Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Stardust Project

(Đang ra)

Stardust Project

Gangseoul

Nhóm nhạc thần tượng hàng đầu - Stardust có các thành viên dần biến mất như cát bụi.Group từng có bảy thành viên kết thúc với bốn thành viên.

90 111

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

21 192

Isekai de Imouto Tenshi to nanika suru

(Đang ra)

Isekai de Imouto Tenshi to nanika suru

Fukami Oshio

Cậu trở thành một mạo hiểm giả, là thế hệ thứ ba của nhà trọ cha mẹ cậu sở hữu, và cuộc sống thứ hai của Yoshida cùng em gái lười nhác của mình bắt đầu.

7 419

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

17 207

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

107 2913

WN Vol 1 - Chương 15 : Dù thể nào đi nữa ta cũng sẽ bảo vệ nàng

Trans: Chí mạng

____________________________

Rishe nghe nói “Buổi dạ hội tối nay sẽ là một buổi tiệc nhỏ được tổ chức ở sảnh trong lâu đài hoàng gia”. Ngạc nhiên thay, khác với những gì cô tưởng tượng. Một lượng lớn khách đã tập trung tại nơi khiêu vũ và có cả một dàn nhạc công đang biểu diễn tại đó.

Buổi dạ hội tập trung những quý cô mặc các bộ đầm nổi bật, rực rỡ và quý ông mặc quân phục thứ được cho là loại trang phục trang trọng nhất của đất nước này. Một nhóm người mặc trang phục cao cấp đang đứng trò chuyện với những ly rượu vang trên tay.

Rishe, người nhẹ nhàng đặt tay lên bàn tay đang chìa ra của Arnold dừng lại ở lối vào một lúc trước khi bước vào và quan sát xung quanh.

 “…Có vẻ đây là một bữa tiệc lớn hơn nhiều so với thần mong đợi.”

“Vậy à. Thế này là nhỏ đấy.”

 “T-tiêu chuẩn của Đế quốc…”

Tổng số lượng người hiện tại tập trung ở sảnh chính này ngang bằng với một bữa tiệc tối với quy mô hoành tráng nhất được tổ chức ở quê hương Rishe. Một lần nữa, Rishe lại không khỏi bất ngờ trước sự giàu có của đất nước Garkhain, nhưng mặt khác, Arnold lại tỏ vẻ mặt như thể đang muốn nói rằng chuyện này hoàn toàn không có gì lớn lao.

"Rốt cuộc thì dù có bao nhiêu người tập trung ở buổi tiệc này đi nữa thì tất cả những gì đang họ đang làm ở đây chỉ là moi móc thông tin một cách ngu ngốc. Nhìn xem, một số đang lao về phía này kìa."

Khi nhìn thấy Rishe và Arnold ở gần lối vào, những vị khách nhanh chóng tiến đến như lời anh ta nói.

"Hoàng tử Arnold. Thật vinh hạnh khi được ngài mời tham gia vào bữa tiệc tối nay."

"Ngài Liber. Cảm ơn ngài đã lặn lội từ xa để đến đây."

"Điện hạ! Tôi rất mừng vì ngài đã bình an trở về. Dường như con gái tôi rất muốn nghe câu chuyện về chuyến đi của ngài nên hy vọng ngài hãy kể…"

“Đáng tiếc, nhưng chuyến đi này chẳng có gì đặc biệt để kể cả.” 

Arnold tỏ ra thái độ không mấy vui vẻ khi bị bao vây bởi một đám đông lớn.

Vẻ mặt của Arnold từ góc nhìn của Rishe có vẻ lạnh lùng hơn thường ngày. Có thể chính vì những đường nét đẹp đẽ trên khuôn mặt càng khiến anh ta trông đáng sợ hơn.

(Nhưng khuôn mặt lạnh lùng và vô cảm này mới giống với “Hoàng đế Arnold Hein'' mà mình biết hơn...)

Khi cô đang chìm trong suy nghĩ, Arnold nhận thấy ánh mắt của Rishe và nhìn xuống cô.

Và ngay khi cô nghĩ Arnold định dùng khuôn mặt lạnh lùng ấy nhìn mình, anh ta đột nhiên nhìn cô rồi rồi nở một nụ cười lần đầu tiên kể từ khi bước vào buổi dạ tiệc.

“—Tuy nhiên, đó là một chuyến đi tốt đẹp.”

Gò má của những cô gái xung quanh đỏ lên trước nụ cười đột ngột đó của Arnold.

