Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm bạn trai giả của cô nàng hoa khôi trường

(Đang ra)

Làm bạn trai giả của cô nàng hoa khôi trường

브라더

"Cậu có thể làm bạn trai tôi được không?"Cô gái xinh đẹp nhất trường tỏ tình với tôi.Đó là cách chúng tôi trở thành người yêu giả của nhau.

9 231

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

4 205

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

(Đang ra)

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

清酒浅辄-Thanh Cửu Thiên Triết(Qingjiu Qianzhe)

Willis: Có vấn đề gì giữa việc ta là linh mục và việc ta có thể dùng gậy đánh chết ngươi không?Chết đi và hãy để lại tất cả vật phẩm cho ta!

180 3105

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

(Đang ra)

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Tsukikage

Liệu Cry có thể bình an nghỉ hưu không đây?

108 1528

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

420 38522

WN Vol 1 - Chương 37 : Không thể gọi là chìa khóa

Trans: Chí mạng

______________________

Rishe đã xác nhận rằng ổ khóa bên trong cửa đã bị hỏng trước khi Theodore đến.

Nhờ đó, cánh cửa có thể dễ dàng mở từ bên trong. Thông thường sẽ không thể thoát ra ngoài trừ khi có người mở khóa từ bên ngoài.

Nhưng Rishe có thể giải quyết được điều đó.

(Mình nghĩ là nó ở quanh đây...)

Cô quỳ trước cửa và tìm một cái lỗ nhỏ. Lỗ này tồn tại trong trường hợp khóa bên trong bị hỏng.

Đó là thứ mà những chiếc ghim nhỏ có thể cho vào được, nó có thể được mở khóa như một biện pháp khẩn cấp.

Hầu hết mọi người thậm chí còn không biết cái lỗ này có tồn tại vì họ hiếm khi rơi vào trường hợp có thể sử dụng nó, nhưng Rishe đã sử dụng nó thường xuyên ở những kiếp trước.

Trong khi nhét hai chiếc ghim vàng vào đó, Rishe xem xét các bước tiếp theo của mình.

Cô nghĩ đến việc hai người họ đã chọn nơi này làm nơi giam giữ để Rishe có thể trốn thoát dễ dàng hơn.

(Mình phải cảm ơn Elise và Kamil... Ngoài ra, mình hi vọng họ không sao vì họ đã phản bội Hoàng tử Theodore, người được kính trọng ở khu ổ chuột.)

***

Chỉ cách đây vài ngày, Rishe mới nghĩ đến khả năng này.

Khi cô nhận được một lá thư từ Theodore giả làm Arnold.

Phong bì đó được đặt trong phòng Rishe.

Mặc dù nó được nhét qua khe hở dưới cánh cửa, nhưng đó là một thủ thuật không thể thực hiện được nếu người đó không vào lâu đài hoàng gia.

Và hiện tại, không có ai ra vào dinh thự này ngoài Rishe, những người hầu gái và hiệp sĩ bảo vệ của cô.

Về cơ bản thì người ngoài không chính thức bị cấm vào nhưng nếu có người lạ ra vào vẫn có thể bị chú ý.

Ngay cả bây giờ, dinh thự vẫn đang được dọn dẹp và bảo trì lớn, khắp nơi đều có những người hầu gái.

Sẽ rất khó để một người hoàn toàn xa lạ có thể đi xa đến mức này mà không bị nhìn thấy.

Khi Rishe thử điều tra, có vẻ như không có người lạ nào ra vào dinh thự này.

Ngay cả việc Hoàng tử Arnold đến dinh thự vào ban đêm cũng trở thành tin đồn của những cô hầu gái, vào ngày hôm trước. Ít nhất là không có nhân chứng.

Nếu đúng như vậy, khả năng cao là lá thư đó được mang đến bởi một hầu gái hoặc một hiệp sĩ bảo vệ.

Cô cũng cân nhắc khả năng Theodore đã giao bức thư cho một cô hầu gái không liên quan.

