chảy lịch sử sẽ vẫn cứ dẫn đến điểm đích cuối cùng, là tại Biến cố đền Honnouji. Vẫn có khả năng rằng một người nào đó, mà mình thậm chí còn chưa hề hay mặt, lại là thủ phạm của Biến cố đó cơ mà… Đúng như mình nghĩ, chuyện mà lịch sử bị xáo trộn như vậy, đều là do vận xúi quẩy với phụ nữ của mình thôi!
Yoshiharu quỳ rạp đến trước mặt Kanbei.
“Kanbei, anh cầu xin em! Xin em hãy giúp anh xóa bỏ cái vận xúi quẩy với phụ nữ của anh đi!”
Mị thành công rùi~ Kanbei nở nụ cười chiến thắng.
“Một quyết định cực kỳ đúng đắn đó nhe~ Sau khi xóa bỏ được vận xui với phụ nữ của anh, Oda Nobuna sẽ khôi phục lại được danh tiếng của mình, và cùng với đó, những tin đồn thất thiệt cũng sẽ không cánh mà bay thui~”
“Xin em đó! Nếu là vì ước mơ của cô ấy, anh chẳng màng mọi chuyện, kể cả nếu có phải chia cắt phải cô ấy trong một khoảng thời gian! Nhưng mà, chỉ một lúc thôi đó nhé!”
“Okay~ Cứ để đó cho Simon lo~”
“Khụ~ Khụ~ Kanbei-chan, một quân sư chân chính là luôn phải có một trái tim trong sạch. Nếu có vương vào, dù chỉ là chút tham vọng của bản thân, anh ta hoặc là cô ấy, chắc chắn sẽ trở thành một con quái vật chỉ biết thao túng người~ Dù rằng tôi không biết cô đang có suy tính gì trong đầu, nhưng trí tuệ của cô không nên để dùng như thế đâu~”
Đã nhận ra ẩn ý sau nụ cười bí hiểm của Kanbei, Hanbei nhút nhát quở trách Kanbei, nhưng Kanbei đã nhanh chóng biện đối lại.
“Đều là vì Đại nghiệp Thiên hạ bố vũ cả thôi. Simon mị sẽ sử dụng những công cụ man di này, để tạo ra một nhân dạng mới cho Sagara Yoshiharu!”
“Khoan đã! Đừng có mà phá huỷ vẻ ngoài “điển giai” của anh chớ! Sẽ cực kỳ rắc rối với anh đó!”
“Kanbei-chan, có làm thế cũng chẳng xóa bỏ được vận xui với phụ nữ của anh ấy đâu. Chẳng có mối liên hệ gì giữa dung mạo của Yoshiharu-san với cái vận xui ấy cả. Kể cả trong tương lai, chuyện có sức mạnh của một anh hùng và luôn đối xử lịch thiệp với phụ nữ, những điều đó ngay từ đầu vốn đã chẳng thể nhìn thấy bằng đôi mắt trần trụi rồi, cũng tương tự như thế, lý do mà anh ấy lại có vận xui với phụ nữ ngay từ đầu~ Đặc biệt là quyết định của anh ấy khi mà chọn ở lại làm đoạn quân và chấp nhận cái chết, thay vì phản bội chủ nhân của mình, trên chiến trường Kanegasaki. Hoàn toàn chẳng có vấn đề gì với khuôn mặt của anh ấy cả. Cũng chẳng có vấn đề gì với ngoại hình của anh ấy hết. Khụ~ Khụ~”
Hanbei-chan, em không cần phải cứ luôn nhấn mạnh mọi thứ không phải là liên quan đến ngoại hình của anh đâu. Yoshiharu rầu rĩ.
Dù sao thì, cơn ho của Hanbei đang ngày càng liên tục và dữ dội hơn trước.
Em ấy bị cảm lạnh à, cậu trai thực sự lo lắng.
“Thật vậy ư, không hề liên quan đến ngoại hình của hắn ấy hử? Ngẫm lại thì chắc là đúng là như vậy thật. Có nghĩa là, dù mị có cố gắng thay đổi hoàn toàn khuôn mặt của hắn ta, cũng chỉ là vô dụng cả sao~”
“Tôi nghĩ thế…”
“Hừm, cô nghĩ chỉ cần nói như vậy là đủ sức để thuyết phục được Simon này sao, Takenaka Hanbei? Mị xin được chân thành bác bỏ ý kiến của cô nhá~”
“Ể?”