Mặc dù vậy nhưng, Arnold không quan tâm đến những ánh mắt đang đổ dồn về mình. Thay vào đó, khi anh ta nhìn vào vẻ mặt Rishe người đang đứng bên cạnh, anh vẫn giữ nụ cười với cô gần đến mức tưởng chừng như đôi môi của hai người sẽ chạm nhau.

Và sau đó Arnold tự tin nói:

"Vì ta đã có thể tìm được người mà ta muốn trở thành phu nhân của ta."

"..."

Một sự im lặng bao trùm lấy bữa tiệc.

Được nhìn thấy khuôn mặt điển trai của Arnold từ khoảng cách gần, Rishe cảm thấy như nhìn thấy những vì sao lấp lánh trong đôi mắt long lanh. Mặt khác, những cô gái xung quanh lại trở nên “mất quyền kiểm soát” trước biểu cảm trên khuôn mặt của Arnold.

“H-Hoàng tử điện hạ đang cười ư…? Với ‘con tin’ đó?”

“Phu nhân ư?! Bấy lâu nay, ngài ấy thậm chí còn không hề để chúng ta vào mắt vậy mà…”

Mặc dù những giọng nói đó nhỏ như đang thì thầm, nhưng cũng không khó để có thể hiểu được đại khái nội dung bằng cách nhìn cử động trên khóe môi của họ. Một người đàn ông có thân hình hơi mũm mĩm bước tới, đang dắt theo một cô gái có vẻ là con gái của vị ấy.

"Thưa điện hạ. Vậy, tiểu thư xinh đẹp này là vị hôn thê mà ngài nhắc tới..."

Ngay lập tức, tất cả mọi người đều nhìn Rishe với ánh mắt có vẻ tiêu cực.

Sự tò mò. Đố kỵ. Sỉ nhục. Những dã tâm thầm kín. Hiện rõ trên khuôn mặt của họ hiện giờ là những thứ cảm xúc đáng lẽ phải được che đậy lại. Tuy nhiên họ lại không thèm che đậy chúng chút nào.

Mặc dù hôm qua, Oliver đã cẩn thận ánh nhìn để không làm cô khó chịu nhiều nhất có thể.

Nhưng những điều này không làm cô cảm thấy đau hoặc sụt giảm ý chí.

(So với cảnh bị hủy hôn ước trước bàn dân thiên hạ thì chuyện này chẳng là gì nhỉ.)

Hơn nữa, Rishe đã lặp lại điều này đến tận bảy lần. Cô thậm chí không cảm thấy gì về việc bị hủy hôn ước, vậy nên tình huống này không thể làm cô cảm thấy sợ hãi.

Thế nên Rishe nở một nụ cười nhẹ nhàng, nắm lấy gấu váy rồi cúi đầu.

"Đây là lần đầu tiên gặp mặt. Tên tôi là Rishe Irmgard Werzner."

Di chuyển chân phải hơi nghiêng ra phía sau, chân trái hơi gập xuống và nhẹ nhàng cúi đầu xuống trong khi vẫn giữ thẳng lưng.

Trước động tác đó, những quý tộc định gây rắc rối cho “Tiểu thư của một đất nước thấp kém bị bắt làm con tin'' đã phải suy nghĩ lại.

Tác phong của Rishe đã được rèn luyện kỹ càng dưới giáo dục nghiêm khắc của mẹ cô. Đôi khi một phần chuyển động của cô thể hiện những thói quen xấu mà cô đã học được từ những kiếp trước, nhưng dường như Arnold là người duy nhất nhận ra điều đó.

Arnold nhìn Rishe với vẻ hài lòng rồi nói:

“—Hôn thê của ta đến từ một đất nước khác, nên có vẻ còn nhiều thứ lạ lẫm. Nên với tư cách hôn phu của cô ấy, ta mong mọi người giúp đỡ cô ấy trong lúc ta vắng mặt.”

“Tất nhiên rồi, thưa điện hạ.”

“Đi thôi, Rishe.”

Arnold nắm lấy tay Rishe và đưa cô rời khỏi đám đông.

Mọi ánh mắt ở sảnh giờ đều hướng về phía hai người họ. Rishe lặng lẽ nói với Arnold bằng tông giọng nhỏ để những người xung quanh không nghe thấy.

“…Ngài có cần nhất thiết phải khiêu khích các cô gái khác như vậy không?”

“Khiêu khích là sao?”

“Ý của thần là ghen tị á. Ngài vừa tuyên bố thần là ‘vợ’ của ngài, làm như thế chỉ tăng thêm sự đố kỵ của họ mà thôi.”

Nghe xong, Arnold khịt mũi đáp:

“Nếu ta tỏ ra không quan tâm nàng chắc chắn sẽ có người nghĩ nàng như một bình bông dùng để trang trí. Vì nàng là hôn thê của ta nên sớm muộn gì nàng cũng sẽ là mục tiêu công kích của họ. Sẽ tốt hơn nếu thể hiện lúc này trước công chúng.”

“Thể hiện?”

“Rằng dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ bảo vệ nàng.”

"..."

Rishe không thể không chớp mắt ngạc nhiên sau khi nghe câu trả lời đó.

(Bảo vệ? ...Bảo vệ ư? Arnold Hein sẽ bảo vệ mình á!)

Cảm giác ngứa ran khắp người không hiểu từ đâu mà xuất hiện, và cô bắt đầu tỏ ra bối rối.

Nhớ lại, kiếp trước Arnold chính là đã giết cô bằng 1 đường kiếm xuyên qua tim. Chắc chắn là cô không thể nói như vậy, dù có nói thì Arnold cũng không hiểu nên cô quyết định im lặng một lúc.

Sau khi do dự một lúc, Rishe quyết định nói:

"Thần không thực sự cần được bảo vệ. Thật ra, thần thấy mối nguy hiểm lớn nhất là ngài đấy ạ."

"Hử, sao lại nói vậy?"

“Về nhiều phương diện. Trước hết, về kiếm thuật thì có lẽ thần không thể cạnh tranh với ngài.”

Cảm thấy bất mãn, nhưng cô không phủ định về điều đó. Tuy nhiên, Arnold trông có vẻ hứng thú khi nghe điều đó.

“Nếu có dịp, có lẽ chúng ta nên thử đấu tập.”

"Thần thực sự rất mong điều đó! Nói có thể, thì thần cũng muốn được ngài hướng dẫn một chút."

"Cũng được, ta không cảm thấy phiền đâu."

"Ngài nói thật sao!?"

Đó sẽ là cơ hội để mình tìm hiểu về kĩ thuật dùng kiếm của Arnold, và nghĩ ra kế sách để chống lại anh ta.

Ngay cả khi bản thân không thể đạt đến tốc độ hoặc kĩ thuật dùng kiếm đó, nhưng biết đâu vẫn có thể nhận được một số gợi ý. Khi Rishe để lộ ánh mắt lấp lánh chứa đầy sự kỳ vọng, Arnold cười lớn.

“Đúng như ta nghĩ, câu trả lời của nàng vượt ngoài mong đợi của ta đấy.”

“Ý-Ý ngài là sao?...Mặc kệ chuyện đó đi có vẻ như nhạc sắp bắt đầu rồi.”

Những gì chảy là một giai điệu nhẹ nhàng. Những người tụ tập trong hội trường chia thành các nhóm ở trung tâm và gần các bức tường. Trước khi Rishe và Arnold nhận ra điều đó, xung quanh họ đã nhanh chóng tạo thành những cặp nam nữ đang chuẩn bị khiêu vũ.

Dường như mọi ánh mắt đều đổ dồn vào những hành động tiếp theo của Hoàng tử và vị hôn thê của ngài ấy.

“Nếu không thích thì không cần nhảy đâu.”

"Ara~~, dù sao thì thần cũng đang mong đợi chuyện này đó.”

Rishe xem lời nói của Arnold như một lời thách thức, cô một lần nữa chủ động chìa tay phải ra.

"……Được rồi"

Arnold nắm lấy tay cô và dìu dắt cô đến một không gian có ít người hơn mà không để lộ động tác thừa. Phía cô lúc đầu có vẻ không quen với động tác và có phần thiếu sự hòa nhã, nhưng có vẻ những bước di chuyển của anh đã giúp cô quen với điều đó.

Di chuyển đến giữa trung tâm sảnh chính, Rishe và Arnold nhìn nhau rồi chủ động đan tay vào nhau.

Arnold đặt tay còn lại của mình vòng qua người Rishe rồi dừng lại ở hông.

(Ơ…)

Bàn tay chạm vào cô nhẹ nhàng và nam tính hơn cô tưởng. Ngay khoảnh khắc đó công tắc bối rối trong đầu Rishe nhảy cái bụp.

Hình như đây là lần đầu tiên cô ở gần Arnold như vậy.

Queeeeeee Mỉm cười với mỗi em hehe~~