Tuy nhiên, việc anh ta để lại một phong bì có đóng dấu của hoàng gia trong phòng Rishe là điều có thể trở thành tin đồn.

Nếu đúng là như vậy, thật hợp lý khi cho rằng có ai đó trong số những người hầu gái hoặc hiệp sĩ bảo vệ là người của Theodore.

Mặc dù cô không muốn điều tra vấn đề này nhưng có khả năng cao là Theodore đang lên kế hoạch cho điều gì đó tiếp theo.

Vì vậy, Rishe bắt đầu điều tra về từng người hầu gái trong lúc làm mẫu sơn móng tay để chuẩn bị cho cuộc đàm phán với Thương hội Aria.

Có một điểm đáng lưu ý là những cô hầu gái mới đều là những cô gái gần tuổi cô được Arnold tập hợp từ khắp nơi trong thủ đô cho Rishe.

Lý lịch của họ đã được điều tra nghiêm ngặt, có vẻ như người thân của họ cũng được kiểm tra kỹ lưỡng để đảm bảo rằng họ không có tiền án, tiền sự nào, nhưng cô lại tìm thấy một người hầu gái có lý lịch không tự nhiên. 

Đó là Elise.

Những người hầu gái mới đều xuất thân từ những gia đình nghèo. Tuy nhiên, Elise là người duy nhất đến từ một khu vực cực kỳ nghèo đói nơi đó được gọi là khu ổ chuột.

Khi cô nhìn vào tài liệu giới thiệu, nó có đề cập đến tên của một nhà thờ gần khu ổ chuột.

Không có gì lạ khi một cô gái nghèo được một nhà thờ tham gia tình nguyện hỗ trợ tìm nơi làm việc.

Nhưng nếu đúng như vậy thì tại sao Elise lại là người duy nhất đến từ khu ổ chuột?

Điều cô cảm nhận được chỉ là một chút khó chịu nhỏ nhặt.

Nhưng vì không có bằng chứng nên cô không thể đưa ra kết luận chắc chắn.

Elise là một cô gái tốt bụng, nên nếu cô ấy bị ép làm việc gì đó như phản bội Rishe, cô nghĩ mình nên để cô ấy đi.

Đó là lý do tại sao vào lúc cô cảm thấy không khỏe, cô đã nhân cơ hội bảo hiệp sĩ gọi cho Elise đến.

Cô định nói chuyện với Elise nếu có việc gì xảy ra trong lúc đó...

Nhưng Elise đã lao vào phòng tiếp khách và nói với vẻ mặt như sắp khóc.

''Xin tiểu thư Rishe đừng lo lắng. Cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, em chắc chắn sẽ bảo vệ người bằng mọi giá. Em hứa đó...''

Cơ thể nhỏ bé của cô ấy đang run rẩy. Cô ấy chắc chắn đã sẵn sàng đối mặt với việc phản bội từ 'người yêu cầu' của mình.

Điều mà Rishe không lường trước được là hiệp sĩ còn lại cũng nói điều tương tự Elise.

“Tiểu thư Rishe, thần cũng sẽ bảo vệ người... Thần vô cùng cảm động trước những biện pháp mà người vừa nói để cứu khu ổ chuột. Elise và thần sẽ chịu trách nhiệm đưa người đến gặp bác sĩ.''

“...”

Trong ý thức đang run rẩy của mình, Rishe nhớ lại điều đó .

Anh ta là một hiệp sĩ trước đây đã bị bọn cướp tấn công trên đường đến đất nước này và cơ thể bị tê liệt bởi chất độc.

Sau khi Rishe giải độc cho anh ta, Arnold nói với cô rằng anh ta là một người đàn ông đến từ khu ổ chuột và đã trở thành hiệp sĩ nhờ làm việc chăm chỉ.

“Chúng ta sẽ giúp tiểu thư Rishe bằng mọi giá, Elise... kể cả khi phải chịu bất kỳ hình phạt nào đi nữa.”

