“Nè mấy cậu! Tớ nghĩ dạo này Mahiru hành xử hơi bị lạ à nha!”
Giờ đang là bữa trưa tại lớp năm nhất trường cao trung tư thục Utatane.
Một cô nàng đeo kính nào đó đập tay lên bàn hét lên với 4 nam và nữ sinh ngồi ăn trưa ở 4 bàn khác nhau. Ba người còn lại—Kotsubaki Hiyori và hai tên đực rựa—nhìn nhau không nói một lời nào.
“Ý cậu là sao?”
“Rất là nhiều luôn!”
Nữ sinh đeo kính–Fuyushima Yukiho–nhìn Hiyori với ánh mắt sắc lạnh.
“Mẹ trẻ nghĩ sao nào?”
“Gọi mẹ với ai đấy?”
Ngay khi chọc lại người ta thì nam sinh tóc vàng—Minamida Ryuo—cười phá lên: “Đúng thật là Kobatsuki hành xử hệt như mẹ của Asahi đấy nhờ?”
Nói rồi Hiyori gõ nhẹ vào đầu Ryou trước khi mở lời.
“...Nhiều thứ lắm hửm? Hima đã thay đổi gì rồi à?”
“Nhiều ơi là nhiều luôn! Tớ không biết nữa cơ mà dạo này trông Mahiru có vẻ tỏa nắng với vui vẻ hơn trước ấy, biết không?”
“Thế cơ? Chắc chắn là Mahiru lúc nào cũng thế, Yuzuru nhỉ?”
Ryou liền chú ý tới Yunomae Yuzuru—thanh niên đeo kính gọng đen—ấn tượng về cậu ta là người có vẻ rất là sáng dạ.
Cậu ta khịt mũi rồi đẩy mũi kính lên rồi lạnh lùng nhìn Yukiho.
“Hừm, chuyện này cậu làm hơi lố rồi đó. Sao không cố nghỉ ngơi xíu đi?”
“Tên bốn mắt kia khó chịu thật. Cậu là người duy nhất tớ đây khong muốn nói chuyện đâu đấy.”
“Cá–!? Gọi ai là tên bốn mắt đấy?”
“Đang nói với tay nào đó đeo cái kính nhìn rất khó chịu giả vờ tỏ vẻ điềm tĩnh ấy…”
“Đ-Đồ khốn này…!?”
“Đồ khốn? Ra cậu là người duy nhất phát ngôn kiểu đó mấy bữa nay à?”
Hiyori đặt đôi đũa lên hộp cơm trưa.như thể là đã quen với việc Yukiho và Yuzuru cãi nhau, chuyện này đã luôn diễn ra trước khi cô nàng biết. Hiyori cũng biết rằng cuộc cãi vã giữa bộ đôi đeo kính cận sẽ không có hồi kết.
Bốn người này, kể cả Mahiru và một người khác, đều là bạn rất là thân thiết từ hồi học sơ trung. Nhưng, việc tả nhóm đó là “Nhóm không đội trời chung” hơn là “nhóm bạn thân” thì đúng hơn nhiều đấy.
“...Nhưng mà, giờ cứ để ý đi, chả phải mấy bữa nay Asahi về nhà rất sớm sao? Trước kia hường thì sau giờ học tụi mình toàn đi chơi đây đó thôi à.”
“Đ-Đúng chưa!? Được về nhà mà trông cậu ấy háo hức với hạnh phúc đến kỳ lạ luôn ấy!”
“...Cậu có chắc là mình không ảo tưởng gì đó chứ?”
“Không đời nào đâu—!? Tớ biết mình không hề ảo tưởng mà!”
Và rồi cô nàng “ngực phẳng” Yukiho tự tin khẳng định rằng,
“Chắc chắn người đó–là một tên con trai nào đấy!”
“Phụt!! khụ khụ khụ!!”
“Yuzuru có sao không vậy?”
Ryou liền gọi Yuzuru vừa bị sặc, nhưng rồi cái tên đeo kính ấy liền đá vào ghế.
“Đừng có nói những chuyện ngoài sức tưởng tượng vậy chứ! Ờ, không đời nào có chuyện Asahi lại tương tư anh chàng nào đó đâu!”
“Nói cái gì vậy trời? Tính cách và ngoại hình cậu ấy cũng ổn áp mà, nên việc cậu ấy ít ra có bạn trai cũng không đáng kinh ngạc đâu! Hiyori nhỉ?”
“Đừng hỏi tớ…”
Hiyori nhấp một ngụm trà đóng chai mà không quan tâm rồi suy ngẫm về cách cô ấy nên trả lời câu hỏi ấy. Cũng tại tưởng tượng của Yukiho không đúng cũng chả sai mà,
Gần đây, Mahiru thường ghé qua phòng của anh chàng tên Yamori Yuu - Một sinh viên đại học sống cạnh Mahiru ở chung cư.
(Đảm bảo nếu ai đó phát hiện ra rằng cô ấy đến nhà anh nào đó chắc chắn sẽ gây ra rắc rối cho mà xem, đặc biệt là Yukiho.)
Cô ấy không thể nói ra chuyện ấy, vì bản thân Hiyori đã cảnh giác khi nghe rằng Mahiru đến phòng của một sinh viên đại học bí ẩn… Nhưng trong trường hợp của Yukiho thì đơn giản là cô muốn đến đó cho vui thôi.
Và Mahiru có lẽ sẽ không chấp thuận chuyện ấy đâu. Cô nàng là một người rất thật thà và sẽ không muốn gây ra rắc rối không cần thiết cho một người hàng xóm đang tự ý chăm sóc cô. Đó có lẽ là lý do tại sao cô ấy không kể ra sự thật với bất kỳ ai trong nhóm ngoại trừ Hiyori.
“Ài… Mình thực sự không hề tưởng tượng ra việc Hima đang hẹ—”
Kế hoạch của Hiyori là để cái tình huống này chìm vào quên lãng nhưng cô ấy đã bị một cô gái trong sáng ấy làm gián đoạn '
“Mình về ròi đây~! Căn tin đông khiếp, nên là– ”
“ Ồ, Mahiru! Đúng lúc lắm!”
… Hiyori không thể không thở dài và che mắt khi chứng kiến cô bạn thân nhất đời mình trở về đúng lúc đang rất là tồi tệ…
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại