Nữ phản diện Cecilia Silvy không muốn chết nên quyết định giả trai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 7

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7416

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 163

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 166

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 173

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2140

Vol. 1 - Chương 09

"Cậu chắc là... Em nuôi của Cecilia."

"Lâu rồi không gặp, thưa Điện hạ. Tên ng- không, Cecil là bạn tốt của tôi, việc cậu ấy quen biết với chị tôi cũng là thông qua tôi."

"Sao Gil lại ở đây?"

"Cũng lâu rồi tôi mới nghĩ tới chuyện ăn trưa cùng nhau, vì vậy tôi đã qua lớp mời cậu nhưng lại nghe được cậu bị Hoàng tử Điện hạ gọi ra ngoài trước..."

Gilbert - con trai nuôi của ngài Công tước, tất nhiên là có thể vào trong salon này. Sau khi biết chuyện, cậu đã lập tức chạy theo.

Cecilia kéo tay áo Gilbert, mắt ngấn nước.

"Cảm ơn Gil."

"Phải rồi, tôi cá là cậu phải sợ lắm khi đột nhiên bị gọi tới nơi như thế này."

Cách Gil nói chuyện khác hẳn với thường ngày. Khi nói chuyện riêng với chị của mình, cậu sẽ nói một cách cọc cằn, cộc lốc, nhưng khi đứng trước "bạn tốt" của cậu, cậu lại hành xử như một quý ông.

"Ồ, tôi đoán vậy cũng được thôi. Điều đó có nghĩa là cậu có mối quan hệ với nhà Silvy. Nhưng tại sao cậu lại có khăn tay của Cecilia vậy?"

Với sự gián đoạn của Gil, anh ta có vẻ như đã tin rằng Cecil và Cecilia quen biết nhau, nhưng Oscar vẫn không ngừng tra xét.

"Chị tôi đã cho cậu ấy mượn bởi vì chị ấy và Cecil đã là bạn tốt của nhau từ lâu."

"Cô ấy đã không tham gia mấy sự kiện gặp mặt xã hội lâu rồi."

"Điện hạ đã biết về bệnh tình của chị ấy rồi. Sau khi tôi nhập học vào học viện, tôi hiếm khi có thể gặp chị ấy. Chúng tôi chỉ có thể gặp nhau ở nhà thôi."

"Tôi đã ngỏ ý muốn gặp mặt rồi, nhưng lần nào cũng thất bại. Tại sao Cecil lại có thể gặp cô ấy?"

"Đó là bởi vì chị ấy không tin tưởng Điện hạ."

Rắc- tiếng viên đá vỡ ra làm đôi vang khắp căn phòng.

Khi cô kịp nhận ra, cả hai đã đấu mắt với nhau, và Cecilia, nhân vật chính trong cuộc nói chuyện ấy, hoàn toàn bị cho ra rìa.

"Hả. Vậy là Cecilia ghét tôi à?"

"À, chị ấy không thích Điện hạ. Cũng chẳng có gì vô lí nhỉ?... Tôi đã nói nhiều lần rồi, người chị ốm yếu của tôi không phù hợp để trở thành Hoàng phi đâu. Vậy vẫn chưa đủ à? Sao mãi người vẫn không hủy hôn với chị ấy?"

"Chuyện đó cậu không có quyền quyết định, Gilbert Silvy. Địa vị Hoàng phi được đánh giá bởi nhân phẩm, tài năng và vị trí trong giới thượng lưu. Tôi không thể kết luận rằng cô ấy không xứng đáng mà chỉ dựa vào sức khoẻ yếu được."

Một tia lửa điện rạch ngang qua hai người họ còn mặt của Cecilia méo xệch lại tạo thành một nụ cười nhăn nhó.

'Sao hai người lại cãi nhau vậy? Có vẻ như họ đã cãi nhau về chủ đề này cả trước khi chuyện này xảy ra rồi.'

Khác với Cecilia - người hiếm khi tham gia các sự kiện của giới thượng lưu do "sức khoẻ yếu", Gilbert với tư cách là người thừa kế của nhà Silvy và là Công tước tiếp theo trong tương lai, đã tham gia vô số những sự kiện khác nhau.

Chắc họ đã gặp nhau những lúc đó.

Trong khi cô đang suy nghĩ về chuyện đó, cuộc tranh cãi giữa hai người kia càng ngày càng nảy lửa.

"Nhưng tôi nghĩ rằng sức khoẻ và tinh thần là điều tối quan trọng để có thể gánh vác được gánh nặng cưu mang và nuôi dưỡng Hoàng đế tương lai."

"Nuôi dạy con cái không phải nghĩa vụ của mình Hoàng phi... Gilbert, tôi vẫn luôn thắc mắc một chuyện, chẳng phải cậu đã quá tuổi để bám dính lấy chị gái mình rồi sao? Phải rồi, tôi nghĩ cái này người ta gọi lại 'sister complex' thì phải."

"Vậy thì tôi cũng hơn Điện hạ lúc nào cũng vùi mình trong ký ức hơn mười năm trước. Chị ấy và tôi là chị em, còn Điện hạ thì chỉ là người ngoài. Chẳng phải việc một người em trai như tôi lo lắng cho chị gái mình là điều đương nhiên sao?"

"Người ngoài sao?... Cecilia và tôi đã đính hôn rồi đó! Dù cho cậu có nói hai người là chị em đi chăng nữa, chẳng phải cậu cũng chỉ là em trai nuôi thôi sao?!"

"Thật không may cho Điện hạ, được làm 'em trai nuôi' cũng là một lợi thế lớn với tôi rồi, không cùng huyết thống thì có làm sao chứ."

Không hiểu một chữ nào trong cuộc cãi nhau của hai người hạ, Cecilia bối rối nhìn người này rồi quay sang nhìn người kia.

'Vào thời điểm hiện tại, trông họ có vẻ thân thiết một cách bất ngờ đấy nhỉ!'

Đây là lần đầu tiên trong đời cô thấy Gilbert nói chuyện như vậy còn Oscar thì trở nên đa cảm.

Không nghi ngờ gì nữa, sự tương tác giữa hai người có cảm giác gì đó thân thuộc, nó dường như chỉ xảy ra khi hai người tương tác.

'Trông giống như cuộc cãi nhau giữa đôi bạn thân vậy!'

Và đó chính là kết luận của Cecilia

Điều mà con người ta không thể hiểu được ngay cả sau khi suy nghĩ thật lâu chắc chắn không phải điều ta quá phải để tâm.

"Đúng vậy. Tôi chưa gặp cô ấy hơn mười năm rồi. Chúng ta không thể mãi né tránh việc đó, đúng chứ?"

Oscar trả lại khăn tay cho Cecilia, vô thức lẩm bẩm.

Tuy nhiên, khi cô định với tay ra nhận lấy thì cổ tay bị nắm lại và kéo về phía Oscar.

"Hiiiii!"

"Điện hạ!"

Gilbert cố ngăn lại, nhưng Oscar đã nắm lấy cổ tay cô.

"Cecil."

"V-vâng!"

"Gần đây cậu có gặp Cecilia không?"

"Cái đó thì, c-có..."

Nếu như tính cả những lần nhìn mình trong gương, thì cũng được gọi là gặp mặt nhỉ. Mặt Oscar nhăn nhó khi thấy Cecilia mơ hồ gật đầu.

"Tôi cần nhờ cậu một chuyện."

"Sao cơ?"

"Bằng cách nào đó hãy sắp xếp một buổi gặp mặt cho tôi và Cecilia!"

Đó chắc chắn là một mệnh lệnh rất kinh khủng (không phải chuyện nhờ vả).