Nữ phản diện Cecilia Silvy không muốn chết nên quyết định giả trai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Vol. 1 - Chương 08

"Cecil Admina, chúng ta cần nói chuyện."

Một ngày sau sự kiện lãng mạn với Leanne, Oscar đã gọi Cecil khi đang vào lớp.

Điều đầu tiên mà Cecilia phải trải nghiệm vào buổi sáng là nỗi sợ đứng hình ngay tại chỗ của cô.

Các bạn học trong lớp lại có phần thích thú trước cảnh tượng đặc sắc này, cuộc chạm trán giữa "Hoàng tử Học viện Wruhel" và "Hoàng tử thực sự".

Leanne tròn mắt ngạc nhiên, hai má ửng hồng.

"C-Có chuyện gì vậy?"

"Chuyện này không nói được trong lớp. Chiều nay gặp tôi."

Oscar đặt một tờ giấy note cái rầm trên bài khiến cho cơ thể cô theo phản xạ giật bắn.

"Cậu nhất định phải đến. Tôi sẽ không cho phép cậu chạy trốn đâu."

Một cái lườm lạnh lẽo ném thẳng vào Cecilia. Chịu áp lực dưới ánh nhìn đó, cô chỉ có thể lặng lẽ gật đầu.

Vào giờ ăn trưa~

Địa điểm được nhắc tới trong tờ giấy nhớ là một salon ở trong trường. Nó một phòng salon đặc biệt chỉ những quý tộc cấp cao và những ai được mời mới được sử dụng, không phải nơi mà ai thích vào là vào được. Vì vậy nên đám bạn cùng lớp tò mò và Leanne không thể thoải mái ra vào nơi đó.

Salon này được thiết kế giành cho các cuộc thảo luận giữa các quý tộc cấp cao, vì vậy toàn bộ căn phòng được bày trí rất hoành tráng và có một vài vách ngăn cách.

Oscar ngồi trên ghế sofa ở một góc phòng và đưa cho Cecilia một đồ vật nào đó.

"Sao cậu lại có chiếc khăn tay này?"

"Chiếc khăn tay này sao?"

Cecilia nhận ra chiếc khăn tay mà cô đã dùng để băng bó chân cho con mèo con bị thương.

Oscar chỉ vào một góc của chiếc khăn tay và tuyên bố với một giọng nói sắc bén vang dội.

"Đây là chiếc khăn tay mà trước đây tôi đã mượn được từ Cecilia."

"Hả?"

"Tôi sẽ hỏi lại lần nữa, tại sao cậu lại có thứ này?"

Anh chỉ vào phần họa tiết thêu trên khăn. Đó là hình thêu cỏ bốn lá méo mó vụng về.

Đó cũng là lần đầu tiên cô thử thêu một thứ gì đó hồi còn nhỏ.

'Mình đã cho Oscar mượn cái này sao...?'

Cô cố gắng lục lại trí nhớ trong đầu.

Rồi, một giọng nói ngọt ngào của một cậu bé trong kí ức thời thơ ấu của cô vọng lại.

~~~

"Nhưng, nếu ta kéo dãn nó ra một chút thì cũng không tệ đâu."

Một cậu nhóc táo tợn tóc đỏ nhẹ nhàng dãn cơ mặt biểu cảm như đang đau bụng ra và cười một cách trong sáng.

Trên tay cậu, là chiếc khăn tay cậu dùng để lau mặt. Một hình họa tiết cỏ bốn lá được thêu vụng về ở một góc của nó.

Ngay sau đó, ngài bộ trưởng với cái bụng tròn tròn chạy về phía họ.

Trông ông ta như một quả bóng nảy, hét lên một câu nói khó tin.

"Oscar Điện hạ, người lại ở nơi như thế nào sao!"

'Anh ta tốt bụng thế này cơ mà!!'

~~~

Cecilia ôm đầu.