“Xin hãy đợi em, tiểu thư Rishe. Sớm thôi...”

"KHÔNG! Ta có một yêu cầu.''

Làm gián đoạn quyết định của cả hai, Rishe nói.

“Nếu hai người được Hoàng tử Theodore ra lệnh, ta muốn hai người chỉ cần giả vờ làm theo đúng như vậy.”

"Cái gì?!"

“Tiểu thư Rishe, tại sao người lại biết được việc này?”

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của cả hai, Rishe muốn xác nhận sự thật.

“Em có thể cho ta biết mệnh lệnh của Hoàng tử Theodore không, Elise?”

"..Ngài ấy yêu cầu bọn em tìm cơ hội và dẫn tiểu thư Rishe ra khỏi lâu đài hoàng gia. Ngoài ra, em còn được dặn là không được gây ra bất kỳ tổn hại nào cho người.”

Trong khi cô đang ngạc nhiên vì mệnh lệnh kì lạ như vậy thì Elise lại cúi đầu thật sâu.

“Em thực sự xin lỗi, thưa tiểu thư Rishe. Em sẽ chấp nhận mọi hình phạt mà tiểu thư đưa ra.”

“Tiểu thư Rishe! Thần biết là không thể tự mình nói như vậy nhưng Elise không làm gì sai. Do hoàn cảnh Elise ở một khu ổ chuột, nên không thể làm trái lệnh của Hoàng tử Theodore.''

Hiệp sĩ Kamil nói với vẻ mặt đau khổ.

“Hoàng tử Theodore đã đích thân hỗ trợ cho khu ổ chuột. Mọi người sống ở khu đó sẽ làm bất cứ điều gì vì ngài ấy. Nếu không tuân theo mệnh lệnh, các thành viên trong gia đình của mình sẽ bị coi thường và xa lánh ngay cả ở một nơi như vậy. Nếu Elise không làm như vậy cô ấy sẽ không còn nơi nào để đi..”

“Anh cũng vậy thôi mà Kamil.''

“Tôi đã trở thành một hiệp sĩ và đã đưa gia đình mình rời khỏi khu đó. Tuy nhiên, tôi vẫn chấp nhận mệnh lệnh này là một tội nghiêm trọng đối với Hoàng phi tương lai.”

Rishe lắng nghe cuộc trao đổi giữa hai người họ và nói.

“Ta nghĩ tốt nhất chúng ta nên tạm gác cuộc trò chuyện này sau. Giờ thì đi thôi.”

“Đi? Ý ngài là...”

"Tất nhiên là theo lệnh của Hoàng tử Theodore rồi.''

Vào lúc đó, Elise và Kamil đều nhìn chằm chằm vào cô...

Cố nén cơn đau đầu, Rishe lật lại tờ giấy mà cô đã sử dụng để đàm phán với Tully trước đó và viết.

“Em phải tiếp tục cuộc thảo luận mà chúng ta đã bắt đầu trong nhà thờ.”

Arnold là người duy nhất có thể hiểu điều này.

Anh ta chắc hẳn vẫn còn nhớ rõ việc được gọi đến nhà thờ khoảng một tuần trước.

Sau đó, Elise và Kamil lén đưa Rishe ra khỏi lâu đài hoàng gia và nhốt cô trong tòa nhà ở ngoại ô thủ đô.

***

(Bằng cách để lại một mảnh giấy, Hoàng tử Arnold chắc hẳn đã đoán được và nói rằng mình rời lâu đài theo ý muốn tự do của mình. Và Hoàng tử Theodore cho rằng mình đã bị giam giữ thành công. Không bên nào có thể đổ lỗi cho Elise và Kamil.)

Trở lại hiện tại, cô cảm thấy hai cái ghim va vào một thứ gì đó và một cảm giác nặng nề được truyền đến. Khi cô nhấn lên nó, âm thanh của việc mở khóa vang lên một tiếng "cạch" điều này có nghĩa là ổ khóa đã được mở.