“Nếu như mị mà không thể xóa bỏ vận xui với phụ nữ của anh ta, thế thì mị chỉ cần để thứ khác ám vào anh ấy thui. Hehehe~”
“Để thứ khác ám vào anh á? Không được~ Chả phải như thế thì sẽ càng khiến cho lịch sử trở nên rối loạn hơn nữa sao!?”
“Hỡi linh hồn nhân tạo mà Rikyuu-sensei với Simon mị đã tạo nên cùng nhau, Sunekosuri nghe lệnh~! Ám vào Sagara Yoshiharu ngay!”
Pong.
Kanbei mở ra cái hộp tre đeo bên hông cô. Từ bên trong, một sự sống hoang dại như một con bạch khuyển nhỏ, nhảy ra khỏi đó.
Nom thì giống như một chú cún nhỏ, nhưng cơ thể của nó lại chỉ to bằng lòng bàn tay, chắc khoảng tầm 7 cen gì đó.
“Đây là con gì vậy, nhìn dễ thương ghê.”
“Quỷ-san?”
“Đây là một linh hồn nhân tạo, Sunekosuri (Linh miêu). Cùng với sự chỉ dẫn của sensei, Simon đã tạo ra nó, với sự giúp sức của giả kim thuật đó~”
“Mao Mao rất rất rất chi là cô đơn mỗi ngày lun~ Kanbei, em bám lấy người đàn ông này có được không dị?”
Nó đang nói gì kìa, dễ thương quá đi~ Yoshiharu và Hanbei nhìn nhau mà cùng chung suy nghĩ.
“Sim. Linh miêu. Nếu như ngươi ám vào Sagara Yoshiharu, một người có rất nhiều bạn bè, thì ngươi sẽ được chạm vào bất kì cô gái nào mà người muốn đó~ Và như thế thì, ngươi sẽ chẳng bao giờ phải cảm thấy cô đơn nữa đâu~”
“Trái ngược hẳn với người chẳng có mống bạn bè nào như Kanbei nhỉ~ Được rùi, Mao Mao sẽ bám lấy anh ta đây.”
“Không! Làm sao mà nó có thể…Khụ, khụ.”
Hanbei điên cuồng cố gắng ngăn cản con Linh miêu, thế nhưng nó đã nhảy vào được bên trong quần áo của Yoshiharu rồi.
“Uwahhhh, ngứa quá~!”
“Một khi mà Linh miêu thấy người khác ngoài vật chủ mà nó đang ám vào, nó sẽ có thói quen chạm vào bất kể ai đang ở cạnh gần nó. Với bàn tay xù lông cùng với đuôi mình, người nào bị nó chạm sẽ bị cảm thấy cực kỳ ngứa ngáy. Và, vì Linh miêu ghét làn da thô ráp của đàn ông, thế nên nó sẽ chỉ chạm vào da của con gái thôi.”
“Vậy thì khác gì một gã biến thái đâu chứ~ Anh không muốn giúp một gã nào đó ngoài anh chạm vào con gái đâu~”
“Yên tâm đi~ Linh miêu là một thiếu nữ mà. Và nó không chạm vào con người với suy nghĩ dâm dục đâu, chỉ là do Linh miêu luôn có cảm giác cô độc, nên muốn được thân thiết với mọi người hơn thôi~ Thêm nữa là, nó sẽ không chạm vào cha mẹ đẻ của nó đâu, như là Simon chẳng hạn. Hoặc là có nhẽ nó lại đối xử với mị như là con trai sao…”
“Một thói quen thật lạ lùng…Mà Mao Mao sẽ giúp anh kiểu gì nếu em ý ám vào anh cơ chứ?”
“Với một người có vận xui với phụ nữ như anh, có một hiệu ứng khiến cho con gái lại luôn bám lấy anh không ngừng. Chúng ta phải kết thúc nó tại đây. Cứ mỗi lần mà có con gái xáp lại gần anh, Linh miêu sẽ ẩn mình mà chạm vào người đó khắp mọi nơi trên cơ thể. Con gái vốn không thể nào thấy được Linh miêu, sẽ hiểu nhầm mà nghĩ rằng anh mới là người chạm vào bọn họ như thế~ Anh sẽ sớm được coi như là một tên đại biến thái thui~”
“DỪNG KHOẢNG CHỪNG LÀ HAI GIÂY!!!!!”