Cô đã nhớ lại cảnh gặp Oscar trong buổi tiệc xã giao. Sau đó, cô đã ngã nhào xuống đất, miệng xùi bọt mép và hoàn toàn nhớ lại được ký ức kiếp trước.

Nhưng cô không tài nào nhớ được chính xác chuyện gì đã xảy ra với chiếc khăn tay của cô vào lúc đó.

Chuyện đã xảy ra mười hai năm trước rồi nên cũng dễ hiểu thôi.

'Chờ đã. Nếu cứ tiếp tục như thế này... Mình sẽ bị bại lộ mất!'

Một làn sóng ớn lạnh chảy dọc xương sống của cô.

Oscar im lặng nhìn Cecil chằm chằm.

'Anh ta có phát hiện ra không!? Cecil = Cecilia!? Không lẽ là nhận ra rồi?'

"Ờm..."

"Cậu có mối quan hệ gì với Cecilia?"

"Q-Quan hệ?"

Cô thở phào khi nghe được câu hỏi đó. Có vẻ như việc "Cecil = Cecilia" với anh ta không lộ liễu tới mức đó. Tuy nhiên, khả năng có thể bị phát hiện sẽ tăng phụ thuộc vào câu trả lời của cô. Cecilia suy nghĩ cẩn thận trước khi nói.

"C-Cecilia là bạn..."

"Con gái nhà Công tước và con trai nhà Nam tước có thể có quan hệ 'bạn bè' với nhau sao?"

Cô bị kẹt đứng như bị kẹp giữa một tảng đáng lớn và vách núi cao, không thể tìm được lời nào để bác bỏ.

Cô không để ý lắm giữa các mối quan hệ khác giới và cấp bậc giữa con gái nhà Công tước và con trai nhà Nam tước. Tình bạn trong giới quý tộc chỉ đơn giản là mối quan hệ làm ăn có qua có lại thôi.

Không phải là vì khác giới mà không thể quen biết nhau, nhưng thứ hạng cấp bậc giữa cả hai quá xa nhau. Trong trường hợp này, việc cả hai có mối quan hệ 'bạn bè' là khó tin. Xem xét về tình huống này, có thể dễ dàng chỉ ra rằng họ là người tình bị ngăn cách bởi cấp bậc quý tộc và phải lấy cớ để giấu kín mối quan hệ của mình.

À thì, việc Hoàng phi tương lai đang bí mật có một người tình ngoài Thái tử sẽ lại một sự việc nghiêm trọng, vì vậy không đời nào cô ấy nói ra điều đó...

'Thật ra, tôi chẳng hiểu được tại sao tôi và Oscar vẫn còn hôn ước nữa! Làm sao một con người ôm yếu có thể trở thành Hoàng phi được chứ!'

Bình thường, Hoàng phi phải có một cơ thể khỏe mạnh để có thể sinh con nối dõi. Vì vậy nên Cecilia đã cố gắng thuyết phục cha mẹ yêu quý của cô lan truyền tin đồn về bệnh tình của cô, cố gắng tạo ra một hình tượng về sức khỏe yếu, nhưng nó lại không đem về được kết quả gì.

'À thì, cũng nhờ vào hình tượng ốm yếu mà mình không cần vào tham gia các sự kiện của giới thượng lưu, và không một ai nghi ngờ mình kể cả khi mình không nhập học vào trường đi chăng nữa...'

"Hai người có thật sự là bạn không?"

Giọng nói ngờ vực của Oscar kéo Cecilia về thực tại.

Cecilia làm một nụ cười nhăn nhó trên gương mặt.

"Ehhh..."

"Điện hạ, đúng hơn thì, Cecil là bạn của tôi."

Ngay sau đó, Cecilia quay lại về phía giọng nói quen thuộc từ phía sau. Có một hình bóng quen thuộc đang đứng đó.

"Gil!"

"Có đúng không, Cecil?"

"Phải, tất nhiên rồi!!!"

Gilbert nắm lấy vai Cecilia và nhẹ kéo cô về cậu ấy.