Rishe đứng dậy và hé cửa ra một chút. Để nghe thấy những người đàn ông nói chuyện ở bên ngoài.

"Một tiểu thư đài cát có thực sự xứng đáng với từng này người trông chừng không? Mà chúng ta chỉ làm theo lệnh của Hoàng tử Theodore, nhưng thành thật mà nói ba người trong chúng ta là quá đủ.”

“Có vẻ như tiểu thư bên trong biết một chút về kiếm thuật. Hoàng tử Theodore lo lắng cho chúng ta hơn là lo lắng về việc cô ta bỏ chạy.”

"Nếu cửa bị khóa, cô ta không thể nào ra ngoài được. Có năm người chúng ta ở đây, sáu người ở tầng hai, và mười người nữa canh gác ở tầng một và bên ngoài, phải không? Dù thế nào đi nữa...Gah!? "

Rishe mở cửa và đá vào sau đầu gối của một người đàn ông.

 Cô vung con dao găm vẫn còn trong vỏ vào sau gáy của người đàn ông khi anh ta mất thăng bằng và khuỵu xuống. Một tiếng rên ngắn vang lên và người đàn ông ngã xuống, bất tỉnh.

"C-cái gì vậy?! Chuyện gì đã xảy ra vậy?!"

“Này, cô ta ra ngoài được kìa!!”

"Đồ ngốc điều đó là không thể, chúng ta đã khóa..."

"Im lặng và bắt cô ta lại!! Ngài ấy đã bảo là không được thô bạo với cô ta, nhưng chúng ta không còn lựa chọn nào khác, chúng ta phải trói cô lại!!"

Trong số bốn người còn lại, một người cố gắng lao tới tóm lấy cô.

Rishe cúi xuống, né bàn tay chuẩn bị đặt lên vai mình, rồi thúc cùi chỏ vào bụng của người đàn ông. Anh ta kêu lên như tiếng một con ếch sắp chết, người đàn ông loạng choạng lùi lại vài bước.

"Gư!!."

Chưa đủ lực.

Rishe bình tĩnh phân tích đòn tấn công của mình và tự mình lùi lại, lùi một bước lớn rồi dừng lại..

Suy cho cùng, cơ thể hiện tại của cô thiếu sức mạnh cơ bắp và thể lực.

(Nếu mình muốn sử dụng thể thuật với cơ thể này, mình sẽ phải tận dụng sức mạnh và trọng lực của đối thủ.)

Với suy nghĩ này trong đầu, cô đối mặt với những người đàn ông trước mặt.

Bọn họ cuối cùng cũng nhận ra chuyện gì đang xảy ra, vội vàng rút kiếm ra. Đây là trận đấu khá hay, mặc dù con dao của cô vẫn còn chưa rút ra khỏi vỏ .

"Tôi xin lỗi. Có thể vui lòng cho tôi đi qua được chứ?"

"Hãy cẩn thận! Người phụ nữ này mạnh hơn vẻ ngoài cô ta đấy!"

"Đừng ngu ngốc, đây là bốn chọi một! Chúng ta hãy tấn công cùng một lúc, đừng để cô ta có cơ hội trốn thoát!"

Yêu cầu của Rishe rất lịch sự nhưng họ dường như không sẵn lòng chấp nhận. Những người đàn ông đều hô lên và tất cả bọn họ đều tấn công Rishe. 

Một chiến lược ngu ngốc trong một hành lang chật hẹp.

Rishe đứng sẵn sàng con dao găm của mình và đỡ một cú vung kiếm về phía cô từ bên phải.

Chỉ với một đòn duy nhất, thanh kiếm trong tay người đàn ông đã bị thổi bay. Thanh kiếm được vung xuống với lực mù quáng và nếu tấn công vào một điểm nhất định, nó sẽ dễ dàng rơi ra khỏi tay do lực giật.

Thanh kiếm bay cắm vào cửa, cô dùng chuôi dao găm đâm vào bụng người đàn ông đang choáng váng.

"Gư A...!"

Rishe đẩy người đàn ông đó ra, ba người còn lại vội vàng né tránh. Lợi dụng khoảng trống đó, cô lao vào một người và dùng dao găm chưa bốc vỏ chém thẳng vào mặt hắn.

Khu vực giữa hai lông mày là một vị trí quan trọng trên cơ thể con người. Trong trường hợp xấu nhất, nó sẽ dẫn đến tử vong nếu bị đánh quá mạnh, nhưng với sức mạnh hiện tại của Rishe thì sẽ không có vấn đề gì. Người đàn ông ngã xuống mà không kịp ú ớ gì cả.

"Cái quái gì đang diễn ra vậy!? Cô ta chỉ là một tiểu thư biết một chút kiếm thuật thôi...!"

"Chết tiệt. Cô dám coi thường bọn ta..!"

Một người đàn ông vung kiếm xuống bằng tay phải. Khoảnh khắc cô tránh được nó, thì một lưỡi kiếm lao tới cô từ phía bên kia.

(Song kiếm!)

Cô chặn đòn tấn công bằng con dao găm của mình. Cùng với cảm giác đờ đẫn, tay Rishe cảm thấy hơi tê dại.

(Nhưng...)

Nó chẳng là gì so với lúc cô chặn đường kiếm của Arnold

Rishe nhanh chóng rút con dao găm của mình ra, xoay người một cách khéo léo và sử dụng lực xoay để vung chân lên.

"Ah!!"

Gót giày đập thẳng vào mặt người đàn ông.

“Cái gì? Mấy người đùa tôi à...”

Người đàn ông cuối cùng còn lại nhìn Rishe và thốt lên một giọng sợ hãi.

Rishe dường như không quan tâm đến người đàn ông đó, thay vào đó cô rút con dao găm trên tay ra khỏi vỏ. Lưỡi kiếm vốn bị phong ấn bấy lâu nay lộ ra, người đàn ông run rẩy vội vàng điều chỉnh lại thanh kiếm của mình.

Nhưng thay vì chĩa dao vào người đàn ông, Rishe lại tự tay túm lấy gấu váy của mình.

Sau đó, khi cô dùng con dao găm đâm vào váy từ bên phải và cắt một đường dài ở bên hông. Rishe cảm thấy rất hài lòng với bộ đồ, trước mặt người đàn ông đang choáng váng.

“Bây giờ tôi có thể di chuyển dễ dàng hơn một chút.”

"Cái gì...!?"

Suy cho cùng, đây không phải là nơi để đi loanh quanh trong một chiếc váy. Đó là một sự thật hiển nhiên, nhưng cô vô cùng ấn tượng về nó.

"Xin lỗi vì đã để anh phải đợi. Trước khi tiếp tục, tôi muốn hỏi lại một lần nữa."

"Chết tiệt..."

“Vui lòng để tôi qua được chứ?”

Cô ấy chỉ chợp mắt một lát, mặc dù chỉ trong thời gian ngắn, và loại thuốc cô uống bắt đầu có tác dụng. Dù chỉ là lừa dối nhưng cơ thể của Rishe cũng đang hồi phục.

Nếu cô có thể thoát khỏi mà không cần chiến đấu thì tốt hơn. Tuy nhiên, người đàn ông đó tiến về phía Rishe, vai anh ta run rẩy.

Nếu đúng là như vậy, cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đáp trả.

***

(…Trong câu chuyện trước đó, có sáu người ở tầng hai và mười người ở tầng một và bên ngoài.) 

Rishe nghĩ trong khi ở hành lang, nơi năm người đàn ông bất tỉnh.

Và rồi, cô lặng lẽ đi xuống cầu thang. Trên hành lang, có thể nghe thấy âm thanh rên rỉ của những người đàn ông vang lên.

Ae xông lên 1 vs 21 Tưởng lấy chồng bộ đội không ấy