Đừng có mà đùa như thế! Anh chỉ có mới vừa được bổ nhiệm làm tỉnh trưởng thôi mà!
Yoshiharu mếu máo, “Hanbei-chan, xin em, giúp anh đuổi ngay thứ này đi mà!” Nhưng kể cả khi mà Hanbei đã bắt đầu sử dụng bùa chú, cùng với niệm thuật pháp, Linh miêu lại chẳng hề suy chuyển gì.
Hanbei cố gắng niệm thêm nhiều thuật chú khác nhau, nhưng có vẻ như tất cả đều là vô tác dụng với Linh miêu, thứ mà vốn được tạo ra bởi khoa học của người man di.
Không chỉ thế, khi mà Hanbei đang niệm những câu chú dễ thương như là “B…Biến mất đi…”, đùi cô bé đã quá gần sát lại gần Yoshiharu, khiến cho Linh miêu bắt đầu rờ mó cô bé với đệm tay của mình.
“Uwaahhh? N…Ngứa quá đi~!”
“Nó đã bắt đầu sờ mó linh tinh rồi á!?”
“Có vẻ như nó đã tấn công từ một góc khuất, nên em đã không thể để ý được. Uhhh~”
“Anh hiểu rồi! À đây rồi! Mao Mao, ngoan ngoãn và nằm im trong đó đi!”
“Nah~~ Mao Mao thích hơi ấm của con người cơ. Mao Mao muốn được chạm nhiều hơn nữa. Đừng có đuổi Mao Mao đi mà, đừng có đuổi Mao Mao đi mà~~”
“Đừng có nhìn ta với cái ánh mắt lưng chừng nước đó chứ!”
“Uhh~ Em thua rồi, Yoshiharu-san. Dù nhìn nó có vẻ giống như là một quỷ linh, thế nhưng lại khác hẳn với những quỷ linh mà em từng biết. Em chẳng biết dùng cách nào để đuổi nó đi nữa ạ~”
Nếu như mà Nobuna có thể bị tách ra khỏi Yoshiharu, kế hoạch đánh đuổi Sagara Yoshiharu trở về tương lai sẽ dễ được thực thi hơn nhìu~
“Khoan hẵng? Anh phải làm sao nếu Nobuna lại hiểu nhầm, mà nghĩ rằng anh mới là người đang sờ soạng cô ấy, rồi lại tự suy diễn mà hạnh phúc hơn hả Kanbei? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như mà mối quan hệ giữa anh và Nobuna lại càng thân thiết hơn cơ chứ?”
“Hạnh phúc á? Kiểu gì cơ? Và vì sao lại như thế được? Một cô gái mà lại cảm thấy hạnh phúc khi mà bị anh chạm vào, vốn không thể nào tồn tại được trên thế giới này, đúng chứ?”
Với một Kanbei vốn hoàn toàn ngây thơ trong tình trường, có vẻ như đó là một chủ đề mà cô bé lại chẳng sao mà nghĩ đến được.
“...Có vẻ như chuyện này vẫn còn quá sớm để con nít các em có thể hiểu được nhỉ… Thực ra thì, chẳng có chuyện gì đâu.”
Yoshiharu có linh cảm rằng, với hành động lăng xăng của Kanbei đó, lịch sử sẽ lại càng bị trở nên rối loạn hơn thôi.
Vào lúc ấy, trong lúc vẫn đang xì xụp món bún cá thu, Nene chạy qua phía bên Yoshiharu.
“Onii-sama! Có một khói hiệu được bắn lên từ thành Azuchi kìa!”
“khói hiệu ư?”
“Đó là…Có vẻ như Hime-sama đang trên thuyền tới chỗ này đó!”
“GÌ CƠ CHỨ~~~?”
Nhanh dữ vậy, có vẻ như sắp đến lúc mà kế hoạch của mình được thực thi rồi. Kanbei phấn khởi.
Dù rằng cô bé vốn không định tạo ra Linh miêu cho kế hoạch như thế này, nhưng vạn vạn không ngờ tới là nó lại hữu ích vào lúc này như thế.
“Đúng như mị nghĩ mà, định mệnh đã dẫn lối đưa đẩy Kanbei đi…” Kanbei trẻ tuổi ngây thơ mà tin chắc như vậy.